Nhiều Cờ Quá Thì Biết Làm Sao


Người đăng: 22legend4

2 ngày nữa trôi qua, buổi sáng ngày cuối cùng, tranh cướp cờ diễn ra ngày càng
gay gắt. Có người trắng tay sau đó kiếm lại được. Có người đại gia trở thành
vô sản chỉ sau 1 đêm. Có người vẫn có cơ hội, có người thì trọng thương, có
người ngất thì coi như vô vọng.
Sau 2 ngày chuẩn bị, Trần Lương mỉm cười phi thân đi. Ánh mắt hắn thật bất
thiện a.
“Treo thưởng ta sao, sẽ có ngày ta hủy diệt toàn bộ Hỏa Diễm Quốc. Còn những
kẻ muốn ăn tiền thưởng từ cái đầu của ta sẽ phải nhận trái đắng”
Trần Lương vừa chạy vừa thả ra tinh thần lực thu hút kẻ địch đến. Lúc này đây
Trần Lương cũng phải nghiêm túc bỏ chạy, bởi sau lưng hắn phải có đến tầm 50
người truy đuổi gắt gao. Rất nhiều đòn tấn công tầm xa bắn về phía Trần Lương.
Hắn đã phải vận dụng toàn bộ nguyên khí và tinh thần lực vừa che chắn phái
sau, vừa bỏ chạy. Nếu duy trì thêm nửa canh giờ nữa hắn sẽ khô kiệt nguyên
khí, trở thành cá trong lưới.
“Dù ngươi có mọc cánh cũng chạy không thoát” một tên Tiên Linh hét to. Lúc này
đoàn người đã hoàn toàn vây kín Trần Lương.
Khuôn mặt Trần Lương tỏ rõ sự sợ hãi. Vòng vây ngày càng khép chặt.
Đột nhiên Trần Lương mỉm cười, nâng lên 1 khối đá có ánh chớp lóe lên trên bề
mặt đá.
“Đến lúc mở tiệc rồi” Trần Lương lạnh lùng nói cười. Hắn kích hoạt trận pháp
đã được bố trí sẵn. Hàng loạt cột sét từ khắp nơi dưới lòng đất phóng lên trời
rồi tách ra các tia sét bổ vào tất cả mọi người nơi đây, trừ Trần Lương.
Tinh thạch cấp 1 đã được Trần Lương giấu sẵn dưới lòng đất, không ngừng bổ
sung nguyên khí cho trận pháp. Những cường giả ở đây là Tiên Linh cảnh được
Trần Lương chăm sóc đặc biệt. Sau 10 hơi thở, toàn bộ 50 thí sinh la liệt trên
đất, không ai còn sức hoàn thủ, nhiều người đã ngất đi.
Trận pháp cấp 3 tiêu phí của hắn 30 tinh thạch cấp 1. Đối với Trần Lương mà
nói bất quá là con trâu mất 1 cọng lông.
Trần Lương tiến đến thu hoạch cờ, nhưng 2 tay hắn cầm không hết.
“Hey da. Nhiều cờ quá thì biết làm sao” Trần Lương liền xé áo của vài người
buộc thành một túi 5 gang để đựng chiến lợi phẩm. Thu hoạch xong, hắn cũng
không biết trong túi có bao nhiêu cờ. Trần Lương lấy ra cánh Khổng Chi Sáo rồi
phóng ra ngoài rừng. Lúc này đã có lục tục vài người yếu kém giữ được 3 cây
cờ, canh hết giờ là ra luôn.
Nhìn thấy Trần Lương mang theo 1 túi to sau lưng, trưởng lão rất hiếu kỳ. Tuy
lão rất thưởng thức người trẻ tuổi này nhưng dù sao niên kỷ quá thấp, lão cũng
không nghĩ Trần Lương có được thu hoạch gì nhiều.
Trần Lương đi đến bàn trả kết quả, hắn thả ra 1 túi cờ tràn đầy bàn.
Tất cả ánh mắt nơi đây đều tập trung vào Trần Lương và đống cờ trên bàn.
“Tên kia chả phải chính là người leo lên đỉnh vòng 2 sao. Làm thế nào hắn có
nhiều cờ vậy”
“Hắn là mục tiêu truy nã của tất cả mọi người, ta còn tưởng hắn khó mà giữ
được tính mạng, không ngờ còn thu hoạch được nhiều cờ vậy. Thật là kỳ tài”
“Có thực hắn 15 tuổi không vậy?”
“Chỗ kia cũng phải đến 1, 2 nghìn cây cờ đấy. Ngưỡng mộ thật”
Tiếng bàn tán xôn xao nổi lên. Trần Lương không quan tâm. Hiện giờ hắn chỉ
muốn biết liệu mình có đạt được giải nhất, giành lấy 1000 điểm cống hiến hay
không.
“1749 cây cờ” Giọng vị đệ tử đếm cờ vang lên
Một loạt tiếng ồ vang lên
“Khéo tiểu tử này lại giành được 1000 điểm cống hiến mất”
“Ông trời thật bất công, thằng 2 hộp sữa, thằng không hộp nào”
Trần Lương ngồi xếp bằng tu luyện chờ đợi thời gian kết thúc.
Nhữ Yên đi cùng 10 nam tử khác đến bàn trả cờ, nàng được 989 cây. Nhữ Yên nhìn
Trần Lương căm hận
“Tên này chắc cầm được 3 cây cờ rồi nấp chờ hết thời gian nên mới ra sớm thế”
một tên nịnh hót với Nhữ Yên.
Ưng Sát cùng 4 đồng đội đi ra, hắn được 356 cây cờ
Gần hết thời gian, Vũ Như Cương một thân hắc bào một mình ra khỏi khu rừng,
lưng đeo 1 bao tải. Hắn thả bao tải cờ lên bàn. Hắn rất tự tin vào thu hoạch
của mình có thể giành vị trí nhất bảng.
“1650 cây cờ” Vị đệ tử lên tiếng.
Mọi người tiến lên chúc mừng hắn
“Chúc mừng sư huynh nhất bảng giành được 1000 điểm cống hiến” một thanh niên
chắp tay tiến tới chúc mừng, hắn cũng là đồng hương tại Lương Bàng Thành với
Vũ Như Cương.
“Vũ Như Cương sư huynh chắc chắn là thiên tài nổi bật tại Thiên Khung Phái
này”
“Chúc mừng, chúc mừng”
Vũ Như Cương nhìn lên Trần Lương nói to
“Tiểu tử, ngươi được mấy cây cờ, có cần ta cho vài cái về chơi với mẹ không”
Những người xung quanh cười lớn.
“1749” Trần Lương hời hợt nói
“49 cây cờ, không tệ, không tệ” Có người mải cười nghe không rõ, liền mỉa mai
Trần Lương.
“Hắn được 1749 cây cờ, hiện tại xếp thứ nhất, Vũ Như Cương xếp thứ hai” Ưng
Sát nói to. Hắn đã sớm hỏi thăm số lượng cờ của Trần Lương.
Thời gian đã hết, cũng không có biến số nào khác.
Vị trưởng lão công bố kết quả vòng 3:
“Kết quả chung cuộc, có 1259 người thông qua vòng 3, trở thành đệ tử chính
thức của Thiên Khung Phái. Trần Lương xếp thứ hạng đầu, nhận 1000 điểm cống
hiến, tổng cộng 11000 điểm cống hiến. Các ngươi đến Thiên Môn Phòng để nhận
lệnh bài và làm theo hướng dẫn.
Những người không qua đi theo các đệ tử dẫn xuống núi”
Nói xong, vị trưởng lão bay đi, không quên nhìn lại Trần Lương.
Trần Lương tiến tới hỏi một đệ tử:
“Sư huynh, không biết bên thi luyện đan sư đã kết thúc chưa?”
“Chúc mừng ngươi trở thành đệ tử Thiên Khung Phái với 11000 điểm cống hiến.
Cuộc thi luyện đan sư đã kết thúc trước 1 ngày” Vị đệ tử kia trả lời
“Cảm ơn sư huynh, ta có việc đi trước, cáo từ” Trần Lương chắp tay rời đi. Hắn
lấy ra truyền tin thạch liên hệ với Tuyết Hoa
“Tuyết Hoa chào công tử, chắc hẳn công tử đã trở thành đệ tử Thiên Khung Phái”
Tuyết Hoa nói trước
“Đúng vậy, ngươi thì sao?”
“Không phụ công tử bồi đắp, Tuyết Hoa cũng đã vượt qua thành công”
“Tốt lắm, ngươi đang ở đâu?”
Trần Lương đi nhận lệnh bài và khai báo thông tin tại Thiên Môn Phòng. Khi
nhận lệnh bài mới, mỗi người phải nhỏ máu lên đó xác nhận danh tính. Lệnh bài
chứa các thông tin cần thiết về Thiên Khung Phái.
Tiền lưu thông trong Thiên Khung Phái là điểm cống hiến được lưu trực tiếp
trong lệnh bài. Điểm cống hiến có thể trao đổi trực tiếp giữa các đệ tử. Điểm
cống hiến có thể kiếm được thông qua 3 con đường, lấy của đệ tử khác, nhận
nhiệm vụ của Thiên Khung Phái, hoặc từ các cuộc thi do Thiên Khung Phái tổ
chức.
Bên trong Thiên Khung Phái, làm gì cũng cần điểm cống hiến: thuê tháp tu
luyện, mua đan dược, bảo khí, bảo dược, công pháp, võ kỹ …
Hàng tháng đều có quản sự hoặc trưởng lão buổi giảng về võ đạo, đan đạo, trận
đạo … ai cũng có thể đến nghe không thu phí. Nhưng ngoài buổi đó ra, muốn hỏi
gì đều cần mất điểm cống hiến. Số điểm tùy thuộc vào quản sự, trưởng lão đó
yêu cầu.
Về nơi ở, các đệ tử tự chọn một căn trống hoặc tự dựng nhà trên vùng đất trống
dành cho nhà ở. Thiên Khung Phái khuyến khích cạnh tranh, tăng cường thực lực,
vì vậy có thể thách đấu chiếm nhà. Người được thách đấu không được phép từ
chối
Tại Thiên Khung Phái, quản lý trực tiếp các đệ tử là các Quản Sự. Trên quản sự
là trưởng lão, trên đó là đại trưởng lão rồi đến trưởng môn và thái thượng
trưởng lão.
Trở thành đệ tử của Thiên Khung Phái sẽ được Thiên Khung Phái che chở, bảo vệ,
cung cấp môi trường tu luyện. Nhưng phải nghe theo mệnh lệnh của Thiên Khung
Phái.
Những người muốn tốt nghiệp, rời khỏi Thiên Khung Phái chỉ cần trả 1000 tinh
thạch cấp 1 là được.
Trần Lương nhận lệnh bài rồi đi tới nơi ở của Tuyết Hoa. Nơi đây vốn có một
căn nhà 3 gian không ai ở, đã được nàng dọn dẹp sạch sẽ.
“Ta sẽ ở cùng để chỉ điểm ngươi tu luyện. Bây giờ chúng ta xuống Thiên Khung
Thành mua đan lô cho ngươi”
Lúc trước khi thi, Trần Lương không mua đan lô vì thi tuyển vào Thiên Khung
Phái đều phải sử dụng chung đan lô, dược liệu do Thiên Khung Phái cấp để đảm
bảo kiểm tra năng lực được công bằng
“Vâng thưa công tử” Tuyết Hoa ngập ngừng một lúc lại nói “ta có chuyện muốn
bẩm báo công tử”
“Nói đi”
“Mỗi đệ tử luyện đan sư đều được cấp 1 vườn đất làm dược viên, vừa là để tự
trồng linh dược cho bản thân sử dụng, vừa là để hiểu thêm về linh dược. Mỗi
một năm sẽ đánh giá dược viên giữa các luyện đan sư cùng khóa. Ai có dược viên
tốt nhất được nhận 100 điểm cống hiến, ai có dược viên kém nhất bị phạt 100
điểm cống hiến. Ta thấy các đệ tử khác được cấp vườn đất có thể dùng được, còn
vườn đất của ta khô cằn linh khí, không thể trồng được linh dược. Khoảng đất
sau nhà chính là vườn đất ta được cấp” Tuyết Hoa ủy khuất nói
Lúc này Trần Lương mới ra sau nhà nhìn vườn đất, rộng tầm 30 trượng vuông, đất
đai khô cằn linh khí, được bao quanh bởi hàng rào phép ngăn người ngoài xâm
nhập.
Trần Lương còn đang suy nghĩ, bỗng có tiếng bước chân chạy đến
“Đại gia, đại gia, thật là tuổi trẻ tài cao nha” Người đang nói là một người
có phần nhỏ con, mặt mũi sáng sủa.
“Ngươi là ai, ai là đại gia” Trần Lương quay qua hỏi
“Tại hạ là đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, cha mẹ đặt là Cầm Mao Thử.
Trần Lương đại gia vừa làm đệ tử đã có ngay 11000 điểm cống hiến, còn nhiều
hơn tích cóp của ta trong 6 năm, không phải đại gia thì là gì” Cầm Mao Thử nói
“Ngươi đến đây có việc gì”
“Tại hạ đến để giới thiệu bản thân với đại gia. Cầm Mao Thử ta chuyên hành
nghề buôn bán tin tức tại Thiên Khung Phái này. Ta đã ở đây 6 năm, không có
chuyện gì là ta không biết. Rất mong được hợp tác với tiểu đệ đại gia”
“Ngươi biết gì về ta rồi?”
“Trần Lương quê tại Trường Giang Quốc, 6 năm trước là trận pháp sư cấp 5, thảm
sát đội quân của Hỏa Diễm Quốc xâm lược Vân Di Quốc. Hiện tại bị Hỏa Diễm Quốc
truy nã 1000 tinh thạch cấp 1, ngoài ra công chúa Nhữ Yên của Hỏa Diễm Quốc
cũng treo thưởng ai giết được ngươi sẽ cưới được nàng. Ngươi đã leo lên 100
trượng tại vòng thi thứ 2, nhận thưởng 1 vạn điểm cống hiến. Vòng thi thứ 3,
ngươi bày trận pháp hạ gục 50 người lấy đi toàn bộ cờ, giành giải nhất, 1000
điểm cống hiến” Cầm Mao Thử nói say sưa, vừa nói vừa minh họa rất sống động.
“Làm sao ngươi biết những điều vừa rồi?”
“Đơn giản. Đầu tiên ta hỏi thăm tin tức về cuộc thi tuyển năm nay. Ngươi là
nổi bật nhất nên ta đi theo những người thất bại xuống núi, ra giá 1 tinh
thạch cấp 1 cho ai cung cấp thông tin vì sao ngươi có được nhiều cờ như vậy.
Sau đó ta đến Thiên Môn Phòng lấy thông tin thêm về ngươi, ở đây ta có sẵn mối
quen nên dễ dàng lấy được”
“Tốt lắm, giờ cho ta biết tại sao Tuyết Hoa bị cấp cho mảnh đất cằn cỗi này”
“5 điểm cống hiến” Cầm Mao Thử giờ 5 ngón tay
“Đồng ý, nói đi” Trần Lương gật đầu
“Sảng khoái, sảng khoái” Cầm Mao Thử cười “Người có quyền cấp vườn đất cho đệ
tử mới là Hoàng Trí Bình, luyện đan sư cấp 6. Vườn đất này nhiều năm nay để
không, không ai dùng đến. Vườn đất trống cũng còn nhiều. Chứng tỏ Tuyết Hoa cô
nương đã đắc tội gì đó với Hoàng Trí Bình”
“Ta không đắc tội gì, ta còn không biết hắn là ai” Tuyết Hoa lắc đầu
“Năm nay thi tuyển luyện đan sư vào đây có 1 người là Hoàng Trí Cát, cháu
Hoàng Trí Bình. Không biết Tuyết Hoa cô nương có thấy quen?”
“Có. Hoàng Trí Cát từng theo đuổi ta không được, còn bị công tử đánh cho một
trận” Tuyết Hoa như chợt tỉnh ngộ
“Lí do đó. Ta thu tiền được chưa?” Cầm Mao Thử cười nhìn Trần Lương.
Trần Lương đưa lệnh bài ra chạm vào lệnh bài của Cầm Mao Thử, chuyển cho hắn 5
điểm cống hiến.
“Ngươi biết gì về vườn đất này? Tại sao chỉ có nó bị khô kiệt linh khí?” Trần
Lương tiếp tục hỏi
“Điều này không phải bí mật gì, ta sẽ khuyến mãi thông tin này. Bên dưới vườn
đất này có linh mạch, giúp vườn đất này có linh khí dồi dào hơn các nơi khác.
80 năm trước, vườn đất này được dùng để trồng 1 cây tiên dược. Nhưng vì lí do
nào đó, cần phải cho cây tiên dược thành thục trước thời hạn nên Thiên Khung
Phái đã dùng trận pháp hút toàn bộ linh khí của vùng đất và linh mạch bên dưới
cung cấp cho tiên dược hấp thu.
Từ đó về sau, vườn đất và linh mạch bên dưới khô kiệt linh khí. Đất cần 100
năm để hồi phục, còn linh mạch cần 1000 năm để hồi phục. Biện pháp khôi phục
đất thì không khó, nhưng vậy cũng chỉ giống như các vùng đất khác. Vì vậy
Thiên Khung Phái cũng bỏ qua vùng đất này”
“Thông tin vừa rồi rất hữu ích, tặng ngươi 5 điểm cống hiến” Trần Lương chìa
lệnh bài ra. “Ha ha ta biết mà, chỉ nhìn qua đã thấy ngươi là người hào phóng.
Xin đa tạ. Có điều ta bảo khuyến mãi là khuyến mãi, không nhận tiền. Nếu được,
ta muốn biết tu vi của ngươi” Cầm Mao Thử nói
“Vạn Nhiên trung kỳ” Trần Lương đáp
“Ta còn một thắc mắc nhỏ, mong Trần đệ giải đáp, tại sao một thiên tài trận
pháp như Trần huynh lại không thi vào học trận pháp của Thiên Khung Phái mà
lại chọn võ đạo? Thậm chí đệ chỉ cần nói ra thì chắc chắn Thiên Khung Phái sẽ
đặc cách chọn ngươi làm đệ tử chân truyền cũng không phải không có khả năng. 9
tuổi, trận pháp sư cấp 5, thật sự là thiên tài của thiên tài” Cầm Mao Thử hỏi
“Cái này không thể trả lời” Trần Lương nói
“Được rồi, cáo từ Trần đệ, có việc gì cần xin đừng quên Cầm Mao Thử này”
Cầm Mao Thử vừa rời đi, Trần Lương lấy ra Thổ Bảo Trùng đổ toàn bộ vào vườn
đất của Tuyết Hoa. Có Thổ Bảo Trùng thì việc cải tạo đất quá đơn giản. Có điều
số lượng Thổ Bảo Trùng thật quá ít, không biết 30 trượng vuông cần bao lâu để
Thổ Bảo Trùng cải tạo xong.
Nhưng cũng không cần phải đợi Thổ Bảo Trùng cải tạo toàn bộ mới có thể dùng
vườn đất. Tuyết Hoa chỉ cần đợi Thổ Bảo Trùng cải tạo được phần đất nào thì
gieo linh dược ở chỗ đó là được.
Chất thải của Thổ Bảo Trùng chính là bảo dược cho linh thảo. Chất lượng chất
thải được quyết định bởi chất lượng đất. Tuy vùng đất này khô cằn nhưng chất
lượng chất thải của Thổ Bảo Trùng cũng vẫn tốt hơn nhiều so với các vườn đất
khác của đệ tử. Thêm nữa là mặc dù linh mạch mới khôi phục được rất ít nhưng
vẫn là có linh khí tẩm bổ cho vùng đất, chắc chắn sẽ gia tăng hiệu quả cho
linh dược.
“Được rồi, giải quyết xong vấn đề đất đai. Giờ chúng ta tiến đến Thiên Khung
Thành mua đan lô, hạt giống và linh dược cho ngươi”


Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương #15