Tứ Bề Thọ Địch


Người đăng: 22legend4

Trần Lương không biết rằng lúc này hắn đang là nguyên nhân của xôn xao phía
dưới. Không phải là vì hắn lên 100 trượng mà là liên quan đến hành động của
hắn 6 năm trước. Mọi người truyền tai nhau 1 tin tức mà nếu Trần Lương nghe
được sẽ tức chết mất.
Khi Trần Lương quay mặt xuống, Nhữ Yên và một vài người đã nhận ra mặt hắn,
tên trận pháp sư kẻ thù của toàn bộ Hỏa Diễm Quốc.
Nếu đây không phải là đang ở Thiên Khung Phái thì chắc chắn nàng đã đi lên
giết chết Trần Lương. Nhưng nàng cùng những người biết chuyện đều đã lan
truyền tin tức. Nàng cũng đã xác nhận sẽ lấy người giết được Trần Lương, mang
thủ cấp Trần Lương đến trước mặt nàng. Hoặc không giết mà đoạn tứ chi của hắn
cũng sẽ được trọng thưởng 1000 tinh thạch cấp 1.
Ở Thiên Khung Phái cấm giết hại đồng môn, nếu bị phát hiện sẽ nghiêm trị và
trục xuất sơn môn, trừ khi ký giấy sinh tử đấu trên võ đài ở Thiên Khung
Thành.
Luật là vậy, nhưng không giết trước mặt có thể giết sau lưng, miễn không ai
biết là được. Hoặc khi thi đấu, đoạn tứ chi đối phương thậm chí lỡ tay giết
chết cũng không ai nói được gì. Đao kiếm không có mắt a.
Trần Lương đã trở thành con mồi chung của hầu hết thí sinh.
Vòng 3 có tên Cướp Cờ.
Số thí sinh tham dự vòng 3 tầm 7000 người.
Quy tắc vòng 3 là mỗi người sẽ được phát 1 cây cờ nhỏ dài 1 gang tay. Ai cướp
được nhiều cờ nhất sẽ giành chiến thắng, nhận thưởng 1000 điểm cống hiến.
Những người có 3 cờ trở lên là vượt qua, trở thành đệ tử Thiên Khung Phái.
Thời gian thi đấu là 34 canh giờ. Sau đó các thi sinh có 2 canh giờ để ra
ngoài này nộp cờ.
Địa điểm thi đấu là 1 khu rừng gần đó
Có 10 điểm xuất phát, lần lượt từng nhóm người đi vào. Thứ tự đi vào là theo
kết quả vòng 2, từ thấp đến cao. Trần Lương sẽ là xuất phát cuối cùng.
Xuất phát trước sẽ rất có lợi, có thể ẩn nấp đánh úp người tiến vào sau. Dễ
tạo tổ đội cùng đi cướp cờ. Vì vậy tại vòng 3 này, không phải cứ có sức mạnh
cá nhân hơn là sẽ vượt qua, mà cần tổng hợp sức mạnh, trong đó có cả may mắn.
Khả năng chạy trốn hay tậm chí khéo mồm khéo miệng cũng là một loại sức mạnh.
Trần Lương bắt đầu đi vào rừng. Mới đi được 10 trượng đã thấy 1 gương mặt quen
thuộc, chính là tên có mái tóc rối đã xuất phát ngay trước Trần Lương.
“Tiểu tử, để lại cờ ta tha chết cho ngươi. Dù sao ngươi đã được đặc cách vào
vòng trong, không cần thiết phải mạo hiểm” tên tóc rối nói. Trần Lương tuy trẻ
hơn hắn nhưng thành tích của Trần Lương cũng rất khiến hắn e ngại.
Trần Lương không nói nhiều, trực tiếp xông lên thi triển Không Phá Quyền đánh
tên kia bất tỉnh. Những người vào được vòng 3 này cũng không phải dạng tầm
thường. Để cho nhanh gọn, Trần Lương thi triển luôn võ kỹ.
Trần Lương thu cờ của tên tốc rối, cất vào bên hông. Cờ đã được bày trận pháp
không thể để vào nhẫn không gian.
Đi được một đoạn, Trần Lương cảm nhận được phía tay phải có người. Nhưng người
này vừa thấy có tinh thần lực dò xét qua liền bỏ chạy.
Người kia quả không ngu. Hắn nhận thấy có tinh thần lực dò xét, nhưng lại
không thấy ai xung quanh, chứng tỏ kẻ kia có tinh thần lực rất mạnh. Những võ
giả có tinh thần lực mạnh thì đều không tầm thường, vì thế hắn chọn bỏ chạy,
không cần biết đối phương là ai.
Có điều so tốc độ, trừ khi tên kia là phong thuộc tính, sử dụng Phong võ kỹ để
chạy thì may ra thoát. Chỉ một lát, tên kia đã bị Trần Lương đuổi tới. Tên kia
mặc một bộ hoàng bào, đúng là tên thái tử Lý Khải Phong mà 2 người Trần Lương,
Tuyết Hoa gặp lúc mới đến Thiên Khung Thành.
Nhìn thấy người quen, Trần Lương chỉ nhoẻn miệng cười thực hiện 1 đấm bất tỉnh
luôn Lý Khải Phong. Lý Khải Phong chưa kiếm được 1 cây cờ nào.
Trần Lương tổng thu hoạch, 2 cây cờ.
Trần Lương tiếp tục tiến lên, hắn nhìn thấy phía trước có 2 đối thủ đang lao
vào tấn công nhau. 2 người kia cảm ứng có người thứ 3 liên quay sang nhìn.
Vừa nhìn thấy dung mạo Trần Lương, bọn họ quay nhìn nhau, trong mắt lóe lên
cùng 1 suy nghĩ
“Hợp tác bắt hắn trước” Một người lên tiếng
“Đồng ý” 2 người cùng xông về phía Trần Lương.
Chỉ là 2 tên Vạn Nhiên sơ kỳ, Trần Lương không khó giải quyết, thu về 2 lá cờ.
Thu nhặt từng lá cờ như này thật khó chịu. Hắn quyết định ngồi xuống chờ.
Trần Lương lấy ra 1 viên nội đan của yêu thú cấp 9 nuốt vào. Đây chính là yêu
thú cấp 9 tại tổ của Ngạo Thiên tại Thiên Đãng Sơn Mạch. Những nội đan khác
Trần Lương đều đưa cho Ngạo Thiên hấp thu. Cùng là yêu thú nên việc hấp thu
những nội đan kia không gấy khó khăn gì cho Ngạo Thiên.
Thực ra Ngạo Thiên cũng có thể nhanh chóng luyện hóa nội đan của Tam Nhãn Lang
mẹ trong vòng 1 tháng. Nhưng muốn đạt được hiệu quả cao nhất từ nội đan của mẹ
thì Ngạo Thiên cần hấp thu từ từ. Giống như mưa dầm thấm lâu, mưa rào trôi
đất.
Đã có kinh nghiệm từ trước, lần này Trần Lương vận chuyển Vạn Ám Quy Nguyên
nhanh chóng hấp thu nội đan yêu thú. Với tốc độ hiện tại thì chỉ cần 30 ngày
là có thể hoàn toàn luyện hóa xong.
Ngồi nửa ngày, Trần Lương thấy phía xa có 1 nhóm 5 người đuổi theo 1 người. 5
người kia được dẫn đầu bởi 1 tên Tiên Linh cảnh, tên bỏ chạy cũng là Tiên Linh
cảnh. Tên bỏ chạy nhìn thấy Trần Lương liền nói lớn:
“Trần Lương ở đây” Xong hắn ngoặt sang hướng khác bỏ chạy
Nhóm truy đuổi nhận ra đúng là Trần Lương, liền bỏ qua con mồi, tiến về phía
Trần Lương. Trần Lương thầm hô không hay, cũng liền bỏ chạy. Đối phương có 1
Tiên Linh, 4 Vạn Nhiên, không phải là đối thủ hắn có thể đánh được lúc này.
Nếu chỉ 1 tên Tiên Linh thì còn có thể có phần thắng.
“Nổi tiếng thật phiền phức nha” vừa chạy Trần Lương vừa nghĩ thầm. Rõ ràng hắn
không làm gì, lượng cờ trong tay cũng ít đến đáng thương, vậy mà nhóm truy
đuổi bỏ qua con mồi để đuổi theo hắn. Hắn không thể nghĩ ra lí do gì khác
ngoài thành tích huy hoàng ở vòng 2 khiến đám thí sinh này ghen ghét.
Trần Lương tăng tốc độ lên mức cao nhất. Chạy nửa canh giờ, đối phương chỉ còn
lại Tiên Linh có thể đuổi kịp hắn, 4 tên Vạn Nhiên kia đã mất dấu.
Trần Lương quay trở lại dùng thương tấn công đối thủ.
Tên Tiên Linh cảnh cười gằn “Chỉ là 1 tiểu tử còn hôi sữa mẹ lại dám chĩa mũi
thương vào ta”. Tên này mắt sắc như chim ưng, thường được gọi là Ưng Sát. Hắn
quét ngang vũ khí của mình về phía Trần Lương, là một cây loan đao sắc bén.
Hỏa thuộc tính vận chuyển, không khí xung quanh cũng nóng lên.
Ngắn ngủi giao chiến chục chiêu, 2 bên tạm thời cùng lùi lại một bước.
“Ngươi là Tiên Linh cảnh giới!” Ưng Sát ngạc nhiên. Hắn năm nay 24 tuổi, bước
vào Tiên Linh cảnh 6 tháng trước, đã là hết sức tự hào, được mệnh danh là
thiên tài trong gia tộc. Trước mặt hắn chỉ là một tiểu tử trông nhỏ hơn hắn
rất nhiều mà lại ngang cơ hắn làm hắn không biết phải làm thế nào. Ám thuộc
tính của tiểu tử kia còn có khả năng ăn mòn rất quái dị, khiến hắn bị tiêu hao
nguyên khí nhanh hơn.
Trần Lương chỉ nhoẻn miệng cười không trả lời
“Quả là thiên ngoại hữu thiên, tiểu đệ đáng để ta dốc toàn lực”
Vừa nói, Ưng Sát vừa triển khai thần thông của mình, sau lưng hắn mọc lên 2
hỏa dực. Hình thái tinh linh của hắn là Phượng Hoàng Lửa. Hỏa dực vừa tăng
nhiệt độ cho nguyên khí, vừa tăng tốc độ di chuyển cho hắn.
Ưng Sát chủ động xuất kích. Trần Lương phải vận chuyển ám nguyên khí toàn thân
để bảo vệ khỏi sức nóng của hỏa nguyên khí.
Tốc độ đối phương nhanh hơn nhưng tốc độ ứng phó của Trần Lương không hề chậm
so với đối thủ. 1000 năm kinh nghiệm sống giúp hắn dễ dàng phán đoán được động
tác của bọn tiểu bối này. Có điều đối thủ quả thực không tệ, đánh hắn không có
lực hoàn thủ
“Giáp Linh quả là một đẳng cấp khác so với Vạn Nhiên” Trần Lương thầm nghĩ.
Hắn hiện giờ không có thần thông. Nhiều võ kỹ cũng không thể triển khai do
nguyên khí còn yếu.
3 thương thức của Thạch Phá Thương Trần Lương đều đã thi triển nhưng đều bị
đối phương đón đỡ. Độ hùng mạnh về nguyên khí của Sát Ưng và Trần Lương là
ngang nhau.
Trần Lương hoàn toàn có thể tự hào khi mà độ hùng mạnh về nguyên khí có thể
sánh ngang với Giáp Linh sử dụng thần thông tăng phúc. Nhưng tự hào thì tự
hào, không chiến thắng được đối phương thì chỉ có thể tránh đi thôi.
Ưng Sát ngưng tụ cầu lửa trên đầu thanh đao bắn về phía Trần Lương kết hợp với
đao pháp khiến Trần Lương ngày càng phải chống đỡ vất vả, thậm chí phải dùng
tay cản phá cầu lửa. Nếu không phải hắn có luyện thể mạnh mẽ kết hợp nguyên
khí và tinh thần lực thì tay đã bị đốt thành tro
“Không chơi với ngươi nữa” Trần Lương nói xong liền lấy Khổng Chi Sáo ra chạy
mất. Trận pháp trên cánh của Trần Lương giúp hắn có tốc độ di chuyển cao,
nhưng mỗi lần bật nhảy về phía trước đều rất dài, không cho phép di chuyển
trong cự li ngắn, vì vậy chỉ có thể dùng trong chạy trốn mà không thể chiến
đấu.
“Có cả nhẫn không gian sao. Tên này tuổi còn rất trẻ mà võ kỹ, công pháp, tốc
độ tu luyện, bảo vật đều không tầm thường. Còn cả tam tu nguyên khí, luyện
thể, tinh thần lực. Không nên làm kẻ thù của hắn” Ưng Sát nhìn theo Trần Lương
lẩm bẩm
Ưng Sát quay người đi. Bỗng nhớ ra gì đó hắn đứng lại suy nghĩ “Vừa rồi không
thấy tiểu tử kia triển khai thần thông. Là hắn không có, không muốn hay làm
rồi mà ta không biết? Nếu là không có, tức là mới ở Vạn Nhiên cảnh thì, thật
đáng sợ”
Thấy đối phương không đuổi theo, Trần Lương cất cánh Khổng Chi Sáo đi. Tình
cờ, hắn lại gặp 1 nhóm 4 người do 1 tên Tiên Linh cảnh cầm đầu. Bọn hắn thấy
Trần Lương như gặp được bảo vật, liền đuổi theo.
Trần Lương bỏ chạy chưa được bao xa, lại gặp 1 nhóm 3 người. 3 người này chỉ
là Vạn Nhiên nhưng do đang có 1 nhóm truy đuổi nên Trần Lương phải đổi hướng
bỏ chạy tiếp.
Điều kỳ diệu là 2 nhóm kia hợp sức đuổi theo Trần Lương. Nhóm 3 người kia đều
sử dụng phong võ kỹ đuổi theo, tốc độ thậm chí có phần nhỉnh hơn Trần Lương.
Những người truy đuổi còn sử dụng võ kỹ tấn công tầm xa về phía Trần Lương,
tạo thành tiếng động lớn thu hút thêm nhân mã. 1 tổ đội mười hai người đang
đứng đúng hướng bỏ chạy của Trần Lương đồng thời tung ra đòn tấn công về phía
hắn. Trần Lương vội vàng dùng Tật Phong Tốc bật người bỏ chạy sang tay phải.
Đoàn người truy đuổi Trần Lương càng ngày càng đông làm hắn khóc không ra
tiếng.
“Ta nổi tiếng cũng không cần phải nhiều người ghen ghét như vậy a” Trần Lương
thầm than. Hắn lấy ra cánh Khổng Chi Sáo đào thoát lần nữa.
Tham gia thí luyện vòng 3, đa phần các thí sinh sẽ tổ hợp thành đội nhóm. Bởi
dù mạnh đến đâu nhưng thân cô thế cô cũng sẽ dễ bị lấy lượng đè người. Còn yếu
nhưng biết tổ hợp đội thì may mắn lại có thể kiếm đủ cờ vượt qua vòng 3.
Trời đổ tối. Trần Lương đốt lửa nghỉ ngơi, lấy thực phẩm trong nhẫn không gian
ra ăn. Trời tối khó nhìn đường, nên đa phần mọi người sẽ đình chỉ chiến đấu,
nghỉ ngơi lấy sức cho ngày tiếp theo.
Nhưng một số kẻ lại lợi dụng đêm tối tiến hành đánh lén để cướp cờ. Chỗ này
mọi người không thù không oán, nên ai cũng tránh sát nhân, chỉ làm bị thương
đối thủ rồi cướp cờ.
Trần Lương tỏa ra tinh thần lực đề phòng bị tập kích, đồng thời vận chuyển Vạn
Ám Quy Nguyên hấp thu nội đan yêu thú.
Một đêm bình yên trôi qua. Trần Lương vẫn chưa có ý định rời đi cướp cờ, hắn
chỉ lẳng lặng ngồi đó tu luyện. Hắn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng.
Trần Lương mở mắt, tinh thần lực của hắn vừa đụng phải tinh thần lực của ai
đó. Trần Lương đứng dậy, hắn nhìn thấy có 3 người đang chạy về hướng này.
“Ha ha sáng sớm thật may mắn, gặp ngay Người Lên Đỉnh” Tên lớn tuổi nhất cười
nói
“Chỉ 3 tên Vạn Nhiên” Trần Lương lạnh lùng cười
“Tiểu tử thật không biết trời cao đất rộng. Tưởng leo 100 trượng là có thể vô
địch thiên hạ sao?”
“3 tên các ngươi có bao nhiêu cờ?” Trần Lương chỉ có 1 mối quan tâm duy nhất.
3 người này là Vạn Nhiên cảnh giới, tinh thần lực cấp 2 thì cũng không phải là
thiên tài gì.
“Khinh người quá đáng, huynh đệ lên”
3 tên này hẳn không phải là bèo nước tương phùng, mới hợp tác, mà là một tổ
đội từ lâu. Bọn hắn phối hợp rất ăn ý, bài bản. Cả 3 cùng tiến, cùng thối. Khi
Trần Lương tiến lên giải quyết 1 người thì ngay lập tức 2 người còn lại cũng
nhanh chóng xông lên hỗ trợ.
Loại hình tấn công của 3 người này cũng rất đa đạng. Khi thì cùng đứng 1 phía,
kẻ bổ dọc, kẻ bổ ngang bên trái, kẻ bổ ngang bên phải. Khi thì 3 người bao
quanh Trần Lương, vẫn là kẻ đâm người chém. Khi thì 2 sau 1 trước. Rất khó
chống đỡ.
Trần Lương cũng phải trầy da tróc vẩy với 3 người này. Có điều mới chỉ là bị
thương ngoài da, chưa ảnh hưởng đến sức chiến đấu
Cả 3 đều là Vạn Nhiên đại viên mãn, sức mạnh cả đội thật không thể khinh
thường, hoàn toàn có năng lực chiến đấu với Giáp Linh cảnh giới.
“Hợp tác rất tốt, võ kỹ cũng cao cấp, khiến ta có phần ngạc nhiên đó” Trần
Lương cùng 3 tên kia vừa tách nhau ra. 3 người bao vây xung quanh Trần Lương,
hình thành thế chân vạc, nhằm vào Trần Lương ở giữa.
3 người kia còn chấn động hơn. Họ đều biết Trần Lương có nghị lực và sức bền
phi thường, hẳn là võ công cũng không thấp, nhưng trẻ tuổi như vậy có thể
chống đỡ lại 3 huynh đệ họ liên thủ thì thực sự quá đáng sợ rồi
“Ngươi thực sự mới 15 tuổi” Một người hỏi
Trần Lương chỉ mỉm cười, nói tiếp “Thật đã khinh thường các ngươi. Để tỏ lòng
kính trọng, ta sẽ dốc toàn lực” Trần Lương vận chuyển mạnh mẽ nguyên lực triển
khai sát chiêu
“Khoác lác. Xem bọn ta chặt đầu ngươi lĩnh thưởng” 3 tên cũng thủ thế.
Trần Lương vận dụng toàn lực, sử dụng Tật Phong Tốc lao lên thật nhanh, đồng
thời sử ra Thương Vô Thủy đâm về phía người yếu nhất trong nhóm. Diễn biến quá
nhanh, 2 người kia chưa kịp lên hỗ trợ.
Người bị tấn công không nao núng, thi triển 1 kiếm thức phòng thủ.
Đáng tiếc, thương của Trần Lương đâm gãy kiếm đồng thời cắm vào ngay giữa ngực
người thanh niên.
“Sư đệ” 2 sư huynh của hắn hét lớn, chém kiếm thật mạnh về phía Trần Lương.
Trần Lương rút thương ra đỡ kiếm, nhảy tránh sang 1 bên.
“Sư huynh cứu ta, ta không muốn chết” Người tiểu đệ run rẩy nói. Hắn đang cảm
nhận sinh mệnh đang dần trôi đi. Miệng vết thương như có độc, đang ăn mòn sang
xung quanh.
Một vị sư huynh nhét đan dược chữa thương vào miệng tiểu đệ cho hắn nuốt,
nhưng vết thương vẫn không ngừng lan rộng
“Ngươi dùng độc! Ngươi quá độc ác” một vị sư huynh quay qua thét vào Trần
Lương.
“Ta không dùng độc, đấy là tính chất ăn mòn của ám thuộc tính của ta” Trần
Lương thực sự không muốn giết người. Nếu hắn giết người này thì cũng không bị
truy cứu vì 3 tên kia đều chưa phải đệ tử Thiên Khung Phái, chưa phải đồng
môn. Chỉ là vì 3 người này tạo cho hắn áp lực không nhỏ nên hắn lỡ tay đâm vào
chỗ hiểm cùng với lực phá hoại mạnh.
“Để ta giúp” Trần Lương tiến lên
2 vị sư huynh ánh mắt thù địch nhìn vào Trần Lương, ý nói nếu ngươi tiến lên,
bọn ta liều mạng với ngươi.
“Đan dược chữa thươngười bình thường sẽ không hạn chế được ăn mòn đâu, để ta,
nếu không hắn sẽ chết” Trần Lương bình thản nói
“Được, nếu ngươi không cứu được sư đệ ta, bọn ta có chết cũng liều mạng với
ngươi” vị đại sư huynh nói
Trần Lương không nói, tiến lên đưa tay chạm vào vết thương. Hắn hút ra ám
nguyên khí trong cơ thể của vị tiểu đệ kia. Vết thương lập tức ngừng mở rộng,
đan dược chữa thương liền phát huy tác dụng. Đây hẳn là đan dược cấp 3 hoặc 4.
“Để lại cờ, các ngươi có thể đi” Trần Lương nói. Hiện giờ chỉ còn 2 người,
không phải đối thủ của hắn.
Thương thế của tiểu đệ cần được nghỉ ngơi thêm, vị đại sư huynh đưa toàn bộ cờ
của 3 người bọn hắn cho Trần Lương. Tổng số là 167 cây cờ.
“Trước khi đi ta muốn hỏi 1 câu. Lúc nãy ngươi nói giải thưởng là chuyện gì
vậy?” Trần Lương hướng người đại sư huynh hỏi.
Đại sư huynh kể cho hắn chuyện Nhữ Yên, Hỏa Diễm Quốc treo thưởng hắn.
“Ta hiểu rồi”
“Nhân quả thật khó lường a” Trần Lương cười khổ.
Hắn quyết định thay đổi chiến thuật, tìm 1 nơi hẻo lánh rồi lấy ra một số vật
phẩm.


Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương #14