Kinomoto Sakura


Người đăng: Vivio

Một ngày thứ 2 nắng ấm chan hòa, thầy Terada lại liên tục đổ mồ hôi lạnh ngắt
vì 2 thằng học sinh mới vào. Bộ thầy ăn hết của ông nội 2 đứa bây hả? Sao mặt
GẮT dữ vậy!?

Syaoran cầm tờ báo nhập học của Kii, nhướng mày quái dị
"......Kii.....Gu.....ra.......am....Cái tên quỉ gì khó đọc vậy!!??"

Hắn đen mặt giật lại tờ báo "Kii Graham, đó là họ của người thu dưỡng tớ, ông
ấy đến từ nước Anh. Bớt dùng cái trình phát âm tệ hại của cậu mà đọc tên người
khác đi!"

"Đâu có tệ tới vậy!" Syaoran lầm bầm chửi mắng.

Thầy Terada mỉm cười hòa hảo "Được rồi, được rồi! Ri-kun, Gurahamu-
kun........."

"LÀ LI!"
"LÀ GRAHAM!"

Đồng thanh một lời, ánh mắt trừng trừng khó chịu với cái người đọc sai tên
mình. Syaoran nghiến răng từng chữ "Em biết người Nhật đọc ko được R với L,
nhưng chữ đơn giản vậy thầy cũng sai sao!?" Cái tên đã thôi, nhưng cái họ là
rất tôn quí ko thể sai được.

Tiếp đến là Kii "Phép lịch sự tối thiểu là nhớ tên người đối diện, kiêng kị
tối thiểu là đọc sai tên người ta, nó sẽ trở thành một điều châm chọc đấy thầy
có biết ko!? Tên em đâu có khó như Syaoran! Chỉ cần đừng tự tiện thêm 'U' vào
mấy chỗ ko cần thiết là được!"

"........Vâng........." Khóc ko ra nước mắt, chỉ là tên thôi đã vậy, năm học
tới còn yên với 2 đứa này ko?

(Ta đã nói Syaoran và Kii chung cái điểm GẮT, đấy thấy đủ GẮT chưa? Mà hình
như chưa có ai đoán ra Kii gốc là nhân vật trong bộ anime nào nhỉ? Ta để ảnh
bìa đó luôn rồi mà!)

Sakura vui sướng kể chuyện sáng nay được đi học chung với Yukito cho Tomoyo
nghe, đang nói giữa chừng thì chuông đánh vào lớp, thầy Terada bước vào, ánh
mắt thầy hơi chậm lại chỗ Rika rồi nhanh chóng bối rối ho khan "E hèm......đã
đủ hết rồi phải ko?"

"Vângggggg"

Ngoài cửa, Syaoran xoa cằm bắt đầu thuyết âm mưu "Sai trái! Quá sai trái a! Sư
đồ luyến, la lỵ khống! Ông này coi vậy mà ghê!"

"Tớ ko biết cậu nghiện ngôn lù đấy?" Kii hắc tuyến, song tò mò nghĩ ngợi "Bộ
trường học nào ở Nhật Bản cũng phải đứng ngoài cửa chờ gọi vô à?"

"Biết chết liền! Lần đầu tớ tới Nhật mà!" Cậu nhún vai.

"Li-kun, Graham-kun, mời vào!" Giọng thầy Terada gọi, thực chất 2 người đã
dành 15ph để bổ túc khóa phát âm cho thầy ấy chớ, dễ gì mà gọi đúng tới vậy.

Kii và Syaoran đứng trước con mắt tò mò của những đứa trẻ, giống như thú quí
hiếm trong chuồng. Hắn còn định dùng niệm nói chuyện với Syaoran, nhưng phát
hiện cậu nhìn chằm chằm vào 1 cô bé.

Ra vậy, nghe nói Syaoran đã phát hiện ra người phá bỏ phong ấn của Thẻ bài
Clow, chắc hẳn là người này. Cũng Rank B như Syaoran nhưng ko ổn định lắm, xem
ra mới tiếp xúc với ma thuật ko lâu.

Hắn ko biết vô tình hay cố ý mà cả 2 người đều dòm Sakura tóe lửa, thiệt ra
chỉ là ánh mắt đánh giá thôi, nhưng tại cái vẻ mặt lúc nào cũng GẮT nên thành
ra như đe dọa người khác.

"Khụ......khụ......." Terada đã xong phần viết tên và giới thiệu, thầy ho khan
gọi lại tinh thần bọn hắn "Các em có gì muốn nói với các bạn ko?"

"Đừng gọi sai tên bọn tớ!" Nhất thời đồng thanh giữa bàn dân thiên hạ, bọn hắn
quay đầu 4 mắt kinh ngạc nhìn nhau, song bật cười nhẹ.

Nụ cười này vô tình làm hòa hảo hơn không khí căng thẳng mà 2 người tạo ra lúc
đầu, đã có vài bạn nữ hâm mộ đỏ cả mặt.

Thầy sắp xếp Syaoran ngồi sau Sakura, còn Kii đằng sau Tomoyo. Hắn thầm mặc
niệm cho cô bé tóc ngắn kia. Cái ánh mắt tra tấn tinh thần của thằng bạn đến
hắn còn ngứa gan huống chi con nhỏ này.

Chuông đánh tới giờ ăn trưa, Sakura dùng hết tốc lực chạy đi kiếm chỗ thở.
Thấy cậu đứng lên, Kii cũng biết ý định tiếp theo của cậu, nhỏ giọng nói "Cá
cược ko?"

"Hử? Sĩ quan quân đội mà lậm quá ha!" Syaoran giễu cợt, khóe miệng có vài phần
hứng thú "Sao? Cá thế nào?"

"À. Là về chuyện cậu chuẩn bị nói với Kinomoto-san."

Chừng 15ph sau, Sakura bị Syaoran gọi ra ngoài nói chuyện.

Chiếc la bàn chỉ vào nhỏ khiến cậu càng chắc chắn hơn ý nghĩ của mình "Quả
nhiên! Ngươi đang giữ những thẻ bài Clow!"

"Sao........sao bạn biết!?"

"Cái la bàn của gia tộc ta có thể truy tìm những thẻ bài thất lạc!" Syaoran
đưa bàn tay ra, nghiêm giọng "Đưa chúng đây!"

"Hả? Đưa......đưa cái gì?"

"Đưa các thẻ bài Clow đây!"

"Không được!" Sakura chấp nhất kiên định "Tớ đã có lời hứa với Kero-chan rồi!
Tớ nhất định phải thu hồi các thẻ bài!"

"Kero?" Cậu nhướng mày có chút bất ngờ "Linh thú cai quản Cerberus? Quái dị.
Linh thú bị khùng hay sao mà kêu con nhỏ này thu phục các thẻ bài?"

"Tớ........tớ ko biết nữa."

"Cerberus cai quản các biểu tượng mặt trời, hỏa và thổ. Ngươi đã thu phục được
các thẻ bài đó chưa?"

"À.......chưa......"

"Ngươi thu phục chúng bao lâu rồi?"

"Được......2 tháng rồi......."

"2 tháng!?" Syaoran trừng mắt "Đã 2 tháng mà vẫn chưa!? Ngươi làm ăn kiểu gì
vậy hả!?"

Nhỏ xấu hổ nắm lan can "Ai mà biết được......."

Cậu chặc lưỡi khó chịu, tiếp tục mục đích chính của mình "Tóm lại đưa những
thẻ bài đây!"

"Không được!" Nhỏ nắm lấy túi váy, nhất quyết ko đưa "Mình phải giữ lời hứa
với Kero-chan!"

Tomoyo cùng lúc đang đi tìm Sakura, nhỏ hoảng hốt bắt gặp cảnh 2 người đang
tranh chấp nhau quyết liệt "Sakura-chan!!!"

Toya từ lan can trường bên kia nhảy qua "Thằng nhóc kia! Mi làm gì em gái ta
vậy!!??"

Phát hiện tình hình ko ổn, Syaoran nhảy lùi lại bày thế võ, niệm trong đầu
chửi ầm lên "Ê thằng kia! Tớ thành vai phản diện rồi nè!"

"Chờ chút!" Giọng Kii dè chừng, vì hắn cảm giác được một nguồn ma lực chớp ẩn
chớp hiện đang tiến tới.

Tình thế căng đét đầy u ám giữa cậu và thanh niên siscon kia, bỗng bị ai kia
phá vỡ "Ê Toya! Mình mua được rồi!"

Yukito nhảy qua hàng rào, tỉnh như ruồi đưa túi bánh bao ra kể đếm "Họ sắp bán
hết rồi, mất công lắm mới mua được đó. Có bánh bao thịt, bánh bao cà ri, tổng
cộng là 5 cái. 1,2,3,4........à dư một cái........" quay sang Syaoran với vẻ
hớn hở "Nè em trai, em lấy cái này nha!"

"Hể?" Cậu ngơ ngẩn cầm cái bánh còn nóng hổi. Tình thế này là gì đây? Ông anh
này bị khùng chắc? (Vì trước đó đã bị ma lực mạnh mẽ của Kii thu hút nên
Syaoran ko còn phản ứng lại với ma lực mặt trăng từ Yue nữa.)

"Ái chà chà!" Hắn từ góc tường bên kia xuất hiện, đen mặt đồng tình với thằng
bạn "Hình như vở này diễn hơi lố thì phải?"

Syaoran thở dài thườn thượt "Còn ko phải do trò cá cược của cậu!"

Hả? Diễn? Cá cược? Rốt cuộc là sao!?


Ta Không Phải Người Địa Cầu! - Chương #16