Tiếu Hồng Trần Uy Thế .


Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Món đầu đã qua, chui thẳng vào túi Nhị hoàng tử trong sự bồi hồi của những
thương nhân thậm chí phú bà, dù sao vẻ đẹp nó cũng thật mê người nhưng người
ta nhà có bối cảnh to lớn, thân phận tôn quý, ngậm ngùi đã trở thành một bản
năng trung.

Hào khí đấu giá hội vẫn rất sôi nổi, Diễm Lệ chỉ là món khai vị trên bàn tiệc
thịnh soạn của đám đông, họ còn món chính, món tráng miệng và Lâm Thụ như một
người đầu bếp đang quảng cáo những món ăn mình khiến họ trở nên thèm muốn, mà
không khải bỏ ra khoản tiền lớn để mua.

Trong khi đó, căn phòng 12, một người thiếu phụ đang hàm răng cắn chặt lợi vì
đã để tuột tay mất Diễm Lệ.

Nàng là vợ của tộc trưởng đương nhiệm hiện giờ của Ni cô gia tộc, cũng đúng
như Vũ Minh nói, đối với bệnh tình của con trai nàng là một người mẹ không
khỏi lo lắng.

Đối với tác dụng 10% chuyển đổi hóa khí của Diễm Lệ khiến nàng cảm thấy một
tia hi vọng con mình sống nên nàng không tiếc liều mạng để tranh đoạt dù biết
gia tộc mình hiện giờ cũng rất nghèo, chi ra 10 vạn khí thủy linh là không
biết bao nhiêu địa bàn phải thế chấp, có điều một đường chưa đủ khó khăn lại
giết ra Nhị hoàng tử, nàng tuyệt vọng, đầu óc nàng cũng không phải ngu si, nếu
Nhị hoàng tử đã nói nợ ân tình của một Bá tước tức là hắn quyết tâm đoạt Diễm
Lệ vào túi đến như nào, nếu giờ nàng nhảy ra thì chỉ kéo thù hận chứ tuyệt đối
chả đoạt được Diễm Lệ, lại còn chưa xác thực được liệu Diễm Lệ có tác dụng
thật hay không, van xin liệu là có ích ?

Người thông minh đôi khi chỉ cần suy diễn cân nhắc trong đầu là có thể rút
ngắn quy trình mà không phải cứ chuốc họa vào thân mới cân nhắc.

Ngả người mệt mỏi, dõi con mắt nhìn về sàn đấu giá, Lâm Thụ đã dẫn dắt mọi
người vào từng câu chuyện lịch sử, từng món hàng khác nhau, hào khí kéo dài
cho đến lúc . ..

" Thưa quý vị, món tiếp theo là một chiếc nhẫn cổ được đoàn mạo hiểm Bạch Lang
dùng hơn 3 tháng trong hang Ba Âm Thú, vây bắt, nếm mật ngọt cay đắng đan xen
mới thành công đoạt tới tay, về lai lịch chiếc nhẫn thì không ai biết, theo
đánh giá từ phong cách cũng như chất liệu của chiếc nhẫn thì hẳn là một vật
của thiên ngoại, có điều cũng sắp rạn nứt vỡ hỏng, nhưng vì là một chất liệu
chưa bao giờ xuất hiện nên đối với các Kim Khí Sư cũng là một chất liệu đáng
nghiên cứu . " . Lâm Thụ từ tốn nói, thái độ không mặn không nhạt.

Về món này không khí có chút kì quái, dường như cảm thấy độ quý giá của sản
phẩm có chút thấp, ai lại đi muốn rước một cái nhẫn nhỏ mà tác dụng chả có, mà
chỉ để một đám thợ rèn nghiên cứu thì nó quả thực giá trị quá thấp, đối với
thương nhân nhạy cảm với mùi lợi ích thì sản phẩm này là phế phẩm, không hiểu
sao đấu giá hội Thừa Thiên lại cho lên.

Một chiếc hộp nhỏ xinh màu vàng được mang ra, bên trong chính là chiếc nhẫn
thiên ngoại trong truyền thuyết kia, khi nghe giới thiệu đám đông đã chả có gì
hứng thú, chủ yếu là giới thiệu về nó vốn đã không nhắm tới cho các thương
nhân hay các quý tộc, Lâm Thụ chỉ hướng tới cho các Kim Khí Sư ( thợ rèn ), dù
sao đồ vật thiên ngoại cũng có một sự cuốn hút nhất định, mà tại sao phải lên
sàn đấu giả hôm nay, Lâm Thụ đoán hẳn là cấp trên muốn thử trình độ hắn đi.

" Ta không dài dòng nữa, giá khởi điểm là 100 khí thủy tinh sơ cấp, nâng giá
không thấp hơn 50 ."

100 khí thủy tinh sơ cấp, giá rất bình thường, chỉ là một món đồ phế phẩm
những thương nhân hay quý tộc ở đây đều không hứng thú.

Một hồi lâu, vẫn không có ai hứng thú, Lâm Thụ hoài nghi phải chăng mình nói
quá thẳng thắn ? Là một Đấu giá sư, việc đề cao sai sự thật một sản phẩm có
thể ảnh hưởng rất lớn đến uy vọng bản thân, Lâm Thụ hành nghề bao nhiêu năm
nay hiểu rất rõ, có điều tình hình này nếu không bán được vật phẩm vậy thì cấp
trên sẽ nhìn hắn ra sao ?

Lâm Thụ có chút hoang mang, định đánh liều thêm thắt đôi chút, lời đầu môi thì
:

" ta ra 150 khí thuỷ tỉnh sơ cấp !"

Tiếng vừa phát ra, Lâm Thụ cười vô cùng tươi, như chút một bầu tâm sự hắn mới
sảng khoái hét :

" 150 khí thuỷ tinh cho chàng trai đằng kia . "

Nam thanh niên vừa bỏ ra 150 khí thuỷ tinh đấu giá cũng không gay quá nhiều sự
chú ý của mọi người, dù sao cũng chỉ 150 khí thuỷ tinh sơ cấp, gia tộc hạng
bét cũng có thể bỏ tiền ra.

Lâm Thụ không quan tâm, nhìn thấy mọi người lại không ai định ra giá thoáng có
chút thất vọng nhưng vẫn cảm thấy thoả mãn, hoa hồng thu được nhờ chào giá một
chiếc nhẫn cũ đâu phải mục đích hắn.

" 150 khí thuỷ tinh lần 1, 150 khí thuỷ tinh lần 2, 150 khí thuỷ tinh lần 3,
xin chúc mừng chàng thanh niên ghế 342 ."

Cùng lúc đó nam thanh niên trong khi không ai để ý, nụ cười hắn đã nhếch lên,
chắc chỉ mình hắn biết giá trị chiếc nhẫn.

Lâm Thụ nhẹ nhõm nhưng không quên trách nhiệm, mau lẹ chuẩn bị sản phẩm tiếp,
Vũ Minh thì cả buổi khi nghe giới thiệu đã thấy rác rưởi chả quan tâm sang bắt
chuyện Nguyệt Như, tự nhiên như ruồi khiến Nguyệt Như rất bất mãn nhưng chỉ
biết nghiến răng chịu . "

Khoảng thời gian tiếp theo, đấu giá hội lại tung ra từng tầng từng lớp sản vật
trân quý, có vẻ thấy cái nhẫn cũ chỉ như một làn gió thổi, tuy mọi người khó
hiểu sao đấu giá hội Thừa Thiên lại chen một thứ phế phẩm đó vào sàn đấu 5 năm
một lần nhưng cũng không ai quá để ý, chỉ có Lâm Thụ đinh ninh trong đầu cấp
trên kiểm tra khả năng mình.

Mà bỏ qua chiếc nhẫn cũ, Lâm Thụ qua một kiếp lòng nhẹ nhõm lại vui vẻ rất
phấn khởi miệng lưỡi càng trơn tru, những món tiếp theo thì đều sản vật trân
quý," óc Vua tôm sứ, răng nanh thuỷ quái, hồng ngọc cung, trứng hoả linh thử.
. ."

Đến giờ sàn đấu giá cũng tới phút quái, khi cầm trong tay bản giới thiệu 3 sản
phẩm cuối Lâm Thụ cũng rất ngạc nhiên, kinh hãi nhưng ánh mắt cũng lấp lánh
ánh kim, hắn không phải thương nhân nhưng giờ cũng ngửi thấy mùi tiền lời lớn.

Ánh mắt tự tin, thái độ bình tĩnh, sự xuất hiện trở lại của Lâm Thụ khiến mọi
người chủ ý, không phải ngẫu nhiên họ ở đây, tranh đấu những thứ linh tinh chỉ
là đang thị uy để giành 3 thứ cuối nơi này.

Khi toàn trường im lặng, Lâm Thụ mới tươi cười lướt từ trái qua phải rồi phải
qua trái, hài lòng, " Thưa quý vị, đã đến những giờ phút cuối của đấu giá hội
Thừa Thiên lần này, ở đây có 3 sản phẩm áp trục mà tôi rất tụ hào tuyên bố nó
chính là những thứ quý giá bậc nhất trên đời.

" không dài dòng, đầu tiên trong hàng ngũ áp trục hôm nay, tâm pháp Tam tự thể
của Bách chiến thần - Vương Đế Trụ, mà chắc không cần nói mọi người cũng đã
nghe đến uy danh của Vương Đế Trụ, một thân võ lực siêu phàm, lấy thân làm lá
chắn quét ngang quân Thú tộc bảo vệ trăm triệu con dân phía nam Vi Tôn đại
lục, dựng lên tượng đài vị thần bất tử, bất bại kim thân ."

Lâm Thụ như một gã dạy sử, qua lời nói hắn khiến cho mọi người đều như say như
mê, tự khắc trong đầu hiện lên hình ảnh vị chiến thần vô địch, Một vị tướng
bách chién bách thắng của Vi tôn đại lục.

Thấy mọi người trong con mắt đã tràn đầy sự cuồng nhiệt, Lâm Thụ đã biết nên
chốt cuối," Ở đây rất may cho đấu giá hội Thừa Thiên đã nhận được một bản tầng
1 của cuốn tam tự thể của Bách chiến thần, tuy chỉ tầng một nhưng đã được
chứng thực ở mức huyền cấp tâm pháp, chỉ cần luyện đến cực hạn cơ thể đao
thương bình thường tuyệt không thể chạm đến, cũng sự quý giá đó giá đầu là 10
vạn khí thuỷ linh sơ cấp, mỗi lần tăng không dưới 1000, mọi người hãy cân nhắc
."

Dứt lời, Lâm Thụ đã lùi bước, Tam tự thể tâm pháp đã được cất giữ trong một
chiếc hộp sang trọng mạ vàng cùng với nhiều đường nét chạm khắc rồng bay lượn,
tôn lên giá trị bên trong.

" ta ra 15 vạn khí thuỷ linh "

" ta ra 20 vạn khí thuỷ linh "

" ta ra 35 vạn mi dám theo ? " một người thương nhân khiêu khích.

Nhanh chóng sự hấp dẫn của mọi người đều dồn đến Tam Tự Thể của Bách Chiến
Thần, giá từ 10 vạn ban đầu mau chóng lên đến gấp 10 lần mới chậm lại.

" Lão phu Tiếu Hồng Trần của Tiếu ngạo cung đã nhắm Tam Tự Thể rồi, 120 vạn
khí thuỷ linh sơ cấp ."

Vừa ra mặt là lão gia chủ tiếu ngạo cung, một trong hai thế gia lớn của kinh
thành, nổi tiếng mới khí lực phi thường, tàn nhẫn máu lạnh, một đường giết lên
vị trí gia chủ càn quét các phương đối lập an ổn ngồi lên ghế gia chủ Tiếu
ngạo thế gia.

Tiếu Hồng Trần còn nổi tiếng bởi không coi vương quyền là gì, là một người
kiêu ngạo, mãnh tướng rất được hoàng đế trọng dụng phong cho danh hiệu Thống
soái, cai quản binh lính đất nước, thực lực sâu không thấy đáy, nghe nói đã
đạt tới cảnh giới khí niệm quy nhất biến mái tóc thành màu hệ mình gia tăng
sức mạnh toàn diện, tiểu biểu Võ Hoàng cảnh.

Chỉ cần từng đó giới thiệu đã có thể thấy sức mạnh hắn to lớn thế nào, Nhị
hoàng tử cũng không dám ho he, nếu muốn làm hoàng đế sau này, nếu gây thù với
Tiếu Hồng Trần và tiếu ngạo cung vì một cuốn tâm pháp huyền cấp thì chỉ có thể
nói Nhị hoàng tử đầu ngấm nước nên sấy khô đi.

Thoáng chốc không khí sàn đấu giá im lặng . ..

Pts : đừng quên like tks ở dưới, các chương trước nữa nha, Cá rất biết ơn.


Tà Ác Vương Toạ - Chương #7