Ta Là Aizawa Kakeru!


Người đăng: ٩(^‿^)۶

" Kakeru... Tuy ta hiểu Kakeru giỏi hơn tỷ tỷ, nhưng mà... Nhưng mà Kakeru à,
thương thế của ngươi không thích hợp để đá bóng a. " Mine lo lắng nhìn nhìn
ngực trái của Kakeru.

" Mine tỷ tỷ, đừng lo lắng. Dù sao ta thua cũng không có việc gì. Nếu như
thắng, ta sẽ để cho hắn xin lỗi Mine tỷ tỷ. " Kakeru nghiêm túc nói. Mine tỷ
tỷ, chỉ có hắn mới được bắt nạt.

" Đừng khoác lác, chỉ là một cái người bị thương lại dám nói muốn dùng bóng đá
ở ngoài vạch penalty chiến thắng ta. Nếu như ngươi thắng, để ta dập đầu lạy
ngươi cũng được. Taki! Đá bóng cho hắn! " Wakabayashi Genzo hừ lạnh nói.

Tên học sinh có hàm răng hô kia khinh thường cười. Có vẻ như hắn cố ý làm khó
dễ Kakeru, cố tính đá bóng về phía ngực trái của Kakeru.

" Chết tiệt! Những tên kia thật là xấu. " Ở gần đó, có một cậu nhóc lùn tịt
đứng ôm bóng, đồng tình nhìn Kakeru.

Đồng thời, một người ngoại quốc đeo kính râm cũng đang ở gần đó uống rượu. Hắn
loạng choạng bước từng bước, thấy có trận đấu bóng đá thì hơi lộ ra hứng thú,
đứng lại nhìn xem.

Kakeru không nói gì, nhẹ nhàng nghiêng người dùng má trong kéo lấy quả bóng.
Quả bóng giống như bị hắn hút vào chân vậy, nhẹ nhàng dính vào chân của
Kakeru, sau đó rơi xuống đất. Sau đó Kakeru liền dẫn bóng về phía ngoài vòng
cấm địa.

Thầm nghĩ : “ Đây là bóng đá tinh thông sao? Cảm giác khống chế quả bóng thật
dễ dàng. “

" Đội trưởng, cẩn thận. Thằng nhóc này không đơn giản đâu. " Thấy được Kakeru
thể hiện một loạt động tác rất lưu loát, có vẻ như đối với trái bóng rất thuần
thục, đội Shutetsu đều không cười được nữa. Tiền đạo Kisugi vội vàng nhắc nhở
Wakabayashi Genzo cẩn thận.

Mà phía bên kia, ánh mắt của Ishizaki sáng lên, thầm nghĩ có hi vọng.

Kakeru dừng bóng ở ngoài phòng cấm địa, sau đó liền nhẹ nhàng lùi lại vài
bước.

" Cố gắng lên, Kakeru. Đừng thua thằng nhóc hỗn láo kia. " Mine ở phía sau cổ
vũ cho hắn.

" Đến đây đi. " Wakabayashi Genzo nghiêm túc nhìn chằm chằm Kakeru, trực giác
báo cho hắn Kakeru không hề đơn giản như hắn nghĩ. Dù hắn chỉ là một người
bệnh, cũng không thể không đề phòng. Bằng chứng là vừa rồi Taki đá mạnh như
vậy mà Kakeru lại có thể dễ dàng chặn lại và khống chế quả bóng, quả không
phải là tay mơ.

Kakeru bắt đầu chạy. Đứng ở ngoài sân, người ngoại quốc bỗng chốc kinh ngạc.
Bằng ánh mắt của hắn, dễ dàng nhận thấy tốc độ của Kakeru đột nhiên nhanh hơn
gấp đôi.

Trong chớp mắt, Kakeru đã vọt tới trước quả bóng, giơ lên chân phải.

" Cái tư thế kia! " Roberto Hongo quên cả uống rượu, hắn phát hiện dáng sút
của Kakeru cực kì đẹp, không hề giống như một học sinh tiểu học có thể làm
được.

" Tiến lên a, Fireshot!!! " Kakeru quát to một tiếng, chân phải đá dùng tất cả
sức mạnh đá vào góc trên bên phải của quả bóng.

Quả bóng đá đột nhiên bộc phát ra sức mạnh chưa từng có. Bóng xoáy cực nhanh,
đồng thời khi bay còn ma sát với không khí khiến cho nó vốn chỉ có hai màu
trắng đen nay lại bị màu hồng bao phủ.

CHÍU... U... U!!!!!

Tiếng bóng rời chân nổ vang, tiếng xé gió, cỏ trên mặt đất giường như bị một
cơn gió mạnh thổi qua, bay tứ tung.

" Cái... Cái gì?!!! Cú sút kia...!!! " Bình rượu rớt xuống từ trong tay của
Roberto Hongo, ánh mắt hắn cực kỳ rung động, khó có thể tin được vào mắt mình.
Chỉ là một đứa bé, vậy mà... Vậy mà lại có thể có một cú sút uy lực như vậy ư!

" Đội trưởng, bóng tới, mau ngăn nó lại." Tiền vệ số 8 Mamoru Izawa kinh hô
nhắc nhở.

Ánh mắt của Wakabayashi Genzo mở to. Dù là đã chuẩn bị trước, nhưng hắn phát
hiện mình không cách nào nhìn thấy trái bóng, nó chuyển động với một vận tốc
quá nhanh.

Hắn liều mình nhảy ra trước, hai tay rốt cục đụng phải bóng. Nhưng Wakabayashi
Genzo kinh hãi phát hiện hắn không thể cản lại sức mạnh mà bóng truyền đến.

Đột nhiên một mùi khét lan tỏa, sau đó bóng phá đốt cháy găng tay của hắn, lao
vào trong gôn. Tay của Wakabayashi thì trở nên tê dại, ngón tay khó có thể
động đậy.

" Cái... Cái thằng nhóc kia lại có thể đứng ở ngoài vạch penalty sút tung lưới
khung thành mà ta trấn thủ sao!!! " Nhìn đôi găng cháy đen của mình, lại nhìn
tấm lưới phía sau bị ma sát đến suýt rách thì Wakabayashi sững sờ, mọi chuyện
vừa diễn ra đối với hắn khó mà tin nổi.

" Cú sút tuyệt đẹp. Kia thật sự chỉ là một học sinh tiểu học sao, lại có thể
dễ dàng tung ra một cú sút mạnh như vậy. " Roberto thấy hình như mình bị ảo
giác rồi, thẫn thờ lẩm bẩm.

Nào ngờ, Kakeru chỉ là một học sinh tiểu học nhưng lại có thể tung ra một cú
sút kinh khủng như Fireshot.

" Oa. Thật... Thật là giỏi. " Ở ngoài sân, một chú nhóc lùn ôm bóng đá hưng
phấn nhìn Kakeru và thủ môn Wakabayashi Genzo.

" Chết tiệt! Tại sao ta lại có thể để một tên nhóc bị thương ghi bàn từ ngoài
vòng cấm địa chứ. Ngươi... Rốt cục ngươi là người nào. " Wakabayashi Genzo
nhìn chằm chằm Kakeru hỏi.

Kakeru phá hủy cái danh thủ môn thiên tài của hắn, phá hủy kỉ lục không để
thủng lưới từ ngoài vạch penalty của hắn, để cho Wakabayashi vừa cảm thấy xấu
hổ, lại vừa giận dữ.

" Hừ, chú mày tuổi tí. Còn không mau xin lỗi. " Kakeru thở hồng hộc nói.

Hắn lần đầu sử dụng Fireshot, không nghĩ cú sút này lại kinh khủng như vậy.
Quả nhiên hệ thống xuất phẩm, tất nhiên tinh phẩm.

Tuy là vậy, nhưng Kakeru phát hiện thể lực của mình chỉ có thể dùng Fireshot
ba lần là đã cạn kiệt rồi. Nếu lại kèm theo Wind Walk, chắc chỉ có thể dùng
được hai lần mà thôi. Uy lực của Fireshot mặc dù lớn, nhưng cùng lúc đó tiêu
hao rất nhiều thể lực.

" Hừ, không xin lỗi cũng không sao. Chúng ta đi thôi, Mine tỷ tỷ. " Kakeru
không để ý Wakabayashi Genzo nữa mà đi tới bên cạnh Mine.

" Hì hì, Kakeru của ta quả nhiên là giỏi nhất." Mine cười đến híp cả mắt. Đôi
mắt to tròn đều trở thành hình trăng lưỡi liềm, đầy vẻ tự hào và thỏa mãn.

" Đội trưởng, a! Tay... Tay của ngươi không có sao chứ.." Shingo Takasugi chạy
tới bên cạnh Wakabayashi vịn hắn. Chiều cao của hắn còn hơn cả Wakabayashi nên
liền xung phong nhận việc. Nhưng khi nhìn đến tay của Wakabayashi thì hắn mới
kinh hoảng hãi hùng phát hiện đôi tay của đội trưởng nhà mình đã bị bỏng rồi.
Lòng bàn tay đỏ ửng cộng thêm máu tươi chảy không ngừng khiến người ta sợ hãi.

Đây là tên kia còn sút bên ngoài vòng cấm địa a, mà lại còn cách một lớp găng
tay, vậy mà có thể khiến cho tay của đội trưởng bị thương thành ra như thế
này? Lại quay đầu nhìn phá vỡ tấm lưới đã hơi rách phía sau, Shingo Takasugi
cảm thấy hơi ớn lạnh, hắn có chút ngán đến tận cổ rồi.

Luận uy lực của Fireshot, trên thế giới cấp đều có thể thuộc về một kỹ năng
rất mạnh. Phải nhớ sau này dù Wakabayashi có đi Đức tu luyện nhiều năm, thì
đối ph Wakabayashi khả năng ứng phó cú sút Fireshot của Karl Heinz Schneider
cũng chỉ có 50% thành công cản phá thôi!

Mà nếu phải xếp hạng các cú sút thì, Neo Tiger Shot của Hyuga ≥ Fireshot >
Tiger Shot = Flying Drive Shot. Nếu như không phải là Kakeru còn chưa quen
lắm, lần này sút rách lưới Wakabayashi cũng là chuyện bình thường như cân
đường hộp sữa.

Wakabayashi Genzo giận dữ đẩy ra Shingo Takasugi, đi về phía Kakeru. Cắn răng
một cái: " Xin lỗi!!! Hãy nói cho ta biết tên của ngươi! "

Wakabayashi thất bại, để Kakeru bằng tuổi hắn ghi bàn ở ngoài vòng cấm địa, từ
hôm nay kỉ lục mà hắn giữ vững sẽ không còn nữa. Cú sút của Kakeru đã đánh tan
sự kiêu ngạo của hắn. Bây giờ Wakabayashi chỉ có một mục tiêu, đó là rửa sạch
nhục nhã ngày hôm nay.

" Ta là Aizawa Kakeru! "


Tà Ác Vương Giả Hệ Thống - Chương #8