Chúng Ta Là Người Thiên Long Môn


Người đăng: ♥๖ۣۜTrong ๖ۣۜSáng-♥-๖ۣۜVô ๖ۣۜTà♥

Thiếu Thiên còn đang ngồi xem sách, bên ngoài vội vàng tiếng bước chân truyền
tới. Lúc này Mộc Phi Hành một thân ướt đẫm mồ hôi, vội vã vô cùng. Đến trước
cửa phòng Thiếu Thiên ông thở hồng hộc một hồi sau đó gõ cửa ba cái, Thiếu
Thiên ở bên trong nói vọng ra

"Vào đi!"

Mộc Phi Hành mở cửa đi vào đem toàn bộ sự việc báo cáo với Thiếu Thiên, Thiếu
Thiên lúc này mới một phen kinh ngạc đứng bật dậy

"Ngươi nói cái gì? Mỏ linh thạch đó bị người ta đem người tới cướp?"

"Dạ, dạ! Thiếu gia, bây giờ chúng ta phải làm sao?" - Mộc Phi Hành đầy lo lắng

Thiếu Thiên suy nghĩ một chút, chuyện này vẫn không thể dùng thân phận Mặc gia
đứng ra giả quyết, càng không thể để người của Mặc gia biết được. Nghĩ đi nghĩ
lại vẫn chỉ còn cách dùng người của Thiên Long Môn ứng phó. Thiếu Thiên hỏi

"Bọn chúng có bao nhiêu người?"

"Khởi bẩm thiếu gia, bọn chúng tổng cộng có hơn hai mươi người" - Mộc Phi Hành
trả lời

"Chỉ có hơn hai mươi người mà các ngươi cũng không tự mình giải quyết được?"

Mặc Thiếu Thiên cau mày nhìn về phía Mộc Phi Hành, ném cho hắn một cái coi
thường. Mộc Phi Hành thấy vậy vội vàng nói

"Thiếu gia, cái này không phải do thuộc hạ vô năng mà là do thủ lĩnh của bọn
họ có một kẻ Tam Tinh Luyện Khí cảnh giới, bọn thuộc hạ vì vậy đánh không lại"

Nghe được lời này, Mặc Thiếu Thiên lập tức phì cười, hắn còn tưởng là kẻ cường
đại cỡ nào mà dám đắc tới hắn, hóa ra chỉ là một tên Tam Tinh Luyện Khí cảnh
giới. Thấy Thiếu Thiên cười như vậy, Mộc Phi Hành không hiểu hỏi

"Thiếu gia như vậy là có ý gì?"

"Chỉ là một Tam Tinh Luyện Khí cảnh giới mà thôi, mau dẫn ta đến đó"

Mộc Phi Hành nghe được lời này mặc dù không hiểu lắm nhưng vẫn là mau chóng
dẫn Mặc Thiếu Thiên đến mỏ linh thạch. Trên đường đi Thiếu Thiên suy nghĩ ít
nhiều, dù sao mỏ linh thạch tin tức không nên truyền ra bên ngoài. Ngồi trong
xe ngựa lúc này chỉ có Mặc Thiếu Thiên và Diệp Thiên Vu, Thiếu Thiên nói

"Thiên Vu, ngươi tới Thiên Long Môn kêu Hỏa Long chuẩn bị."

Nhắc đến có việc cho Hỏa Long, Diệp Thiên Vu biết là loại công việc gì, gật
đầu một cái rồi tiến nhập vào bên trong Địa Tinh Châu. Thiếu Thiên trên mặt
cười tà, muốn đắc tội với hắn nhưng lại chỉ có bấy nhiêu bản lãnh nhất định
chỉ có một con đường chết.

Khi xe ngựa chạy gần đến vị trí mỏ linh thạch, từ trong xa ngựa Thiếu Thiên
nói vọng ra

"Dừng lại!"

Mộc Phi Hành lập tức dừng xe lại, bộ dạng ngạc nhiên vén tấm vải lên nhìn vào
trong xe

"Thiếu gia, có chuyện gì sao?"

Thiếu Thiên đứng dậy phe phẩy quạt đi ra bên ngoài, nhảy ra khỏi xe ngựa nói

"Ngươi đợi ta ở đây là được rồi"

Nói rồi Thiếu Thiên lập tức xoay người rời đi. Mộc Phi Hành lúc này mặc dù
cũng không hiểu lắm nhưng chỉ có thể nghe theo phân phó của Thiếu Thiên. Đợi
đến khi đã đi khuất tầm mắt của Mộc Phi Hành, lúc này Thiếu Thiên mới từ trong
nhẫn không gian lấy ra một chiếc mặt nạ màu vàng có họa tiết thiên long uốn
lượn, đeo lên che mặt.

Thiếu Thiên từ trong ngực lấy ra Địa Tinh Châu, miệng lẩm nhẩm vài câu liền
đem cả đám người Hỏa Long ra bên ngoài. Đám người của Hỏa Long nhìn thấy Thiếu
Thiên lập tức quỳ một chân xuống hành lễ.

"Tham kiến môn chủ đại nhân!"

Thiếu Thiên gật đầu một cái sau đó ra hiệu cho mọi người đứng dậy. Lúc này đám
người Hỏa Long trên người mặc một bộ y phục màu tro có viền áo màu đỏ, đồng
thời trên ngực áo có thêu hình một con hỏa long uy vũ. Hỏa Long lúc này trên
mặt cũng đeo một cái mặt nạ màu đỏ, có họa tiết thiên long uốn lượn. Ngoài Hỏa
Long ra, đám thuộc hạ đều không đeo mặt nạ mà chỉ mặc đồng phục Hỏa Long.

Thiếu Thiên đem toàn bộ tình hình tóm tắt nói với Hỏa Long một lượt, Hỏa Long
nghe xong gật gật đầu mấy cái tỏ ý đã hiểu. Trước tiên Thiếu Thiên phái người
đi trước thăm dò, sau đó mới trực tiếp đi đến.

"Khởi bẩm môn chủ, phía trước có tổng cộng hơn hai mươi người, đa số đều chưa
đột phá đến Luyện Khí cảnh giới, theo như cách ăn mặc thì chính là người của
Tân Hổ Môn."

Thiếu Thiên hừ lạnh một tiếng, nói

"Chúng ta đi!"

Cả đám người Mặc Thiếu Thiên kéo tới, không nhiều lời, gặp kẻ nào giết kẻ đó.
Đám người Tân Hổ Môn lập tức báo động tập hợp, hai bên thế lực đối diện . Thủ
lĩnh của đám người Tân Hổ Môn là một tên đầu trọc, tuổi chừng hơn hai mươi,
bên má bên trái có một vết sẹo dài, tướng mạo hung dữ. Nhìn thấy kẻ địch đến
hóa ra chỉ là một đám hài tử còn chưa đến mười tuổi, Hổ Mộc không nhịn được mà
phì cười, ngay sau đó cả đám Tân Hổ Môn cũng đều phì cười

Tân Hổ Môn tại Bạch Hổ Thành là một thế lực mới nổi gần đây, coi như cũng có
một chút tiếng tăm thế nhưng thực lực Thiếu Thiên không để vào mắt. Bạch Hổ
Thành tuy rằng rộng lớn thế nhưng người có cảnh giới trên Luyện Khí không
nhiều, ngoại trừ tứ đại gia tộc và một vài gia tộc giàu có như Mặc gia.

Tân Hổ Môn chẳng qua chỉ là một đám ô hợp, cùng với Thiên Long Môn của Mặc
Thiếu Thiên mà nói về mặt thực lực vẫn hơn một chút, nhưng về mặt tổ chức thì
không thể sánh bằng.

Mặc Thiếu Thiên thấy vậy cười lạnh một cái, cũng không nói gì. Nhiều lời thừa
thãi xưa nay vốn không phải tác phong của Mặc Thiếu Thiên, trực tiếp ra hiệu.
Hỏa Long thấy Mặc Thiếu Thiên ra hiệu lập tức hiểu ý, lạnh giọng nói

"Không để một kẻ sống sót!"

Chúng thuộc hạ của Hỏa Long lập tức gật đầu động thủ. Đám người Tân Hổ Môn
thấy phía bên kia động thủ, trên miệng nở một nụ cười xem thường cùng khinh bỉ

"Chỉ là một đám nhãi ranh, giết sạch cho ta!" - Hổ Mộc ra lệnh

"Dạ!" - đám người Tân Hổ Môn lập tức hô to

Tân Hổ Môn thuộc hạ khí thế hừng hực, dù sao đối thủ của bọn họ cũng chỉ là
một đám hài tử tám tuổi, không có lý do gì bọn hắn đánh không lại. Mặc Thiếu
Thiên cùng Hổ Mộc đứng nhìn đối diện nhau, Mặc Thiếu Thiên trên miệng cong lên
tạo thành một nụ cười.

Võ kỹ Thiên Long môn sử dụng vốn không giống với những võ kỹ thông thường,
cũng không được xếp vào hàng phẩm nào. Nó là võ kỹ do Mặc Thiếu Thiên tự sáng
mà thành, đem khí làm trong, lấy vòng tròn làm trọng tâm, lấy nhu chế cương,
mượn lực phản lực. Cái này là Mặc Thiếu Thiên đem Vịnh Xuân Quyền cùng Thái
Cực Quyền hợp nhất, bỏ bớt rườm rà, cùng với đặc thù hành tinh này kết hợp,
tạo ra Hàng Long Quyền.

Hàng Long Quyền thiên biến vạn hóa, thực dụng, mỗi một đòn xuất ra đều là chí
mạng. Người của Thiên Long Môn, ai cũng đều phát ra những âm thanh tựa như
rồng hô hấp, mỗi một khí tránh một chiêu của đối thủ cũng đều thuận thế đánh
trả một chiêu.

Chỉ trong nửa canh giờ, người của Tân Hổ Môn đa số bị đánh trọng thương nằm
trên mặt đất. Lúc này Hộ Mộc mới động thủ, thật không nghĩ đến đánh với một
đám hài tử mà hắn phải đích thân ra tay. Hỏa Long vốn định cùng Hổ Mộc động
thủ thế nhưng từ phía sau Mặc Thiếu Thiên ngăn lại

"Hỏa Long, ngươi không phải đối thủ của hắn. Để ta!"

Nói rồi Mặc Thiếu Thiên ném quạt gỗ tới chỗ Diệp Thiên Vu, Diệp Thiên Vu hai
tay cẩn thận đỡ lấy. Mặc Thiếu Thiên thân thể khẽ động, thẳng hướng Hổ Mộc lao
đến. Hổ Mộc thoáng chút ngạc nhiên, thế nhưng tay phải nắm chặt thành quyền
đánh ra một quyền uy mãnh tựa như mãnh hổ vồ mồi.

Mặc Thiếu Thiên chỉ trong nháy mắt xoay người tránh đi một quyền vừa rồi của
Hổ Mộc, tay trai túm lấy khuỷu tay phải của Hổ Mộc, tay phải đánh ra một quyền
thẳng ngực Hổ Mộc đánh tới. Quyền vừa chạm người, một tiếng long ngâm uy vũ
vang lên, ngực Hổ Mộc một phen chấn động đến méo mó, toàn bộ xương ngực bị bức
cho gãy vụn, đến cả trái tim cũng nổ tung mà chết.

Hổ Mộc hai mắt trợn trọn, miệng ộc ra máu, chết ngay lập tức. Mặc Thiếu Thiên
hừ lạnh một tiếng, đem thi thể Hổ Mộc ném bịch xuống đất. Trở về vị trí Diệp
Thiên Vu, Mặc Thiếu Thiên phe phẩy quạt

"Các ngươi ở trên mặt đất viết một dòng chữ 'Chúng ta là người của Thiên Long
Môn'"

Hỏa Long gật đầu một cái rồi lập tức đi làm. Thiếu Thiên hiện tại cũng muốn
đem tên tuổi Thiên Long Môn truyền bá ra bên ngoài, dần dần tạo dựng tên tuổi.
Diệp Thiên Vu đứng ở phía sau nhỏ giọng hỏi

"Môn chủ, Tân Hổ Môn dù sao thế lực cũng là lớn hơn Thiên Long Môn, hơn nữa
thực lực cũng lớn hơn. Lần này xảy ra chuyện như vậy, sợ rằng sau này nhất
định cùng Thiên Long Môn muốn báo thù rửa hận"

Thiếu Thiên gấp quạt lại, quay người về phía Diệp Thiên Vu, nhìn nàng mà hỏi

"Vậy ta hỏi ngươi, Thiên Long Môn ở trong Địa Tinh Châu, Tân Hổ môn bọn hắn
làm sao để trả thù?"

Nhắc đến việc này Thiếu Thiên không khỏi cười tà một cái, đến ngay cả sự tồn
tại của Địa Tinh Châu cả đại lục này ai cũng đều không biết, Thiên Long Môn
lại là cư ngụ bên trong Địa Tinh Châu, vậy còn lo Tân Hổ Môn tìm tới trả thù
hay sao?

Nghe Mặc Thiếu Thiên nói vậy, Diệp Thiên Vu mới chợt hiểu ra, vội vàng nói

"Môn chủ anh minh!"

Mặc Thiếu Thiên cái này cũng không muốn trách cứ Diệp Thiên Vu, dù sao nàng
cũng mới chỉ tám tuổi, không thể có được suy nghĩ giống như hắn. Sau khi đã an
bài mọi chuyện, Thiếu Thiên lại đem đám người Hỏa Long thu vào Địa Tinh Châu.
Một mình cùng Diệp Thiên Vu trở lại vị trí Mộc Phi Hành đang đợi.

Thấy được Mặc Thiếu Thiên trở lại, Mộc Phi Hành vội vã chạy đến hỏi

"Thiếu gia, chuyện ở bên đó thế nào rồi?"

"Đã giải quyết ổn thỏa, chỉ là ta đã giết hết đám người Tân Hổ Môn nên thời
gian tới đây không thể tới đó tiếp tục tới đó thu thập linh thạch" - Mặc Thiếu
Thiên trả lời

Nghe được câu trả lời của Mặc Thiếu Thiên, Mộc Phi Hành không khỏi sửng sốt.
Tiếp đó hắn lại hỏi

"Vậy thiếu gia, sắp tới chúng ta kiếm tiền bằng cách nào?"

Nghe được lời này Thiếu Thiên không khỏi nhíu mày, tên này lúc nào đầu óc cũng
chỉ nghĩ đến tiền, nhưng cũng khó trách. Cho dù là ở bất cứ nơi nào, tiền cũng
giống như là máu, tuy rằng tiền không mua được tất cả nhưng không có tiền thì
sẽ không có gì. Đạo lý này một kẻ từng là bá chủ hắc đạo thế giới như Mặc
Thiếu Thiên đương nhiên hiểu rõ, hắn nói

"Ngươi không phải lo, đợi một thời gian nữa liền có cách khác kiếm tiền"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Trong Sáng Vô
Tà~~~~~~~~~~~~~

Tác phẩm đầu tay mong mọi người ủng hộ! ^^


Sử Thượng Tối Cường Tà Thiếu - Chương #5