Địa Tinh Châu


Người đăng: ♥๖ۣۜTrong ๖ۣۜSáng-♥-๖ۣۜVô ๖ۣۜTà♥

Thiếu Thiên xuyên qua thế giới này cũng đã hơn tám năm, bỏ qua năm tuổi đầu
tiên không thể tu luyện, bước sang tuổi thứ sáu liền đem Địa Tinh Châu ra tiến
vào bên trong tu luyện.

Địa Tinh Châu vốn là một viên ngọc có hình tròn to bằng một đốt tay màu nâu
trong suốt, bên có hình một mảnh đại lục bay lơ lửng. Thiếu Thiên trước khi
xuyên việt kỳ ngộ đấu giá viên ngọc này, vì hình dạng có chút thú vị nên hắn
bỏ không ít tiền ra mua thật không nghĩ đến sau khi xuyên việt nó là trở thành
bảo vật.

Thiếu Thiên lần đầu phát hiện ứng dụng của Địa Tinh Châu này là khi hắn năm
tuổi, trong một lần đem ra làm sạch lại không ngờ bị hút vào bên trong. Bên
trong Địa Tinh Châu, trên hòn đảo rộng lớn mênh mông, Thiếu Thiên trong đầu
tưởng tượng cái gì liền có thể tạo ra cái đó, tựa như hắn là một vị thần của
nơi này.

Kể từ khi đó Thiếu Thiên trong đầu nảy ra một ý, đem toàn bộ những đứa trẻ mồ
côi không nơi nương tựa tại Bạch Hổ thành đem thu vào trong Địa Tinh Châu tạo
dựng một đội quân tự mình bồi dưỡng từ nhỏ.

Thiếu Thiên bên ngoài phúc hắc kiếm tiền chính là để tích tiền mua võ kỹ cùng
binh khí cho đội quân của hắn.

Thế giới này so với Trái Đất có phần phức tạp hơn một chút. Đầu tiên nói đến
võ giả, võ giả được phân chia thành nhiều cảnh giới khác nhau: Luyện Thể,
Luyện Khí, Tiền Võ Giả, Trung Võ Giả, Hậu Võ Giả, Võ Tông, Võ Tôn, Võ Vương,
Võ Đế, Võ Thánh, Võ Thần, Thần.

Mỗi một cảnh giới lớn lại được chia ra làm mười cảnh giới nhỏ, được gọi là
Nhất Tinh, Nhị Tinh, Tam Tinh, Tứ Tinh, Ngũ Tinh, Lục Tinh, Thất Tim, Bát
Tinh, Cửu Tinh, Thập Tinh. Tương tự như vậy, Linh Đan, Linh Thảo và Võ Kỹ cùng
Binh Khí đều được chia thành mười phẩm chất khác nhau, thấp nhất là Nhất Phầm,
cao nhất là Thập Phẩm. Đối với Binh Khí, Võ Kỹ, Linh Đan, Linh Thảo tồn tại
thiểu số một số cao hơn cả Thập Phẩm, người ta gọi là Thần Binh (đối với binh
khí), Thần Đan (đối với linh đan), Thần Kỹ (đối với võ kỹ), Thần Thảo (đối với
linh thảo).

Thế giới bên trong Địa Tinh Châu tuy rằng Thiếu Thiên tồn tại giống như một vị
thần thế nhưng hắn không có khả năng tạo ra linh thảo, linh đan, binh khí hay
võ kỹ mà toàn bộ hắn đều phải đem từ bên ngoài vào trong. Tuy nhiên hắn lại có
khả năng đẩy mức thiên địa nguyên khí tăng lên gấp đôi so với bên ngoài lại có
khả năng tạo ra suối nước nóng giúp nhanh chóng hồi phục vết thương.

Cái này giúp cho đội quân của hắn có thể điên cuồng rèn luyện ngày đêm không
gặp bất kỳ chướng ngại nào, cảnh giới cũng nhờ vậy mà nhanh chóng đột phá.

Đội quân của Thiếu Thiên tạo ra được hắn đặt tên là Thiên Long Bang, có tổng
cộng năm mươi tư đứa trẻ, lớn tuổi nhất cũng chỉ mười tuổi. Năm mươi đứa trẻ
này lại được chia ra thành năm nhóm do bốn thống lĩnh chỉ huy, một nhóm mười
người do đích thân Thiếu Thiên chỉ huy.

Bốn thống lĩnh dưới quyền Thiếu Thiên là Hắc Long, Bạch Long, Hỏa Long và
Thanh Long. Hắc Long chuyên về ám sát, Bạch Long chuyên về tin tức, Hỏa Long
cuồng bạo chuyên đảm nhận đồ sát, Thanh Long đảm nhận kinh tế của Thiên Long
Bang. Mỗi một nhóm mười người, còn lại mười người không thuộc sự chỉ huy của
Tứ Long mà chỉ nhận lệnh của Thiếu Thiên, cũng có thể nói mười người người này
là mười người tinh nhuệ nhất, sức chiến đấu chỉ sau Tứ Long.

Thiếu Thiên không chỉ dựa vào thiên phú mà phân cấp thành viên mà còn dựa vào
người nào có đáng tin cậy hay không, có trung thành hay không mà phân phó chức
vụ. Đạo quân của hắn dù sao hiện tại cũng còn quá non trẻ nên nhất thời chưa
đưa vào hoạt động được nhưng hắn rất có niềm tin vào đội quân này.

Hôm nay giống như thường lệ, Thiếu Thiên cùng ngồi dùng bữa với gia gia của
hắn Mặc Thiên Nhân. Trong số toàn bộ con cháu Mặc gia, chỉ riêng có hắn là
được gia gia cưng chiều cho phép ngồi cạnh ông dùng bữa.

Đám con cháu Mặc gia cũng vì vậy mà ghen tỵ với hắn, đồng thời cũng là coi hắn
như cái gai trong mắt trong cuộc tranh giành vị trí gia chủ đời tiếp theo.
Tranh giành ngôi vị gia chủ, nhi tử được cưng chiều, cha mẹ đương nhiên cũng
vì vậy mà được gia gia thiên vị.

Mặc gia tại Bạch Hổ thành tuy rằng không được xếp vào Tứ Đại Gia Tộc thế nhưng
cũng là một gia tộc giàu có, rất có thế lực. Mặc Thiên Nhân năm nay tuổi tác
cũng đã cao, ông bên dưới có năm người con trai, Mặc Vân Long cha của Mặc
Thiếu Thiên chính là con út.

Mặc Thiên Nhân tuổi tác đã cao, tuy nhiên tu vi thâm hậu, trải qua như vậy mấy
trăm năm tuổi đời không phải không biết trong đầu năm đứa con của mình đang
suy nghĩ cái gì. Trong số những con cháu Mặc gia, ông cảm thấy thương nhất
chính là Mặc Thiếu Thiên. Nếu như Mặc Thiếu Thiên hắn là con vợ lẽ của Mặc Vân
Long thì đã đành, đây hắn lại là một đứa con rơi bên ngoài.

Dùng cái thân phận con rơi của Mặc Thiếu Thiên, trong gia tộc không một chút
chỗ đứng, thử hỏi sau khi ông qua đời nó sẽ chịu khổ thế nào? Không phải suốt
đời sẽ bị người ta khinh bỉ cùng khi dễ hay sao? Nghĩ đến đây Mặc Thiên Nhân
không khỏi thở dài một tiếng, ông gắp cho Thiếu Thiên một miếng thức ăn rồi
hỏi

"Thiên nhi, nói cho gia gia biết con thích nhất cái gì? Ngày mai có muốn cùng
gia gia đi chơi hay không?"

Thiếu Thiên biết gia gia thương hắn nhất, sợ hắn bình thường trong Mặc gia
không có ai bầu bạn sẽ cô đơn nên mới hỏi như vậy. Thiếu Thiên trong lòng suy
nghĩ một chút rồi cười nói

"Gia gia, người sợ Thiên nhi cô đơn như vậy chi bằng tìm cho Thiên nhi một
người hầu xấp xỉ tuổi của Thiên nhi bầu bạn đi?"

Mặc Thiên Nhân suy nghĩ một chút, chuyện như vậy sao ông lại không sớm nghĩ
ra? Ông mỉm cười xoa đầu Thiếu Thiên nói

"Được, ngày mai gia gia sẽ lệnh tìm cho con một người hầu mới"

Thiếu Thiên gật đầu rồi nói

"Gia gia, cái này người hầu có thể để cho Thiên nhi tự định đoạt không?"

Mặc Thiên Nhân suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý với Thiếu Thiên. Sau khi
bữa ăn kết thúc, Thiếu Thiên lập tức trở về phòng khóa cửa lại tiến nhập vào
Địa Tinh Châu.

Địa Tinh Châu, vừa thấy Thiếu Thiên xuất hiện, những đứa trẻ trên người ướt
đẫm mồ hôi đang tập thực chiến một đấu một lập tức thi lễ với hắn

"Bang chủ!"

Thiếu Thiên gật đầu hài lòng rồi nói

"Mọi người tiếp tục luyện tập đi!"

Lập tức những đứa trẻ kia quay trở lại luyện tập. Thiếu Thiên bước vào bên
trong một cái cung điện nguy nga lộng lẫy, tại ngai vàng ngồi xuống. Đúng vậy,
trong Địa Tinh Châu này hắn chính là thần thánh, chính là bậc đế vương, cung
điện này là theo tưởng tượng của hắn tùy ý tạo ra.

Nghe tin Thiếu Thiên đến, Tứ Long thủ lĩnh bốn người lập tức ra trình diện,
một trân quỳ xuống thi lễ

"Tham kiến bang chủ!"

Thiếu Thiên ra hiệu cho phép bốn người đứng lên rồi nói

"Các người trong số những thành viên của Thiên Long Bang, chọn ra một người
luyện võ kỹ hỏa hệ thuộc tính có tố chất nhất đem đến cho ta"

Bốn thủ lĩnh hiện tại cũng chỉ là những đứa trẻ, không thắc mắc mệnh lệnh của
Thiếu Thiên, cả bốn người theo căn dặn của Thiếu Thiên đi tìm người luyện võ
kỹ hỏa hệ thuộc tính có tố chất nhất.

Thiếu Thiên nhìn bốn đứa trẻ này không khỏi trong lòng thở dài một tiếng, bất
quá hắn hiện giờ bản thân cũng chỉ là một đứa trẻ, có những chuyện không thể
vội vàng, vẫn phải chờ thời gian. Có điều bồi dưỡng người giống như trồng cây
cảnh, phải uốn nắn bồi dưỡng ngay từ khi còn nhỏ, đợi đến lớn rồi rất khó dạy
bảo, uốn nắn như ý.

Hơn một canh giờ chờ đợi, rốt cuộc bốn thủ lĩnh cũng đã trở lại dẫn theo một
đứa bé gái tầm tuổi với Thiếu Thiên. Đứa trẻ này trên mặt lem nhem, quần áo
dính đầy bùn đất, nàng giống như những đứa trẻ khác vì tập luyện vất vả mà bộ
dạng như vậy.

Thiếu Thiên từ trên xuống dưới nhìn kỹ một hồi rồi từ trên ngai vàng đứng dậy
đi đến trước mặt nàng hỏi

"Ngươi tên gì?"

Nàng hành lễ trả lời

"Khởi bẩm bang chủ, thuộc hạ tên là Diệp Thiên Vu"

Thiếu Thiên gật đầu một cái rồi nói

"Ngươi hôm nay không cần tập luyện nữa, trở về tắm rửa sạch sẽ ngày mai ta sẽ
tới đón ngươi"

Vẻ mặt cô bé có chút ngạc nhiên không hiểu chuyện gì, nàng nhìn quanh những
thống lĩnh đứng bên cạnh nhưng bọn họ đều biểu hiện bộ dạng giống như nàng.
Thiếu Thiên không giải thích gì thêm mà lập tức quay lại ngồi trên ngai vàng
khoanh hai chân tu luyện.

"Dạ! Thuộc hạ xin cáo lui!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Trong Sáng Vô Tà~~~~~~~~~~~


Sử Thượng Tối Cường Tà Thiếu - Chương #2