Nhi Tử Phúc Hắc


Người đăng: ♥๖ۣۜTrong ๖ۣۜSáng-♥-๖ۣۜVô ๖ۣۜTà♥

Vạn Xuân kỹ viện là một trong những kỹ viện nổi tiếng nhất Thanh Hoa đế quốc.
Vạn Xuân kỹ viện diện tích cực lớn, chiếm 1/10 tổng diện tích Bạch Hổ thành.

Lúc này sắc trời đã không còn sớm nữa, một màu hoàng hôn buông xuống khiến
cảnh sắc nơi đây thêm phần mỹ lệ.

Lầu năm, phòng thượng hạng, bên ngoài cửa phòng hai tiểu hài tử đang nghe lén
tiếng nam nữ mây mưa bên trong. Đến khi tiếng rên rỉ ngừng lại, Mặc Thiếu
Thiên cùng Lăng Vân lập tức lùi ra sau, chỉnh lại y phục.

Thiếu Thiên năm nay mới lên tám tuổi, bên ngoài mặc một bộ y phục được làm từ
loại vải chất lượng thượng hạng, phong thái thiếu gia con nhà lắm của phe phẩy
quạt, ánh mắt nhìn cảnh hoàng hôn chiều tà.

Két, cánh cửa vừa mới mở ra, Mặc Vân Long vừa nhìn thấy bóng dáng hai tiểu hài
tử này lập tức sắc mặt vô cùng khó coi. Thiếu Thiên quay lại nhìn cha mình một
thân quần áo không chỉnh tề liền nở nụ cười gian tà, tay phải chìa ra nói

"Mẹ cả hỏi con không biết chiều nay cha đi đâu, con cũng không biết phải trả
lời thế nào đành nói con không biết. Kết cục mẹ cả nói con cùng Lăng Vân tìm
cha.."

Dừng một chút, khóe miệng Thiếu Thiên lại cười lớn hơn, hắn lại nói

"Xem ra chiều ngày hôm nay cha tới kiểm tra mấy cửa tiệm của Mặc gia, kiểm tra
sổ sách chứ không phải đến Vạn Xuân kỹ viện"

Nói đến 'Vạn Xuân kỹ viện' Thiếu Thiên cố ý nhấn mạnh, quạt trên tay phe phẩy
mấy cái, miệng cười gian tà.

Mặc Vân Long tức giận đến cực điểm, ông một đời phiêu bạt giang hồ, trời không
sợ, đất không sợ vậy mà hiện giờ lại bị nhi tử của ông khi dễ. Mặc Vân Long
giận đến đỏ mặt, vung hay lên hung dữ muốn đánh Thiếu Thiên

Thiếu Thiên nụ cười trên mặt như vậy bảo trì, không để bộ dạng kia của Mặc Vân
Long vào mắt, hắn nói

"Cha, người tính đánh hài nhi sao? Người đánh được hài nhi nhưng lại không có
khả năng động tới Lăng Vân a. Lăng gia dù sao tại Bạch Hổ thành này, trong tứ
đại gia tộc lại là gia tộc đứng đầu. Đắc tội với Lăng gia, Mặc gia không khéo
sẽ là họa diệt môn a"

Mặc Vân Long mặt mũi tím tái, rốt cuộc đành phải đem cơn giận này nuốt ngược
vào trong. Lăng gia thế lực vô cùng lớn, đừng nói là Bạch Hổ thành, mà toàn bộ
Thanh Hoa đế quốc cũng không ai mong muốn đắc tội với bọn họ.

Lăng Vân lại là đứa cháu mà Lăng Thiên Hàn yêu thương cưng chiều nhất. Cho dù
ông hôm nay đánh Thiếu Thiên, Thiếu Thiên không dám mách phu nhân của ông
chuyện ông hôm nay đến kỹ viện thì Lăng Vân kia khẳng định cũng sẽ mở mồm nói
ra.

Nếu như vợ cả của ông biết hôm nay ông đến kỹ viện nhất định nổi trận lôi
đình, như vậy ông tháng này đừng mong sống yên ổn. Nam tử hán đại trượng phu,
không sợ cường địch chỉ sợ phu nhân, Mặc Vân Long chính là loại sợ vợ này.

Mặc Vân Long suy nghĩ một lúc, cho dù cái gì cũng không chu toàn, thôi thì
đành phải đáp ứng Thiếu Thiên. Mặc Vân Long từ trong nhẫn không gian lấy ra
ngân phiếu năm trăm vạn kim tệ đưa cho Thiếu Thiên, thấy vậy Lăng Vân lập tức
phối hợp

"Mặc thúc thúc thế này còn không bằng tiền tiêu vặt một ngày của cháu nữa!"

Lăng Vân vẻ mặt cau có không hài lòng túm lấy tay Thiếu Thiên

"Thiếu Thiên chúng ta đi nói với mẹ cả của cậu"

Hai tiểu tử này thật là cơm mẹ nấu bức người, một đứa trẻ tám tuổi thế quái
nào lại có năm trăm vạn kim tệ tiêu vặt một ngày? Năm trăm vạn kim tệ, số tiền
này đủ mua toàn bộ đồ ăn của cả Bạch Hổ thành vậy mà bọn chúng còn chê ít.

Thế nhưng Mặc Vân Long cùng đường cũng không tìm ra giải pháp, cơn thịnh nộ
của phu nhân quả thực vô cùng đáng sợ a. Đúng lúc Thiếu Thiên cùng Lăng Vân
chuẩn bị quay người rời đi thì Mặc Vân Long vội vàng lấy ra thêm ba tờ ngân
phiếu nữa, mỗi tờ đều là mệnh giá năm trăm vạn kim tệ đưa cho Mặc Thiếu Thiên.

Tưởng rằng bấy nhiêu đã thỏa mãn hắn, nào ngờ hắn không những không nhận lại
còn đem tờ ngân phiếu kia trả lại ông, vẻ mặt buồn rầu

"Hài nhi cảm thấy không nên nói dối lừa gạt mẹ cả, mẹ cả cũng thật đáng thương
đi. Cha lấy thêm tám người vợ lẽ vẫn còn cảm thấy chưa đủ, lại chạy đến kỹ
viện hưởng thú vui. Hài nhi cảm thấy không nên lừa dối mẹ cả, hài nhi thật
lòng thương mẹ cả"

Cơm mẹ nấu, thật là muốn bức ông tức đến hộc máu mà. Mặc Vân Long thấy cái vẻ
mặt kia của hắn, cái này là còn chê ít đây mà. Mặc Vân Long trong lòng đau
nhói, trên tay lấy ra thêm bốn tờ ngân phiếu nữa, mỗi tờ đều trị giá năm trăm
vạn kim tệ đưa cho Thiếu Thiên.

Thiên Thiên trên tay cầm tám tờ ngân phiếu, vẻ mặt lập tức cười thật tươi

"Hài nhi quả thực rất thương mẹ cả nhưng cũng là rất thương cha a. Nếu như mẹ
cả biết cha tới kỹ viện nhất định nổi trận lôi đình. Vẫn là thương cha chịu
khổ, vẫn là nên nói dối mẹ cả lần này"

Nói xong Thiếu Thiên vui vẻ thu tám tờ ngân phiếu vào trong nhẫn không gian
rồi cùng Lăng Vân rời đi. Nhẫn không gian tồn tại giá trị không nhỏ, bên trong
có không gian vô hạn dùng để chứa đồ, phàm là con cháu Mặc gia mỗi người đều
có một chiếc.

Mặc Vân Long nhìn bóng người nhỏ bé, dáng đi cao cao tại thượng kia của Mặc
Thiếu Thiên không khỏi cảm thán, thế nào ông lại sinh ra một tiểu hài tử vô sỉ
như vậy. Mặc Thiếu Thiên hiện tại mới chỉ tám tuổi đã như vậy, ông thật không
tưởng tượng nổi sau này lớn lên nó sẽ trở thành một siêu cấp vô sỉ thế nào.

Dọc đường rời khỏi kỹ viện, Thiếu Thiên không khỏi đảo mắt nhìn những người
đẹp bên trong kỹ viện vài lần. Nữ nhân bên trong kỹ viện đều có điểm trong là
song phong rất đầy đặn, gương mặt rất xinh đẹp, lại còn y phục cố ý lựa chọn
đem song phong một nửa lộ ra ngoài, nhìn rất hấp dẫn, khiến nam nhân nào cũng
phải chảy nước miếng.

Thiếu nhìn quanh một hồi, nhịn không được nuốt nước bọt ực một cái, đáng tiếc
vật cần cứng lúc này của hắn chưa có khả năng cứng, nếu không nhất định hắn
tại nơi này hưởng lạc mỗi ngày.

Thấy bộ dạng Thiếu Thiên như vậy, Lăng Vân tỏ vẻ tức giận nhéo mạnh một cái
vào eo Thiếu Thiên làm hắn kêu lên đau đớn. Thiếu Thiên quay lại thấy Lăng Vân
trừng mắt lườm hắn, hắn liền cười khổ một tiếng, nữ nhân này mới tám tuổi đã
biết ghen?

Thiếu Thiên vốn không phải người của thế giới này, hắn trước kia là ông trùm
hắc đạo, vì một sự cố mà xuyên việt đến thế giới này. Thế giới này lấy võ đạo
làm trọng, tu luyện tựa như phim chưởng mà hắn hay xem, lại còn chia ra cảnh
giới gì đó đối với hắn có chút khó hiểu.

Nhưng có một điều, cho dù là thế giới nào hắn cũng nhất định là bá chủ, không
có súng đạn vũ khí sinh học, bom hạt nhân, vậy thì hắn dùng cách khác ngồi lên
vị trí bá chủ.

Điều khiến hắn cảm thấy thích thú khi đến với thế giới này là nữ nhân ở đây
người nào người nấy đẹp như hoa, đặc biệt có một số người sinh đẹp tuyệt thế,
khuynh quốc khuynh thành, ngay cả Hằng Nga tiên tử cũng không sánh bằng một
góc của các nàng.

Tuy nhiên cái gì hắn cũng muốn đòi hỏi một chút, vậy nên hắn chọn Lăng Vân,
thân thiết với nàng từ nhỏ. Lăng Vân là cháu gái cưng của Lăng Thiên Hàn - gia
chủ Lăng gia, dung nhan từ nhỏ cũng không chê vào đâu, Thiếu Thiên khẳng định
lớn lên nàng cũng sẽ được xếp vào tuyệt thế mỹ nhân.

Biết trước nàng sau lớn lên xinh đẹp, lúc ý sợ rằng nam nhân xếp hàng trước
cửa nhà nàng nhiều không kể hết, chi bằng sớm một chút xếp hàng, trở thành
người đứng đầu đương nhiên khả năng chiếm được trái tim nàng lớn nhất.

Thiếu Thiên quay lại cười hì hì với Lăng Vân, sau đó nắm lấy tay nàng rời khỏi
kỹ viện. Sau khi rời khỏi kỹ viện Thiếu Thiên đưa Lăng Vân trở về nhà, Lăng
Phong cha của Lăng Vân thấy Thiếu Thiên, vẻ mặt cưng chiều nhéo nhéo má Thiếu
Thiên

"Thiếu Thiên ngoan, ngày mai lại đến đưa Tiểu Vân đi chơi nhé!"

"Dạ!"

Thiếu Thiên vui vẻ gật đầu, trước khi rời khỏi còn đặc biệt cười với Lăng Vân
một cái. Lăng Vân tính tình hay xấu hổ, từ nhỏ tới giờ vẫn thường nhốt mình ở
trong phòng, kể từ khi quen biết Thiếu Thiên mới bạo dạn ra ngoài hơn lúc
trước. Lăng Phong vì điểm này mà rất yêu quý Thiếu Thiên, trong lòng định sẵn
nếu như không có thay đổi sau này liền gả Lăng Vân cho hắn.

Thiếu Thiên trong lòng liền đắc ý, đến ngay cả cha nàng và gia gia nàng đều
yêu quý hắn, xem ra nàng sau nhất định gả cho hắn. Càng nghĩ Thiếu Thiên tâm
trạng lại càng tốt, trên miệng nở một nụ cười vui vẻ trở về Mặc gia

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Trong Sáng Vô Tà~~~~~~~~~~~~


Sử Thượng Tối Cường Tà Thiếu - Chương #1