:phá Rừng


Người đăng: luuhaison

được xuất cảng sang một số tiểu quốc.
[Vạn Thú sơn mạch]
“ haizzz…“ Chương 12 :
“ Gì chứ ngươi thích chết à …”
Ầm.. Ầm… đang trong lúc Vũ Long nói dòng năng lượng ánh sáng đã đến trc người
cả đám người cũng sửng sốt vậy mà sau ngơ ngác các bác lại phá lên cười.Vụ nổ
vậy mà làm cho ~Bạch Hổ tọa tiểu đi còn bằng con mèo lớn nhỏ trước người.
Vũ Long lần này không đi quản Trần Lâm hắn đang suy nghĩ lý do tại sao luồng
ánh sang lại không hề ảnh hưởng đến bọn chúng mà lại làm đi năng lượng bên
trong chiêu thức.
Hắn lại một lần nữa sử dụng chiêu thức nhưng lần này bạch hổ vẫn như cũ không
hề yếu so với lần đầu hắn sở dụng.Đang suy nghĩ thì tiểu hổ đứng dậy đi đi lại
lại quanh quẩn dưới chân hắn như cún con đang quấn lấy chủ nhân vậy.
Mọi người cũng ngơ ngác,tiểu hổ lại hướng bên trong sâu hơn đi tiếp.Cho đến
khi bọn hắn được đưa đến một chỗ có năm ngã rẽ thì tiểu hổ lại hóa thành một
nguồn năng lương quay trở lại cơ thể Vũ Long.
Năm người suy nghĩ thật kỹ cuối cùng vẫn lựa chọn cả năm cùng đi vào một chỗ
như vậy sẽ an toàn hơn cũng không sợ bị lạc ,theo đề cử của sáu người thì có 2
người chọn cổng thứ nhất,một người chọn cổng giữa và 3 người chọn cổng thứ tư.
Sáu người tiến vào cổng thứ tư điều kì lạ là mặc dù khi tiến vào bên trong mặt
trời cũng đã gần leo lên tới đỉnh đầu vậy mà bọn người đi vào cũng đã theo
tính toán qua đi cũng đến 3 canh giờ nhưng kì lạ bên ngoài vậy mà mặt trời
cũng chỉ vừa lên đỉnh đến đỉnh đầu.
Có nghĩa 3 canh bên trong tương ứng với một giờ bên ngoài, thời gian bên
ngoài nhanh hơn đến 6 lần đương nhiên bọn người cũng không hề biết.
Theo như Thiên Sơn thì đây là địa đồ dẫn đến một bảo khố của Vạn Thú sơn mạch
thời thịnh vượng nhất.Bảo khố được xây dựng lên trong chiến tranh khi bi các
tiểu quốc gia tại Nam Nguyên đại lục tấn công, khi đó nhân tộc là tộc loài khá
đề cao bản thân một số nơi vẫn không chịu chấp nhận yêu thú thậm chí có kẻ coi
yêu thú giống thú loại một dạng săn giết lấy thịt.
Đang khi bọn người đi qua khá an toàn nhờ vào Vũ Long cùng Trần Thanh hai
người am hiểu trận pháp thì cuối cùng một con cự đại quái vật cũng suất hiện
giống như trong tưởng tượng của bọn người.
“Cút nơi đây không còn đường đi quay trở lại giữ được một mạng” một con cẩu
theo đúng nghĩa cất cao giọng nói nói chỉ là con chó này bự hơn bình thường
khá nhiều.
“ Cẩu thí xùy xùy sao ta lại quan tâm lời chó sủa chứ “ Vũ Long khiêu khích
nói.
“ Chó nó cũng có cái tự trọng của chó ngươi nói vậy là sai rồi” Trần Lâm không
để ý đến Cự Khuyển quay sang nói với Vũ Long.
Hai người đang lúc nói chuyện Cự Khuyển nhào tới chụp lấy đám bọn người thì
Trần Thanh cũng ra tay.
~Thanh Bằng Tiễn
Nhắm ngay thẳng đùi trái Cự Khuyển mất thăng bằng lăn thành một vòng hướng
phía hai người kia đang cãi nhau. Rốt cục Trần Lâm tóm lấy cự khuyển đặt cho
nó cái tên Tiểu Mao được Vũ Long chữa trị sau một hồi tra tấn của hai người
Tiểu Mao trở lên nghe lời hơn nó dẫn mọi người hướng phía trong khi đi đến
đường cụt nó vỗ vào phía tường bên phải khiến bức tường sụp đổ bên kia bức
tường lại chính là con đường dẫn vào từ ngách thứ 5.
[Thiên Nguyên Thành]
Hành Long Lâm,hai người một đường đi thẳng có thể nói hai tên này là bọn phá
rừng đây chứ đâu vào đến Hành Long Lâm bên trong bọn hắn kẻ hái dược liệu
người săn thú làm một mảnh rừng trở lên hỗn loạn.
Điều quan trọng hơn là khi những thú loại đẳng cấp Thú Vương lại không hoàn
toàn tránh xa nơi này, đương nhiên là Thiên Sơn ra lệnh Tiểu Thanh cho bọn
chúng lâm vào huyễn cảnh.
Kẻ phá hoại nhất đương nhiên là Tiểu Thanh cứ hễ qua một cây thì nó sẽ hái
sạch quả miễn là ăn ngon dù là dược tài nhưng đối với nó không ngon thì cũng
sẽ tự động chuyển sang cây khác điều này cũng được Thiên Sơn đồng ý nhưng Tử
Liên lại kêu hái những dược tài nhàm chán kia làm nó trở lên như một con khỉ
điên nhảy quanh khu rừng thu lượm sạch sẽ các loại quả.
Thấy cảnh này Thiên Sơn cũng nghiêng nghiêng cái đầu méo méo cái miệng hắn
cũng không có ý định làm kẻ thù của cả cái Thiên Nguyên thành này.
Sau một này luyện gân cốt của Tử liên cùng Thiên Sơn cũng là một ngày phá hoại
của cả ba trước khi đi ra khỏi Hành Long Lâm Thiên Sơn để Tiểu Thanh làm cho
bọn người đang điên cuồng bên ngoài cùnng bên trong Hành Long Lâm rơi vào
Huyễn cảnh rồi thoát ly trở về tửu lâu.
Một bên Tử Liên ngồi luyện đan còn Thiên Sơn hắn nằm suy diễn lại tất tần tật
từ trận đầu tiên với Huyết Báo, đấu với Hắc Báo, với Bạch hung,…Tiểu Thanh thì
nôi ra từ Không gian giới chỉ hoa quả tạo thành một cái núi nhỏ trong gian
phòng làm mùi hương lan tỏa ra đến đường phố bên ngoài.
Sáng hôm sau, sau khi Thiên Sơn tu luyện xong đang muốn đi tắm thì phát hiện
vậy mà bên ngoài tửu lâu thường ngày vắng vẻ lại đông đúc đến lạ thường khi
hắn phát hiện mùi dược tài nhìn sang nhóc gian phòng thì thấy Tiểu Thanh đang
phè phỡn chon mình trong một đống hoa quả dược tài vẻ mặt thỏa mãn hai tay thì
ôm lấy đống hoa quả.
Quay người hắn cũng chẳng thèm quan tâm tới tắm rửa nữa cầm lấy một ít qua quả
từ đống kia ngồi ăn uống xong hắn gọi hai Tử Liên dậy nôi đi Tiểu Thanh nhảy
qua cửa sổ hướng về phía khu rừng thứ hai ( thg chó này tham vl).
Hai người đi dạo trên đường phố thì rốt cục cũng có tiếng chó sủa.
“Hai người kia đứng lại.Chính các ngươi là hai kẻ phá rừng”
Nghe thấy lời này mọi người cũng quay người nhìn lại bên này đúng theo như kế
hoạch của kẻ vừa sủa.Hắn không nhìn ra thực lực của hai người lên muốn sử dụng
mọi người xung quanh để làm một cái phương pháp an toàn.
“ Sủa! ta cho ngươi ba hơi thở thời gian hết thời gian ta không nghe được
tiếng chó sủa vậy thì để ta kể cho ngươi nghe một chút về đại dương xanh”
Thiên Sơn quát hắn đang đi dạo cùng gái đây sau mười lăm năm bị ám hại hắn lại
được dạo phố cùng gái đâu.
“Ngươi …”
“Thiếu gia không cần suy tính nữa hắn đã không hiểu chuyện cũng không cần nói
lý “ Một bên tên chó sai của tên kia cũng sủa.
“ Ba..”
“Hai..”
“chó chết ..”
“MỘT”
Chưa kịp nói hết câu tên kia cùng lũ chó theo đuôi cùng lúc lâm vào huyễn cảnh
la hét chạy trối chết .Lần này là Thiên Sơn ra tay, hắn từ trước nhưng là
người biết tính toán đã bị lộ ra đương nhiên hắn cũng muốn làm một cái gì đấy
nếu không người khác lại coi hắn rằng là.
Hai người tiếp tục hướng trên đường đi tới Kim Dương Lâm,lũ Kim Dương ở đó
mạnh một cách lạ thường chúng quanh năm gặm nhấm dược tài trong đó lượng dược
tài chúng ăn còn được so sánh với lượng dược tài
“ chúng ta còn phải đi đến bao giờ nữa “
“ Tiểu Mao, Tử Mao, Hoàng Mao, Xích Mao, Lục Mao,Hắc Mao các ngươi nói xem
thg chó nào để các ngươi tại nơi đây vậy chứ đã đi được một Ba ngày thời gian
rồi mà sao các ngươi vẫn chưa thể đưa ta đến bảo khố vậy là sao chứ “ Trần Lâm
ủ rũ hỏi hắn bị bắt phải đi suốt ba ngày thời gian chỉ vì một cái bảo khố khỉ
gió nào đấy.
Một lũ canh trừng bảo khố giờ đây lại trở thành thú cưng của Trần Lâm bọn
chúng nằm xung quanh tạo thành một vòng quanh bọn người đang nghỉ ngơi.
“ Ngươi có Im đi không hả có người đang ngủ đấy biết chưa“ Hoàng Vân kéo tai
Trần Lâm quát.
“ Dạ rồi :( haizz “
“ Theo như Tiểu Thanh ước chừng tiếp hai giờ đi bộ là sẽ tới chúng ta sẽ khá
mệt đấy liệu mà lo ngủ đê“ Vũ Long cũng nói nói.


Song Tài Xưng Bá - Chương #12