7:


Người đăng: thaitugachip@

Tiếng bước chân càng lúc càng xa dần.

"……Vậy thì, người đã ở đây từ đầu đến giờ là ai thế? Người mà đã nghe trộm
chúng ta đấy."

Cầm một chiếc nĩa trong tay mình và cả một ổ bánh gato ở trước mặt cô ấy. Công
Chúa Rồng với mái tóc bạc—Kyelse, nhìn ra phía cánh của dẫn vào hành lang.

Có một con người lắng nghe họ nói chuyện.

Cô cảm nhận được sự hiện diện của người đó nhưng cô lại phớt lờ đi bởi vì cô
nghĩ rằng cô không cần phải đến mức là đuổi người đó đi.

Sẽ chẳng có con người nào lại tin vào câu chuyện của họ bởi vì câu chuyện đó
nghe như một câu chuyện đầy kinh ngạc đối với họ.Cho dù có người làm náo động
cả lên thì Kyelse cũng chẳng thấy phiền hà gì. Fear đang ngồi trên chiếc ghế
sô-pha đối diện với cô cũng như thế. Fear nở một nụ cười thường thấy của mình
trong cho rót trà ra những chiếc tách.

"Chuyện đó có làm cậu thấy phiền không?"

Fear nói trong khi đưa tách trà nghi ngút khói cho Kyelse.

"Chuyện này hiếm có đấy. Việc cậu tò mò về hành vi của một con người."

"Cậu cũng ổn thoả với chuyện này chứ? Cậu đây mới là người đang sống đây trong
khi hành xử như con người đây này."

"Mình chẳng gặp vấn đề gì với chuyện này cả. Cậu đã thức giấc từ phong ấn và
cậu cũng đã quyết định đi kiếm tìm Encore cùng với mình. Mình cũng đã gửi đơn
xin thôi học khỏi Học Viện rồi."

"Chà, mình đây cũng chả bận tâm nếu cậu thấy ổn thoả với điều đó."

Kyelse chẳng hề cử động khi cô cầm chiếc nĩa trong tay và trong khi ăn chiếc
bánh ở trước mặt mình.

—Cảm giác đầy khó chịu.

Kyelse đã trở nên đầy tò mò vào ngay khoảnh khắc sự hiện diện của người ở phía
sau cánh cửa trở nên xa dần.

Nếu như con người đó chẳng hứng thú gì với câu chuyện của họ thì người đó đáng
lẽ ra là phải bỏ đi ngay tức khắc rồi.

Thế thì tại sao con người đó lại bỏ đi khi không lắng nghe cho đến cuối cùng
chứ?

Ngươi đó đã nghe lén cuộc trò chuyện của họ, nhưng rồi lại hết sức mình chạy
đi trong khi quên bẵng mất chuyện phải giữ cho tiếng chân mình không vang lên.
Cơn bản là cậu ta chạy đi như thể đang muốn bị phát hiện ra bởi họ vậy.

……Và mùi hương của con người này?

“Fear.”

"Rất tốt. Nếu cậu thật sự tò mò thì hãy đi xem nào, Kyelse."

Nàng Tổng Lãnh Thiên Thần bước đến cánh cửa căn phòng họp.

Kyelse theo sát cô ấy. Hé nhìn ra khỏi cánh cửa Fear mở—

"……Chẳng phải đó là người từ lúc nãy hay sao?"

Vào ngay chính khoảnh khắc đó, cô thấy một chàng trai với mái tóc màu nâu nhạt
đang lao xuống cầu thang nơi góc hành lang. Cô chỉ thấy cậu ta trong tích tắc
mà thôi, nhưng không còn lầm lẫn gì nữa đó chính là cậu ta.

"Vậy ra thật sự là Ren rồi. Nhìn này, những món quà vặt kia. Em ấy đã đi mua
chúng lại rồi này. Mình thật cảm thấy tội cho em ấy phải mua chúng lại lần
nữa."

Fear nhặt chiếc túi chứa đầy quà vặt bị bỏ lại trên hành lang lên.

“…………”

"Kyelse? Sao thế? Sao cậu lại im như tờ thế kia."

"Ngay từ đầu thì mình cũng đã bị chuyện này làm cho bận tâm rồi."

Trên hành lang không một bóng người.

Kyelse tiếp tục nói trong khi trở về hướng mà chàng trai kia biến mất.

"Cậu có nói rằng cậu ta là Dũng Sĩ Quả Cảm Giả Mạo. Thế là có ý gì cơ chứ?"

"Cơ bản thì đó là biệt danh của Ren ở Học Viện này. Mặc dù biệt danh đó không
được dùng theo một nghĩa tốt đẹp gì."

Fear thở dài cùng hơi thở mình.

"Ren trở nên nổi tiếng vì việc giống với Dũng Sĩ Quả Cảm (Ellien). Cậu có thấy
bức tượng đồng của Elline đặt ở cổng chính của Học Viện chứ?"

"Tớ có thấy. Cũng có một bức tượng đồng tương tự ở cổng vào thị trấn này."
"Đúng vậy. Vì Ren vô cùng giống Elline, việc người ta đi ngang qua em ấy và
quay lại nhìn thì là chuyện thường thấy. Bức ảnh chân dung của Elline cũng
được in trong cuốn sách lịch sử của con người."

"Và sao?"

"Cậu vãn luôn bị so sánh với Dũng Sĩ Quả Cảm vì chuyện đó. Sức mạnh với việc
là Hiệp Sĩ của em ấy không cũng đã đủ để trao cho một điểm đậu rồi, và kiến
thức của em ấy thì vô cùng xuất sắc. Ngoại trừ việc, người em ấy bị so sánh
cùng lại là người vô cùng đặc biệt vì thế em ấy bị đánh giá thậm tệ với sự bất
công.""……Bị so sánh với một con người vô cùng đặc biệt đầy vĩ đại sao.”

Chính bản thân Kyelse cũng đã nhầm Ren với Elline, và việc cô nghi ngờ sức
mạnh của Ren cũng có thật.

Nhưng đó là vì cô đã nhầm cậu ấy với Elline thật. Nếu như cô ấy biết rằng hai
người họ là hai người khác biệt thì cô ấy sẽ chẳng hề nghĩ như thế chi dù chỉ
là có một chút.

Những cá thể khác biệt.

Chuyện đó cũng xảy ra ngay cả trong Thiên Thần, Rồng và Quỷ Dữ. Chắc chắn rằng
sẽ có những vai trò khác nhau dành cho những cá nhân khác nhau dựa trên những
gì họ thành thạo và những gì họ không thành thạo. Nhưng chỉ vì lí do đó mà bị
xa lánh thì không ổn."

"Cậu nói rằng cậu ta bị gọi là Dũng Sĩ Quả Cảm Giả Mạo, nhưng Ren có thấy khó
chịu với việc mọi người xúc phạm cậu ta như vậy không?"

"Không."

Giọng của Fear thật rõ ràng và chẳng có chút do dự nào trong những lời của cô
cả.

"Ren rất chăm chỉ. Đúng là em ấy cơ bản là đứng ở vị trí thấp nhất trong số
những học sinh Hiệp Sĩ khi em ấy chỉ vừa đăng kí vào Học Viện này vì thể lực
và kiếm thuật của em ấy. Chỉ trong vòng một năm em ấy đã leo lên được vị trí ở
giữa hạng trung và cao trong lớp mình."
"Thế nhưng cậu ta vẫn không thể tiến tiếp sao?"

"Bài kiểm tra thăng hạng là trận đấu tập giữa những học sinh học chuyên ngành
Hiệp Sĩ với nhau. Và đối thủ của em ấy lại là học sinh Hiệp Sĩ mạnh nhất trong
khối của em ấy. Kết quả là Ren thua cuộc trong khi chẳng thể làm được gì vào
năm ngoái khiến cho em ấy thi rớt."
Bạn chẳng thể nào dùng cái cớ là đối thủ của bạn trội hơn bạn và cũng chẳng có
cái thứ gọi là làm lại.

Khi tạo lập một bang hội để chu du khắp thế giới, bạn cần phải sẵn sàng cho
việc phải có thể sẽ phải đối đầu với những con quái vật khổng lồ, Rồng, và cả
Quỹ Dữ. Đây không phải là một thế giới mà bạn chỉ đơn giản là sống sót bởi vì
bạn phải đối mặt với một đối thủ mạnh. Cơ chế trượt bài thi thăng hạng được
thiết lập là để bạn có kinh nghiệm với một thực tế đầy nhẫn tâm như thế.

“Tuy nhiên, Ren cũng đã thách đấu với cùng đối thủ đó một lần nữa vào mùa hè
này. Đó đơn giản chỉ là một trận đấu tay đôi không chính thức, nhưng em ấy
cũng muốn thực hiện để xem kết quả của sự cố gắng của mình ra sao.”

“Và kết quả thì sao?”

“Ren thật bại liên tục. Tuy nhiên, lần này em ấy bị đánh bại trong trận đấu
giành ba chiến thắng trước và Ren đã xoay sở để thắng hai lần trước khi thua.
Mình đã ở đấy để chứng kiến trận đấu đó vào lúc ấy và Ren đã thể hiện một cảnh
hiếm thấy của việc vui mừng về chuyện đó. Em ấy đã dành tất cả thời gian để
tập luyện kiếm thuật của mình. Em ấy đã lưu lại khu vực tập luyện cho đến tận
khuya khi mà mọi người đều đã đi ngủ.”

“…………”

“Nhưng những ý kiến của những kẻ quanh em ấy vẫn không tích cực đến thế. Kết
quả cuối cùng của trận đấu của em ấy vẫn là thua cuộc nên em ấy vẫn không thể
vứt bỏ được danh hiệu đầy hổ thẹn Dũng Sĩ Quả Cảm Giả Mạo kia. Kết quả là em
ấy vẫn bị cô lập trong lớp mình.”

“……Thế thì chẳng phải cậu ta sẽ gặp khó khăn trong việc kiếm tìm những người
cậu ta muốn lập bang hội cùng sao?”

“Chính xác. Có lẽ em ấy sẽ chẳng tìm được ai cả. Ít nhất là ở Học Viện này,
chuyện đó sẽ khá là khó khăn đây. Vì em ấy vẫn chỉ là một Hiệp Sĩ Hạng-III, em
ấy sẽ chẳng thể tìm được bang hội nào mở rộng vòng tay chào đón em ấy nhập bọn
cùng họ đâu…… Nhắc mới nhớ, đây không phải là chủ đề mà chúng ta nên bàn luận
ở hành lang đâu. Hãy quay về phòng họp đã.”
Fear quay trở về sau khi nhặt chiếc túi đầy quà vặt một cách dễ dàng. Kyelse
cũng theo sau cô ấy, bước vào căn phòng nơi cánh cửa vẫn để mở.

“Cậu đang nghĩ gì thế?”

“Mình đang nhớ đến lần đầu mình gặp được Elline.”

Kyelse nhìn lên trần nhà trong khi tựa lưng vào cánh cửa.

……Hắn ta là người duy nhất.

……Người duy nhất đối diện với mình khi không chỉ con người, mà cả Thiên Thần
lẫn Rồng đều kinh sợ mình.

Kể từ ngày cô ấy được sinh ra, Kyelse đã vượt trội hơn tất cả những chủng tộc
Rồng và trở thành người mạnh nhất.

Cô ấy thật mạnh mẽ đến mức cả những đồng loại tộc Rồng của cô ấy cũng kinh sợ
cô và nghĩ rằng cô là biến dị. Người người kinh sợ rằng cô có lẽ sẽ phá vỡ cán
cân quyền lực giữ ba phe Thiên Thần, Quỹ Dữ và Rồng. Ngay cả Nữ Thần từ nơi
Thượng Giới và Chúa Quỷ của Ma Giới cũng coi cô ấy là một mối đe dọa.

Mặc dù bị coi là một mối đe dọa, Kyelse chẳng hề quan tâm đến chuyện đó.

Cô chẳng màng tới. Cô đã nhận ra rằng ngay cả lực lượng của Thiên Giới và Ma
Giới đều chẳng phải là mối đe dọa cho cô.

Đối với Công Chúa Rồng—

Người duy nhất thấu hiểu cô là người cũng bị cô lập bởi những người khác do
bản thân mình quá mạnh mẽ không phải là những đồng loại Rồng của cô, cũng
chẳng phải là Thiên Thần và Quỹ Dữ, những sinh vật cũng được gọi là tối thượng
kia.

“Elline. Elline E Maxwell.”

Người đầu tiên trong số những người cô ấy đã gặp ngang bằng với cô.

Người duy nhất trên cõi đời trò chuyện với cô như là một người bạn thay vì sợ
hãi cô là một kiếm sĩ loài người, chủng tộc mà cô ấy cứ nghĩ rằng cô ấy có thể
phớt lờ.

“Dân số của con người thì rất cao bù cho cơ thể đầy mỏng manh của họ. Mình
cũng cũng biết rằng có một số lượng lớn những cá thể.”

Nắm đấm nhỏ nhắn của cô.

Kyelse nhìn chằm chằm bàn bàn tay mà cô ấy đã biến chuyển cho nó có dáng vẻ
như loài người và rồi bật cười.

“Fear, mình đây thật sự không biết rõ về con người như cậu, nhưng việc loài
người yếu đuối kể từ khi sinh ra là lẽ tự nhiên. Elline chỉ là một ngoại lệ và
sức mạnh của Ren thì rất gần với sức mạnh của một con người thật sự, đúng
không?”

“Đúng thế. Đó là sự thật mà chẳng thay đổi gì kể từ khi cậu bị phong ấn trong
ba trăm năm. Và như mình đã nhắc đến trước đó, nhưng rõ ràng là Ren đang mạnh
lên từng ngày. Chỉ là những kẻ xung quanh em ấy chẳng cố gắng công nhận điều
đó mà thôi.”

Cô gái với mái tóc bạc ngậm môi mình lại và trở nên yên lặng.

Sau một lúc, nàng công chúa của loài Rồng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Fear
với một vẻ đầy giận dữ.

“…….Vậy thì bọn họ không muốn công nhận cậu ta sao?”

“Đó có thể là một phần trong đó. Chối bỏ những người khác sẽ dẫn đến việc được
bản thân mình đánh giá cao hơn một cách tương đối khi so sánh. Theo lẽ đó thì
Ren sẽ là một mục tiêu khá tốt, bởi vì vẻ ngoài và dòng máu của em ấy khiến
chỉ em ấy là một người họ hàng xa của vị Dũng Sĩ Quả Cảm.”

“Và đó là chuyện đang diễn ra giờ phút này sao?”

“Đúng vậy. Có vô số học sinh được đưa ra khỏi Học Viện này để tham gia vào
những bang hội nổi tiếng trên thế giới mỗi năm. Những người có huyết thống
hoàng tộc và có những học sinh xuất sắc là bạn của mình thì đã có bè cánh của
riêng mình trong Học Viện này, nơi mà đầy những học sinh xuất sắc như thế. Vì
thế những nhóm mà càng có thế lực thì họ càng cay nghiệt hơn với Ren. Cậu có
thể thấy được việc em ấy bị đối xử tệ hại đến mức nào khi mà em ấy vừa chỉ mới
nhập học là đã nhận tai tiếng bất công và những lời đồn đãi không xác thực
rồi. Thành thật mà nói, mình rất là kinh ngạc khi thấy Ren có thể chịu đựng
được điều đó trong ba năm qua đấy.”

“Vậy ra đó là lý do tại sao chẳng có ai muốn thành lập bang hội cùng cậu ta……”

Đống quà vặt được đặt lên bàn trước mặt cô ấy.

Kyelse cho một miếng bánh ngọt vào trong miệng mình mà rồi thể hiện một vẻ mặt
đầy kinh tởm.

……Miếng bánh này ngọt lịm bên trong miệng mình.

……Thế nhưng tại sao một cảm giác cay đắng như thế lại đang trào dâng bên trong
mình cơ chứ?

Cô gái đã từng cô độc bởi vì cô được kinh sợ với danh nghĩa là Rồng mạnh nhất.

Và rồi đây lại có một cá nhân, một chàng trai bị cô lập khỏi những người khác
bằng việc bị gọi là Dũng Sĩ Quả Cảm Giả Mạo vì có một sự giống nhau khá lớn
với vị Dũng Sĩ Quả Cảm vĩ đại.

……Mình……

……Chẳng lẽ mình đang nhìn thấy bản thân mình trong quá khứ……ở hiện tại của Ren
sao……?

“Đúng vậy. Đó là lý do tại sao—”

Fear chạm vào khung cánh cửa sổ bằng kính bằng ngón tay mình. Trong khi nhìn
chằm chằm vào khung cảnh nơi những hạt mưa đang rơi, đây là những gì cô gái
với mái tóc vàng nói với một giọng đầy bình tâm.

“Chúng ta cần một ai đó chấp nhận Ren từ tận đấy lòng mình.”

“……Chấp nhận cậu ta?”

“Đúng vậy. Kyelse, đây là những gì mà cậu đã kể cho tớ. Rằng con Wyvern đã
tiến vào trong thị trấn và rằng Ren đã bảo vệ cậu vào lúc ấy.”

“Thì?”

“Vào lúc đó, cậu có nghĩ rằng em ấy bảo vệ cậu trong khi nghĩ rằng mình có thể
đánh bại được nó không?”

“………………Lên đi, con Rồng vô dụng kia.”

Lúc đầu thì Kyelse đã hoàn toàn nhầm Ren là Elline.

Đó là lý do tại sao cô ấy chẳng hề ngờ hoặc những lời mà Ren nói vào lúc đó.
Cô chẳng nghĩ rằng người có sức mạnh đầy vĩ đại và vô đối kia lại phải nhận
bất kì tổn thương nào từ đòn tấn công của con Wyvern cả.

Nhưng giờ cô đã nhận ra rằng đó là sai lầm của cô.

—Một lời đe dọa trong vô vọng.

—Đó quả đúng thật là lời thách thức mà những kẻ yếu sẽ nói với kẻ mạnh khi mà
họ đã sẵn sàng cho cái chết.

“Cậu đang bảo tớ ra cậu ta bảo vệ tớ trong khi sẵn sàng cho cái chết sao……!?”

“Con người là những sinh vật đầy yếu đuối. Họ đây chẳng có một người sống đầy
mạnh mẽ, và tuổi thọ của họ cũng chỉ vài chục năm. Ngay cả Elline đó cũng đã
mất đi vì bệnh tật khi mà chẳng thể đạt đến độ tuổi ba mươi. Để cho một con
người có thể đối diện với con Wyvern kia, hãy tưởng tượng thử em ấy đã quyết
tâm đến bao nhiêu vào lúc đó.”

“…………”

“Kyelse, cậu không cảm thấy rằng cậu muốn đặt bản thân mình vào vòng nguy hiểm
cho cuộc gặp gỡ đầy định mệnh mà chúng ta đã có một lần nữa sao?’

“Cuộc gặp gỡ đầy định mệnh ư?”

“Trong quá khứ, cậu đã đơn độc vì quá mạnh, nhưng sau đó cậu trở thành một
thành viên của bang hội huyền thoại được dẫn dắt bởi một con người, người mà
sau đó được biết đến với danh hiệu Dũng Sĩ Quả Cảm.”

Cô gái tóc vàng nhìn chằm chằm vào cơn mưa không ngớt kia và nói trong khi
quay lưng đi.

“Vì lý do đó, đây sẽ là lượt của cậu. Cậu không nghĩ rằng đây phải là lượt của
cậu để dẫn dắt chàng Dũng Sĩ Quả Cảm Giả Mạo cô đơn kia sao?”

“! Chẳng lẽ cậu đang đề xuất việc mình thành lập một bang hội với Ren sao……?”

Công Chúa Rồng từng được cứu vớt bởi Dũng Sĩ Quả Cảm giờ đây sẽ tạo lập một
bang hội và dẫn dắt Dũng Sĩ Quả Cảm Giả mạo.

Đã đến lúc mời cậu ta cho chuyến hành trình kiếm tìm Encore.

“Fear, chẳng lẽ lý do tại sao cậu lại chọn nơi này cho cuộc họp mặt lâu dài
của chúng ta là để……”

“Nhưng mà việc con Wyvern tấn công Ren không nằm trong kế hoạch của mình.”

Cô mỉm cười mà thể hiện một nụ cười đầy xinh đẹp.

“Kyelse, có thứ này mình muốn cho cậu thấy. Chàng trai được gọi là Ren trông
như thế nào—”

Và rồi.

Nàng Tổng Lãnh Thiên Thần với mái tóc vàng kia trỏ vào phía bên kia cơn mưa
tầm tã.


Sekai no Owari no Sekairoku - Chương #7