Càn Kình lại lắc đầu hủy bỏ suy đoán:
- Không thể nào là hắn được! Nam nhân kia sẽ không làm như vậy. Cho dù Kim Trạch Thiên Lục thật sự mạnh mẽ hơn ta, chỉ cần hắn chưa nhập thánh cũng sẽ không mạnh hơn ta bao nhiêu. Nếu hắn tới... nếu ta may mắn đánh thắng, sẽ có thêm càng nhiều kinh nghiệm chiến đấu.
- Càn Chiến Huyền nhất định sẽ không làm như vậy!
Càn Kình lắc đầu:
- Nam nhân này chỉ tin tưởng chính mình. Hai lần hắn ra tay với ta đều muốn giết chết ta. Hắn không hy vọng ta sẽ giao đấu với nhiều chiến sĩ có thực lực không chênh lệch với ta quá nhiều. Hắn là một chiến sĩ có kinh nghiệm phong phú...
- Ta nói chiến hữu này, là ai làm không quan trọng, quan trọng đối thủ của ngươi là Kim Trạch Thiên Lục.
Đoạn Phong Bất Nhị lấy ra một cuốn sổ mới:
- Đây là cuốn sổ do Xà Hoàng sai người bảo ta đưa cho ngươi. Trong đó có ghi lại tư liệu về Kim Trạch Thiên Lục, sẽ có trợ giúp đối với cuộc chiến đấu của ngươi.
- Vậy ta cảm ơn Xà Hoàng.
- Có gì tốt để cảm ơn? Hắn vẫn trông mong ngươi giúp hắn sửa lại tế đàn thứ hai.
Đoạn Phong Bất Nhị khoát tay nói.
- Tin tức thứ hai...
- Ngươi còn nhớ rõ lần trước ngươi đánh một gia hỏa của Chiến Đường không?
Đoạn Phong Bất Nhị trề môi nói:
- Thiết đẹp trai không phải đã tìm tới giết chết hắn sao? Nhưng chuyện ngươi đánh hắn vẫn truyền đến trong tai Chiến Đường.
Càn Kình bưng chén trà ở đầu giường lên, khẽ nhấp môi. Tin tức này hoàn toàn không có gì kỳ lạ. Lúc đó có nhiều người chứng kiến như vậy. Trong đó khó bảo đảm không có người có lòng tốt nghi ngờ mình.
- Xà Hoàng nói, nhận được tin tức người của Chiến Đường muốn giết chết ngươi.
Đoạn Phong Bất Nhị giơ tay đưa ngang qua vị trí cổ mình, làm động tác chém đầu:
- Bọn họ quyết định phải giết chết ngươi.
- Giết chết?
Tay Càn Kính chống lên cằm:
- Như vậy cũng có phần hơi bá đạo phải không?
- Có gì kỳ lạ chứ?
Hai tay Đoạn Phong Bất Nhị khoanh lại, đặt ra sau gáy làm gối. Thân thể miễn cưỡng dựa vào sô pha:
- Chiến Đường và Huyết Điện, hai nơi này bọn họ không có bất kỳ thế lực lớn nào. Bọn họ là tồn tại hoàn toàn siêu nhiên, là nơi vô số chiến sĩ bình thường và chiến sĩ huyết mạch mơ ước.
- Sau một khoảng thời gian dài, bọn họ dần dần biến thành một loại hình thức tông giáo, địa vị cũng trở thành hoàn toàn siêu nhiên.
Đoạn Phong Bất Nhị ngáp một cái:
- Người này, thế lực! Chỉ phải giữ vững nhất định đặc biệt hoàn cảnh, bồi dưỡng một mấy trăm năm có thể trở thành một loại tồn tại siêu nhiên. Hơn nữa Huyết Điện và Chiến Đường nào chỉ là tồn tại trong thời gian mấy trăm năm ngắn ngủi như vậy.
- Cho nên, thậm chí ngay cả hoàng quyền bọn họ cũng hoàn toàn không quan tâm.
Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cái quạt giấy, vẻ mặt thoáng cười nói. Giữa hai lông mày hắn nhíu lại, lộ vẻ rất thống hận Chiến Đường và Huyết Điện:
- Thánh chỉ yêu cầu bọn họ phái người đi tới chiến trường Nhân Ma, bọn họ cũng dám hoàn toàn xem như không thấy. Bọn họ muốn phái người thì phái. Một khi không muốn phái người, cho dù Ma tộc tấn công mạnh, bọn họ cũng có thể xem như không nhìn thấy.
Đoạn Phong Bất Nhị ném lá thư trong tay cho Càn Kình:
- Đây là thư do Xà Hoàng đưa cho ngươi. Trên đó có đánh giá sáu điểm rối loạn đối với Chiến Đường rất giống. Hơn nữa, Xà Hoàng nói lần này Chiến Đường tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua. Bọn họ thậm chí đã nhận được thư của Càn Chiến Huyền...
- Lại là Càn Chiến Huyền sao?
Trong tay Càn Kính cảm thấy đau đầu, đầu ngón tay day vào thái thương, có chút nhăn mặt. Nếu như Càn Chiến Huyền có lời nói với Chiến Đường, như vậy Chiến Đường thật sự muốn chém giết mình, chỉ sợ sẽ không kiêu căng phái ra một hai người, mà sẽ hình thành lực sát thương thật sự!
Bí mật xử quyết
Cuối lá thư Bàn Hoành Cơ có vài chữ, là tặng kèm một phần văn kiện bí mật của Chiến Đường. Trong bốn chữ bí mật xử quyết đều lộ ra sát ý kiên định.
Bí mật xử quyết!
Càn Kình cười thiêu hủy lá thư. Bốn chữ này đại biểu cho thân phận của mình. Nếu như lúc trước Chiến Đường trực tiếp lời tuyên bố với bên ngoài muốn giết chết một người tên là Càn Kình là được. Nhưng hiện tại thì sao? Bọn họ chỉ có thể bí mật xử quyết. Mặc dù địa vị của bọn họ có siêu nhiên như thế nào đi nữa, cũng không thể không nhìn tới thân phận hiện nay của hắn là một trong những thủ lĩnh của thế lực lớn. Như vậy tuyệt đối sẽ gây ra dư luận rất lớn.
Ngay cả Càn Chiến Huyền bá đạo khi đối mặt với tình huống như vậy cũng sẽ thu liễm. Tuy rằng Chiến Đường siêu nhiên nhưng danh vọng và thực lực vẫn kém hơn so với Càn Chiến Huyền. Bởi vậy điều bọn họ có thể làm cũng chỉ là bí mật xử quyết mà thôi.
- Còn có một việc, ngươi nhất định sẽ có hứng thú.
Đoạn Phong Bất Nhị lấy từ phía sau ra một khối kim loại ném ra ngoài.
Càn Kình nhìn vật phẩm mới trong tay Đoạn Phong Bất Nhị liền ngây người. Thứ này có lực chân động gấp trăm lần so với chuyện Kim Trạch Thiên Lục tới khiêu chiến, thậm chí gấp một ngàn lần cũng không sai. So với chuyện Chiến Đường muốn xử quyết mình cũng phải chấn động gấp trăm lần gấp ngàn lần!
Tấm lá chắn!
Trên đời này có rất nhiều tấm chắn, cũng có rất nhiều tấm lá chắn bị nghiền nát. Nhưng một nửa lá chắn giống như vậy... vốn chỉ có tổng cộng hai cái!
Hiện tại, một nửa lá chắn như vậy, cũng chỉ có nửa tấm lá chắn trước mắt này.
Càn Kình nghĩ tới rất nhiều phương pháp đi tìm một nửa tấm lá chắn này, lại chung quy vẫn cảm giác khả năng tìm được nó bằng không. Hơn nữa nếu như tin tức tìm kiếm tấm lá chắn này được truyền ra quá rộng, không chỉ Càn gia sẽ gia nhập vào trong cuộc tìm kiếm, ngay cả Ma tộc cũng sẽ gia nhập vào cuộc tìm kiếm đó.
Đến lúc đó, lực lượng khổng lồ trong tay mình cũng không có cách nào so sánh với lực lượng tìm kiếm của Càn gia cùng với toàn bộ Ma tộc. Cuối cùng một nửa lá chắn này nếu như may mắn tìm được, rất có khả năng bất hạnh rơi vào trong tay Càn gia hoặc Ma tộc.
Rơi vào trong tay Ma tộc, mình còn có thể giả làm Kích Lưu Phi Kính nghĩ biện pháp lừa tấm lá chắn trở về. Nhưng nếu như quả thật rơi vào trong tay Càn gia, như vậy...
- Không ngờ tới sao? Một nửa tấm lá chắn này, vẫn luôn nằm trong tay của Phần Đồ Cuồng Khiếu.
Đoạn Phong Bất Nhị cầm tấm lá chắn trong tay ước lượng trọng lượng của nó:
- Sau khi Phần Đồ Cuồng Khiếu tỉnh lại, phát hiện đấu giới của mình vẫn có thể mở ra. Hắn đã nghĩ tới chuyện lấy ra tất cả vật phẩm và nguyên liệu của mình đưa cho Phần Đồ Cuồng Ca, để Cuồng Ca có chút nguyên liệu tạo ra Hồn Binh.
- Kết quả...
Đoạn Phong Bất Nhị ném một nửa lá chắn về phía Càn Kình:
- Ta ở trong đó đã phát hiện ra cái này. Hắn nói trước đó vài ngày có một người thần bí đã len lén lẻn vào địa lao của thế gia Phần Đồ, sau đó dùng phương pháp đặc biệt khiến hắn tỉnh lại, đưa cho hắn một nửa tấm lá chắn này, đồng thời nói vị trí được đánh dấu trên một nửa tấm lá chắn này có cất giấu bộ thánh khí.
Đầu ngón tay Càn Kính chạm vào một nửa tấm lá chắn, thân thể run lên.