Chương 820: Định đánh hội đồng (thượng)



A Tư Mông Đế Tư Thứ cảm giác bóng đen chết chóc bỗng biến mất, đôi chân bất chấp cưỡng ép xoay người chịu tổn thương, mặt đất nứt ra, trường kiếm lại lóe tia sáng lạnh.



Chết đi cho ta!



Lửa giận trong lòng A Tư Mông Đế Tư Thứ dâng trào cực độ, gã là đệ tử của Kiếm Ma Lộ Tây Pháp Nghịch Hào tương lai có tiền đồ nhất lại bị một tên thợ rèn tránh thoát nhát kiếm, còn bị lừa!



Keng keng keng!



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Đả thiết chuy gõ vào trường thương, hai lực lượng hung bạo đến tận cùng hoàn toàn nổ tung. Trên bầu trời đấu hồn và siêu hư hồn tựa như ma thần hủy diệt mặt đất va chạm cùng nhau.



Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Bề mặt trường thương nứt rạn từng khối kim loại nhỏ. Ma tộc đâm thương liên tục lùi ba bước, khuôn mặt đen giống kim loại nổi lên màu đỏ máu, đấu hồn lao ra lúc ẩn lúc hiện không ổn định, như tùy thời sẽ vỡ nát, biến mất.



Bùm!



Trong khoảnh khắc siêu hư hồn của Càn Kình nổ tung trên bầu trời, sương mù đen dày đặc lại nhập vào người Càn Kình. Hai lực lượng mạnh mẽ va đụng đẩy Càn Kình bay xéo ra ngoài.



Đấu hồn, đấu hồn mười lực lượng huyết mạch mạnh hơn xa đấu hồn bình thường rất nhiều. Dù là nổ lực lượng siêu hư hồn, đối diện trình độ lực lượng đấu hồn ngũ giai thì Càn Kình vẫn không thể hoàn toàn chống lại. Thân thể Càn Kình mượn lực phản xung vặn vẹo tránh thoát một kiếm đâm xéo ra.



- Muốn đi? Hôm nay ngươi phải chết!



Giọng A Tư Mông Đế Tư Thứ độc ác như bóng với hình theo sát Càn Kình, lao nhanh đuổi theo hắn văng ra ngoài.



Bùm!



Trong người Càn Kình lại dâng lên siêu hư hồn! Lực lượng siêu hư hồn bị tạc nổ quay về người Càn Kình, trải qua đấu ấn siêu hư hồn đấu tâm thứ nhất kích phát ra uy lực mạnh mẽ hơn trước.



Trong phút chốc Càn Kình cảm giác đấu mạch, đấu tâm được hoàng kim đấu tâm gia cố, trải qua Hỏa Sơn dược tề gia cố nhiều lần nay sắp bị lực lượng cuồng bạo xé nát. Đấu tâm, đấu khiếu chuyển động phát ra tiếng gầm rú trầm đục, các trưởng lão Ma tộc khác trong sân đều nghe rõ ràng.



Trời ạ, đấu khiếu của Kích Lưu Phi Kính làm bằng gì? Tiếng động như thế là vận tốc quay cỡ nào? Kích Lưu Phi Kính có thể chịu đựng được không bị vận tốc quay đấu khí xé nát sao?



Nguy rồi! A Tư Mông Đế Tư Thứ lại thầm giật mình, đấu hồn gần như thực chất dâng lên khi tiếp xúc siêu hư hồn của Càn Kình thì bị đánh nát hoàn toàn. Lực phản xung mạnh mẽ làm cổ họng A Tư Mông Đế Tư Thứ ngứa, đấu mạch sắp bị đập nát hoàn toàn.



Chết chóc lại bao phủ trên đầu A Tư Mông Đế Tư Thứ, lần này càng dày đặc hơn trước, trong thiên địa không có chỗ cho gã trốn tránh.



- Dừng tay!



Trưởng lão Ma tộc A Tư Mông Đế Tư sớm đến nơi, luôn chờ đợi Càn Kình rèn xong không thể chịu đựng được nữa. Trưởng lão Ma tộc A Tư Mông Đế Tư là tiền bối sao có thể trơ mắt nhìn thiên tài của tộc mình chết tại đây?



Đấu hồn!



Trưởng lão Ma tộc A Tư Mông Đế Tư phát huy lực lượng đấu hồn lên đến cảnh giới lục giai. Đấu hồn Cự Ma thô dày hiện lên trên đầu A Tư Mông Đế Tư Thứ, năm ngón xòe ra bắt lấy nắm đấm siêu hư hồn của Càn Kình muốn ngăn cản đấu hồn quái dị hung dữ gần như điên cuồng.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Siêu hư hồn của Càn Kình lại vỡ, đấu hồn lục giai của trưởng lão Ma tộc A Tư Mông Đế Tư trong cú va chạm chợt lóe rồi biến mất. Hai bên cùng tan vỡ.



Cái này? Các trưởng lão Ma tộc giật mình. Mỗi khi đấu hồn tăng lên một bậc là uy lực cực kỳ cường đại, tuy trưởng lão Ma tộc A Tư Mông Đế Tư chưa dốc hết sức thế nhưng đấu hồn lục giai vỡ thì . . .



- Phụt.



Càn Kình há mồm hộc búng máu, hai lần công kích mạnh mẽ làm ngực hắn nghẹn, máu phun ra. Khóe môi A Tư Mông Đế Tư Thứ cong lên nụ cười âm trầm, để xem lần này ngươi trốn làm sao!



Trường kiếm . . . Lại một lần nữa đâm ra. . .



- Lần này . . . Không ai có thể cứu ngươi rồi!



Môi Càn Kình bị máu nhuộm đỏ phun ra tuyên ngôn chết chóc, cổ tay chộp lấy một phi đao từ trong đấu giới, phi đao đấu binh thượng đẳng hắn rèn tại đoàn mã tặc.



Càn Kình bay ngược trên bầu trời, mắt nhìn A Tư Mông Đế Tư Thứ như xem xác chết, vung tay ném phi đao.



Phi đao mỏng, nhẹ, đặt trên mặt đất không chút bắt mắt. Giờ phút này, phi đao vạch ánh sáng kinh người trên không trung. Phi đao xuyên qua vòi máu Càn Kình phun ra, vạch một vệt đỏ mắt thường trông thấy. Phi đao đâm thủng trán A Tư Mông Đế Tư Thứ, xuyên qua sau gáy, tiếp tục một đường cong đỏ thắm trên không trung.



Rực rỡ, xán lạn, tràn ngập mxy cảm kỳ dị, vệt đỏ thắm biến mất trên không trung, vị chết chóng theo vệt đỏ kia đâm vào ngực mỗi một ma có mặt.



Băng!



Phi đao cắm vào tường, chuôi đao run bần bật ngoài tường phát ra tiếng đao ngân. Rất nhẹ, rất nhỏ, nhưng các ma như nghe tiếng sấm đánh.



Giết, thật sự giết.



Gần như không có ma dám tin điều này là thật. Kiếm thủ thiên tài của Ma tộc A Tư Mông Đế Tư , tương lai có khả nặng nhận danh hiệu Kiếm Ma của Kiếm Ma Lộ Tây Pháp Nghịch Hào, A Tư Mông Đế Tư Thứ thật sự bị ma giết chết.



Đệ tử đắc ý của Kiếm Ma Lộ Tây Pháp Nghịch Hào đứng trên đỉnh Ma tộc, có lẽ có ma dám đánh bại nhưng không mấy ai dám giết chết.



Đánh bại và giết chết hoàn toàn là hai khái niệm!



Bất cứ ai muốn giết A Tư Mông Đế Tư Thứ đều phải lo nghĩ đến cơn giận của Kiếm Ma Lộ Tây Pháp Nghịch Hào, trường kiếm bốn thước sắc bén đến không vật gì ngăn cản được.



Chết? Người A Tư Mông Đế Tư Thứ ngừng xông lên, con ngươi nhỏ như đầu kim dần tan rã, trong mắt tràn ngập rung động. Ta là đệ tử đắc ý nhất của Kiếm Ma, ta là Kiếm Ma tương lai tên của ta sẽ vĩnh viễn ghi trong sách sử Ma tộc!



Tên của ta sẽ khiến các Chiến Sĩ, Ma Pháp Sư trong Chân Sách hoàng triều nghe thấy sợ rét run, sao . . . Ta chết được . . . Sao có thể . . .



Rầm!



A Tư Mông Đế Tư Thứ vô lực té xuống đất, cái chết phủ trên người gã, trong mắt vẫn tràn ngập khó tin vào sự thật tàn khốc này.



Trưởng lão Ma tộc A Tư Mông Đế Tư từng xen vào cuộc đấu nghi ngờ con mắt mình. Thái tử điện hạ bị các ma nhìn như đồ ngốc cũng nhíu chặt mày.



- Muốn giết ta?



Càn Kình đáp xuống trước lò lửa, trở tay một chùy đập vào trường kiếm nóng bỏng, trường kiếm nhỏ hẹp lăn lộn trên không trung. Càn Kình chộp lấy bàn tay Bác Khắc Tư Phá, mũi kiếm vạch một nhát, mùi thịt nước thoang thoảng trong sân. Trường kiếm dài đỏ rực chui vào thùng nước đã chuẩn bị sẵn bốc lên khói trắng.



Kiếm bị Càn Kình dùng dây thừng nhấc lên khỏi thùng nước.



Kiếm chưa khai phong, khí đã thương ma.



Khoảnh khắc đám ma trông thấy trường kiếm có cảm giác không rét mà run. Càn Kình cầm trường kiếm nhanh chóng màn trên khối Lưu Vân thạch nhỏ.



Càn Kình tiếp tục bảo:



- Quấy rầy ta đúc kiếm, nên đánh! Muốn giết ta? Vậy phải sẵn sàng bị giết!



- Kích Lưu Phi Kính!



Trưởng lão Ma tộc A Tư Mông Đế Tư trong cơn giật mình hoàn toàn tỉnh táo lại, đấu hồn mạnh mẽ bay vọt khỏi thân thể, một loại lực lượng đặc biệt chấn động khắp không gian.


Sất Trá Phong Vân - Chương #811