Chương 732: Trường hà diệt diệu nhật



Thanh đao trong tay tiểu tử này có đẳng cấp gì vậy? Đa Lạp Tháp đau lòng nhìn Phong Bạo chi chuy, đấu binh lục giai bộ tộc truyền xuống yếu như miếng đuậ hủ trước Trảm Mã Đao.



Vù vù vù vù vù!



Đấu khí trùng kích khiến Trảm Mã Đao phát ra một chuỗi tiếng đao ngân chói tai, làm Đa Lạp Tháp không kịp ai điếu Phong Bạo chi chuy lâu hơn. Đao mang huyễn lệ dài hơn hai thước mang theo hơi thở túc sát lại bao phủ toàn thân Đa Lạp Tháp, như bát sắt khổng lồ từ trên trời giáng xuống.



Đa Lạp Tháp có cảm giác gã là con ếch bị bát sắt chụp lên. Nếu đao trước Đa Lạp Tháp còn né được thì đao này gã hoàn toàn không thể né tránh.



- Sợ gì ngươi!



Chết chóc bao phủ khiến hung tính trong lòng người rùn Đa Lạp Tháp bùng nổ. Phong Bạo chi chuy liên tục phát ra dao động ma pháp quái dị xen lẫn đấu khí bao phủ chiến chùy, phát ra tiếng gầm như rồng ngâm. Từ dưới lên trên, Phong Bạo chi chuy giống như trâu điên đụng mạnh vào Trảm Mã Đao.



Keng keng keng!



Tiếng kim loại va nhau chói tai sinh ra sóng âm hình thành vòng khí mắt thường trông thấy. Đám mã tặc nằm dưới đất cảm giác quần áo bị gió mạnh thổi kêu phần phật.



Mấy mã tặc không kịp bịt tai lỗ tai chảy ra tơ máu đỏ thắm, màng tia bị rách.



Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!



Trảm Mã Đao đè trên Phong Bạo chi chuy chậm rãi nhấn xuống. Cơ toàn thân Đa Lạp Tháp căng cứng, mạch máu dưới lớp da bị chấn đứt, từng giọt máu dọc theo lỗ chân lông tràn ra ngoài. Người Đa Lạp Tháp đẫm máu.



Nặng, nặng, nặng chưa từng có! Đa Lạp Tháp cảm giác như bị ngọn núi to bay tới đè bẹp con ếch, không thể nhúc nhích. Hai tay Đa Lạp Tháp chậm rãi hạ xuống, từng sợi gân xanh đen tùy thời thoát khỏi lớp da giam cầm.



Sao có thể? Làm sao có thể!



Đa Lạp Tháp nhìn chiến đao chậm rãi dè xuống, trong lòng tràn ngập bất lực. Ta sử dụng đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể, lực lượng tăng cao gấp mấy lần, lại còn se dụng đấu kỹ đặc biệt Lôi Đình Kích chớp mắt nâng lực xung kích lên gấp đôi thế nhưng . . . Thế nhưng vẫn bị tiểu tử này đè xuống.



Trảm Mã Đao phóng to trong con ngươi Đa Lạp Tháp, vai gã run run, hai chân thô to như cột đá chậm rãi gấp khúc.



Keng keng keng!



Trảm Mã Đao liên tục đè xuống bỗng nhấc lên cao, hai tay Đa Lạp Tháp cảm giác mất sức nặng ngọn núi lớn, nhẹ nhàng chưa từng có.



Hai tay Càn Kình nhẹ hất lên trên, bàn chân nghiền đất xoay bụi bặm bốc lên nở rộ hình dạng đóa sen vàng to lớn. Trảm Mã Đao to bự lại phát ra đao mang rực rỡ hơn, đao mang rét lạnh không còn như ánh sáng đuôi sao băng mà phân tán, phân tán lại phân tán.



Trảm Mã Đao chém ra đao mang biến thành vô số đao mang, biến thành một đóa hoa sen sáng lóa to lớn. Đa Lạp Tháp biến thành nhụy hoa, gã muốn thoát đi nhưng phát hiện đã bị bao vây vào giữa, không thể nhúc nhích.



Vô số ánh sáng nở rộ đao mang hoa lệ, như mưa sao băng rơi xuống. Đa Lạp Tháp cảm giác cái bóng chết chóc từ trên trời giáng xuống bao phủ lấy gã.



Tử vong! Đa Lạp Tháp như ngửi được mùi chết chóc từ chiến trường nhân ma hôm nào. Lạnh băng, sâu thẳm, bất lực, dưới chân không có điểm tựa, trôi nổi trong bóng tối, muốn giãy dụa rồi lại không biết nên làm sao vùng vẫy.



Thua? Chết? Mắt Đa Lạp Tháp vụt tắt ánh sáng. Đao mang gió giật mưa sa, tâm tình Đa Lạp Tháp hoàn toàn bình tĩnh, gã như nghe rõ ràng nhịp tim mình đập, gốc cây ngọn cỏ nằm trong tay gã không khác gì ngón tay.



Cảm giác chưa từng có! Đa Lạp Tháp cảm giác đấu khí của gã tiến hóa, lột xác, như bươm bướm phá kén. Đa Lạp Tháp vẫn không thể cô đọng đấu hồn trong cái bóng chế chóng bao phủ đã có phát triển mới, đấu khí nhiều năm trì trệ bây giờ sống lại.



Từng tia đấu khí dây dưa quấn quýt nhau, xếp lại thứ tự, quay về hoàng kim đấu tâm tổ hợp lại như đang dựng dục sinh vật mới.



Bại? Làm sao có thể? Trong phút chốc, Đa Lạp Tháp cảm thấy tìm được ánh sáng sinh tồn trong tuyệt cảnh, tâm hồn trầm thấp nở rộ tựa cánh sen, nở rộ. Phong Bạo chi chuy cùng Đa Lạp Tháp chìm trong suy sút giờ lại nở rộ ánh sáng, gã như cầm mặt trời nhỏ. Đa Lạp Tháp vung múa Phong Bạo chi chuy biến thành mấy chục, hàng trăm mặt trời vàng. Cuối cùng các mặt trời tụ tập thành một, trở thành mặt trời vàng to lớn bay vào giữa nộ liên.



Vai Càn Kình hơi run, vô số nộ liên đao mang nhanh chóng co rụt lại, không còn là đóa sen to lớn mà là trường hà, ngân hà xuyên suốt trời đêm, nhấn chìm tất cả ngọn lửa.



Con ngươi Đặc Giao Phi co rút thành kim châm, tia sắc lạnh kinh ngạc chớp lóe. Đao kia khí thế ngút trời, như hợp dải ngân hà vào đao, Trảm Mã Đao không còn là đao mà là ngân hà. Càn Kình như thần một góc thiên địa, ngân hà sáng tạo trong tay hắn.



Một đao gần như sáng thế cuốn sạch, cắn nuốt mặt trời to lớn. Đao chuy đan vào nhau, vô số mảnh vụn kim loại và hỏa hoa bắn tứ tán.



Một chùy của Đa Lạp Tháp vượt qua khoảnh khắc mahj nhất, tinh thần, đấu khí lên cao vô hạn, cao đến nỗi Tinh Thần cao cao tại thượng cũng không thể ngăn cản. Đa Lạp Tháp muốn xông phá ngôi sao treo trên bầu trời. Trong khoảnh khắc đao chùy giao nhau, đất cát dưới chân Đa Lạp Tháp tụ tập lại dâng lên cao, đấu khí xé rách y phục thành mảnh vụn lộ ra thân thể vạm vỡ. Lông tơ màu đỏ bị đấu khí xoay tròn nghiền nát, như có ngọn lửa đốt người Đa Lạp Tháp.



- Đây là . . .



Ngực Đa Lạp Tháp nghẹn lại như bị người dùng búa tạ đập trúng, đấu khí dâng lên giống quả trứng sắp phá xác cô đọng đấu hồn bị áp lực trời sập đè lại, đấu hồn ngưng luyện một nửa không thể sinh ra tiếp.



Một đao? Hai đao? Một trăm đao? Hay vẫn là một đao?



Đa Lạp Tháp không thể phân rõ một đao như ngân hà của Càn Kình rốt cuộc là một đao hay vô số đao phát ra oanh kích. Cảm giác duy nhất của Đa Lạp Tháp là bị áp chế, hoàn toàn, thế giới bình tĩnh bị cuồng phong mưa bão hủy diệt hoàn toàn.



- A!



- Ui da!



Đám mã tặc nằm dưới đất bị mảnh vụn kim loại Phong Bạo chi chuy đâm thủng người, đau nhức làm bọn họ kiềm không được gào thét.



Đặc Giao Phi nghiêng đầu né mảnh vỡ bay tới, lòng thầm vui mừng. Nếu Đặc Giao Phi không phản ưmngs nhanh thì dù có đấu kỹ hộ thể cũng không đỡ nổi công kích sắt vụng này, đó là mảnh vụn đấu binh!



Cát bụi quay quanh Càn Kình, Đa Lạp Tháp dần rơi xuống. Đám mã tặc sớm không thể nhìn rõ chiến trường ngơ ngác nhìn Càn Kình, Đa Lạp Tháp ở trung tâm chiến trường.



Chiến đấu kết thúc, chẳng qua cách kết thúc làm người ta không thể ngờ.



- Tổ cha nó! Thắng . . . Làm sao có thể?



Đặc Giao Phi dụi mắt, ngơ ngác nhìn Đa Lạp Tháp bị Trảm Mã Đao kề vào cổ.



Thua! Đặc Giao Phi nghi ngờ mắt quáng gà, chỉ Chiến Sĩ Diệt Ma mới biết người lùn này mạnh cỡ nào. Ngay cả Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh cũng từng nói Đa Lạp Tháp là số một dưới Hồng Lưu Chiến Bảouyết mạch Thiết Tí Đường Lang.



Chiến Sĩ không ngưng luyện ra đấu hồn không thể nào đánh thắng Đa Lạp Tháp. Dù là hai Chiến Sĩ huyết mạch đạt đến đỉnh hoàng kim đấu tâm trong tình huống sử dụng huyết mạch chiến thân cũng không có khả năng đánh thắng Đa Lạp Tháp.


Sất Trá Phong Vân - Chương #733