Chương 716: Dám làm dám nhận (thượng)



Bụng to nhô ra nhanh chóng mấp máy, tựa như có mấy trăm, hàng ngàn con sâu bò trong bụng Đặc Giao Phi, trông rất khủng khiếp.



Cái bụng vốn mềm trong khoảnh khắc tựa như Lưu Sa thật sự biến cực kỳ mềm mại, lỏng bỏng như sắp rớt xuống chân.



Đột nhiên Đặc Giao Phi hít mạnh, bụng mềm sắp rớt xuống như thép sắt bị bẻ cong đầy co giãn bỗng bắn thẳng. Bụng Đặc Giao Phi phát ra tiếng trong trẻo của kim loại, rắn chắc, tròn trịa trông như cái bụng rèn bằng kim loại.



- Tốt, tốt, tốt, quá tốt!



Đặc Giao Phi vỗ bụng, cười to bảo:



- Thú vị! Có thứ này thì dù là Chiến Sĩ huyết mạch như Băng Vô Tội ta cũng đánh được. Mã tặc hoàng kim đấu tâm khác? Ha ha ha ha ha ha! Ta cần đi tìm bọn họ thử một lần!



Ánh mắt Dị mê ly nhìn bụng Đặc Giao Phi, mắt lại lóe tia sáng kỳ dị. Đấu kỹ này . . . Không thể nói nó là đấu kỹ vô địch bao nhiêu lại khiến người không ngờ, đúng là có mặt mạnh. Nhưng người thiết kế đấu kỹ này là tên mập hay nhàm chán?



Nếu là mập thì thiết kế ra đấu kỹ này rất bình thường.



Nếu là nhàm chán . . .



Dị không biết nên nói cái gì. Thiết kế đấu kỹ không có tác dụng gì với mình? Người này chán đến mức nào, cường đại bao nhiêu mới làm ra được?



Dị liếc trộm Càn Kình. Chắc đấu kỹ này không phải Càn Kình sáng tạo mà hắn học được từ chỗ nào đó. Tuổi tác và trình độ hiểu đấu khí không đủ cho Càn Kình sáng tạo ra đấu kỹ, rốt cuộc trên người hắn có bao nhiêu bí mật?



- Càn Kình!



Tiếng rống thô kệch chất chứa sốt ruột, quan tâm phát ra từ phía xa.



Càn Kình vụt ngẩng đầu nhìn hướng phát ra thanh âm. Thanh âm này . . . Thanh âm này . . .



Mộc Quy Vô Tâm!



Vĩnh Lưu thành, bảo chủ Hồng Lưu Chiến Bảo, Mộc Quy Vô Tâm!



Càn Kình nghi ngờ thính giác và thị giác của mình có vấn đề. Trong bản doanh đoàn mã tặc đệ nhất tái ngoại Càn Kình lại nghe thấy giọng còi tàu hú của Mộc Quy Vô Tâm đại thúc, thân hình vạm vỡ khổng lồ.



Đúng vậy! Nhìn đại thúc từ xa chạy nhanh tới, vẻ mặt hưng phấn xấu không đành lòng nhìn, đúng là Mộc Quy Vô Tâm đại thúc nhiều ngày không gặp.



- Tiểu tử, làm ta lo lắng gần chết!



Bàn tay to của Mộc Quy Vô Tâm dễ dàng đẩy thân hình Đặc Giao Phi to béo sang một bên, nắm đấm to vỗ ngực Càn Kình kêu bồm bộp.



- May mắn ngươi không sao, ta lo lắng chết!



Càn Kình vẫn không thể tin đây là sự thật. Trong bản doanh đoàn mã tặc Hắc Phong xuất hiện bóng dáng của Mộc Quy Vô Tâm đại thúc, mã tặc xung quanh nhìn liền biết đại thúc không phải người nơi này nhưng không lộ ra chút địch ý nào.



Thậm chí . . . Xem Mộc Quy Vô Tâm đại thúc xấu xí là người vô hình.



- Đại thúc . . .



Càn Kình cố gắng ổn định tinh thần liên tục bị kích thích, hỏi:



- Sao ngươi xuất hiện ở đây?



- Mấy hôm nay Bát Hoang Vô Sinh tra xét gốc gác của ngươi, sau khi tìm hiểu thì phái người thông báo ta.



Điều tra? Càn Kình gật gù hiểu ra. Có thể thành Vua mã tặc tái ngoại hiển nhiên có năng lực rất mạnh, đối với người đột nhiên xuất hiện dù sao cũng phải điều tra thử.



Mộc Quy Vô Tâm hỏi thẳng vấn đề gã quan tâm:



- Ta nghe nói ngươi ở lại đây vài năm?



Càn Kình nhún vai nói:



- Đúng vậy.



- Làm mã tặc?



Mộc Quy Vô Tâm nhíu mày nói:



- Đây không phải chuyện tốt, chờ chút ta đi tìm Bát Hoang Vô Sinh nói chuyện với hắn xem có thể dùng cái giá gì đổi ngươi.



- Nếu có thể đổi được thì nhớ đổi luôn ta.



Mộc Nột Thiên Sách lắc cổ, vẻ mặt mệt mỏi phẩy quạt, cười tủm tỉm tới gần.



- Khỏi bàn nữa.



Thanh âm ôn hòa mà tràn ngập bá đạo từ không xa bay vào tai mọi người.



Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh long hành hổ bộ, toàn thân toát ra hơi thở vương giả bá đạo bước tới gần.



Bát Hoang Vô Sinh nhìn Mộc Quy Vô Tâm, nói:



- Ta tìm người cho ngươi biết là muốn nói hắn chưa chết, để ngươi đừng xúc động chạy đến tái ngoại gây rối giương oai. Bản vương không sợ Hồng Lưu Chiến Bảo, cũng không sợ Vĩnh Lưu. Ta chỉ không muốn các ngươi chạy đến địa bàn của ta làm ầm ĩ.



- Vua mã tặc, Vĩnh Lưu có thể cho điều kiện lớn hơn ngươi tưởng tượng nhiều . . .



- Bản vương biết.



Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh ngồi bệch dưới đất lại như đế vương ngồi xuống ngai vàng, giơ tay ý bảo mọi người ngồi xuống.



Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh nói:



- Càn Kình, hội trưởng Công Hội Thiết Tượng, hội trưởng tương lai của Hồng Lưu Chiến Bảo, hội trưởng tương lai của Vô Đạo hội Vĩnh Lưu thành, ta thậm chí nghe nói bên Công Hội Dược Tề cũng có ý nhường vị tí hội trưởng cho hắn, còn được thành chủ hoàn toàn ủng hộ.



Mắt Dị đầy kinh ngạc nhìn Càn Kình. Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh nói vậy là sao? Thanh niên này được đến gần như toàn bộ thế lực Vĩnh Lưu thành ủng hộ, lại còn khống chế thế lực lớn Dị không ngờ.



Vĩnh Lưu thành không phải một tiểu thành, nó là trung tâm cả hành tỉnh. Thế lực nơi này không phải phủ lên một thành thị, thậm chí có thể nói là phủ nguyên hành tỉnh. Thành tihj khác trong hành tỉnh đều lấy công hội trong Vĩnh Lưu thành làm gương mẫu.



Một thanh niên trẻ như vậy . . . Dị đánh giá Càn Kình. Quá trẻ tuổi, lúc Dị ở lứa tuổi đó còn là một học viên nho nhỏ trong học viện không có thế lực nào.



- Người như vậy . . .



Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh giơ tay chỉ vào Càn Kình, nói:



- Vĩnh Lưu có thể trả giá lớn kinh người.



Mộc Quy Vô Tâm liên tục gật đầu. Chính vì có nắm chắc nên Mộc Quy Vô Tâm mới đến nói chuyện với Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh một lần. Thành chủ Lý Đức Ước Khắc đã nói là chỉ cần có thể đổi lại Càn Kình gã đồng ý liên hệ tất cả thế lực có thể liên lạc chuộc gã về.



Trong đôi mắt mệt mỏi của Mộc Nột Thiên Sách không còn bình tĩnh, mắt cứ liếc về phái Càn Kình. Người này . . . Mạnh như vậy . . .



- Ta mới nhận được thư của Y Sa Bối Lạp Chiến Tranh Chinh Phạt học viện.



Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh lấy một phong thư viết ngoáy ra khỏi đấu giới.



[Càn Kình là học trò của ta, lập tức trả cho lão nương.]



Mấy chữ ngắn ngủi đầy kiêu ngạo, khí thế bá đạo như Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh. Càn Kình thông qua vài dòng chữ cảm giác được cảm xúc của hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp vào lúc đó chắc là cực kỳ tức giận.



Học viện là nơi dễ bị người trưởng thành bỏ qua, cho rằng đó chỉ là chỗ huấn luyện Chiến Sĩ, Ma Pháp Sư hoặc đệ tử khác. Chỉ có đại thế lực thật sự mới biết bình thường học viện không có uy lực gì nhưng nếu chọc giận học viện, nó bùng nổ ra uy lực khủng khiếp hơn tưởng tượng.



Uy lực thật sự không phải từ đệ tử còn đang đi học mà là những đệ tử đã tốt nghiệp, rời đi nhiều năm, đây là thế lực tập thể khổng lồ. Bọn họ thông qua học viện làm tâm điểm kết nối mỗi lĩnh vực, hình thành,mạng lưới lớn rắn chắc khó xé rách.



Bình thường không thể thấy, không thể sờ nhưng khởi động lưới một lần là sẽ phát ra uy lực khiến người khắc sâu trí nhớ trong thời gian cực dài.


Sất Trá Phong Vân - Chương #717