Chương 707: Cùng lên đi, đánh đến khi các ngươi phục mới thôi (hạ)!



Phân Kim Liên Trảm của Càn Kình chém xuống đè hai tay Đặc Giao Phi xuống hai tấc, bắp tay mập mỡ liên tục rung rung.



Đau!



Đặc Giao Phi đau đến suýt hét lên, nhíu chặt mày muốn hoàn thành quật người. Đặc Giao Phi chợt phát hiện cánh tay chém xuống bỗng xòe tay ra kiềm chặt cánh tay mập. Lực lượng thô bạo cường đại truyền đến từ năm ngón tay. Hai chân Đặc Giao Phi bất giác cách mặt đất, mất đi cân bằng.



Quật, đúng vậy, Càn Kình cũng sẽ dụng quật. Đối thủ nặng hơn bốn trăm cân bị ném ra ngoài như đứa con nít.



- Ui!



Mọi người hút ngụm khí lạnh. Đặc Giao Phi bị người dùng thế quật vứt ra ngoài?



Càn Kình ném Đặc Giao Phi xuống đất chứ không quăng ra ngoài, trở tay xoay người nhấc gã còn chưa tỉnh táo lại lên cao rồi lại quật xuống đất.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Một tay Càn Kình túm Đặc Giao Phi như cầm cây lau nhà không ngừng quật lên quật xuóng đất, đập đến mặt đất dần sụp xuống.



Sức mạnh, sức mạnh đáng sợ. Mười mấy mã tặc ngây ngốc nhìn Càn Kình. Nếu Đặc Giao Phi chỉ thua trận tuy khiến người ngạc nhiên nhưng sẽ không ngu ra.



Chiến Sĩ lợi dụng đấu khí bùng nổ cao muốn đánh bay vật thể hơn bốn trmă cân là chuyện dễ như chơi, nhưng nếu tay cầm người quất tới quất lui hì không phải vấn đề bùng nổ đấu khí. Trừ số ít đấu khí quái dị đặc biệt thì chỉ sức mạnh mới làm được điều đó.



Đấu khí của thanh niên này hiển nhiên không phải đấu khí cự tượng lực lượng đặc biệt gì, hắn thật sự có sức mạnh quái dị đối kháng với Đặc Giao Phi.



Đặc Giao Phi hơn bốn trăm cân rất nặng, cộng với sức lực không thua gì Man tộc, trừ phi là Bỉ Mông, Cự Ma, hoặc Chiến Sĩ huyết mạch Thái Thản mới làm được.



Càn Kình không phải Chiến Sĩ huyết mạch lại dễ dàng làm được. Đặc Giao Phi hơn bốn trăm cân ở trong tay Càn Kình trông như miếng khăn lau nhẹ bẫng.



Một giây ngắn ngủi Đặc Giao Phi bị Càn Kình ném Đặc Giao Phi ba mươi mấy lần sau đó vứt hướng đám người.



Rầm!



Bùm bùm bùm bùm bùm!



Thân hình mập mạp của Đặc Giao Phi lăn lông lốc dưới đất đập trúng mấy mã tặc thực lực yếu kém mới ngừng lăn, đầu váng mắt hoa đứng lên, thân thể lắc lư tìm kiếm đối thủ.



Đây . . . Gì đây? Phí Địch Nam Định ngơ ngác nhìn Càn Kình. Mới rồi tiểu tử chiến đấu kiểu gì vậy? Chơi đánh con nít? Đặc Giao Phi mạnh mẽ ở trong tay Càn Kình yếu ớt như vậy?



Càn Kình nhìn cánh tay mình, cực kỳ ngạc nhiên. Địa Hỏa Chi Tâm nuốt đấu khí Băng Diễm xong Càn Kình cũng biết đã biến mạnh nhưng không ngờ cường đại đến mức này. Diệt Ma cửu chiến thật yếu ớt với Càn Kình, có lẽ khi đấu cùng cường giả đấu hồn vẫn không có đường thắng.



Đấu hồn và hoàng kim đấu tâm không chỉ chênh lệch về lượng mà còn khác xa mặt chất.



Hơn mười mã tặc có hoàng kim đấu tâm ngạc nhiên nhìn nhau. Tiểu tử này cường đại vượt qua tưởng tượng, nhưng nếu cho qua chuyện này là rất mất mặt với nguyên đoàn mã tặc.



Không được, phải có người ra tay đánh gục Càn Kình. Ánh mắt mọi người cùng nhìn một ma.



Bối Lợi Á Ma tộc, trong bộ tộc lười biếng này cũng có cường giả, có Chiến Sĩ huyết mạch. Ma võ sĩ huyết mạch Tà Ma, trong số mọi người là đệ nhất nhân hoàng kim đấu tâm, Băng Vô Tội!



Trong Chiến Sĩ cùng dẳng cấp trước giờ Chiến Sĩ huyết mạch có ưu thế không nhỏ, chẳng những huyết mạch chiến thân cứng răn mà vận tốc quay đấu khí, chất đều vượt xa Chiến Sĩ bình thường.



Càn Kình cảm giác ý nghĩ muốn chiến đấu tiếp từ mã tặc, hít sâu chỉ vào mười mấy mã tặc.



- Lần lượt từng người quá rắc rối, nếu các ngươi muốn đánh thì cùng lên đi, không phục ta sẽ đánh tới khi các ngươi phục mới thôi!



Một người đánh một đám?



Đám mã tặc hớn hở ngây người, sửng sốt nhìn Càn Kình. Tiểu tử này có ý gì?



Cuồng vọng? Thắng hai người đã dám há mồm bảo mọi người cùng lên? Hắn cho rằng hắn là ai? Vua mã tặc đại nhân sao?



Ngây ngốc vài giây sau đó là giận dữ. Bị một Chiến Sĩ trẻ tuổi khinh thường chọc giận, ngọn lửa đốt cháy trong lòng đám mã tặc. Mấy người bản năng siết chặt vũ khí.



Mã tặc, đặc biệt là mã tặc dưới tay Vua mã tặc đều có tính sói. Một khi bị chọc giận thì tính sói sẽ phát ra lực lượng rất đáng sợ, Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh thích nhất là nhìn đám thuộc hạ đầy tính sói.



Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh nở nụ cười. Thanh niên này nói một câu đốt lửa giận của đám sói con, thú vị, thật thú vị. Tiểu tử này chẳng những có thể đánh, có tính soi còn có khí phách người thường hiếm có.



- Nếu thanh niên này khiến các ngươi cùng lên . . .



Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh lắc cổ tay, lạnh nhạt nói:



- . . . Vậy thì các ngươi lên đi.



Đám mã tặc nghe Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh nói vậy không e ngại gì nữa, khuôn mặt Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh thiếu đi sự do dự. Giây phút mọi người nhìn chằm chằm vào gã, trong lòng Băng Vô Tội có chút sợ hãi muốn thụt lùi.



Băng Vô Tội thấy rõ ràng trận chiến đấu của Càn Kình, và trận sau cuồng ngược người xong gã không có tự tin một chọi một chiến thắng hắn. Khí thế đó làm người ta thấy khó chịu khi đối diện.



Thậm chí . . .



Băng Vô Tội nhìn Càn Kình. Băng Vô Tội thậm chí có cảm giác như lần đầu gặp Bát Hoang Vô Sinh, bị Vua mã tặc tạo áp lực thu phục.



Đối diện một người thực lực thấp hơn mình nhưng sinh ra cảm xúc kỳ lạ này, Băng Vô Tội thấy thật vớ vẩn. Nhưng suy nghĩ nhảm nhí đó như ngọn lửa đốt cháy lại bị rót dầu vào, chẳng những không tắt mà càng đốt càng bùng cháy.



Mười mấy mã tặc tuy kêu gào, hy vọng Băng Vô Tội một đối một đánh thắng Càn Kình nhưng trong lòng không mấy nắm chắc. Đám mã tặc định để Băng Vô Tội đi lên trước tiêu hao thực lực của Càn Kình, tốt nhất là trọng thương hắn, rồi mọi người da mặt dày xa luân chiến làm thanh niên này mệt gục.



Bây giờ Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh quyết định sử dụng chiến thuật quần lang, mọi người tràn trề niềm tin tản ra bốn phía chuẩn bị công kích.



Sói, một con sói rất mạnh, bầy sói càng mạnh hơn.



Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh biết điều này, đám mã tặc cũng biết. Càn Kình ở trong Tây sơn Vô Tận thế giới lâu càng hiểu rõ điều đó.



Càn Kình cảm giác đám mã tặc tản ra, Càn Kình có cảm giác bị bầy sói bao vây trong hoang dã. Những mã tặc chiếm idạ hình bao vây rất giống với sói.



Áp lực! Mọi người liên hợp tạo thành áp lực vô hình. Đúng vậy, chính là áp lực này, muốn loại áp lực này! Càn Kình hưng phấn liếc đám mã tặc. Chiến đấu ở chỗ Âu Lạp Khắc đại thúc mọi thứ đều tốt, khuyết điểm duy nhất chính là thiếu hơi thở sinh tử.



Đám mã tặc hoàn toàn bị chọc giận, khi ra tay sẽ không lưu tình. Càn Kình cảm giác hôm nay sau cuộc chiến liều mạng với Phùng Liên Thứ Cuồng, đạo Chiến Sĩ trong người tựa hạt giống bắt đầu nẩy mầm, nhanh chóng tăng trưởng, mỗi lần chiến đấu sẽ có cảm nhận mới.



Mỗi một lần chiến đấu làp hân bón giàu dinh dưỡng khiến hạt mầm nhanh chóng trưởng thành.


Sất Trá Phong Vân - Chương #708