Đấu kỹ thánh giai Phân Kim Liên Trảm!
Kéo đao, bạo đao, khí thế của Càn Kình khác với trước. Những ngày tháng khổ luyện trong Cổ Hoang Sa Hải bị đao phong của Phùng Liên Thứ Cuồng áp lực thật sự đột phá.
Đây không phải đột phá về thực lực mà là đột phá ý cảnh chiến đấu. Chém ra một đao không đơn thuần là đi tới, trong đao phong ẩn chứa đại thế. Có bạo liệt và lạnh băng của Cổ Hoang Sa Hải, có một tia mênh mông thần bí của Tinh Thần, chúng nó tụ tập vào khí thế làm người đối diện chiến đao có cảm giác một mình trước sông lớn vỡ đê, bản thân thật nhỏ bé.
Đấu khí Trảm Mã Đao chấn động, tiếng đao như trống trận vỗ. Đao quang đầy trời lấp mỗi một khe hở, chiến đao to lớn không còn là đao mà là bút vẽ trong tay nghệ thuật đại sư, vẽ khung trời sao bí ẩn trên trời.
Đao . . . Như sao.
Trong Vô Tận thế giới, Càn Kình đi theo đám người Bố Lai Khắc đại thúc, Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư, Âu Lạp Khắc, A Khắc Nạp Thập, lâu dần ánh mắt của hắn biến khác hẳn. Tích lũy nhiều năm giờ đây đột nhiên bùng nổ làm chính Càn Kình cũng bất ngờ.
Lúc bị Thiết Nam mạnh mẽ áp chế không bùng nổ, gia chủ Lôi gia Lôi Quang Minh dùng đấu hồn tập kích cũng không bùng nổ nhưng đột nhiên bùng nổ tại đây. Nhiều lần tích lũy chỉ cần một chút nhen nhóm là sẽ nổ tung. Phùng Liên Thứ Cuồng ra tay rốt cuộc châm lửa.
- Ủa?
Đuôi mày Dị nhướng cao. Ý cảnh một đao kia tuyệt đối không phải trình độ Chiến Sĩ Tru Ma có thể chém ra nhưng Càn Kình lại làm được.
Phùng Liên Thứ Cuồng cảm nhận đao thế, đao uy phô thiên cái địa ập đến, biểu tình của gã trầm trọng. Thân thể Phùng Liên Thứ Cuồng vùng vẫy trong dải ngân hà, muốn tránh né nhưng không thể.
Trong thời gian ngắn Càn Kình dựa vào chiến đao cướp về tiên cơ, ưu thế. Phùng Liên Thứ Cuồng ở trong đao khí, tim đập nhanh. Tránh né? May mắn thì bị thương. Thanh đao này, chiến đao đáng giận này! Nếu như không có thanh đao này . . .
- Khai!
Mắt Phùng Liên Thứ Cuồng lóe tia quyết tuyệt, trước tiên giải quyết thanh đao này!
Phùng Liên Thứ Cuồng hét to, vô số đấu khí màu xanh lam phun ra từ chiến đao của gã. Trong phút chốc không khí liên tục giảm nhiệt độ, quanh thân đao âm độ c, không chỉ âm độc c, hơi nước trong không khí phút chốc bị đông lại. Hơi nước bị đông quái dị thiêu đốt . . .
Đấu tự nổ. Phùng Liên Thứ Cuồng gầm rống, miệng phun ra hơi thở bị không khí đóng băng. Trong phút chốc như muốn đóng băng cả đao thế lao nhanh đại giang trường hà của Càn Kình.
Cùng lúc đó, chiến đao của Phùng Liên Thứ Cuồng hóa thành vệt đao trắng chém vào Trảm Mã Đao phát ra tiếng băng rạn nứt. Đấu binh nhị giai gãy thành mấy trăm mảnh vỡ kim loại bay tứ tan. Đấu khí mạnh mẽ tủngf kích không phải muốn xông qua đấu binh mà làm ượn lực xung kích mạnh mẽ đánh mở chiến đao trong tay Càn Kình.
Âm ba mươi độ, Phùng Liên Thứ Cuồng bạo đấu tự đấu kỹ riêng âm ba mươi độ, gã đau lòng đến toàn thân đau nhức.
Đấu kỹ riêng đấu khí băng diễm âm độ, âm không độ, dưới ba mươi độ, dưới trăm độ. Đại tiến giai, thật sự không độ! Chung cực tiến giai, độ không tuyệt đối!
Mấy năm nay Phùng Liên Thứ Cuồng rốt cuộc cô đọng đấu tự thứ ba, âm ba mươi độ. Phùng Liên Thứ Cuồng nổ đấu kỹ mạnh nhất, đấu khí lạnh lẽo không chỉ công kích Trảm Mã Đao mà không khí, đấu khí xung quanh đao trở thành cầu nối của nó.
Trong phút chốc hai tay Càn Kình bị đóng băng, lực bùng nổ đấu tự mạnh mẽ xung kích, tuy không thể thông qua đấu binh truyền vào người hắn tấn công mạnh nhất nhưng vận tốc quay đấu khí đơn thuần, dã man bùng nổ trùng kích đủ khiến Càn Kình có cảm giác đấu binh sắp tuột khỏi tay.
Đao thế đại giang trường hà ngừng.
Chiến đao của Phùng Liên Thứ Cuồng nổ phát ra công kích làm tay Càn Kình tê rần. Phùng Liên Thứ Cuồng đã đột phá hơn nửa đao nhanh chóng tới gần, đấu khí băng diễm nhảy múa trên nắm tay, âm ba mươi độ đấu tự thứ hai đập mạnh xuống đầu Càn Kình.
Tê liệt xuất hiện nhanh cũng mau biến mất. Nhiệt độ âm ba mươi độ hoàn toàn không có hiệu quả với Càn Kình, đao thế tạm dừng lại khởi động.
Làm sao có thể?
Phùng Liên Thứ Cuồng cảm giác đao khí bốn phía, con ngươi co rút. Tuy đấu khí băng diễm của Phùng Liên Thứ Cuồng không thể nhập vào người Càn Kình nhưng đóng băng không khí, nhiệt độ âm ba mươi độ đủ khiến Càn Kình bị đông lạnh không thể nhúc nhích.
Chiến đao đã vỡ, đấu tự đã nổ, Phùng Liên Thứ Cuồng không có đường lùi. Bỗng vai Phùng Liên Thứ Cuồng trầm xuống, khí thế có đi không về đánh vào ngực Càn Kình. Âm ba mươi độ nổ cho ta!
Cướp, cướp thời gian, cướp không gian, cướp thượng phong!
Trong phút chốc tốc độ của Phùng Liên Thứ Cuồng lại nhanh hơn một chút. Trảm Mã Đao rút chém chặt rào rào rớt xuống, đao phong đóng băng chém vào vai Phùng Liên Thứ Cuồng. Phân Kim Liên Trảm dính trên đao phong hùng dũng xông vào người Phùng Liên Thứ Cuồng, lực lượng có thể chém nứt mặt đất chặt vào người gã, máu bắn lên cao hóa thành vụn bặn.
Phùng Liên Thứ Cuồng vặn người sang bên cạnh, Trảm Mã Đao trượt xuống. Vai trái và cánh tay Phùng Liên Thứ Cuồng bị chặt rớt, máu tuôn như suối từ miệng vết thương. Nắm đấmp hải của Phùng Liên Thứ Cuồng dán ngực Càn Kình, đấu tự âm ba mươi độ hùng dũng phun ra từ nắm đấm.
Biểu tình của Càn Kình bình tĩnh như Tinh Thần bí ẩn không thể suy đoán, thân thể cảm nhận mỗi hạt cát di chuyển. Hai đầu ogói Càn Kình rung nhanh, cưỡng ép dịch người sang bên tránh né.
Một đoàn khí lưu đóng băng mắt người trông thấy phun ra từ nắm đấm của Phùng Liên Thứ Cuồng. Hai mươi vạn . . . Ba mươi vạn . . . Bốn mươi vạn . . . Năm mươi vạn . . . Bảy mươi vạn chuyển!
Trảm Mã Đao phá thể làm lại, ha thấp uy lực đấu khí bùng nổ. Đấu tự thứ hai nổ hỗn hợp băng diễm, đấu khí đặc biệt lại bùng phát ra uy lực vượt qua cực hạn của Càn Kình.
Phong Vân Kim Thân!
Bùm!
Tiếng trầm đục như gậy gỗ đập vào bao chứa cỏ vang trong chiến trường. Trảm Mã Đao bay lên cao liên tục xoay cắm phập xuống đất trước mũi chân Mộc Nột Thiên Sách.
Càn Kình lướt ngang ba thước, chân liên tục di chuyển. Mỗi khi Càn Kình bước ra một bước là cỏ dại bị đóng băng rồi bị đốt cháy, y phục chỗ vai phải khé đen.
Không tránh né, chậm một giây, uy lực đỉnh cấp hoàng kim đấu tâm thật sự vượt qua rất nhiều. Dù cách không ra đấm, từ bỏ lấy nắm đấm làm môi giới bùng nổ uy lực vẫn có thể một đấm giết Chiến Sĩ Tru Ma.
Vai phải lộ ra màu da ngăm kêu xèo xèo như lửa nướng thịt, hàn băng trắng bám vào vai Càn Kình tựa vô số con sâu nhỏ chui vào người.
Đuôi mày Dị giật giật. Không bị giết? Thân thể tiểu tử này rắn chắc như vậy? Tuy một đấm kia là cách không phóng thích, mất đi thân thể làm hậu thuẫn, uy lực đã giảm. Nhưng dù gì đó là Chiến Sĩ luyện hoàng kim đấu tâm đến đỉnh giai, còn nổ một đấu kỹ cường đại. Nắm đấm này dù có nổ nát nửa vai Càn Kình cũng không có gì lạ, thế nhưng chỉ khiến vai hắn như bị bỏng. Thân thể Càn Kình cứng rắn đến mức độ gì?
Không chết? Sao có thể?