Chương 677: Khách Sáo, Nhất Định Phải Khách Sáo!



Tư Lạc Ngân cười híp mắt nhìn Càn Kình. Mười sáu canh giờ ngắn ngủi Công Hội Dược Tề đã thăm dò nhiều tin tức về Càn Kình. Hạng ba mươi Bảng bách chiến trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, hội trưởng tương lai của Hồng Lưu Chiến Bảo, hiện tại là hội trưởng mới của Công Hội Thiết Tượng. Hình như Càn Kình có quan hệ không quá tốt với Càn gia Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương ở Càn châu, tình huống cụ thể cần chờ người trở về từ Càn châu báo cáo.



Hơn nữa từ sau khi Càn Kình gia nhập Hồng Lưu Chiến Bảo thì thái độ của Mộc Quy Vô Tâm với Công Hội Dược Tề, Công Hội Thiết Tượng thay đổi, đây là tín hiệu quá rõ ràng.



Mộc Quy Vô Tâm thay đổi thái độ với Công Hội Thiết Tượng không lâu thì Càn Kình dựa vào thuật rèn xuất sắc trở thành hội trưởng Công Hội Thiết Tượng. Mộc Quy Vô Tâm, hội trưởng dã man của Hồng Lưu Chiến Bảo đổi thái độ với Công Hội Dược Tề rất có thể cũng vì Càn Kình.



Tư Lạc Ngân được tình báo và kinh nghiệm bản thân phân tích, cơ bản xác định Càn Kình là dược tề hoàn toàn không ghi tên trong Công Hội Dược Tề, thực lực cực kỳ cường đại, rất có thể hắn là . . . Dược Tề Đại Sư đỉnh giai.



Chắc là vậy!



Tư Lạc Ngân ngày càng khẳng định phỏng đoán của lão là chính xác, bởi vì nhìn tư liệu về Càn Kình hắn cũng là thợ rèn không ghi tên trong Công Hội Thiết Tượng. Kết quả trong một đêm Càn Kình nhận lấy Công Hội Thiết Tượng Vân Tinh Huy Thăng đưa tặng.



Càn Kình ăn một miếng cuối cùng, cầm khăn ướt lau miệng, nhìn vẻ mặt Tư Lạc Ngân mộng ảo.



Càn Kình ho khan hỏi:



- Hội trưởng đại nhân tìm ta có gì cần hỏi sao?



Cần hỏi? Tư Lạc Ngân thành thật gật đầu. Tư Lạc Ngân là Dược Tề Đại Sư lập chí muốn nghiên cứu sâu tận gốc dược tề, chỉ cần được học thêm dược tề học cao thâm hơn thì lão không quan tâm tuổi tác, xấu hổ gì.



- Vậy người hỏi đi.



Càn Kình lười biếng điều chỉnh tư thế, nói:



- Ta sẽ cố gắng giải đáp nghi vấn của người.



Tư Lạc Ngân ngẩn người, không ngờ Càn Kình dễ nói chuyện như vậy. Tư Lạc Ngân còn suy nghĩ đủ cách thỏa mãn yêu cầu Càn Kình nêu ra đổi lấy cơ hội đặt câu hỏi.



Trong mắt người thường có lẽ tri thứ dược tề không đáng một đồng, nhưng với Dược sư thì cho ngai vàng cũng không đổi. Nếu không có quan hệ rất thân thiết, dù là giữa các Dược sư cũng không chịu dễ dàng nói cho đối phương.



- Cái này . . .



Tư Lạc Ngân lấy lại tinh thần, đặt câu hỏi có trật tự theo danh sách trắng đêm không ngủ vắt óc nghĩ ra.



Một đêm này Tư Lạc Ngân ghi nhớ tất cả nghi vấn khó giải gặp được trong Công Hội Dược Tề mà lão có thể nhớ được.



Hồng Sắt Ước Khắc đứng ngoài cửa rất tò mò hội trưởng Công Hội Dược Tề đang làm cái gì, tại sao đi vào mấy canh giờ rồi chưa chịu đi ra? Dù có muốn lôi kéo Càn Kình cũng không cần ở bên cạnh lâu như vậy đi?



Một thành viên Hồng Lưu Chiến Bảo sốt ruột đi vòng vòng ngoài cửa. Nếu không phải là hội trưởng Công Hội Dược Tề ở bên trong thì gã đã xông vào, đây là chuyện Cổ Nguyệt Gia Anh dặn.



- Ngoài kia, bưng nước vào cho chúng ta đi!



Tư Lạc Ngân to tiếng hét hướng bên ngoài rồi xoay người, ngoan ngoãn như học sinh nhìn Càn Kình. Tay Tư Lạc Ngân cầm chặt bút và cuốn sổ nhanh chóng ghi chép từng câu hắn nói.



Giờ phút này, Tư Lạc Ngân hoàn toàn chìm đắm trong biển tri thức dược tề hấp thu được. Giờ phút này, Tư Lạc Ngân cảm giác mấy năm qua lão sống uổng, nghiên cứu phí, nghiên cứu mười năm không bằng nghe giảng một lúc.



- Ta đến đây!



Thành viên Hồng Lưu Chiến Bảo giật ấm nước từ tay Lý Lực Thác Đặc, vội đẩy cửa phòng.



Lý Lực Thác Đặc nhún vai, cái này . . . Ài.



Hồng Sắt Ước Khắc ghen tỵ trừng thành viên Hồng Lưu Chiến Bảo, mới rồi gã mãi mê suy đoán lai lịch của Càn Kình quên giành ấm nước.



Tư Lạc Ngân thấy ấm nước thì phất tay nói:



- Được rồi, ngươi có thể đi ra ngoài.



Thành viên Hồng Lưu Chiến Bảo đứng tại chỗ, vẻ mặt khó xử nhìn Càn Kình. Thành viên Hồng Lưu Chiến Bảo đã đợi mấy canh giờ, không thể chờ tiếp được, nếu không thì khó ăn nói với Cổ Nguyệt Gia Anh.



- Ngươi không nghe thấy sao!



Tư Lạc Ngân nổi giận, hai tay túm áo thành viên Hồng Lưu Chiến Bảo rống to:



- Cút ngay cho lão tử!



- Tư Lạc Ngân hội trưởng, như vậy không tốt đi?



Càn Kình bình tĩnh nói một câu, gân xanh liền biến mất trên trán Tư Lạc Ngân. Tư Lạc Ngân ngoái đầu cười xấu hổ với Càn Kình, lão chìm trong thế giới dược tề nghe có người đến quấy rầy thì rất khó chịu, lại quên lại quên Càn Kình là người Hồng Lưu Chiến Bảo. Càn Kình thấy có người thái độ không tốt với Hồng Lưu Chiến Bảo thì sẽ có phản ứng gì?



- Ài . . .



Tư Lạc Ngân thầm thở dài. Nếu Tư Lạc Ngân là Càn Kình chắc đã mở miệng kêu lão cút đi rồi.



Điệu thấp, điệu thấp. Tư Lạc Ngân thầm khuyên mình, trước mặt Càn Kình phải điệu thấp, thay đổi thái độ lúc trước đối với Chiến Sĩ. Không chỉ chính lão điệu thấp mà khi lão trở về Công Hội Dược Tề phải dặn đám vô dụng kia sau này gặp Chiến Sĩ Hồng Lưu Chiến Bảo cần khách sáo, nhất định phải khách sáo, mềm mỏng tựa như đối xử với nhi tử của mình vậy.



- Cổ Nguyệt Gia Anh đại bà nói . . . Một đám hàng của La gia lại bị cướp ở tái ngoại. Không lâu trước . . . Có một người từ tái ngoại đến nói là muốn gặp người.



Càn Kình nhướng mày nói:



- Lại bị cướp ở tái ngoại?



Càn Kình nghe nói đội xe lần thứ hai đi tái ngoại có một số lớn hàng hóa, tổn thất lớn hơn trước.



- Người tái ngoại muốn gặp ta?



Càn Kình khó hiểu hỏi:



- Là muốn chúng ta chuộc lại hàng hóa sao?



- Vậy thì không, người đó nói cứ báo tên Hoa Viêm Bất Kiến là người biết.



Người Càn Kình run lên. Hoa Viêm Bất Kiến, nữ thủ lĩnh mã tặc! Đã lâu không gặp Hoa Viêm Bất Kiến, lần trước nàng từng nói nếu có chuyện sẽ phái người đến tìm Càn Kình. Không lẽ Hoa Viêm Bất Kiến gặp chuyện gì? Rất có thể, còn nhớ nội bộ băng cướp đó dường như có vấn đề.



- Đi, tìm mấy người nâng ta về.



Tư Lạc Ngân chớp chớp mắt. Đây là sao? Nói mấy câu đã mang người đi? Vậy thắc mắc dược tề của ta thì sao?



- Càn hội trưởng . . .



Nét mặt Càn Kình sa sầm nhìn Tư Lạc Ngân, nhíu mày hỏi:



- Có chuyện gì?



Tư Lạc Ngân nhìn vào mắt Càn Kình, đánh rùng mình, bất mãn vọt lên cổ họng chợt biến mất.



Óc Tư Lạc Ngân lóe tia sáng, vội nói:



- Không lẽ thương đội của La gia ở tái ngoại xảy ra chuyện? Sao có thể? Quá khinh thường Vĩnh Lưu thành chúng ta! Làm bằng hữu của người, ta hy vọng có thể giúp đỡ người chút chuyện. Công Hội Dược Tề chúng ta có mấy cường giả . . .



- Đa tạ.



Càn Kình không khách sáo với Tư Lạc Ngân, nói:



- Có thể điều bao nhiêu người đều điều đến Hồng Lưu Chiến Bảo cho ta, ta cảm thấy lần này cần đi tái ngoại và có lẽ sẽ có đánh nhau.



- Được, ta quay về sắp xếp ngay!



Tư Lạc Ngân vội đồng ý, lòng thầm vui sướng. Tái ngoại, khu hỗn loạn không thua gì chiến trường nhân ma. Tuy liên hợp cùng đám người thành chủ Lý Đức Ước Khắc bao vây tiễu trừ Lôi gia nhưng hiển nhiên quan hệ với Càn Kình không vững chắc như thế lực khác, Tư Lạc Ngân tuyệt đối không bỏ qua cơ hội như vậy.


Sất Trá Phong Vân - Chương #678