Chương 593: Sợ?



Tưởng tượng ra được.



Hai tay Càn Kình chống sau lưng, nói:



- Một trong các tố chất cơ bản của Chiến Sĩ là nhanh nhẹn, thân thể như hắn theo lý luận bình thường thật không thích hợp làm Chiến Sĩ.



Kha Lỵ lộ vẻ mặt đồng ý hai tay. Bây giờ Kha Lỵ không phải Chiến Sĩ loại hình chiến đấu nữa, mục tiêu của nàng là trở thành nữ tướng quân chỉ huy ngàn, vạn người trên chiến trường. Làm trưởng quan quân sự chọn lựa Chiến Sĩ hiển nhiên sẽ không chọn 'nhân tài' như vậy.



Mập? Hơn hai trăm cân?



Mắt Càn Kình chợt sáng lên. Đúng rồi, hắn có một bộ đấu kỹ thắng từ Âu Lạp Khắc đấu khí phòng, khá đặc biệt.



- Nằm xuống!



Người Càn Kình bỗng run lên, lạnh lẽo chạy dọc sống lưng xông lên não, hai tay mở ra như gà mái già giương cánh bảo vệ gà con. Càn Kình ôm Bích Lạc, Kha Lỵ vào ngực bỗng nằm sấp một bên. Trong không khí vang tiếng xé gió chói tai.



Phập phập phập!



Ba mũi kình tiễn cắm mạnh xuống đất, bùn đất ấm ướt bắn tung lên. Thân tiễn một phần ba lộ ra ngoài run bần bật ma sát không khí phát ra tiếng gió vù vù.



- Đây là...?



Kha Lỵ chưa nói hết câu hai tay Càn Kình đã ôm chặt hai người hơn, chân mạnh giẫm đất nhanh chóng vọt tới trước. Sau lưng vị trí bọn họ vừa biến mất liên tục ba mũi tên cắm sâu vào mặt đất.



Liên Châu Tiễn? Thần Xạ của Nghệ Vũ gia tộc? Da đầu Càn Kình tê dại. Đây là kỹ xảo Thần Xạ của Nghệ Vũ gia tộc. Chuyện gì vậy? Không lẽ chuyện hắn học lén Thần Xạ của Nghệ Vũ gia tộc đã bị phát hiện? Thuật bắn của người này mạnh hơn kẻ lúc trước trong rừng rất nhiều.



Bảy mũi tên liên tiếp, mũi cuối cùng gần như xẹt qua lưng Càn Kình. Mũi tên sau nhanh hơn tên trước, gần như đạt tới Ngũ Nguyệt Vũ Tập cao cấp hơn cả Liên Châu tiễn.



Không đúng! Đây không phải là Liên Châu tiễn! Càn Kình nhướng chân mày. Không lẽ kỹ xảo Thần Xạ mà ta luyện không đúng sao? Từ tốc độ, góc độ, sức mạnh mũi tên bay tới thì thấy hơi khác với Liên Châu tiễn.



Véo!



Lại một tiếng tên rít chói tai. Càn Kình bỗng cảm giác ngực phun trào lực lượng ma pháp mạnh mẽ. Mái tóc đen như tơ của Bích Lạc tựa thác nước chảy ngược, đôi mắt nhắm chặt chợt mở ra, phát ra mùi và hơi thở lạnh băng mà cường đại.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Đất đai dưới chân chớp mắt chồng lên nhau hình thành trùy đất cao ba thước va chạm với mũi tên bay đến phát ra tiếng nổ. Nguyên mũi hoàn toàn vỡ, đất hình trùy lắc lư lại rớt xuống đất.



Hoàng Tuyền!



Càn Kình không ngờ dưới tình huống này Hoàng Tuyền miễn cưỡng chiếm thân thể muội muội, đột nhiên thức tỉnh trong ngực hắn.



Thanh âm bình tĩnh phát ra từ kẽ răng Hoàng Tuyền:



- Ta nhớ kỹ chuyện ngươi bóp ngực ta.



Càn Kình chợt nhận ra vì hắn ôm Bích Lạc, Kha Lỵ vào ngực, tuy cánh tay kẹp hai người nhưng bàn tay đè lên bộ ngực hai mỹ nữ.



Hèn chi xúc cảm thoải mái như vậy. Năm ngón tay Càn Kình bản năng bóp một cái. Thân thể Kha Lỵ nóng ran, không biết làm sao ứng đối chuyện đột ngột này.



- Ta cũng ghi nhớ ngươi bóp một cái.



Thanh âm Hoàng Tuyền bình tĩnh giống như Càn Kình bóp ngực không phải của nàng.



- Nơi này có ta.



Mặt Càn Kình nóng ran. Cái này là tại Càn Kình nghe người ta nói tay ấn ngực nên phản xạ bóp một cát.



Sát ý lạnh thấu xương tỏa định đánh gãy ý định giải thích với Hoàng Tuyền của Càn Kình.



- Chăm sóc tốt cho mình, ta đi bắt hắn!



Hai tay Càn Kình bỗng thả ra, cổ chân và mặt đất ma sát nhau, lực xoay to lớn khiến giày Chiến Sĩ phát ra mấy tiếng bực bực vặn rách giày mới tinh chớp mắt thành giày rách cũ kỹ mang nhiều năm.



Một gai nhọn to lớn đột nhiên vọt lên từ mặt đất ngăn cản hai mũi tên bay tới, vô số bùn đất lại bay lên.



Kha Lỵ đứng một bên ngơ ngác nhìn Hoàng Tuyền, nuốt nước bọt. Đây... Đây là Bích Lạc? Đây là Bích Lạc trong tin đồn không có thiên phú ma pháp, bị vô số học viện Ma Pháp Sư cười giễu sau lưng hoặc trước mặt là tay mơ ma pháp?



Ma pháp thuấn phát, còn là liên tục! Địa Thứ, từng cái liên tục thuấn phát! Trở về! Bích Lạc lúc trước đi theo hiệu trưởng La Đức tham gia thi một hơi đè ép toàn bộ Đệ tử Ma Pháp Sư, siêu thiên tài Đại Ma Pháp Sư đã trở về!



Không, càng mạnh!



Kha Lỵ chớp chớp mắt. Đúng vậy, càng mạnh hơn nữa. Mới rồi Địa Thứ khổng lồ chặn mũi tên mạnh mẽ giờ thì liên tục trồi lên ba lần.



Lại một tiếng sắc nhọn chói tai, giống như người không biết kéo đàn vĩ cầm lại cứ cố kéo phát ra thanh âm chói tai.



Trên sân thượng khu dạy học thứ hai cao năm tầng trong học viện, Càn Kình nghênh đón mưa tên chạy nhanh đi, hơi nghiêng sang bên cạnh. Mũi tên có thể bắn phá không khí nhưng không thể làm rách y phục của hắn, tên cắm sâu vào bùn đất.



- Như thế nào? Sợ?



Càn Kình nheo mắt thành khe hở hẹp, con ngươi rút lại còn cỡ mũi kim, nhìn chằm chằm vào kẻ đánh lén trên sân thượng, nhanh chóng vọt lên né tránh mũi tên công kích.



Rất giỏi! Càn Kình chưa từng thấy Cung Tiễn Thủ ưu tú như vậy. Trước khi ra tay, trong khoảnh khắc cuối cùng mới phát ra một chút sát ý và tỏa địch đúng là có đặc chất Cung Tiễn Thủ ẩn trong chỗ tối, một kích tất sát. Thuật bắn gần giống Càn Kình, trình độ gần với Ngũ Nguyệt Vũ Tập.



Nhưng từ vài mũi tên này Càn Kình cảm giác rõ ràng ý tên của đối phương không đủ. Tuy độ chính xác, tốc độ không khác biệt nhưng uy hiếp nhỏ rất nhiều, trong tên ẩn chứa hoảng loạn.



Vèo!



Trên bầu trời lại vang tiếng mũi tên nhọn rõ to, Càn Kình nghiêng sang bên. Cung Tiễn Thủ trên sân thượng thả lỏng năm ngón tay, không cài tên nữa mà xoay người định đi, trên bầu trời không còn công kích Liên Châu tiễn.



- Muốn đi?



Đuôi mày Càn Kình nhướng lên, Cung Tiễn Thủ là loại Chiến Sĩ biết ẩn giấu nhất trên đời, nếu để cho kẻ đó chạy thoát muốn tìm lại thật khó khăn.



Băng! Băng băng!



Cường cung trong tay, Càn Kình chạy nhanh như trên lưng ngựa. Dây cung liên tục rung vang tiếng xé gió, ba mũi kình tiễn sắc bén xoay tít trên cao, trong đêm đen hình thành ba vòng xoáy nhỏ mắt thường trông thấy. Ánh trăng và sao rơi rụng trên vai chớp lóe tia sáng lạnh làm người run rẩy.



Ba mũi kinh tiễn rạch đường công kích không quá thẳng trên không trung. Chúng nó bay lên cao rồi lao xuống như hùng ưng vạch đường cong ưu mỹ mà thảm khốc mang theo tiếng rít ù ù thành hình tam giác bay ba hướng khác nhau.



- Trở lại cho ta!



Càn Kình lật cổ tay, Xạ Nguyệt Cung trở vào đấu giới, con ngươi co rút cỡ đầu kim nhìn chằm chằm Cung Tiễn Thủ muốn rút lui nhưng bị ba mũi tên cản đường buộc phải quay về vị trí vừa bắn.



Một lần bắn ngắn ngủi, thực lực Tru Ma nhất chiến của Càn Kình hoàn toàn bùng nổ. Đấu tâm kéo theo đấu khí điên cuồng chuyển động tăng lên siêu tốc độ mười một vạn chuyển. Cùng lúc đó, một trăm lẻ tám đấu khiếu chết trong người Càn Kình nhờ Địa Hỏa Chi Tâm chuyển động bùng nổ lực lượng mạnh mẽ mười lăm vạn chuyển.



Vèo xoẹt!



Trùng kích, trùng kích với tốc độ cao nhất. Trong thời gian ngắn mũi tên buộc Cung Tiễn Thủ quay về, nhưng nếu gã đã có ý rút lui thì sẽ còn trốn nữa. Càn Kình không rảnh suy nghĩ vấn đề một ngày chỉ sử dụng Địa Hỏa Chi Tâm được ba lần để giữ mạng, hắn vận dụng lực lượng mạnh mẽ tập trung vào dưới chân.


Sất Trá Phong Vân - Chương #594