Chương 586: Chân ta cứng không quỳ được (hạ)



Thiên Luyện Linh Quan đưa lưng ngồi trên ghế, ngón tay nhẹ xoay ly rượu thủy tinh trong suốt, dáng vẻ nhàn nhã bình tĩnh.



Ha ha... Lần đầu tiên Càn Kình cảm thấy trên đời có chuyện buồn cười như vậy. Hai tay dâng lên đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi chỉ đổi lấy tư cách thành hỗ trợ của Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương. Nếu Càn Kình muốn làm hỗ trợ thì trở thành hỗ trợ của gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương không phải chuyện khó.



Thậm chí... Trong đầu Càn Kình hiện ra nụ cười của xà hoàng Bàn Hoành Cơ. Nếu Càn Kình tìm xà hoàng đại nhân nói một câu muốn làm hỗ trợ thì vị cường giả gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà kia sẽ rất vui vẻ đồng ý.



Huyết mạch Sư Thứu Vương? Càn Kình cảm nhận ánh mắt hâm mộ, ghen tỵ thậm chí là hạn từ xung quanh, bất đắc dĩ đầu, thật không biết những ngườin ày hâm mộ cái gì. Một đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi thất truyền thậm chí vượt cấp chiến đấu vậy mà chỉ đổi lấy thân phận hỗ trợ cho Thiên Luyện Linh Quan? Và nghe như phần lớn là ân tình ban tặng, thế thì có gì mà hâm mộ?



- Xin lỗi.



Càn Kình nhướng mày nói:



- Chân ta cứng không quỳ được, thật sự không có khả năng làm hỗ trợ cho ngươi.



Tay Thiên Luyện Linh Quan ngừng xoay ly rượu, mũi phát ra tiếng cười nhạt bất ngờ. Tại Chiến Tranh Chinh Phạt học viện trừ Bích Lạc đệ tử Ma Pháp Sư được gọi là thiên tài nhưng chưa từng biểu hiện ra năng lực thiên tài, lần đầu tiên có kẻ không phải lực lượng huyết mạch từ chối Thiên Luyện Linh Quan.



- Tiểu tử, ngươi nói cái gì?



Một Chiến Sĩ đứng bên cạnh Thiên Luyện Linh Quan đứng bật dậy, thân hình vạm vỡ phối hợp với mái tóc vàng rốil oạn như bờm sư tử, đôi mắt rất giống với Thiên Luyện Linh Quan, mắt vua sư tử hung tợn trừng Càn Kình. Uy thế hùng hồn chậm rãi tỏa ra từ người Chiến Sĩ này.



Nhiều đệ tử vội cúi đầu không đối diện Nộ Hống Sư Vương Lăng Phong Linh Quan, tránh cho gã đang tức giận hại cá trong chậu, thế là xui.



- Chân ta cứng.



Càn Kình bình tĩnh nhìn Nộ Hống Sư Vương Lăng Phong Linh Quan, lặp lại:



- Không quỳ được, thật sự không có khả năng làm hỗ trợ.



- Tiểu tử...



Nộ Hống Sư Vương Lăng Phong Linh Quan nhấc chân vòng qua ghế, đôi mắt sư tử trừng Càn Kình, chợt nghe trong sân nhảy yên lặng vang tiếng cười càn rỡ, vui sướng khi người gặp họa.



Càn Vô Thanh cười to, gã không ngờ đuổi theo Càn Kình đến Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, không kịp rửa nhục cho phụ thân đã bị Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương dùng lời nói sỉ nhục. Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương bình thường một trong mười gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch mà dám càn rỡ như vậy?



Trước mặt gia tộc ba Chiến Sĩ huyết mạch chung cực thì mười gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch không là gì. Càn Vô Thanh chỉ nhìn chằm chằm vào Càn Kình, uy lực một quyền vừa rồi tăng mạnh so với trận chiến lúc ở trước Càn gia.



Càn Kình này... Càn Vô Thanh siết chặt hai tay, kiềm chế không đi lên khiêu chiến ngay. Bây giờ chưa phải là lúc, thực lực của Càn Kình tăng lên đến mức này, bây giờ Càn Vô Thanh không nắm được ba phần chiến thắng, ráng nhịn, cố nhịn một chút nữa.



[Truyền thừa đấu tâm cho dù là thời kỷ đỉnh cao nhất của người trưởng thành cũng chỉ có một phần trăm khả năng thành công. Ta bất ngờ có được đấu kỹ Tiềm Lôi và cách truyền thừa đặc biệt này, hôm nay ta trao tất cả cho ngươi.]



Hoàng kim đấu tâm! Chỉ một chút nữa là sẽ được hoàng kim đấu tâm! Càn Vô Thanh thở hắt ra, đôi tay chậm rãi thả lỏng. Chỉ cần Càn Vô Thanh cô đọng đấu tâm thành hoàng kim đấu tâm là có thể từ phẩm chất đấu tâm đè đầu Càn Kình.



Ráng nhịn một chút nữa, vào giây phút có được hoàng kim đấu tâm là gã có thể đánh thắng, phế Càn Kình! Càn Vô Thanh lắc người che giữa Nộ Hống Sư Vương Lăng Phong Linh Quan và Càn Kình.



- Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương.



Thân hình Nộ Hống Sư Vương Lăng Phong Linh Quan vạm vỡ nhìn hướng Càn Vô Thanh, hai chân mày sư tử màu vàng run run.



- Ngươi đang phát ra khiêu chiến với ta sao?



- Khiêu chiến?



Khóe môi Càn Vô Thanh cong lên khinh thường lạnh lùng cười:



- Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương cao quý, đứng trên cả hoàng tộc trong Chân Sách hoàng triều. Gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương một trong ba gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch chung cực cần thiết khiêu chiến với mười Chiến Sĩ huyết mạch cấp thấp sao?



Khuôn mặt kiêu ngạo của Nộ Hống Sư Vương Lăng Phong Linh Quan vì giận dữ mà dần vặn vẹo, mặt gã nổi lên gân như roi quấn vào nhau, hai cánh tay thô cỡ chân người thường nổi lên gân xanh to nhất.



- Ngươi nói cái gì?



- Ta nói là sự thật toàn bộ Chiến Sĩ Chân Sách hoàng triều đều biết.



Càn Vô Thanh bỗng quay đầu chỉ vào Càn Kình, nói:



- Ta đi tới Chiến Tranh Chinh Phạt học viện không phải vì các loại đấu kỹ, ma pháp chỗ này khám phá ra! Ta chỉ có một mục đích, đó là đánh thắng hắn, cướp về vinh diệu thuộc phụ thân của ta, giành lại vinh quang thuộc về Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương! Càn Kình, lần này ta sẽ không thua ngươi!



Tiếng gầm đầy tự tin vang vọng khắp sân nhảy và vọng vào tai mỗi một người tham gia vũ hội.



Mắt Thái Thản Thiết Mạc lóa tia sửng sốt. Nghe ý Càn Vô Thanh nói thì hình như gã thua Càn Kình? Bao gồm phụ thân của Càn Vô Thanh, Càn Thần Vũ là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương nổi danh lâu năm cũng thua Càn Kình? Đồn rằng tuy Càn Thần Vũ chỉ có thực lực Tru Ma cửu chiến nhưng nhiều lần chiến đấu sinh tử, kinh nghiệm rất phong phú. Càn Kình không phải là Chiến Sĩ huyết mạch thì sao đánh thắng nổi Càn Thần Vũ?



Nộ Hống Sư Vương Lăng Phong Linh Quan ngẩng đầu, bất ngờ nhìn Càn Kình. Không lẽ Càn Kình là Chiến Sĩ huyết mạch có huyết mạch thưa thớt gì? Nếu không thì dù Càn Kình có được đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi cũng không thể đánh thắng Càn Thần Vũ. Gia tộc Chiến Sĩ bình thường chỉ có một mình Phần Đồ thế gia có hơi có tư cách khiêu chiến với gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch.



Đó là bởi vì Phần Đồ thế gia có một loại bí thuật, khi tộc nhân còn nhỏ thì dùng bí thuật tăng cường tố chất thân thể khiến bọn họ bẩm sinh đã tích lũy hùng hậu. Sau này khi tộc nhân Phần Đồ thế gia trưởng thành có thể nhanh chóng bùng nổ, tăng thực lực nhất định.



- Tiểu tử... Ta liều... Mạng với ngươi...



Giọng Vệ Bất Hoán như vong linh trồi lên từ bãi tha ma, toàn thân gã dính đầym áu đỏ chói mắt, lưng cong như con tôm. Vệ Bất Hoán thật quái dị nhưng không ai dám xem thường gã trong lúc này, mắt toát ra màu lam âm u khiến người nhìn thấy sởn gai ốc.



Vài giây ngắn ngủi khuôn mặt Vệ Bất Hoán vốn sạch sẽ nổi lên tầng khí xanh đen, những người có thị lực tốt đều thấy rõ dưới lớp da đen đầy rẫy màu xanh đen.



Mấy học viện đứng bên cạnh Vệ Bất Hoán bỗng lảo đảo, khuôn mặt hồng hào chợt biến xanh đen, mắt trợn trắng ngã ra sau, miệng sùi bọt mép.



Độc!



Trong khoảnh khắc bắt lấy hai con bò cạp màu đen trong cái hũ nằm trong túi da treo bên hông bỏ vàom iệng, răng dính đầy máu cắn nát con bò cạp.



Sân nhảy yên lặng vang tiếng Vệ Bất Hoán nhai con bò cạp rôm rốp, màu trắng và đỏ hỗn hợp nước miếng không biết từ khi nào nhuộm thành màu đen, đôi mắt xanh mượt càng thêm xanh, màu xanh quái dị.


Sất Trá Phong Vân - Chương #587