Chương 386: Đại chiến luân lưu (hạ)



Ma pháp băng hệ: Băng Chi Linh Xúc.



Trong phút chốc không khí xung quanh Càn Kình giảm thấp, dường như sắp có tuyết rơi, tiết trời nóng bức phía nam chớp mắt biến đặc biệt lạnh lẽo.



Phế một tay của ngươi!



Càn Vô Trần cười nanh tranh, người bùng phát đấu khí liên tục thụt lùi, đấu khí một vạn hai ngàn chuyển Phục Ma ngũ chiến thế nhưng không thể đỡ đấu khí Phục Ma nhị chiến của Càn Kình trùng kích làm tổn thương lòng tự tôn kiêu ngạo của Chiến Sĩ huyết mạch.



Thuộc tính đấu khí dễ tìm đến vậy sao? Tinh thần lực của Càn Vô Trần điên cuồng dâng lên, tầng tầng nguyên tố băng phủ lên cánh tay Càn Kình.



- Phế cho ta!



Đóng băng?



Càn Kình bật cười. Khí lạnh như vậy có thể đông người khác nhưng với một người ngâm trong hồ băng quái dị tại Tứ Quý sơn cốc thì nhiệt độ này chưa đủ thấp. Muốn áp chế đấu khí của ta?



Cùng lúc đó, Càn Kình quát to:



- Nằm mơ!



Băng giáp như khôi giáp bám vào cánh tay Càn Kình chợt rạn nứt, sau đó mặc kệ băng giá phủ cỡ nào cũng không thể ngăn cản sự rạn nứt, vỡ nát. Cánh tay đỡ đòn của Càn Vô Trần bị đấu khí trùng kích như đập sắp vỡ đê nghênh đón lũ càng lúc càng cao, không thể ngăn chặn được. Lực lượng mạnh mẽ đánh mở cánh tay che trước mặt chạy thẳng tới ngực.



- Băng Giáp Thần thuẫn!



Cánh tay Càn Vô Trần giang ra, thấy chưởng ấn nhanh như chớp của Càn Kình, gã lại điều động tinh thần lực liên tục tạo mấy tấm băng thuẫn đao kiếm khó thể bị thương.



Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Bàn tay Càn Kình xuyên băng phá thủy, giống như chiến xa một khi phát động thì không thể ngừng, liên tục đụng vỡ phòng ngự Càn Vô Trần vội vã bày ra.



Bùm!



Bàn tay của Càn Kình vỗ vào ngực Càn Vô Trần. Càn Vô Trần cảm giác như bị ma thú khổng lồ con voi to vảy vàng đụng trúng người, đôi chân rời khỏi mặt đất như diều đứt dây bay ngược ra.



Giờ phút này, Càn Vô Trần không thể giữ chiến thân huyết mạch Tinh Linh Vương được nữa, há mồm hộc máu bầm, đôi chân đạp vách tường ngăn thế lùi. Càn Vô Trần muốn phản kích nhưng phát hiện đấu khí xông vào người chạy tứ tán.



- Đánh người rồi muốn đi? Muốn chết!



Cửa dinh thự lớn lại vang tiếng quát như sấm, lại là một Chiến Sĩ mở ra chiến thân huyết mạch Tinh Linh Vương, thực lực chạy thẳng đến Phục Ma thất chiến!



Càn Vô Thanh!



Sắc mặt Càn Vô Trần từ khó coi biến thành thoải mái. Tuy mọi người cùng thức tỉnh Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương trong nghi thức, nhưng Càn Vô Thanh chỉ dùng tám phút là hoàn thành thức tỉnh lực lượng huyết mạch.



Tuy chỉ kém hai phút ngắn ngủin hưng đủ ảnh hưởng lực lượng, tốc độ tăng trưởng của huyết mạch Tinh Linh Vương sau này.



Phục Ma thất chiến! Phục Ma ngũ chiến!



Chỉ chênh lệch hai phút, trong ba năm qua chênh lệch đến hai chiến. Hơn nữa theo thời gian trôi qua, chênh lệch sẽ biến càng lớn hơn nữa.



Phục Ma thất chiến!



Càn Vô Trần nhìn Càn Vô Thanh ngang nhiên đứng trước cửa bùng nổ thực lực, tin tưởng dù Càn Kình có quái dị cỡ nào cũng tuyệt đối không thể thắng được Càn Vô Thanh tháng trước mới trở về từ chiến trường nhân ma.



Nửa năm qua Càn Vô Thanh luôn chinh chiến trong chiến trường nhân ma. Dù là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương cũng có khả năng sẽ chết, hoặc khả năng chết cao hơn cả Chiến Sĩ khác.



Ngoại hình chiến thân huyết mạch đẹp trai hấp dẫn càng nhiều công kích, có thể an toàn sống sót trong những đợt tấn công và giết chết vô số ma tộc chứng minh Càn Vô Thanh cực kỳ mạnh mẽ.



Càn Kình dừng lại, nhíu mày trừng Càn Vô Thanh đứng ở cửa dinh thự. Mới nãy hai lần đối chiến là Càn Kình đã nương tay, nếu không thì giờ này trước cửa Càn gia có hai cái xác. Vinh diệu của ngươi là vinh diệu còn người ta thì không phải là mạng người sao?



Hai người bốn mắt giao nhau, không cần nói nhiều, khí thế vô hình va chạm. Lúc ánh mắt giao nhau cũng là khi chiến đấu bắt đầu.



Trong khoảnh khắc khí thế va chạm, vẻ mặt Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc cùng biến trầm trọng.



Phục Ma thất chiến!



Trước vận tốc quay đấu khí như vậy e rằng Càn Kình không thể giống như cuộc chiến trước chiếm ưu thế sức bật, về mặt khí lượng thì thua xa Phục Ma thất chiến. Càn Kình sẽ rơi vào hoàn cảnh thua thiệt. Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương quả nhiên có thực lực kinh người, trẻ như vậy đã là Phục Ma thất chiến.



Càn Vô Thanh đột nhiên giang hai tay, đôi vai run elne, làn da bị đấu khí kích động hồng lên, tựa như hỏa tinh linh trong truyền thuyết.



Cùng lúc đó, Càn Vô Thanh há mồm phát ra tiếng hú dài, muốn trấn áp khí thế của Càn Kình hai lần bại địch. Khí thế cao cao tại thượng xem thường chúng sinh phát ra, tựa như thánh thú phượng hoàng chỉ có trong truyền thuyết.



Tiếng hú vang lên, đấu khí Phục Ma thất chiến của Càn Vô Thanh liên tục khuếch trương, nguyên tố ma pháp xoay quanh người gã như hóa thành suối phun bắn bốn phía.



Khí thế Càn Vô Thanh chớp mắt dâng cao, chân giẫm đất, lực kéo cường đại khiến gã bay vọt lên nhảy hướng Càn Kình. Mỗi lần Càn Vô Thanh đạp đất là lại nhảy lên trời, giống như lôi điêu giương cánh bay lượn dưới vòm trời, lúc đáp xuống đất sẽ bắn lên ngay, đi qua đâu là để lại một chuỗi dấu chân nhỏ sâu.



Càn Vô Thanh liên tục lên xuống ba lần, vượt xa khoảng cách ba mươi thước. Ba tiếng đạp đất như tiếng trống trận trong chiến trường đầy sát khí, mỗi một tiếng gõ chấn lòng người.



Thùng! Thùng! Thùng!



Tiếng gầm cái sau vang dội hơn cái trước, bày ra thực lực Càn Vô Thanh liên tục tăng lên. Cát bụi trên mặt đất như bị bàn tay vô hình bốc lên từ mặt đất. Con ngựa bình thường ở gần đó cảm nhận khí túc sát, bản năng phát ra tiếng hí kinh sợ, vùng vẫy giật dây cương khỏi cọc gỗ hòng chạy trốn.



Chớp mắt Càn Vô Thanh đã giáng xuống trước mặt Càn Kình, cổ chân bỗng xoay chuyển, lòng bàn chân ma sát mặt đất trượt ra nửa thước, thân thể như thuấn di tạt ngang, càng tới gần Càn Kình. Mấy chục hạt đậu lóng lánh từ bốn phương tám hướng xé rách không khí va chạm vào mỗi vị trí trên người Càn Kình.



Trên bầu trời băng cầu nhanh chóng biến đổi, chớp mắt hóa thành từng băng đao nhỏ sắc bén, eo Càn Vô Thanh vặn vẹo xông tới trước mang theo thân thể, chân sau, chân như gậy sắt dấy lên gió rít, chính là ma pháp Báo Hao Băng Lăng và đấu kỹ Tất Quyển Thiên Hạ.



Trong khoảnh khắc này Càn Kình cảm nhận sát khí mãnh liệt, sống lưng nổi gai ốc to cỡ hạt đậu.



Càn Vô Thanh khác với Càn Vô Trần, Càn Vô Cực. Càn Vô Thanh trải qua cuộc chiến sinh tử thật sự, gặp nhiều cường địch.



Trong bạn đồng lứa, chưa có đối thủ nảo tạo cảm giác áp lực mạnh như vậy cho Càn Kình. Đối diện Càn Vô Thanh, Càn Kình có cảm giác như đấu với mình.



Đây chính là thực lực thật sự của Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương sao? Trừ đấu khí mạnh mẽ ra, trong công kích phát ra uy thế cao cao tại thượng nhìn xuống thương sinh. Tựa như quân vương đứng trên đài cao nhìn xuống thần dân quỳ dưới đất, có quyền sinh sát.



Đây chính là khí thế bồi dưỡng vinh diệu vô số năm của Càn gia, dung nhập vào đạo Chiến Sĩ, vô địch, tự tin bất bại.



Càn Kình hít sâu một hơi, Phong Vân đấu khí rót vào toàn thân. Đấu khí trong một trăm lẻ tám đấu khiếu tăng vận tốc quay lên đến cực độ


Sất Trá Phong Vân - Chương #389