Chương 372: Một đấm san bằng chênh lệch giữa phái học viện và phái thực chiến



Ta có thể cho rằng mũi tên vừa rồi là ngươi khiêu chiến không?



Càn Kình bình tĩnh nhướng mày. Đối chiến thắng thua là chuyện bình thường, Phần Đồ Cuồng Ca thua cũng chẳng sao. Có Chiến Sĩ nào chưa từng thua? Nhưng đồng học gặp nhau trên lôi đài, đã đánh thắng còn muốn nặng tay đánh người vào y viện thì thật quá đáng.



Hoắc Nhĩ Thiết nhìn chằm chằm Càn Kình, ánh mắt dần mất kiên nhẫn. Đối diện đôi mắt bình tĩnh đến gần như lạnh lùng không cảm xúc khiến trong lòng Hoắc Nhĩ Thiết bực bội, ánh mắt này khiến người khó chịu hơn cả ánh mắt giận dữ.



- Khiêu chiến? Nếu ngươi cho rằng như thế...



Càn Kình nhún vai nói:



- Thì vậy đi.



Trong phút chốc bực bội trong lòng Hoắc Nhĩ Thiết mất sạch, cảm xúc hưng phấn sảng khoái tràn ngập. Khiêu chiến? Mới rồi bị Phần Đồ Cuồng Ca làm phân tâm mới bị ngươi tỏa định, lần này ngươi muốn khiêu chiến? Vậy lên lôi đài, ta se đánh ngươi vào y viện, phủi xui xẻo mới nãy bị ngươi uy hiếp.



Hoắc Nhĩ Thiết vung bàn tay to chỉ hướng lôi đài gần đó:



- Lên lôi đài, ta chấp nhận khiêu chiến của ngươi!



Càn Kình hờ hững nhún vai nói:



- Vậy bây giờ bắt đầu?



- Được!



Mặt Hoắc Nhĩ Thiết treo nụ cười dữ tợn đi hướng lôi đài.



Bùm!



Tiếng cơ bắp va chạm nặng nề như gậy gỗ đập xuống đất vang lên. Hoắc Nhĩ Thiết co lại như con tôm, hai tay che bụng, đôi mắt tròn xoe trừng muốn nứt khóe mắt, con ngươi co rút nhỏ như kim châm, khó tin nhìn Càn Kình chưa lên lôi đài đã đột nhiên ra tay.



Phần Đồ Cuồng Ca vội vã rống to:



- Càn Kình!



Tiếng rống ngăn cản chân sắt của Càn Kình giơ cao tựa như rìu chiến nhanh chóng đập xuống, sắp bị thương nặng đầu Hoắc Nhĩ Thiết.



Càn Kình nhìn Phần Đồ Cuồng Ca, lại nhìn Hoắc Nhĩ Thiết cơ bắp cục cục, co giật, vẻ mặt đau đớn. Càn Kình chậm rãi thu về Lạc Tinh Thối hắn tự sáng tạo ra.



Một kích kia quá đột nhiên, cũng quá nhanh ! Nhanh đến nỗi mọi người không kịp phản ứng lại, tập thể đứng ngơ ngác nhìn Càn Kình vẻ mặt bình tĩnh như chưa làm chuyện gì.



Đấu khí cũng vô dụng, đơn thuần đối kháng sức mạnh. Hoắc Nhĩ Thiết khó hiểu nhìn Càn Kình. Một quyền kia đánh vào người Hoắc Nhĩ Thiết mới cảm giác có kẻ tập kích, làm sao Càn Kình thực hiện được? Cho dù không dùng đấu khí nhưng Chiến Sĩ bị người công kích sẽ có bản năng cảm giác nguy hiểm mới đúng. Hơn nữa một quyền kia nên dấy lên quyền phong, tại sao...



Hai Chiến Sĩ huyết mạch ngơ ngác nhìn Càn Kình. Tiểu tử này óc huyết thống dã man nhân Man tộc sao? Không có đấu khí, một đấm hoàn toàn dựa vào sức mạnh đánh bị thương Chiến Sĩ huyết mạch Bạo Hùng Hoắc Nhĩ Thiết, người có cơ bắp vạm vỡ, sức phòng ngự kinh khủng, sức mạnh càng khủng bố, Chiến Sĩ trẻ tuổi? Mới rồi sao Càn Kình ra tay được? Ta không cảm giác ý đồ công kích của hắn.



- Hèn... hạ...



Hai chân Hoắc Nhĩ Thiết run run cuối cùng nửa quỳ dưới đất, đôi mắt tràn ngập khó tin xen lẫn giận dữ bắn vào Càn Kình.



- Ngươi...



- Hèn hạ?



Càn Kình giơ tay gãi sống mũi, nói:



- Vừa rồi ta có hỏi ngươi bây giờ bắt đầu chưa? Ngươi nói được, chiến đấu bắt đầu từ giây phút đó.



Hoắc Nhĩ Thiết ngẩn ra, những người khác ngây như phỗng, nhớ lại đối thoại mới nãy của hai người mới phát hiện Chiến Sĩ bình thường này quá gian, không tìm được chỗ nào để trách mắng.



Càn Kình không thèm nhìn Hoắc Nhĩ Thiết. Nếu Phần Đồ Cuồng Ca ngăn hắn lại thì hiển nhiên gã muốn tự mình đánh thắng Chiến Sĩ huyết mạch Bạo Hùng này, sau này để Phần Đồ Cuồng Ca tự mình báo thù đi.



Lợi Lợi Trát Qua âm trầm kêu lên:



- Ê, ngươi, đứng lại đó!



Thanh âm của Lợi Lợi Trát Qua chậm rãi chui vào tai mọi người. Chiến Sĩ huyết mạch tị nạnh nhau nhưng nếu có Chiến Sĩ bình thường khiêu chiến Chiến Sĩ huyết mạch thì Chiến Sĩ huyết mạch sẽ đoàn kết lại.



Chiến Sĩ huyết mạch Bạo Hùng Hoắc Nhĩ Thiết bất ngờ thua, ở một mức độ nào đó là tát mặt Lợi Lợi Trát Qua.



- Ai kêu bằng hữu của ta đứng lại? Mất dạy quá vậy?



Đoạn Phong Bất Nhị cùng một nữ Ma Pháp Sư trẻ tuổi sóng vai xuất hiện trong đám người.



Lợi Lợi Trát Qua thấy Đoạn Phong Bất Nhị thì bản năng lùi ra sau một bước, khí lạnh nhanh chóng vận chuyển trong người.



Mắt Lợi Lợi Trát Qua tràn ngập nghi hoặc hỏi:



- Ngươi...



- Ta gì mà ta?



Đoạn Phong Bất Nhị đứng cạnh Phần Đồ Cuồng Ca nhìn Lợi Lợi Trát Qua:



- Ngươi là Chiến Sĩ huyết mạch Hổ Mang đúng không? Ngươi có nghe qua huyết mạch Xà Vương chưa?



Xà Vương?



Lợi Lợi Trát Qua lại lùi ra sau một bước, ngơ ngác nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, lập tức hiểu tại sao gã thấy thanh niên này thì bản năng sợ hãi.



Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà còn được gọi là Chiến Sĩ huyết mạch Xà Vương! Chân Sách hoàng triều có mấy Chiến Sĩ huyết mạch loài rắn, trong đó mạnh nhất là Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà.



Có thể nói bất cứ Chiến Sĩ huyết mạch loài rắn nào khi gặp phải Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thì bản năng sinh ra sợ hãi, tựa như dù hoàng đế bệ hạ mới có ba tuổi, đại thần đã chín mươi tuổi nhưng gặp vua vẫn phải quỳ lạy.



Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà là cao quý nhất, cường đại nhất trong Chiến Sĩ huyết mạch loài rắn. Chiến Sĩ huyết mạch loài rắn khác không cần mở lực lượng huyết mạch, chỉ cần thức tỉnh lực lượng huyết mạch khi thấy Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà sẽ tự động bị Chiến Sĩ huyết mạch Xà Vương nhận ra ngay.



- Phục Ma ngũ chiến?



Đoạn Phong Bất Nhị nhẹ gật đầu nói:



- Xem ra ngươi không phải thức tỉnh tự nhiên mà trong nghi thức đúng không?



Lợi Lợi Trát Qua khó khăn gật đầu. Hơi thở huyết mạch Xà Vương như ngọn núi lớn khiến người khó chịu.



- Thật khiến người hâm mộ, chắc được chú trọng bội dưỡng?



Đoạn Phong Bất Nhị vẫy tay nói:



- Được rồi, ngươi nên làm gì thì làm cái đó đi, nơi này không liên quan ngươi.



Lợi Lợi Trát Qua há mồm nhưng cuối cùng thở dài khép lại. Dù thực lực của Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà này yếu hơn Lợi Lợi Trát Qua, thật sự chiến đấu thì chưa chắc Đoạn Phong Bất Nhị trên cơ. Chiến Sĩ huyết mạch Hổ Mang dù đối đầu ba Chiến Sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long đều có thể phát huy toàn bộ sức chiến đấu, nhưng chỉ khi đối diện Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thì không cách nào phát huy ra thực lực mạnh nhất.



Lôi đài ngoài ý muốn bắt đầu rồi lại đột nhiên kết thúc. Các đệ tử Chiến Sĩ đứng xem không hiểu ra sao, có mấy người tò mò nhìn bóng lưng đám người Càn Kình, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Đoạn Phong Bất Nhị rời đi.



Có nhiều đệ tử Chiến Sĩ xì xầm thảo luận. Phải chăng không cách nào chiến thắng Chiến Sĩ huyết mạch? Ngay cả đệ tử Phần Đồ thế gia là tấm bia to tinh thần trong Chiến Sĩ bình thường cũng không thắng nổi Chiến Sĩ huyết mạch Bạo Hùng. Nhưng Chiến Sĩ huyết mạch Bạo Hùng thậm chí không đủ tư cách xếp vào mười Chiến Sĩ huyết mạch của Chân Sách hoàng triều.



Bụng Phần Đồ Cuồng Ca không còn đau, gã im lặng đi tới trước.



Đoạn Phong Bất Nhị nhẹ lắc đầu, thở dài. Chiến Sĩ bình thường thật sự chịu nhiều hạn chế. Quái thái giống như Càn Kình thì là độc nhất vô nhị trong lịch sử Chân Sách hoàng triều.



Chiến Sĩ huyết mạch?



Đoạn Phong Bất Nhị ngửa đầu thở dài, chỉ Chiến Sĩ huyết mạch mới biết sự cường đại, ưu thế của Chiến Sĩ huyết mạch.


Sất Trá Phong Vân - Chương #375