Chương 367: Tiết kiệm hay xa xỉ (thượng)?



Lùi?



Tim Y Sa đập nhanh, mắt tỏa ra ánh sáng rực rỡ chợt bắn tia kinh ngạc. Thanh niên này là đấu thế đi tới! Đi tới! Đi tới! Không bao giờ lùi! Càn Kình kiên quyết tín niệm này rót vào trong đấu khí của hắn?



Trong chỉ mành treo chuồng, Càn Kình đột kích với tốc độ cao vẫn liên tục lên xuống như xóc nảy trên lưng ngựa. Ngón giữa của Càn Kình chìa ra như chiến đao đâm ra, một trăm lẻ tám viên đấu khí đấu khiếu, đấu khiếu ở chính giữa ngực mở ra truyền toàn bộ đấu khí vào cánh tay. Tiếng xé gió chói tai vang lên.



Phục Ma nhị chiến! Một vạn năm ngàn chuyển cao tốc Phá Địa Trảm!



Bùm!



Ngón giữa của Càn Kình đâm vào bàn tay như kim loại của Y Sa. Hai bên va chạm phát ra tiếng trầm đục như hai vũ khí cực nặng đụng vào nhau.



Chớp mắt đấu khí nghiền nát lẫn nhau. ống tay áo của Càn Kình không thể chịu nổi đấu khí, lực lượng cường độ cao giằng co.



Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Vô số vải vụn bay tứ tán.



Lòng bàn tay Y Sa đau nhức run run như bị mũi khoan xuyên qua. Đấu khí Phá Địa Trảm chớp mắt đánh nát Hồ Điệp Phấn Kim Chưởng. Lực lượng mạnh mẽ nhanh chóng phá vỡ phòng ngự bàn tay xuyên qua cánh tay.



Tốc độ trong phút chốc quá nhanh!



Y Sa kinh ngạc bị lực lượng đấu khí Phục Ma nhị chiến phá hoại, sức sát thương đấu kỹ của Càn Kình, trong người nàng lại bùng nổ ra đấu khí nhưng chậm một giây. Chân Y Sa không thể giữ cân bằng thụt lùi ba bước, nhìn Càn Kình vọt hướng Mặc Tác Côn Tất.



Không xong, nguy hiểm! Tại sao Chiến Sĩ trẻ tuổi này có thể nhìn ra chưởng nào của ta là thật, cái nào là giả?



Mắt Y Sa chớp lóe tia khó tin. Tuy Y Sa không dốc hết sức đánh ra Hồ Điệp Phấn Kim Chưởng này nhưng Chiến Sĩ trẻ tuổi Phục Ma nhị chiến muốn nhìn thấu nó là chuyện không thể nào.



Đấu khí Phục Ma bát chiến nhanh chóng dâng trào trong người Y Sa, tóc dài cột sau gáy vì đấu khí bùng nổ mà tản ra. Y Sa lật cổ tay, chân liên tục đạp, tới sau mà đến trước chộp hướng Càn Kình.



Càn Kình luôn nhìn chằm chằm vào Mặc Tác Côn Tất. Phá Địa Trảm xé gió bay tới với khí thế cực kỳ khốc liệt, Càn Kình không thèm nhìn Y Sa cái nào, cổ tay trái nhẹ run lên.



Văn phòng nho nhỏ bỗng tràn ngập sát khí, một tia sáng lạnh vạch một đường ngắn ngủi trên không trung, tiếng rít chói tai. Gân sau gáy Y Sa nhảy dựng, con ngươi co rút bùng nổ ánh sáng lạnh chói mắt.



Thần xạ, phi đao!



Trong khoảng cách ngắn đột nhiên phát ra hung đao xé gió, đấu khí Phục Ma bát chiến của Y Sa không thể ngăn cản phi đoa cấm đấu binh. Y Sa vội tránh sang bên, thanh đao gần như liếm gò bồng đào cao vút rồi cắm một nửa vào vách tường, chỉ có chuôi đao ở bên ngoài.



Răng rắc!



Phía Địa Trảm của Càn Kình đánh gãy đôi tay Mặc Tác Côn Tất vội giơ cao đỡ đòn. Đau nhức mới từ cánh tay truyền đến óc Mặc Tác Côn Tất thì bàn chân Càn Kình đạp ngực gã, lại vang tiếng kêu xương gãy. Thanh âm văng vẳng trong văn phòng tĩnh lặng làm da đầu người mát lạnh.



Đùi Càn Kình gấp khúc bỗng thẳng ra, người Mặc Tác Côn Tất co lại như tôm luộc văng ra ngoài, mạnh đập vào vách tường sau lưng, lại phát ra tiếng trầm đục. Mặc Tác Côn Tất từ từ trượt xuống đất, nóc nhà rung rinh, bụi bay xuống.



Trong khoảnh khắc trọng thương!



Y Sa ngơ ngẩn đứng tại chỗ, kinh ngạc nhìn Càn Kình ra tay dứt khoát, cảm giác sức chiến đấu kinh người. Không lẽ trời sinh Càn Kình có cảm giác chiến đấu rất khủng bố? Hay là Càn Kình có kinh nghiệm chiến đấu sinh tử? Trong thời gian ngắn ngủi Càn Kình phân biệt ra Hồ Điệp Phấn Kim Chưởng cái nào thật cái nào giả, lại còn thanh phi đao kia.



Nếu Y Sa không phải là Phục Ma bát chiến, nếu nàng không có kinh nghiệm chiến đấu sinh tử thì... Y Sa nghĩ mà run, lưng toát mồ hôi lạnh. Nếu không phải thanh niên tên Càn Kình chỉ muốn đánh bại Mặc Tác Côn Tất, ngăn cản người cứu viện thì uy lực một đao vừa rồi sẽ càng mạnh hơn.



Với tuổi như hắn...



Y Sa ngơ ngác nhìn Càn Kình, thanh niên ở tuổi này trừ phi mười tuổi mỗi ngày chém giết trong chiến trường nhân ma, nếu không thì tuyệt đối không thể có thủ đoạn, kinh nghiệm chiến đấu như vậy. Không lẽ Càn Kình trời sinh có cảm giác sức chiến đấu?



Phục Ma nhị chiến, lực phân biệt và quyết đoán kinh người, còn có thuận xạ phi đao đáng sợ kia, cộng với Càn Kình chỉ là Chiến Sĩ bình thường chứ không phải Chiến Sĩ huyết mạch gì. Y Sa càng nhìn Càn Kình càng thấy kinh ngạc, người như vậy tại sao không có thành tích gì trong hội thi?



- Phụt.



Mặc Tác Côn Tất há mồm hộc bãi máu tanh đánh vỡ không khí yên tĩnh trong văn phòng.



Càn Kình nhìn chằm chằm Y Sa. Nếu đã quyết định ra tay, không điệu thấp nữa thì Càn Kình sẽ phát huy khoa trương đến đỉnh cao nhất, tuyệt đối không thể để Y Sa, Mặc Tác Côn Tất đè ép.



Muốn đánh ta vào y viện? Càn Kình lạnh lùng liếc Mặc Tác Côn Tất nằm dưới đất, vậy ngươi phải chuẩn bị tâm lý bị người đánh vào y viện.



- Ta nói này lão sư.



Đoạn Phong Bất Nhị tân mật quàng tay lên vai Thiết Khắc, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa làm người ta muốn đánh.



Đoạn Phong Bất Nhị mỉm cười nói:



- Bây giờ lão sư có rảnh không? Thử kiểm tra luôn bằng hữu này của ta đi?



Mặc Tác Côn Tất rất muốn phun máu vào mặt Đoạn Phong Bất Nhị, bất đắc dĩ người đau nhức không nhúc nhích được. Một cước của Càn Kình không chỉ đạp gãy sáu khúc xương sườn của Mặc Tác Côn Tất, đấu khí nhập vào người gã như đội viên cảm tử chỉ biết đi tới, chạy lung tung. Đấu khiếu của Mặc Tác Côn Tất sắp vỡ nát.



Y Sa không thể không đánh giá lại Thiết Khắc còn chưa ra tay. Vốn tưởng hai Chiến Sĩ cầm thư giới thiệu của Hồng Lưu Chiến Bảo có thể là được Chiến Sĩ huyết mạch Đoạn Phong Bất Nhị hỗ trợ, hay Ma Pháp Sư thiên tài Bích Lạc giúp đỡ.



Chờ khi Mặc Tác Côn Tất đánh thắng Càn Kình, Thiết Khắc rồi nếu Chiến Sĩ huyết mạch hoặc Ma Pháp Sư thiên tài Bích Lạc mãnh liệt đòi giữ hai người lại thì Y Sa sẽ thừa dịp nêu điều kiện rằng Càn Kình, Thiết Khắc chỉ được dự thính, không thể hưởng thụ phúc lợi đệ tử trong Chinh Phạt Chiến Tranh học viện.



Thật không ngờ... Y Sa đánh giá Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị. Sơ cấp Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thức tỉnh tự nhiên, không đánh thắng Càn Kình Chiến Sĩ bình thường, còn về Thiết Khắc...



Tiểu tử này thật sự là Chiến Sĩ sao? Y Sa đánh giá Thiết Khắc tuấn tú, thầm nghĩ. Nếu Thiết Khắc đi làm mặt trắng nhỏ được bao nuôi thì sẽ có tương lai sáng lạn. Đẹp trai như vậy chênh lệch quá xa với khí chất mạnh mẽ, thiết quyết cần có của Chiến Sĩ. Càn Kình càng giống Chiến Sĩ hơn.



Y Sa không định kêu lão sư khác đến kiểm tra Thiết Khắc, chắc Chiến Sĩ trẻ tuổi duy nhất không bị kiểm tra này không kém cạnh gì. Lỡ như lại có một lão sư bị đánh thương thì Chinh Phạt Chiến Tranh học viện mất hết mặt mũi.



Chinh Phạt Chiến Tranh học viện mất hết mặt mũi? Y Sa lộ nụ cười tự giễu. Càn Kình ở trước mặt Y Sa lấy cớ lão sư kiểm tra để trút giận, trọng thương lão sư kiểm tra. Y Sa có ra tay ứng cứu nhưng không kịp, thế còn chưa mất hết mặt sao?


Sất Trá Phong Vân - Chương #370