Chương 357: Trái tim không bao giờ nhận thua (thượng)



Cố tình Lôi Nguyệt Nguyệt cường đại như vậy đấu với Càn Kình cùng đẳng cấp vậy mà chết trận. Chết trong vài giây ngắn ngủi, chết thảm dưới đao của Càn Kình, yếu ớt không hề giống như Phục Ma nhị chiến cường đại mà là con gà tùy thời bị cắt cổ.



Lôi Nguyệt Nguyệt là gà sao? Lý Đức Ước Khắc nhẹ lắc đầu, danh hiệu Tà Nguyệt Thiên Sứ không phải chơi, đó là người thật sự chứng kiên chém giết trong chiến trường nhân ma.



Nhưng người như vậy chớp mắt bị Càn Kình chém chết. Đây không phải vì Lôi Nguyệt Nguyệt yếu mà bởi Càn Kình quá cường đại.



Người như vậy...



Lý Đức Ước Khắc nheo mắt nhỏ giọng nói:



- Hèn chi Lôi Địch chú trọng hắn như vậy, thậm chí... Công khai giết gia chủ hiện tại của Lôi gia, Lôi Quang Nhật Nguyệt.



Quyết đấu!



Lôi Quang Nhật Nguyệt ngang nhiên ra tay phá hỏng hiệp nghị là đã phạm sai lầm lớn, theo quy tắc quyết đấu của Chân Sách hoàng triều thì Lôi Địch giết gã không có gì là sai.



Nhnưg dù gì Lôi Quang Nhật Nguyệt cũng là một trong tám thế lực của Vĩnh Lưu thành, gia chủ hiện tại của Lôi gia. Trong đó liên quan quá nhiều chuyện, Lôi Quang Nhật Nguyệt không phải con chó, con mèo ngoài đường chết rồi thôi, việc này liên quan đến mặt mũi của Lôi gia.



Vì một Càn Kình giết gia chủ của Lôi gia? Lý Đức Ước Khắc mơ hồ cảm giác không thích hợp, chẳng lẽ Lôi Địch nhập thánh có liên quan đến thanh niên trước mắt? Chẳng lẽ? Trùng hợp là trong tay Càn Kình có một thanh hồn binh hợp với sóng đấu hồn của Lôi Địch? Không có khả năng! Hồn binh rất hiếm hoi, Chiến Sĩ nho nhỏ như Càn Kình làm sao sở hữu hồn binh được?



Lý Đức Ước Khắc khẽ thở dài. Thanh niên tên Càn Kình này mạnh hơn nghe đồn, không biết mới nãy hắn chiến đấu có giấu lá bài tẩy nào khác không. Nhưng có thể khẳng định một điều là không lâu sau Càn Kình sẽ trở thành một trong những Chiến Sĩ trẻ tuổi bắt mắt nhất Vĩnh Lưu thành.



Nhưng mà...



Lý Đức Ước Khắc bất đắc dĩ lắc đầu. Gia chủ của Lôi gia đã chết, gây lớn chuyện thì dù Lôi gia không ngay mặt đấu với Hồng Lưu Chiến Bảo, dù Lôi Địch trở thành bán thánh, e rằng Hồng Lưu Chiến Bảo sẽ càng khó sống hơn.



Tám thế lực của Vĩnh Lưu thành không có thế lực nào muốn thấy một thế lực khác đột nhiên khuếch trương, nhưng rất thích xem thế lực nào đó suy yếu từng chút một.



Tin Lôi Địch nhập thánh nhập thánh sẽ nhanh chóng truyền ra, tin tưởng không có thế lực nào chấp nhận sự thật này, càng không muốn thấy Hồng Lưu Chiến Bảo bởi vì Lôi Địch nhập thánh mà lại trỗi dậy.



Lý Đức Ước Khắc khẳng định Lôi gia sẽ liên hợp các thế lực tạo áp lực với Hồng Lưu Chiến Bảo, dù không thể chọc vào Lôi Địch đã nhập thánh nhưng thông qua áp lực sẽ buộc Hồng Lưu Chiến Bảo giao Càn Kình ra cho Lôi gia trút giận.



Ngôi sao mới này chưa hoàn toàn dâng lên đã rơi xuống. Lý Đức Ước Khắc nhìn nhi tử ngồi cạnh gã vẫn đang chìm trong kinh ngạc, mỉm cười. Có lẽ đối với nhi tử Hồng Sắc Ước Khắc của Lý Đức Ước Khắc thì đây là tin tốt.



- Cuộc quyết đấu lần này Càn Kình của Hồng Lưu Chiến Bảo chiến thắng.



Lý Đức Ước Khắc chậm rãi giơ tay lên:



- Lôi Địch làm trái quy tắc quyết đấu, tự tiện xông vào, đã sai từ trước.



Lôi Uy xụi lơ như bùn nhão ngơ ngác nhìn Càn Kình xoay người đi hướng Hồng Lưu Chiến Bảo. Người này cường như vậy? Mạnh hơn cả Chiến Sĩ huyết mạch! Phục Ma nhị chiến... Tỷ tỷ chết trong tay Càn Kình!



Mộc Quy Vô Tâm thấy Càn Kình đi tới thì vội đứng dậy gật đầu với Lý Đức Ước Khắc ngồi trên ghế trọng tài.



Mộc Quy Vô Tâm nói:



- Thành chủ đại nhân, cảm tạ người công chính phán xử. Đại nhân thấy đấy, trời đã tối muộn, chúng ta cần ăn cơm. Thức ăn của Hồng Lưu Chiến Bảo hơi đơn sơ, nếu đại nhân không chê thì...



Lý Đức Ước Khắc ngẩn ra, mặt nở nụ cười cay đắng. Mộc Quy Vô Tâm nói câu này không giống giữ người ăn cơm mà tỏ rõ muốn đuổi người đi.



- Không được, ta còn có chút chuyện.



Lý Đức Ước Khắc đi xuống ghế trọng tài, nhẹ gật đầu với Lôi Địch:



- Người thủ hộ Áo Khắc Lan, không biết khi nào người có rảnh thì ta sẽ đến viếng, cùng người nói chuyện.



Lôi Địch không tỏ vẻ bất ngờ. Càn Kình đã ngưng luyện đấu hồn thành công, cuối cùng tự nhiên đi hướng thánh hồn, nâng đấu hồn đến thánh hồn. Nhưng trước giờ chưa từng có Chiến Sĩ bình thường nào bước qua một bước này, bây giờ có người làm được, thế nên Lý Đức Ước Khắc biểu hiện ra chút thân thiện không có gì là lạ.



Lôi Địch cười gật đầu, nói:



- Hôm khác đi, ta rảnh sẽ đi phủ thành chủ bái phỏng Ước Khắc thành chủ.



- Vậy ta xin cáo từ.



Lý Đức Ước Khắc đi đến cửa diễn võ trường chợt dừng lại, ngoái đầu nhìn Càn Kình.



- Lôi Địch tiên sinh, tuy Lôi Quang Nhật Nguyệt làm trái quy tắc quyết đấu nhưng chuyện này sẽ không đơn giản kết thúc. Nếu có chuyện gì cần ta xin cứ nói, Chiến Sĩ trẻ tuổi như vậy chắc tương lai sáng lạn, chịu tổn thất thế này không tốt.



- A?



Lôi Địch thế mới nghĩ đến giết Lôi Quang Nhật Nguyệt không phải hoàn toàn bứng gốc Lôi gia, đó là hào môn bàn cứ tại Vĩnh Lưu thành gần ngàn năm. Lôi Quang Nhật Nguyệt không phải là đệ nhất cường giả của Lôi gia, Lôi Cương lão gia chủ đã thoái vị mới là mạnh nhất.



Nhưng thế thì sao? Lôi Địch hờ hững lắc đầu. Đừng nói bây giờ Lôi Địch nhờ có Càn Kình đã nhập thánh, dù chưa nhập thánh gã cũng không sợ cuồng sư Lôi Cương. Còn về Lôi gia tìm Công Hội Thiết Tượng, Công Hội Dược Tề hỗ trợ cùng nhau tạo áp lực với Hồng Lưu Chiến Bảo, muốn làm thịt Càn Kình? Ngược lại thì có!



Càn Kình là ai? Là Rèn tạo Đại Sư có thể rèn ra hồn binh! Càn Kình thậm chí là Rèn tạo Đại Sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử Chân Sách hoàng triều. Đúng rồi, Càn Kình còn là học đồ Minh Văn gì đó, học đồ thần bí dược tề



Lôi Địch tươi cười nói:



- Đa tạ thành chủ đại nhân nhắc nhở và hỗ trợ, ta xin nhận ý tốt của đại nhân. Hy vọng đại nhân nhớ kỹ lời nói hôm nay.



Lý Đức Ước Khắc lễ phép nhẹ gật đầu, xoay người rời khỏi Hồng Lưu Chiến Bảo.



Hồng Sắc Ước Khắc khẽ kêu lên:



- Phụ thân...



- Người thật sự muốn ủng hộ Hồng Lưu Chiến Bảo sao?



- Đúng vậy.



Mắt Lý Đức Ước Khắc chớp lóe tia nghiêm túc, trầm ngâm nói:



- Ta ứ thấy chuyện Lôi Địch nhập thánh không đơn giản. Ta nghi ngờ Lôi Địch quen một Rèn tạo Đại Sư có thể rèn tạo hồn binh. Nếu sau lưng Lôi Địch thật sự có Rèn tạo Đại Sư như vậy...



Hồng Sắc Ước Khắc hút ngụm khí lạnh. Một Rèn tạo Đại Sư có thể rèn ra hồn binh đại biểu cho cái gì? Ở một mức độ nào đó thì đây là sự tồn tại có thể chống lại nguyên Công Hội Thiết Tượng trong Vĩnh Lưu thành.



Loại người này nếu đầu vào bất cứ thế lực nào, chỉ cần nêu ra điều kiện không phải loại tạo phản thì dù là gia tộc của Chiến Sĩ chung cực cũng sẽ đắn đo.



Chiến Sĩ huyết mạch có thể tự mình nhập thánh nhưng nếu cầm hồn binh thích hợp với chính mình nhập thánh thì có thể lại rèn luyện đấu hồn, nâng cao phẩm chất tinh luyện.



Hồng Sắc Ước Khắc liên tục gật đầu, nói:



- Hèn chi Lôi Địch dám giết Lôi Quang Nhật Nguyệt.



Mắt Hồng Sắc Ước Khắc lóe tia không nỡ:



- Vậy thì sợ là ta không có cơ hội chiếm được La Thanh Thanh rồi.


Sất Trá Phong Vân - Chương #360