Chương 327: Ích lợi liên tục lên bờ



Bố Lai Khắc đại thúc đặt tẩu thuốc xuống, lặng im nhìn Càn Kình. Đôi mắt đục chớp lóe tia sáng tò mò, trong sân chỉ có tiếng lò lửa đốt cháy.



Càn Kình bị Bố Lai Khắc đại thúc nhìn chằm chằm dựng đứng lông tơ. Không lẽ hắn không đủ tư cách làm hồn binh? Chẳng phải Lôi Địch đại thúc nói Rèn tạo Đại Sư có thể chế tạo hồn binh sao?



- Giá sách hàng thứ hai, dưới chót, tận cùng bên trái.



Bố Lai Khắc đại thúc gõ tẩu thuốc xuống đất đổ tàn thuốc đã cháy ra.



Bố Lai Khắc đại thúc trầm giọng hỏi:



- Nhập thánh?



- Đúng vậy.



Càn Kình xoay người trở về nhà tranh, lại quay người ra cửa phòng, bước vào sân.



Càn Kình hỏi:



- Đại thúc, Đả Thiết Hô Hấp Pháp kia...



- Tập trung đọc sách.



Bố Lai Khắc đại thúc đút tẩu thuốc vào hỏa lò đốt tàn thuốc mới, miệng bập bập, bã thuốc đốt xèo xèo.



- A...



Càn Kình xoay người quay về nhà tranh. Bố Lai Khắc đại thúc chưa từng hại Càn Kình, hắn có thực lực, năng lực như hôm nay đều đến từ vị đại thúc ít lời này. Nếu Bố Lai Khắc đại thúc không muốn nói thì Càn Kình định lần sau sẽ hỏi.



Càn Kình tìm thấy [Sơ cấp kỹ xảo hồn binh yếu lệnh] trong giá sách. Càn Kình giở trang đầu tiên thấy Bố Lai Khắc đại thúc định nghĩa hồn binh: Chìa khóa nhập thánh, đấu khí có hồn, binh khí cũng có hồn.



Mấy chữ đơn giản tràn ngập khí thế khiếp người, nhìn xong như chìm vào biển cả mênh mông, khí thế ập vào mặt.



Càn Kình lật trang tiếp theo, nhìn giới thiệu liên quan hồn binh. Càn Kình hiểu hồn binh vượt trên đấu binh rất nhiều, dù là Chiến Sĩ không có đấu hồn nếu cầm hồn binh khi gặp Chiến Sĩ mạnh hơn đều có cơ hội vượt cấp chiến thắng.



Đấu khí không thể trở thành đấu hồn là dinh dưỡng cho hồn binh, hoặc nên nói tăng phúc để hồn binh phát huy uy lực càng mạnh.



Nói tóm lại nếu Chiến Sĩ Hàng Ma cửu chiến cầm thanh hồn binh sơ cấp là có thể đánh Phục Ma nhất chiến, thậm chí Phục Ma nhị chiến chạy có cờ.



Càn Kình lại nhìn một ít yếu lệnh liên quan rèn hồn binh. Mấy thứ này như kinh nghiệm rèn hai năm kết hợp lại, không khó hiểu. Đặc biệt có kỹ xảo giã búa Thăng Phong Thập Bát Chuy. Càn Kình cảm giác luyện tập nhiều thêm không đến nỗi không thể nắm giữ, ít nhất không cần xác suất thành công thấp một trăm phần tài liệu mới được một lần.



Đây là? Càn Kình nhìn một hàng chữ trong sách, ngơ ngác.



[Hồn binh nhất định có hồn nhãn, không có hồn nhãn thì không thành hồn binh. Cái gì là hồn nhãn? Là hạch của ma thú siêu hạng!]



Hạch của ma thú cao đẳng! Càn Kình nhớ lại tài liệu của Lôi Địch không đầy đủ, thiếu vật phẩm mấu chốt, hạch của ma thú cao đẳng! Không có thứ này thì cho dù có các tài liệu cũng không thể thành công.



Rèn tạo Sư cũng tốt, Rèn tạo Đại Sư, thậm chí tông sư, Thần Tượng đều thế, không phải thần rèn thật sự trong truyền thuyết, không thể bỗng nhiên trao hồn cho vũ khí. Tuy không phải hồn sinh mệnh thật sự nhưng vẫn không thể trao loại hồn này.



Cái gọi là Thần Tượng chẳng qua là không lãng phí những kim loại hiếm hoi chế tạo chúng nó thành vật phẩm hữu dụng.



- Chẳng lẽ không thể có vật thay thế sao?



Càn Kình liên tục lật trang sách, lại bị một hàng chữ hấp dẫn.



[Nếu không có hạch ma thú siêu hạng thì máu toàn thân cường giả hoặc máu ma thú phối hợp ma khí Minh Văn Đại Sư chế tạo ra có thể thay thế ma hạch.]



- Cái này quá tàn nhẫn đi?



Càn Kình lật xem bút ký, liên tục lắc đầu, quả nhiên trang bị Chiến Sĩ càng cường đại thì yêu cầu tài liệu càng khắc nghiệt. Nhập thánh cần hồn binh quá kinh người.



Càn Kình lật xem tiếp, không tìm thấy vật thay thế nào khác. Càn Kình suy tư chờ khi rời khỏi Vô Tận thế giới cần nói cho Lôi Địch biết, để xem gã có cách gì tốt không. Về sắp giết ma hạch của siêu ma thú thì bỏ đi.



Tuy Lôi Địch mạnh mẽ nhưng đối đùa với ma thú cao đẳng bình thường chưa chắc thắng được, gặp tồn tại cường đại thì khó nói gã có trốn thoát được không. Siêu ma thú cường đại hơn cả cao đẳng ma thú thì sao?



Mười Chiến Sĩ huyết mạch có mạnh không? Theo bút ký của Càn gia ghi chép thì ngay cả cường giả trong mười Chiến Sĩ huyết mạch đều không muốn đụng vào siêu ma thú. Lôi Địch đi săp siêu ma thú là chán sống rồi đang muốn tìm chết.



Càn Kình lật từng trang một, chiêm nghiệm. Mãi khi Càn Kình rời khỏi sân của Bố Lai Khắc đại thúc vẫn chưa đọc xong [Sơ cấp kỹ xảo hồn binh yếu lệnh]



- Tiếp theo là minh văn!



Càn Kình hưng phấn ra khỏi sân chạy hướng phòng minh văn.



Đọc sách, nhiệm vụ học tập thứ nhất trong phòng minh văn vẫn là đọc sách. Càn Kình uống Ký Ức dược thủy, tiếp tục đọc tri thức về minh văn. Một ký tự minh văn sinh ra rất nhiều ma pháp trận, nếu không có Ký Ức dược thủy hỗ trợ có lẽ Càn Kình học một ký tự mất nhiều năm chưa chắc đã xong.



Mười sáu canh giờ chớp mắt trôi qua.



Càn Kình rời khỏi Vô Tận thế giới, duỗi eo đẩy mở cửa phòng đi ra tầng hầm.



Trên bàn dài đại sảnh bày đầy thực vật kỳ lạ, xương cốt da lông loài thú, còn có xác khô của thằn lằn hoặc rắn nhỏ.



Dưới đất chất đống khoáng thạch kim loại hoặc kim loại đã rèn qua.



Trăng treo trên cao, đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lôi Địch đã ngủ. Trong đại sảnh trừ những vật chết ra không có thứ khác.



Càn Kình ra khỏi đại sảnh, bước vào sân. Danh sách yêu cầu công cụ rèn, vài dụng cụ điều chế dược tề đều đầy đủ, bao gồm đả thiết lô mới tinh.



Càn Kình cầm đả thiết chuy ướm thử sức nặng, kiềm xúc động muốn rèn thử. Đêm khuya tĩnh lặng, ba vầng trăng đều treo cao, phát ra tiếng sắt giã đùng đùng thật là quấy rầy dân chúng xung quanh nghỉ ngơi.



- Có chút uể oải.



Càn Kình đi tới sân nhỏ sau hậu viện để luyện công. Càn Kình lấy Trảm Mã Đao ra khỏi đấu giới, thi triển từng đấu kỹ đã học. Mấy ngày nay Càn Kình luôn bạn rộn, hắn không nghiêm túc chỉnh lý hệ thống đấu kỹ.



Huyết Chiến Thất Thức truyền thừa từ Lôi Địch, Trảm Thụ từ học viện, cách diễn đấu hoang dã cầu sinh tự sáng chế trong Tây sơn, Tứ Quý sơn cốc, Phá Địa Trảm...



Nhờ đấu khí Phục Ma nhất chiến chống đỡ liên tục tu luyện đấu kỹ, Càn Kình dần quên tình huống xung quanh. Từ ban đầu ức chế đấu khí biến thành bùng nổ. Trảm Mã Đao cắt không khí, nó như phong xa khổng lồ trong tay Càn Kình, ngẫu nhiên có lá rụng bị hút vào đao thế chớp mắt biến thành hàng trăm sợi tơ.



Cổ Nguyệt Gia Anh mặc áo ngủ đứng trong phòng ngủ tầng hai, cách cửa sổ nhìn Càn Kình ở dưới lầu.



- Đấu khí bốc hơi, đao thế liên miên không dứt, mỗi đao toát ra bá khí sát phạt lẫm liệt. Làm sao luyện ra được? Dường như Càn Kình đang cảm ngộ cái gì, không lẽ hắn muốn dung hợp các loại đấu kỹ này lại sáng tạo ra đao kỹ mới?



Càn Kình chìm trong múa đao, đầu óc không suy nghĩ gì nữa, hoàn toàn dựa vào bản năng thân thể múa chiến đao. Thân thể và tinh thần Càn Kình thả lỏng chưa từng có, lồng ngực tràn ngập hào tình có thể chiến đấu với Lôi Địch.



Chiến chiến chiến chiến! Chiến ý sôi trào đến mức tận cùng. Đấu khí bùng phát, Trảm Mã Đao vù một tiếng. Đao quang lấp lánh dưới ánh trăng, Phá Địa Trảm tứ giai thuận thế chém xuống đất.


Sất Trá Phong Vân - Chương #330