Tiếng vó ngựa phía xa tiến dần tới. Càn Kình quay đầu lại chạy về phía bán nhân mã bên cạnh đã bị Trảo Mã Đao bay vụt tới chém giết. Hắn cầm Trảo Mã Đao rạch bụng bán nhân mã, móc ra ma hạch màu đen lớn bằng nắm tay. Sau đó hắn nhanh chóng nhảy lên ngọn cây, tìm một hướng không có bán nhân mã mượn lực nhảy đi.
Thương lớn, chiến đao, ma hạch!
Sau khi Càn Kình một đường lao nhanh, cuối cùng ngồi cuộn mình sau tảng đá lớn, nhìn chiến lợi phẩm của mình, ngẫm nghĩ về những sai lầm của mình trong cuộc chiến đấu diễn ra trước đó không lâu.
Quy tắc chiến sĩ: Sau mỗi lần chiến đấu còn sống, bất luận đối thủ của ngươi mạnh hay yếu, tốt nhất đều phải ngẫm nghĩ lại một chút. Có thể đó chính là điểm then chốt để ngươi sống tiếp trong cuộc chiến đấu sau đó.
- Lần này sai lầm lớn nhất chính là xem thường vũ khí trong tay bán nhân mã. Ban đầu tưởng rằng dựa vào Trảo Mã Đao có thể giống như trước chém nát vũ khí của đối phương.
Càn Kình tìm kiếm vế đao mờ nhạt trên thân thương khẽ lắc đầu:
- May mắn đây là bán nhân mã, nếu như ngày nào đó lên chiến trường Nhân Ma, có khả năng người chết chính là ta. Sau này, quyết không thể bởi vì trong tay mình chính là Đấu Binh, xem thường vũ khí của bất kể đối thủ nào.
- Sai lầm khác cũng không thể phạm phải...
Ngón tay Càn Kình gõ lên tảng đá lớn:
- Xạ thuật! Đây quả thật là không thể xem thường. Nếu như ta cũng có một xạ thuật giống như của thích khách kia, còn có một cây cung tốt nữa, cho dù đối mặt với hơn mười con bán nhân mã, vẫn có thể lợi dụng địa hình rừng cây, giết chết từng nhóm một.
- Xạ thuật...
Càn Kình bỗng nhiên sờ vào trong người.
- Thần xạ!
Càn Kình nhìn quyển sách trên tay, mới nhớ ra lúc đầu ở bên ngoài sơn cốc Tứ Quý, khi mình giết chết tên xạ thủ kia, bất ngờ lấy được quyển sách này.
Trong khoảng thời gian này, hắn vì bận rộn trở thành chiến sĩ Hàng Ma, thậm chí quên mất mình từng nhận được một quyển sách như vậy.
- Thần xạ? Khẩu khí thật lớn.
Càn Kình mở trang thứ nhất trong quyển sách ra cười tự nói:
- Đặt có quyển sách một cái tên như thế, ngươi tưởng mình là ai? Gia chủ gia tộc Nghệ Vũ sao? Cho dù là gia chủ gia tộc Nghệ Vũ...
Càn Kình đột nhiên dừng nói, ngơ ngác nhìn chữ thần xạ đầu tiên của trang thứ nhất, trái tim chợt đập mạnh. Trong phút chốc chữ phía trên giống như biến thành mũi tên nhọn xé rách trời cao, đột nhiên từ trong sách bay ra ngoài!
Càn Kinh kinh ngạc, thiếu chút nữa đánh rơi quyển sách.
Chữ ai vậy? Không ngờ ở trong chữ cũng có thể giấu tiễn ý?
Càn Kình ổn định tâm thần, nhìn chăm chú nhìn về phía tên người viết sách, cả người giống như bị người ta dùng một mũi tên đóng đinh ở trên cây.
Nghệ Vũ Tiễn Hồn?
Càn Kình ngây người nửa ngày, dùng sức đập vào đầu mình cười khổ.
Mấy ngày nay thật sự tập trung tinh thần quá mức vào chuyện tập luyện Đấu Khí Phong Vân, trùng kích chiến sĩ Hàng Ma, không ngờ quên mất quyển sách này. Quả thực liếc nhìn một cái, đã nhanh chóng biết được đây là do Nghệ Vũ Tiễn Hồn viết ra.
Càn Kình nhìn quyển Thần Xạ trong tay, cảm giác quyển sách căn bản không có nhiệt độ, trong nháy mắt còn nóng hơn cả than lửa.
- Không biết, thế gia Nghệ Vũ sẽ có phản ứng gì đối với đệ tử đã chết? Còn cả chuyện quyển Thần Xạ này rơi vào trong tay ta... Cho dù trả lại, nói ta không thấy...
Càn Kình dùng sức phất phất tay:
- Sao có thể như vậy được? Nếu như ta là người của thế gia Nghệ Vũ, tuyệt đối sẽ không tin tưởng có người không để ý tới quyển sách do Nghệ Vũ Tiễn Hồn viết. Cho dù bọn họ tin...
Ánh mắt Càn Kình đã chăm chú nhìn vào quyển Thần Xạ, lẩm bẩm nói:
- Ta cũng không có ý định trả lại! Người của gia tộc Nghệ Vũ ra tay giết ta. Ta lấy quyển bí pháp này làm bồi thường cũng là điều tất nhiên.
- Muốn trở thành một xạ thủ chân chính, cũng không cần truy cầu độ chuẩn xác bắn trúng mục tiêu, lại càng không phải chỉ ở việc ngươi có thể kéo dây cung mạnh tới đâu. Quan sát, sẽ trở thành một xạ thủ chân chính vĩ đại.
- Quan sát?
Càn Kình có chút bất ngờ nhìn những dòng mở đầu của quyển sách. Những chữ này giống như mũi tên xé rách trời cao. Những điều dạy về xạ thuật trong này hoàn toàn khác với giáo trình dạy trong học viện. Càng xem càng cảm thấy trong những lời này hẳn còn cất giữ ý tứ nào đó.
- Quan sát, liên tục quan sát.
Càn Kình liếc nhìn quyển Thần Xạ lẩm bẩm:
- Rốt cuộc người này muốn nói cho ta biết cái gì? Dựa theo giới thiệu của quyển Thần Xạ này, sau khi xem xong, không phải chỉ đơn giản trở thành một thần xạ thủ như vậy mới đúng.
- Là một xạ thủ, quan trọng nhất là gì? Mục tiêu! Quan sát được mục tiêu của ngươi, giống như mũi tên rời khỏi dây cung sẽ luôn vọt tới trước, tuyệt đối không quay đầu lại, bắn trúng mục tiêu của ngươi!
Càn Kình phát hiện quyển Thần Xạ này bất luận có thật là do Nghệ Vũ Tiễn Hồn viết hay không, chí ít quyển sách này rất thú vị. So với sách giáo khoa giảng dạy về xạ thuật trong học viện, còn thú vị hơn nhiều so với những quyển sách ghi chép về xạ thuật trong tàng thư của Càn gia.
Chỉ là hai câu mở đầu ngắn ngủn, đã hoàn toàn gợi lên hứng thú cho Càn Kình.
- Là một cung tiễn thủ, tác dụng lớn nhất ở trên chiến trường không chỉ là bắn chết kẻ địch, mà là giết chết tướng chỉ huy của kẻ địch! Như vậy, khó tránh khỏi việc phải lẻn vào vị trí gần trận địa địch, tìm kiếm thời cơ chiến đấu. Cho nên, nhãn lực, can đảm, quan sát, cũng không thể thiếu! Khi ngươi quan sát được điều ngươi muốn, cần can đảm đi thực hiện.
- Lại là quan sát?
Càn Kình chậm rãi lật quyển Thần Xạ. Nhưng phía sau không có nói tiếp cái gì là quan sát, mà chính là tâm đắc về xạ thuật.
Thoáng xem qua Thần Xạ, Càn Kình bỗng nhiên hiểu thêm một chút, vì sao năm đó Nghệ Vũ Tiễn Hồn được tất cả xạ thủ hoàng triều Chân Sách gọi là thần tiễn sống!
Quyển sách thần xạ không chỉ là có lời đầu khác với sách giáo khoa trong trường, nội dung bên trong cũng không giống nhau. Nghệ Vũ Tiễn Hồn không cho là chỉ có cung tiễn bắn xa mới tính là bắn xa. Hắn cho rằng bất kỳ vật thể nào có thể ném ra, đều là một phần của xạ thuật.
Ví dụ như, một tảng đá nguyên thủy nhất, một thanh phi đao kim loại nho nhỏ, cũng là xạ thuật!
Dựa theo quan điểm của Nghệ Vũ Tiễn Hồn, bất luận là tảng đá hay phi đao hoặc là cung tiễn, chỉ cần ngươi thật sự hiểu được chân lý đó trong xạ thuật, khi cầm các dụng cụ của xạ thuật trong tay, lập tức có thể hiểu rõ chân lý xạ thuật.
Đây là một bộ phương thức huấn luyện hoàn chỉnh. Lúc đầu không ngờ là huấn luyện lực lượng thuần túy. Dựa theo cách nói của Nghệ Vũ Tiễn Hồn, xạ thủ tồn tại chính là dưới tình huống rất xa len lén giết chết đối thủ.
Nếu khoảng cách không đủ, cho dù xạ thuật của ngươi tinh diệu như thế nào đi nữa, cũng chỉ có thể săn bắn mấy con thú nhỏ mà thôi!
Lực lượng? Càn Kình tiện tay cầm một hòn đá nhỏ lên.
Mấy ngày nay ở trong thế giới vô tận, hắn quả thực luyện được một khí lực hơn người. So với những người cùng lứa tuổi, người có thực lực ngang hắn thực sự rất ít.