Chương 1163:Đừng đánh nữa



- Cuồng Ca... Ta yêu ngươi chết mất!



Đoạn Phong Bất Nhị lại hưng phấn kêu gào:



- Cuồng Ca đừng lo lắng. Nếu như ngươi chiến bại, ta giúp ngươi đánh ngã con rắn mối hoàng kim ba đầu kia báo thù cho ngươi. Ngươi cũng không cần báo đáp cho ta quá nhiều. Sau này khi để ta đi theo ngươi tới chiến trường Nhân Ma vài lần là được. Nhớ dùng tới kim chưởng!



Kim chưởng?



Lý Lôi Long lại một lần nữa quan sát Phần Đồ Cuồng Ca:



- Kim chưởng còn mạnh hơn so với ngân chưởng sao?



- Trên lý thuyết là... Nhưng trên thực tế...



Phần Đồ Cuồng Ca cười khổ một tiếng, cúi đầu nhìn Đoạn Phong Bất Nhị kêu gào:



- Lên chiến trường Nhân Ma, ngươi ở sau lưng ta, ta cũng chỉ sử dụng đồng chưởng.



- Ta nhổ vào! Quá vô sỉ!



Đoạn Phong Bất Nhị mím miệng, vẻ mặt khó chịu:



- Chỉ có điều như vậy cũng tốt. Chung quy đồng chưởng vẫn tốt hơn so với thiết chưởng.



Giờ phút này hai mươi vạn khán giả đã hoàn toàn không còn gì để nói với Đoạn Phong Bất Nhị nữa. Không ngờ trong thập lục cường lại xuất hiện một kẻ dở hơi như vậy. Thật sự làm cho người ta không biết nên nói với hắn điều gì mới phải.



- Thế nào, kim chưởng mới có uy lực chân chính sao?



Lý Lôi Long tò mò nhìn Phần Đồ Cuồng Ca:



- Ngươi cần gì mới có khả năng phóng ra uy năng kim chưởng.



- Chân Thánh...



Phần Đồ Cuồng Ca nói, giọng điệu tràn ngập sự cay đắng.



- Chân Thánh?



Lý Lôi Long ngạc nhiên nhún vai:



- Xin lỗi, cái này ta thật sự không giúp ngươi được. Càn Kình và lão tổ tông đều đã từng nói, ngươi muốn đi vào Chân Thánh thật ra không khó, chỉ xem ngươi có nguyện ý hay không mà thôi.



Mắt Phần Đồ Cuồng Ca nhìn về phía ca ca mình đang nằm ở trong khán đài, ngực lại có chút đau đớn. Hắn quay đầu lại nhìn Đấu Hồn cao lớn phía sau, đã từng thuộc về đại ca.



- Phương pháp kia, ta không đồng ý.



Phần Đồ Cuồng Ca liên tục lắc đầu:



- Đấu Hồn, là kỷ niệm duy nhất trên đời này, hoàn toàn do đại ca của ta lưu cho ta. Ta không thể vì tiến vào Chân Thánh mà làm chuyện hai hồn hợp nhất.



Lý Lôi Long thở dài. Mấy ngày nay bất luận là Xà Hoàng hay Càn Kình hoặc lão tổ tông, đều nói nếu như Phần Đồ Cuồng Ca đồng ý với phương thức hai hồn hợp nhất, như vậy hắn có thể rất nhanh sẽ tiến vào giai đoạn Chân Thánh.



Hai hồn hợp nhất, độ khó nhỏ hơn nhiều so với ba hồn hợp nhất. Càn Kình vẫn suy nghĩ làm sao có thể đột phá Chân Thánh, phương thức nghiên cứu cũng là muốn hợp nhất ba Đấu Hồn, khiến chất lượng lại toàn diện phát sinh biến hóa, đạt được cảnh giới chí cao tiến hành đột phá.



Nhưng hai hồn hợp nhất, nghiên cứu cũng không phải quá khó. Ba hồn hợp nhất phối hợp lại khó đến tột đỉnh. Bất luận nghiên cứu thế nào vẫn không có cách nào thành công. Trái lại vì là một thể ba hồn, thậm chí ngay cả hai hồn dung hợp tiến hành đột phá, cũng sẽ khiến thân thể bị vỡ nát.



- Ai...



Lý Lôi Long thở dài:



- Xem ra, hôm nay ta không có cơ hội thấy được kim chưởng mạnh nhất.



Vừa dứt lời, thân thể Lý Lôi Long lại một lần nữa biến mất. Trong không khí, tiếng băng cứng vỡ nát lại một lần nữa từ bốn phương tám hướng chợt vang lên.



Hồn vực Đại Chân Kim của Phần Đồ Cuồng Ca chống lại thiên quân, lúc này đây cũng không phát huy được chút tác dụng trì hoãn nào. Mười tám thân ảnh thiên quân đồng thời xuất hiện ở trước người Phần Đồ Cuồng Ca, lần lượt từ các vị trí khác nhau, đập xuống trên người Phần Đồ Cuồng Ca.



Phần Đồ Cuồng Ca lại một lần nữa đập mạnh vào mặt đất trên lôi đài. Lý Lôi Long không dừng công kích giống như lần trước nữa. Tay trái hắn vừa nhấc, lấy từ trong vô số đám mây xuống một đám lôi điện màu lam nhảy múa tí tách, giống như một vị thần nắm lôi điện trong tay.



Theo cánh tay nặng nề vung lên, lôi điện này biến thành cột ánh sáng lớn bằng cánh tay, lao thẳng đến hố sâu. Trong nháy mắt, hố sâu tối đen kia đã hoàn toàn được rọi sáng, sau đó nặng nề đánh vào trên thân thể Phần Đồ Cuồng Ca đang lắc lư muốn đứng lên, khiến hắn lại gục xuống trong hố sâu.



Yên lặng...



Xung quanh lôi đài vô cùng yên lặng. Mọi người kinh ngạc nhìn Lý Lôi Long hạ thủ quả quyết như vậy, không cách nào lý giải được. Người đó là bằng hữu của hắn, sao hắn có thể hạ thủ thế nào hung hãn như vậy? Rõ ràng có thể đánh người ta ra khỏi lôi đài, nhưng vẫn lưu hắn lại trong hố sâu của lôi đài.



Lôi đài xung quanh rất yên lặng, chỉ có trong hố kia luôn phát ra những tiếng tia lửa điện va chạm. Còn có những tiêng thở dốc của Phần Đồ Cuồng Ca sau khi bị thương.



Không có tiếng rên rỉ, chỉ có tiếng thở dốc sau khi bị trọng thương, giống như dã thú trong rừng rậm sau khi bị thương thấp giọng rít gào.



Một giây... Mười giây... Ba mươi giây...



Trọng tài tò mò nhìn thân ảnh Phần Đồ Cuồng Ca quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân quấn đầy những tia điện quang vẫn chưa hoàn toàn tiêu hóa hết. Hắn chậm rãi ngước đầu nhìn xung quanh cao giọng nói:



- Người thắng là...



- Câm miệng!



Lý Lôi Long chỉ vào trong hố sâu tới hơn mười thước:



- Ngươi không nghe được sao? Không nghe được hắn rít gào sao? Không cảm giác được trong tiếng rít gào này không ngừng phát ra chiến ý sao? Thắng? Ai nói thắng?



Trọng tài kinh ngạc nhìn Phần Đồ Cuồng Ca trong hố sâu lôi đài. Hắn còn có thể đánh nữa sao? Hắn ngay cả đứng thẳng cũng khó khăn, làm sao có thể đánh được nữa?



- Dung hợp Đấu Hồn, ngươi có cơ hội tiến vào Chân Thánh, công bằng đánh với một trận.



Lý Lôi Long đứng ở sát mép hố sâu, yên lặng nhìn Phần Đồ Cuồng Ca đang ở trong hố sâu:



- Tiến vào Chân Thánh, thân thể sẽ tiến hành gây dựng lại một lần nữa. Tất cả thương thế của ngươi sẽ khôi phục trong nháy mắt, có đầy đủ khả năng đánh với ta một trận. Cuồng Ca, dung hợp hai Đấu Hồn của ngươi.



- Không cần... Không cần... Không cần...



Phần Đồ Cuồng Ca thở hổn hển một chút, sau đó đứng thẳng lên, ngẩng đầu nhìn Lý Lôi Long đang ở sát miệng hố sâu:



- Lý Lôi Long, ta biết ngươi có lòng tốt, xem ta là bằng hữu mới nói với ta như vậy. Nhưng, đó là Đấu Hồn do ca ca ta để lại cho ta! Tuổi thọ của ca ca ta thế thế ngươi cũng biết...



Thân thể Phần Đồ Cuồng Ca chậm rãi dâng lên khỏi hố sâu. Nước mắt làm ướt bụi bặm trên mặt hắn. Ánh mắt hắn nhìn về phía xa, nơi người trung niên trên khán đài sắc mặt đang tái nhợt. Khóe miệng hắn vẫn hiện ra một nụ cười trấn an.



- Đấu Hồn này, là do ca ca lưu lại cho ta, là di vật duy nhất ca ca ta đưa cho ta trước khi lâm chung, là thứ có thể cả đời làm bạn với ta! Ngươi bảo ta hai hồn hợp nhất? Nếu như ngươi là ta, ngươi có thể làm được sao? Ngươi có thể làm được sao? Có thể làm được sao? Có thể sao?



Lý Lôi Long theo bản năng lui về phía sau từng bước, trong miệng có phần khô khốc nhìn Phần Đồ Cuồng Ca. Trong lúc nhất thời hắn không biết nên trả lời như thế nào.



Mọi người đều là chiến sĩ chí tình chí nghĩa. Đổi lại là bất kỳ ai cũng không có khả năng tiến hành loại chuyện hai hồn hợp nhất này.



- Cuồng Ca, có thể! Ngươi đã đánh vào thập lục cường. Thế gia Phần Đồ chúng ta cảm thấy vinh quang vì ngươi! Chúng ta đừng đánh nữa!


Sất Trá Phong Vân - Chương #1171