Chương 115: Lão đầu vạn tuổi (2)



- Xem ra ngươi có hơi tin. Nhưng hiển nhiên ngươi không biết Đấu Khí Phong Vân đã từng có lịch sử huy hoàng...



Càn Kình nhìn lão nhân ngồi trên mặt đất, không có ý định đứng dậy dẫn hắn đi khắp nơi, bộ dạng rõ ràng muốn nói chuyện lâu, trong lòng có chút hoài nghi. Có phải lão già này ở trong sơn cốc Tứ Quý quá lâu, không ai nói chuyện với hắn, cho nên hắn rốt cuộc tìm được cơ hội để nói, mới có biểu hiện như vậy hay không.



- Tiểu tử ngươi ngồi xuống nghe ta nói chuyện với ngươi đi. Không thể hiểu được lịch sử huy hoàng của Đấu Khí Phong Vân, ngươi không thể cảm giác được vinh quang này, làm sao có thể luyện được Đấu Khí Phong Vân?



Lão già vỗ lên bùn ướt nói tiếp:



- Nói đi, ngươi hẳn biết trên đời này kỳ thực có sáu huyết mạch đại chung cực chứ?



Càn Kình gật đầu không phủ nhận. Rất nhiều người trong hoàng triều Chân Sách nhắc tới chuyện có thể thức tỉnh huyết mạch chiến sĩ chung cực, tất nhiên sẽ nói ba đại huyết mạch chiến sĩ chung cực, lại quên phía bên Ma tộc cũng có ba loại chiến sĩ có thể tiến vào thức tỉnh huyết mạch chung cực. Trên đại lục tất nhiên là có sáu đại huyết mạch chiến sĩ chung cực.



Chỉ có điều...



Càn Kình len lén nhíu mày.



Điều này hình như không có quan hệ gì với Đấu Khí Phong Vân?



- Tốt, ngươi không giống rất nhiều kẻ ngu ngốc sửa lời ta, kiểu như cái gì mà ba đại huyết mạch chiến sĩ chung cực.



Lão già rất vui vẻ nói:



- Ngươi nhíu mày là đang suy nghĩ điều này không có liên quan gì với Đấu Khí Phong Vân đúng không? Tiểu tử, vậy ngươi sai rồi! Nói ra, đương niên người sáng tạo Đấu Khí Phong Vân luyện nó đến cảnh giới cao nhất, đúng lúc là niên đại chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia xuất hiện thức tỉnh chung cực. Cho nên người sáng lập Đấu Khí Phong Vân, Bộ Tuyệt Thiên đi khắp nơi tìm kiếm chiến sĩ cường đại lén so tài. Kết quả chẳng bao giờ bị bại một trận nào! Mãi đến khi...



Trên mặt của lão già hiện lên vẻ đáng tiếc. Càn Kình biết cho dù là sử dụng đầu gối suy nghĩ, vị Bộ Tuyệt Thiên kia cũng có thể len lén tìm cường giả mạnh nhất hoàng triều Chân Sách lúc đó, chính là chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia đã thức tỉnh chung cực đánh một trận.



- Mãi đến khi hắn gặp Càn Cuồng Ca, người mạnh nhất hoàng triều Chân Sách lúc đó. Hai người lén hẹn so đấu.



Lão nhân khẽ lắc đầu thở dài, vẻ mặt vô cùng tiếc hận:



- Đáng tiếc, thiếu chút xíu nữa! Thật sự thiếu chút xíu nữa, lại bị bại bởi Càn Cuồng Ca...



- Có chuyện như vậy sao?



Càn Kình vô cùng hoài nghi nhìn lão già kia. Bút ký của các chiến sĩ Càn gia thức tỉnh huyết mạch chung cực trong các triều đại, mình đã xem qua. Bút ký của Càn Cuồng Ca là một loại bút ký du kích không có bất kỳ tâm đắc rèn luyện chiến sĩ nào. Chữ của Càn Cuồng Ca mang theo một loại phong cách phóng đãng tiêu sái. Bất kể người nào xem qua bút ký của hắn sẽ không quên điều đó.



Càn Kình tìm kiếm trong trí nhớ của mình. Trong bút ký quả thực có ghi lại mấy trận chiến đấu tàn khốc nguy hiểm. Nhưng trong đó chỉ có cuộc chiến với hoàng đế bệ hạ của Ma tộc, và chiến sĩ huyết mạch chung cực thiên sứ đọa lạc. Cái tên Bộ Tuyệt Thiên căn bản không hề xuất hiện trong bút ký.



Càn Kình đã từng đọc qua vài lần bút ký của Càn Cuồng Ca, muốn xem trong bút ký của hắn có vô ý viết một chút về phương pháp rèn luyện của chiến sĩ hay không. Nhưng trước sau hắn vẫn không tìm được.



Nhưng thông qua bút ký, Càn Kình biết, người này tuyệt đối không phải là loại này người thua không nhận. Bất luận cái gì có thể khiến hắn có ký ức sâu sắc đều sẽ được ghi chép trong đó. Nếu quả thật giống như lão già này nói, dũng mãnh đánh một trận, không thể không được ghi chép lại, càng không thể nào không có tên của Bộ Tuyệt Thiên mới đúng.



- Sau đó mấy trăm năm.



Trên mặt lão nhân lại hiện ra vẻ tự hào:



- Người tu luyện Đấu Khí Phong Vân lại xuất hiện một chiến sĩ cường đại! Hắn học người sáng tạo Đấu Khí Phong Vân, cũng bắt đầu đi khắp nơi lén chiến đấu với chiến sĩ vĩ đại nhất ở khắp nơi, đồng thời đều chiến thắng bọn họ. Chỉ tiếc...



Hẳn là chiến sĩ huyết mạch chung cực Hoàng Kim Long ba đầu lên sàn...



Càn Kình gãi đầu lộ ra một nụ cười khổ. Ba chiến sĩ huyết mạch chung cực của hoàng triều Chân Sách, từ trước tới nay chưa từng cùng xuất hiện trong một thời gian. Mỗi gia tộc đều có khoảng cách thời gian riêng, sau đó mới xuất hiện một chiến sĩ huyết mạch chung cực.



Mấy trăm năm sau khi chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương thức tỉnh chung cực, như vậy tất nhiên là đến phiên Hoàng Kim Long ba đầu, chiến sĩ huyết mạch thức tỉnh chung cực. Điểm này cũng hoàn toàn đúng với Ma tộc. Hình như là ông trời thích quan sát loại tư tưởng chiến đấu này, mà không để bên này tiêu diệt bên kia.



- Ai... Hoàng Kim Long ba đầu, chiến sĩ huyết mạch chung cực thật cường đại...



Lão già lại như lúc trước, liên tục thở dài:



- Đáng tiếc... Thật sự quá đáng tiếc... lại bại... Lại một lần nữa bị đánh bại! Sau lần này, người thừa kế Đấu Khí Phong Vân cũng học Bộ Tuyệt Thiên đi ẩn cư. Thời gian chớp mắt đã trôi qua mấy trăm năm...



- Lần này hẳn là vị trong huyết mạch chiến sĩ chiến thần thức tỉnh chung cực...



Trong lòng Càn Kình có chút bất đắc dĩ sớm đưa ra phán đoán.



Lão nhân nói xong chuyện bị đánh bại bởi chiến sĩ huyết mạch chiến thần thức tỉnh chung cực cũng không dừng giới thiệu, mà lại chuyển sang mấy trăm năm sau. Lần này lại đến phiên chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương chung cực của Càn gia...



Chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương chung cực, chiến sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu chung cực, chiến sĩ huyết mạch Chiến Thần chung cực... Sau đó sẽ lại là chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương chung cực, lại là chiến sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu chung cực... Một vòng lại tới một vòng.



Càn Kình nghe tới khi mí mắt díu lại, nhưng không tiện ngăn cản hứng thú nói chuyện của lão giả này, chỉ có thể nghe những lời giới thiệu gần như lặp đi lặp lại.



Lão già này đủ nửa giờ, cuối cùng không biết có phải do hắn nói tới miệng khô hay không, cuối cùng đã dừng lại.



- Bây giờ, hẳn ngươi đã biết Đấu Khí Phong Vân có lịch sử vinh quang tới mức nào rồi chứ?



Vẻ mặt lão già nhìn Càn Kình đầy vẻ khích lệ:



- Đây chính là cơ hội khiến ngươi trở thành đệ nhị của đại lục, không! Chắc chắn là cường giả đứng thứ ba của Đấu Khí Phong Vân!



Càn Kình nghe lão già thì thầm nửa ngày, kể ra những chuyện mà ngay cả trong gia tộc của chiến sĩ chung cực các triều đại cũng không ghi chép, hứng thú đối với Đấu Khí Phong Vân trước đó thực sự đã giảm đi rất nhiều.



Tuy rằng, hắn quả thật không dám khinh thường thực lực chiến sĩ của lão già trước mặt, nhưng khả năng khoác lác của lão thực sự còn cao hơn so với thực lực chiến sĩ của lão gấp trăm vạn lần!



May là thần trên đại lục chỉ được mọi người truyện miệng, chưa từng có người nào chân chính gặp qua thần. Nếu không...



Càn Kình thật sự hoài nghi không biết thế hệ cường giả tu luyện Đấu Khí Phong Vân có lén đi so đấu với thần một phen, sau đó sẽ... bại bởi thần!



- Không đúng... Không phải là thứ ba... Ta tính lại...


Sất Trá Phong Vân - Chương #117