Chương 1148: Chấp nhất



Vốn tưởng rằng có thể gìn giữ giang sơn vốn có đã là không tệ, nhưng thật không ngờ lại được ông trời thương mến, cho thấy được cơ hội nhất thống đại lục.



Bảo Long Chân Sách vì giấc mơ thống nhất đại nghiệp, càng quan tâm tới thứ hạng của cường giả trong bảng Chân Thánh. Hai người như vậy đột nhiên nâng cao thực lực, có mấy phần cơ hội có thể đối chiến với Ma tộc Đại Ma Vương hiện nay? Toàn bộ bảng Chân Thánh sẽ có sự thay đổi thứ hạng như thế nào?



Lại là một tiếng Đấu Hồn rắn chín đầu gầm lên giận dữ. Đấu Hồn vừa ủ rũ sau một tiếng rít gào này, một lần nữa bắt đầu điên cuồng bành trướng lớn lên. Từng dây xích mang theo minh văn nguyền rủa lớn, lại bắt đầu phát ra tiếng đứt gãy.



Mỗi dây xích gãy, mọi người đều có thể cảm giác rõ rệt. Thực lực Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ lại một lần nữa được nâng cao.



Hai Đấu Hồn lớn giống như mãnh thú tiền sử muốn thoát khỏi dây trói, liên tục giãy dụa tìm cách thoát khỏi dây xích, lần lượt bị nhiều dây xích mới hình thành bắt đầu khóa chặt lại.



- Bản hoàng nhất định phải thức tỉnh chung cực. Cho dù là trời cũng không cách nào ngăn cản bản hoàng!



Lần lượt bị dây xích khóa lại hết lần này tới lần khác, chiến ý của Bàn Hoành Cơ không giảm mà lại tăng lên. Những tiếng rít gào vang vọng trong không trung. Những dây xích lại bắt đầu gãy ra.



Ầm ầm! Bầu trời bỗng phát ra một tiếng sấm. Trên không trung với tầng mây cuồn cuộn, giờ phút này cuối cùng không cách nào kiên nhẫn được nữa, dường như tuân theo mệnh lệnh của thần ngôi sao, tới ngăn cản hai đại cường giả trên mặt đất muốn nghịch thiên hành sự này. Lôi điện lớn bằng cái cột từ trong không trung hung hăng nện vào trên người Bàn Hoành Cơ Đấu Hồn.



Điện quang màu xanh nhạt quấn quanh dây xích lớn, phát ra ánh sáng lập lòe yêu dị vô cùng. Đấu Hồn rắn chín đầu phát ra một tiếng thảm thiết quái dị. Trên người Bàn Hoành Cơ xuất hiện vài lỗ điện quang.



Tia chớp không đánh vào Đấu Hồn rắn chín đầu đang ủ rũ. Trong tầng mây lại nổi lên t tia chớp thứ hai. Bàn Hoành Cơ ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rít gào đầy bất khuất. Giờ phút này hồn vực Lôi Đình bỗng nhiên mở ra. Còn có hồn vực cắn nuốt của hắn cũng toàn lực mở ra.



Đột phá! Đột phá! Nhất định phải đột phá đến nhất thức tỉnh chung cực cường đại! Bàn Hoành Cơ đánh cược tất cả, hoàn toàn không giữ lại.



- Nguyên tố ngôi sao! Nghe hiệu lệnh của ta! Ma pháp vô thượng! Phiên loạn tinh thần ấn!



Lý Phách thấy Bàn Hoành Cơ gặp phải sấm sét uy hiếp, gầm thét điều động uy năng toàn thân hợp cùng ma pháp và đấu khí lại với nhau, đánh ra một quyền không thể địch nổi. Quyền khí ma pháp làm cả không gian trở nên hỗn loạn, đánh vào phía trên lôi điện thứ ba. Nó đánh nát lôi điện, xông thẳng lên trời, đánh thủng một lỗ trong suốt trong tầng mây đen như mực!



Hồn vực cắn nuốt của Bàn Hoành Cơ cắn nuốt lôi điện, chuyển hóa tiến vào trong hồn vực Lôi Đình còn không tính là hoàn chỉnh. Nhất thời hồn vực Lôi Đình này bắt đầu một lần nữa phát triển sinh trưởng. Điện quang quấn xung quanh thân thể Bàn Hoành Cơ thậm chí phát ra mùi khét lẹt.



Lôi điện, trên đời này đó là một trong những uy năng tự nhiên đáng sợ nhất.



Tia sét vừa nãy còn lớn hơn gấp nhiều lần so với bất kỳ lôi điện nào trong truyền thuyết!



Nếu như là lôi điện bình thường, với thực lực của Bàn Hoành Cơ hiện nay hoàn toàn có thể dựa vào thân thể cứng rắn chống lại, cũng sẽ không bị bất kỳ thương tổn gì.



Nhưng lôi điện lần này lại lớn hơn lôi điện ở bất kỳ thời khác nào khác!



Dây xích nguyền rủa bị lôi điện đánh phải, hóa thành làn khói đen nhìn như biến mất, nhưng lại đều dung nhập vào trong đám mây đen kia. Lôi điện đánh xuống đều mang theo khí tức nguyền rủa nồng đậm, uy năng cũng hunh mãnh hơn so với lôi điện thường ngày.



- Lôi điện đánh không chết ta! Dây xích cũng không trói buộc được ta! Cho dù là ngôi sao cũng không cách nào áp chế được ta! Bản hoàng nhất định sẽ trở thành người thức tỉnh chung cực trong truyền thuyết!



Tiếng Bàn Hoành Cơ rít gào vang vọng khắp bầu trời Thần Đô thành. Không ít người sau khi nghe được những lời nói đó, máu trong cơ thể thậm chí nóng bỏng sôi trào.



Băng băng băng...



Dây xích khóa Bàn Hoành Cơ lại tiếp tục đứt ra từng sợi. Hết sợi dây xích này đến sợi dây xích khác. Những dây xích nguyền rủa trong cơ thể Đấu Hồn rắn chín đầu đã không tiếp tục sinh ra thêm nữa. Hình như tất cả dây xích đã xuất hiện. Không còn có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản hắn thật sự thức tỉnh chung cực nữa.



- Người có ý chí...



Càn Kình nhìn thân thể Bàn Hoành Cơ phóng lên cao, không ngừng nuốt nước miếng:



- Lại có thể đáng sợ đến mức như vậy.



Chấp nhất!



Giờ phút này, tất cả chiến sĩ trẻ tuổi tại Thần Đô thành đều nhìn hai đại cường giả đang ở trên không trung, lại nhận tinh thần chấp nhận do hai đại chiến sĩ sử dụng hành động truyền lại.



Chỉ có chấp nhất… mới có thể thành công! Chỉ có chấp nhất, mới có thể không sợ hãi!



Chấp nhất!



Càn Kình đã từng cho rằng mình là người chấp nhất. Giờ phút này hắn mới biết được hóa ra đám người Xà Hoàng trước sau luôn giấu sự chấp nhất của mình ở nơi sâu nhất trong lòng. Một khắc khi sự chấp nhất này bạo phát, hình như ngay cả trời cũng không có cách nào ngăn cản được hai người bọn họ!



Ầm... Ầm... Ầm!



Càn Kình nghe được bên cạnh đột nhiên có tiếng động vang lên. Hắn quay đầu nhìn về phía vị trí trên cao. Thân thể của Lý Lôi Long và Bàn Mộng Thần đột nhiên bị khống chế kéo lên trên không trung. Từng dây xích lớn nhuộm khí tức nguyền rủa màu đen từ trong cơ thể bọn họ giống như ngàn vạn con mãng xà chen chúc lao ra, quấn lấy hai đại cường giả trên không trung phía xa.



- Đây là... ?



Càn Kình kinh ngạc những sợi dây xích này. Hai đại cường giả chấp nhất, hai đại cường giả đột phá, không ngờ dẫn ra dây xích nguyền rủa trong cơ thể của c ác chiến sĩ huyết mạch đồng nguyên xung quanh?



Không phải chỉ Bàn Mộng Thần và Lý Phách, dây xích nguyền rủa trong người của các chiến sĩ huyết mạch oàng Kim Long ba đầu và các chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu khác trong viện cũng phá thể lao ra. Chỉ có dây xích nguyền rủa trong cơ thể Đoạn Phong Bất Nhị vẫn không có động tĩnh gì.



- Xà Hoàng, lần này ngươi nói trúng rồi!



Lý Phách lơ lửng trên không trung nhìn những dây xích nguyền rủa giống như dòng sông kéo dài bất tận, trên mặt lộ vẻ vô cùng mừng rỡ:



- Những dây xích chết tiệt này thật sự đã bị chúng ta dẫn ra ngoài.



- Đó là đương nhiên! Lý lão gia chủ, ta đã nghiên cứu thức tỉnh chung cực cũng không phải chỉ một hai ngày.



Bàn Hoành Cơ cười dài một tiếng. Đối mặt với dây xích nguyền rủa kéo dài vô tận này, hắn hoàn toàn không có nửa phần sợ hãi:



- Đám tiểu tử trẻ tuổi, đây là chuyện cuối cùng chúng ta có thể làm cho các ngươi! Mất đi một phần dây xích nguyền rủa này, các ngươi nhất định có thể thành tựu thức tỉnh chung cực! Vạn Giải Chi Nhãn, phá hết mọi nhược điểm! Dây xích nguyền rủa! Để ta thấy nhược điểm của ngươi ở đâu!



Dây xích tuôn ra như sóng triều, gần như trong nháy mắt đã bao vây hoàn toàn Đấu Hồn của hai đại cường giả, tạo thành một cái kén, dần dần nén lại, co lại!


Sất Trá Phong Vân - Chương #1156