Chương 1022: Xà Hoàng không phải người thêu dệt chuyện. (2)



Sau đó hắn lùi đến bên cạnh Càn Kính:



- Ta nói lại lần nữa, ta không thể là người thêu dệt chuyện.



Phần Đồ Cuồng Ca im lặng gật đầu:



- Ngài không phải là người thêu dệt chuyện, ta không phải là người có thể nhẫn nhịn.



- Thế nào?



Lông mày Bàn Mộng Thừa nhíu lại, trên mặt thực sự lộ vẻ hiếu kỳ:



- Ngươi thật sự muốn đánh với ta sao?



- Đúng! Đúng là muốn đánh một chút!



Phần Đồ Cuồng Ca tiền về phía trước. Trong chớp mắt, khí tức của hai người vừa tiếp xúc lập tức đan vào nhau:



- Chỉ có điều, không phải là đánh với một mình ngươi, mà là...



Ánh mắt Phần Đồ Cuồng Ca đảo qua chín chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu khác, giọng điệu bỗng nhiên tăng cao:



- Một mình ta, đánh mười người các ngươi!



Một, đánh mười người các ngươi!



Trong nhất thời, mười chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu đang hướng mũi lên trời đều cảm thấy ngây người. Lông mày bọn họ đều nhíu chặt, hiếu kỳ quan sát Phần Đồ Cuồng Ca.



Bọn họ nghi ngờ vị chiến sĩ bình thường thế gia Phần Đồ này không phải bởi vì bị đả kích quá lớn, mới bất ngờ nói ra những lời không có đầu óc như vậy?



Mấy hội trưởng cũng tò mò nhìn chằm chằm vào Phần Đồ Cuồng Ca.



Giao đấu với mười chiến sĩ thượng tầng của đại gia tộc thế gia chiến sĩ huyết mạch, thua trận nếu có thể thua không quá khó nhìn, đã được xem là kết quả rất hoàn mỹ.



Một người đánh mười người? Đây là lời nói khi giận điên lên, tức tới mức choáng váng, không còn đầu óc, mới nói ra sao?



Tuy rằng thời điểm lên tiếng hào khí xông thẳng lên trời cao, nhưng thực tế tàn khốc khiến hào khí này lại có vẻ buồn cười, hoàn toàn hòa tan phần hào khí này.



- Một mình ngươi muốn đánh mười người chúng ta sao?



Trên mặt Bàn Mộng Thừa lộ vẻ rất nghiêm túc. Hắn nhẹ nhàng lắc ngón trỏ tay phải:



- Nếu như chuyển đổi lại một chút, một mình ta đánh mười người ngươi, chuyện này có thể còn đáng tin một chút. Một mình ngươi đánh mười người chúng ta? Mong ngươi không cần sỉ nhục chiến sĩ chúng ta như vậy!



- Đánh mười người?



Giọng nói của Bàn Hoành Cơ chắc hẳn đã tăng lên rất cao:



- Xem chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu cao quý chúng ta là gì chứ?



Sắc mặt mấy chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu đồng thời trở nên âm trầm. Ngay trước mặt gia chủ bị người nhìn như vậy thật không chịu nổi. Cho dù là chiến sĩ thế gia Phần Đồ trẻ tuổi, cũng phải dạy dỗ cho hắn một chút mới được!



- Đánh mười người thì không cần! Chiến sĩ thế gia Phần Đồ trẻ tuổi, ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi biết chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu cao quý cường đại tới mức nào!



Bàn Mộng Thừa bước lên một bước. Chiến thân huyết mạch rắn chín đầu lập tức phóng ra. Đấu Hồn rắn chín đầu màu đen phóng lên cao, giống như ma thú mạt thế phủ xuống ở nhân gian.



Đấu Hồn đỉnh cấp! Chiến thân huyết mạch rắn chín đầu! Đấu Hồn cường đại chỉ thiếu chút nữa là có thể nhập thánh!



Sắc mặt mấy hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ đồng thời biến đổi. Khí tức quá cường đại, khí thế quá liều lĩnh!



Chiến sĩ vì ngưng luyện Đấu Hồn, chỉ cảm giác được khí thế kia, chỉ sợ cũng sẽ thổ huyết? Không hổ danh là tinh anh Bàn gia được Xà Hoàng coi trọng, đặc biệt dẫn ra ngoài!



Tinh anh! Chỉ có tinh anh thật sự mới có tư cách để kiêu ngạo!



Vừa vặn, mười chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu trước mắt này được xem là tinh anh thế hệ trẻ của gia tộc huyết mạch rắn chín đầu. Bọn họ có đủ tư cách để kiêu ngạo, không chỉ đối với các bạn cùng lứa tuổi trước mặt, cho dù là đối mặt với rất nhiều chiến sĩ thế hệ trước cũng có tư cách để kiêu ngạo.



Mấy hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ đưa ánh mắt nhìn nhau. Nếu như mình gặp phải đối thủ như vậy, có thể có khả năng thắng được mấy phần? Hai phần? Hay chỉ một phần?



Hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ đều có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, lão chiến sĩ từ trong đống người chết ở chiến trường Nhân Ma bò ra. Trong lúc nhất thời, bọn họ cũng không nắm chắc mình có mấy phần không bại.



Chín chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu kiêu ngạo nhìn Bàn Mộng Thừa. Đây là chiến sĩ tinh anh của gia tộc huyết mạch rắn chín đầu!



Khí thế tương tự, đấu khí dưới chân Bàn Mộng Thừa liên tục tăng vọt, thổi bay bụi bặm trên mặt đất. Thân thể hắn giống như thiên thần không động không lắc.



Mấy lão hội trưởng không nhịn được thốt lên những lời tán thưởng. Huyết mạch rắn chín đầu được xưng ngụy biến, trong đó cũng gồm có một loại khí phách vương đạo. Bàn Mộng Thừa mới vừa ra tay đã phát ra loại vương khí bá đạo này rất đúng chỗ.



Mí mắt Bàn Hoành Cơ giật giật vài cái. Chiến sĩ thế hệ trẻ này chỉ mới không gặp một thời gian, thực lực lại tăng lên không ít.



- Tinh thần và vinh quang của thế gia Phần Đồ đáng để kính trọng. Nhưng có một số việc cần phải nhận rõ hiện thực.



Hai tay Bàn Mộng Thần đặt ở sau người, phần ngực cao ngất như ngọn núi. Đấu Hồn rắn chín đầu quấn ở xung quanh thân thể, thật ra có mấy phần uy thế bá phách thiên hạ. Lời nói tự tin thong thả trầm trọng, mang theo khí tức của người có địa vị cao cường giả có giáo dục.



Âm thanh không cao, từng chữ nặng như sắt đập xuống mặt, truyền vào trong tai mỗi chiến sĩ ở đây, tạo thành một loại khả năng tin phục khó có thể nói rõ, giống như từng chữ đều mang tính chân lý do thần lên tiếng.



Bàn Mộng Thừa quyết định ra tay. Hắn dự định không chỉ muốn đánh thắng, hơn nữa còn phải thắng được vô cùng đẹp mắt. Trong giọng nói dứt khoát, bình thản tràn ngập phong quang. Hứn muốn dựa vào trận giao đấu khai chiến này, trực tiếp phá hủy thế giới tinh thần của Phần Đồ Cuồng Ca, giống như các vị đi trước đã chiến là thắng.



- Chiến sĩ chính là chiến sĩ. Nếu như điểm này cũng không rõ, sao có thể tính là chiến sĩ? Ngươi tự cho rằng mình là thiên tài, nhưng ngươi năm nay đã hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi? Thực lực như vậy rốt cuộc là một nhân tài là một thiên tài sao? Thực sự không đủ, không đủ! Đoạn Phong Bất Nhị bên cạnh ngươi, hôm nay thực lực cũng không chỉ dừng ở bán thánh.



Hai mắt Phần Đồ Cuồng Ca nhìn xuống đất, lông mi kim sắc có chút kích động, lộ ra khí tức của một lão luyện. Hắn mặc trang phục chiến sĩ rất tùy ý càng giống như biển cát cổ hoang vừa nhìn đã thấy vô tận, thê lương, cổ xưa, thành thục, khiến người ta liếc nhìn lại, giống như khí thế vô tận thê lương từ thời hồng hoang sẽ rơi thật sâu vào trong đó, vùi lấp núi cao, bị hoàng hà hủy diệt.



- Tuổi ta nhỏ hơn ngươi, nhưng cũng không có nghĩa là ta yếu hơn so với ngươi. Tuổi ta như vậy có phần tốt đẹp hơn, tương lai càng không giới hạn. Sau này, chờ tới khi ta tiến vào tuổi của ngươi bây giờ, có thể dùng một đầu ngón tay bóp chết ngươi.



Giọng nói của Phần Đồ Cuồng Ca rất nặng nhưng không kém phần mạnh mẽ hữu lực, mang theo ba phần thở dài, trong nháy mắt xông lên đã phá hủy khí thế do Bàn Mộng Thừa tạo ra.



Bàn Mộng Thừa nhíu mày, lộ ra vẻ phải mở miệng nói.



Phần Đồ Cuồng Ca này giọng nói giống như một đạo sư của cuộc sống, giống như thần ngữ xuyên qua các ngôi sao truyền xuống:



- Ngươi không gánh nổi, ngươi không gánh nổi. Vinh quang của chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu, ngươi không gánh nổi.


Sất Trá Phong Vân - Chương #1028