Thắng ! Tam Tinh Võ Sư


Người đăng: doimatmaudo

Thất Tinh Võ Sư ? Tử Thiên nhíu chặt chân mày, quả nhiên là đệ nhất đệ tử của
Mộc Diệp Kỳ, thực lực bậc này không phải là cái hạng nửa bức Lục Tinh như Cao
Tắc có thể so sánh.

Lâm Tư Phong vừa mở màn đã triệu hồi Liệt Diệm Thần Hổ linh hồn Hỏa Hổ kiếm,
đòn công kích chưa tới nơi đã làm Tử Thiên thấy ngộp thở, hắn kinh hãi không
dám dựng Hắc Hỏa Quang hộ thể chống lại, vội vàng rút Hắc Thạch Đao ra thủ hộ,
vận Đại Phạm Kim Cương Công gia tăng cước bộ né tránh.

Mọi người phía dưới đều chăm chú nhìn luận võ đài, Lâm Tư Phong càng đánh
càng mãnh liệt, giống như một đầu ma thú khát máu . Hướng Tử Thiên liên tiếp
đánh tới, ép hắn không thể thở nổi, đừng nói gì tới phản đòn.

Tuy Đại Phạm Kim Cương Công hồn hậu thật nhưng Lâm Tư Phong đã tu hành tới đệ
lục ngũ trọng cảnh giới, chênh lệch đạo hạnh là quá lớn, Tử Thiên dần dần
không thể tránh né mãi, đột nhiên thấy Liệt Diệm Thần Hổ điên cuồng lao tới,
nhắm ngay Tử Thiên vung vuốt sắc nhọn chộp tới.

Mắt thấy Hỏa Hổ sắp vồ trúng mình, Tử Thiên không còn sự lựa chọn nào khác,
gào lên một tiếng, triệu hồi Hắc Ám Thánh Long khổng lồ cự đại, toàn thân lập
tức được long lân giáp hộ thể.

Bành một tiếng, một vuốt của Lâm Tư Phong chộp vào cơ thể Hắc Ám Thánh Long,
sau đó bắn ngược trở về, lực lượng cường đại của Hắc Ám Thánh Long lập tức hất
hắn văng ra mấy trượng. Liệt Diệt Hỏa Hổ của Lâm Tư Phong tuy rất lớn nhưng so
với Hắc Ám Thánh Long vẫn chẳng thể nào đánh đồng được.

Lâm Tư Phong khóe miệng hơi mỉm cười, thấy rằng Hắc Ám Thánh Long tuy quả thật
là Trác Tuyệt Linh Thú nhưng chủ nhân của nó không có khả năng sử dụng toàn bộ
sức mạnh kinh hoàng này, hắn vẫn thừa sức sử lý.

Vương Tử Thiên bất đắc dĩ phải triệu hồi thần long hộ thể, không lấy gì làm
vui mừng, lập tức bắt lấy pháp quyết, Hắc Ám Thánh Long gầm lên dữ dội, song
nhãn lạnh lẽo, tràn ngập sát khí, há miệng phun ra Vô Thượng Hắc Long Đạn
khổng lồ.

Để xem, Hắc Long Đạn của ngươi lợi hại hay Hỏa Hổ Bạo Cầu của ta lợi hại hơn !
Lâm Tư Phong thả người, tay bắt pháp quyết, Liệt Diệm Thần Hổ há cái miệng như
chậu máu phun ra Hỏa Hổ Bạo Cầu đỏ rực như lửa.

Nghe ầm một tiếng, hai đại cầu va vào nhau vỡ tan tành, khí thế mạnh mẽ làm
người xem phải thoái lui mấy bước. Tử Thiên một kích không thành, điên cuồng
thúc dục Hắc Ám Thánh Long cuồng nộ công kích, Hắc Ám Thánh Long nghe lệnh lập
tức mở rộng đôi cánh khổng lồ che kín cả một khoảng sân đấu, lao thẳng vào chỗ
Lâm Tư Phong.

Lâm Tư Phong vai chìm xuống, hơi hạ thấp thân hình hai tay kiếm tiên kiếm để
ngang ở vào thế phòng ngự.

Oành !

Một tiếng trầm đục nặng nề, khí thế bạo phát kinh người.

Hắc Ám Thánh Long cùng Liệt Diệm Hỏa Hổ giao tranh mãnh liệt, như muốn phá hủy
mọi thứ.

Hai người Tử Thiên, Lâm Tư Phong cũng giao tranh mãnh liệt ở giữa, kình lực
hung hãn va vào nhau làm kình phong bùng nổ.

Liệt Diệm Hỏa Hổ tuy cường đại nhưng so với Hắc Ám Thánh Long vẫn còn thua kém
nhiều lắm, tuy Tử Thiên chưa thuần thục sử dụng linh thú nên không phát huy
được sức mạnh của Hắc Ám Thánh Long là bao, nhưng chừng này cũng để hạ Liệt
Diệm Hỏa Hổ rồi.

Lâm Tư Phong càng đấu càng kinh hãi, Hắc Ám Thánh Long quả thực quá sức cường
đại, Liệt Diệm Hỏa Hổ của hắn chẳng là gì so với nó, ban đầu hắn còn tưởng vì
Tử Thiên không biết cách sử dụng nên hắn thừa sức thắng được nào ngờ Hắc Ám
Thánh Long có sức mạnh thật khó tin, liên tiếp đẩy lùi linh thú của hắn.

Vương Tử Thiên lúc này cũng cảm thấy choáng váng, khí huyết xộn xạo, biết ngay
là không ổn, Hắc Ám Thánh Long có chút không nghe lời mình rồi, cứ thế này thì
hỏng mất.

Tử Thiên tâm thần hơi xao động, Lâm Tư Phong lập tức nắm lấy thời cơ, miệng
niệm áp chú, vung Hỏa Hổ Kiếm lên, dồn hết toàn lực thi triển chiến kỹ Mãnh Hổ
Hạ Sơn, toàn thân tỏa ra xích quang dày đặc, hung hăng quét tới Hắc Ám Thánh
Long.

Tử Thiên kinh hãi, biết nếu không ra tay hết sức thì rất nguy hiểm, liền bắt
ngay kiếm quyết, Hắc Thạch Đao khí thế ngập trời, Hắc Ám Thánh Long rống lên
một tiếng giận dữ, đôi cánh khổng lồ như bắt lửa, tạo ra 2 tấm hắc hỏa bừng
bừng trên cánh, những đệ tử đúng mục quang không khỏi sợ hãi thất sắc, thật
không ngờ chiến kỹ này lại lợi hại như vậy, đôi cánh tỏa ra sức nóng không gì
chịu nổi, chỉ thấy Hắc Ám Thánh Long cuồng nộ mà lao vào Liệt Diệm Hỏa Hổ,
toàn thân được bao bọc bởi bạc quang hộ thể.

Tử Thiên trong mắt lộ ra một tia tàn nhẫn, quát lên :

Đi chết đi !

Tung Cánh Hỏa Vũ !

7 thủ tọa giật mình kinh hãi, thật không ngờ trong đám tiểu bối lại có nhân
vật xuất chúng tới thể, công lực thật không sao tưởng tượng nổi, chỉ với những
phẩm chất đã thể hiện, Tử Thiên đã là một trong những kỳ tài bậc nhất trong
thế hệ trẻ của Thiên Sinh Môn rồi, mặc dù đến cấp độ của họ, pháp bảo linh hồn
và bản thân dung hợp làm một mới có thể đạt tới mức mạnh nhất nhưng ở tuổi của
hai tên kia thì làm được như thế đã là rất giỏi rồi.

Tiêu Chính Văn và Nhạc Thi hai mặt nhìn nhau, bất đắc dĩ cười khổ, gã tiểu đồ
đệ này không biết lúc nào đã trở nên bá đạo như vậy, biết vậy mình dốc tâm bồi
dưỡng gã từ trước thì chưa chừng đã trở thành đệ tử mạnh nhất môn phái rồi !

Tiếng nổ khủng bố vang lên, hai cỗ lực lượng va vào nhau, lực lượng khủng bố
không ngừng tàn phá bừa bãi sàn đấu, đá vụn bay loạn, bụi bay mù mịt.

Nhưng mà . . . Liệt Diệm Hỏa Hổ không thể nào chịu đựng nổi uy lực của Tung
Cánh Hỏa Vũ, Hắc Ám Thánh Long gào lên một tiếng phẫn nộ, điên cuồng hất văng
Liệt Diệm Hỏa Hổ, lửa thiên không ngừng tung ra thiêu đốt thân thể đối phương,
Liệt Diệm Hỏa Hổ gào lên đau đớn, nhưng lực bất tòng tâm, không sao kháng cự
nổi với lực lượng quá sức khủng bố của đối phương.

Lâm Tư Phong thấy toàn thân như bị đem ném vào chảo lửa, hự lên một tiếng
thống khổ, cùng với linh thú của mình bị hất văng ra xa tới mười mấy trượng,
nặng nề ngã bịch xuống, không sao đứng dậy nổi, toàn thân đều bị hắc hỏa công
kích nặng nề, cháy xém.

Vừa lúc đó Hắc Ám Thánh Long như ác ma từ địa ngục trở ra, nhẹ nhàng đáp xuống
võ đài, đôi mắt lạnh lùng tỏa ra hung quang sắc lẹm.

Nguyên cả võ đài chết lặng như tờ, tên họ Vương kia thật quá sức yêu nghiệt,
hoàn toàn đem thực lực chân chính đánh cho Lâm Tư Phong thất điên bát đảo,
thật là quá sức kinh hoàng, cái hạng yêu nghiệt này, tuyệt đối đừng có đụng
vào !

Người của Cổ Thạch Kỳ mừng như điên, lại có người ngầm ghen tức, nhưng không
ai có thể phủ nhận, thực lực của Tử Thiên thật quá sức tưởng tượng, kém đối
phương trọn vẹn 2 cảnh giới mà vẫn dễ dàng chiếm thượng phong.

Vương Tử Thiên lúc này mặt cắt không còn chút máu, đột nhiên thổ ra mấy búng
máu tươi, thân hình lảo đảo ngã phịch xuống đất, kinh hãi nghĩ thầm : “ Không
xong rồi ! “. Ngay lúc này, Hắc Ám Thánh Long đã vượt quá tầm kiểm soát của
hắn.

Hắc Đao Thạch bắt đầu nhả ra linh hồn, từ từ rời khỏi pháp bảo, không tốt !
Một khi mất đi linh hồn linh thú của pháp bảo, Hắc Thạch Đao sẽ vĩnh viễn
thành phế vật, không bao giờ trở lại được !

Trong người hắn đột nhiên lại đau đớn khôn cùng, ở giữa bụng có cảm giác như
có thứ gì đó đang muốn đem hắn xé ra làm hai mảnh chui ra ngoài. Tử Thiên tuy
hoảng nhưng không loạn, thu hết toàn lực sử dụng hai đại công pháp trong
người, tay nắm chặt lấy Hắc Thạch Đao, miệng không ngừng đọc khẩu quyết thu
hồi linh hồn. Tuy tạm thời hắn miễn cưỡng kiểm soát được tình hình nhưng cứ
lâu sẽ không chịu nổi. Hắc Ám Thánh Long linh thú từ từ biến mất.

Việc này hoàn toàn ngoài dự liệu của mọi người !

Ngay lúc này, Lâm Tư Phong đã gượng đứng lên được, tuy hắn không hiểu chuyện
gì xảy ra với Tử Thiên nhưng cũng biết đây là cơ hội tối hảo để phản bại vi
thắng lẽ nào hắn lại bỏ qua.

Lập tức bắt lấy pháp quyết, Liệm Diệm Hỏa Hổ tuy bị thương nặng nhưng vẫn đủ
sức bắn ra Hỏa Hổ Bạo Cầu về phía Tử Thiên !

Tử Thiên kinh hãi không để đâu cho hết, hắn lúc này không cách gì di chuyển
được, đành gắng sức tạo ra Hắc Hỏa Quang hộ thể chặn đòn công kích của đối
phương. Tuy Hỏa Hổ Bạo Cầu uy lực so với trước kém hơn nhiều nhưng vẫn cường
đại, Hắc Hổ Quang lại vô cùng yếu ớt, mới chống được mấy lần đã vỡ tan, nhưng
mỗi lần tan vỡ lại bị Tử Thiên liều mạng đốc thúc, hàn gắn trở lại.

Vương Tử Thiên biết lúc này chỉ cần trúng phải một Bạo Cầu là coi như xong,
trong lúc sinh tử quan đầu, ý thức có chút mơ hồ, phảng phất nhớ lại mình còn
bao nhiêu việc phải làm, thân thế, gia đình, ký ức . . . hắn có quá nhiều thứ
phải thực hiện. Nếu hắn chết, sẽ không bao giờ có thể tìm ra sự thật.

Hắn không có đường lui, hắn không thể thua, hắn không có cơ hội nào khác.

Tử Thiên thực lực bản thân điên cuồng mà tăng lên, sức mạnh điên cuồng mà
khuếch trương, chính là vì hắn còn quá nhiều trách nhiệm trên người, hắn không
thể chết !

Tất cả mọi người theo dõi trận đấu, Tử Thiên rút cuộc thua. Nhưng là với tư
cách một đệ tứ nhất trọng có thể cùng một Thất Tinh Võ Sư đấu tới mức này, đủ
để nhận được sự tôn kính của tất cả mọi người rồi.

Linh hồn Hắc Thạch Đao như cảm ứng ý chí bất diệt của chủ nhân, không ngừng mà
thu linh thú lại, sinh vật bí ẩn đang cố thoát ra ngoài cũng lập tức bị chặn
lại, hai đại công pháp lần đầu tiên dung hợp hoàn toàn, một kích đem nó đánh
bay ngược trở vào trong.

Ngay khi đó, chỉ nghe một tiếng nổ oanh rất mạnh, trên đài tỷ võ, một cỗ khí
tức ghê người xung thiên mà lên.

Cảm giác được sức mạnh kinh khủng kia chấn động, mọi người hơi kinh hãi, nhao
nhao đem ánh mắt nhìn về phía Vương Tử Thiên, bởi cỗ khí tức này đúng là từ
hắn mà ra.

Chuyện quái gì đây thế này?

Toàn thân Tử Thiên phát ra lực lượng cường đại hủy diệt, không gì cản nổi, Hắc
Hỏa Quang quật khởi, bừng lên dữ dội !

Tiến cấp Đệ Tứ Nhị Trọng Cảnh Giới !

Tam Tinh Võ Sư !

Tử Thiên từ từ đứng dậy, tay nắm Hắc Thạch Đao, gào lên một tiếng phẫn nộ, tay
bắt pháp quyết, Hắc Ám Thánh Long như được kéo từ quỷ môn quan trở về, gầm
rống vang dội, hiện lên thân ảnh khổng lồ của mình, lực lượng so với trước
không chỉ lớn hơn 2, 3 lần. Lúc này đây, Vương Tử Thiên đã gần như hoàn toàn
điều khiển được Hắc Ám Thánh Long, lực chiến theo đó tăng lên 5, 6 lần cũng
không vừa.

Cuối cùng cũng rõ, vốn Hắc Thạch Đao không hề có linh hồn, nhưng lại là thái
cổ thần binh, uy lực cực mạnh, tính trợ chiến cũng cực cao, có tính năng kỳ
lạ, có thể dung hợp với bất cứ một linh thú nào, linh thú càng mạnh, nó lại
càng bá đạo hơn. Còn linh thú dung hợp với Hắc Thạch Đao không phải là từ pháp
bảo mà là từ Bạc Long yêu thú bị giam cầm trong cơ thể Tử Thiên, vô tình dung
hợp với Hắc Thạch Đao, sức mạnh của Bạc Long yêu thú thì thôi khỏi phải bàn,
hai cỗ đại lực lượng này dung hợp với nhau như cá gặp nước, tạo ra linh thú
truyền kỳ Hắc Ám Thánh Long, uy lực không ai có thể tưởng tượng nổi.

Trên thế gian này ngoài Tử Thiên sở hữu Thái Dương Vương huyết mạch và hai vô
thượng chân pháp của trời đất, thật sự không ai có thể sử dụng lại pháp bảo
này.

Bất quá việc này với Bạc Long yêu thú cũng không phải là không có lợi, Tử
Thiên không kiềm hãm nổi sức mạnh khủng khiếp của Hắc Ám Thánh Long, làm nó có
cơ hội trời ban để thoát ra, không ngờ ý chí của Tử Thiên thật quá sức tưởng
tượng, thúc dục tất cả chống lại nó, lại làm bản thân hắn trở thành đệ tứ nhị
trọng cảnh giới.

Hắc Ám Thánh Long trở về từ địa ngục lại càng mạnh mẽ hơn gấp bội, thân thể
cũng có chút biến đổi, đáng sợ như thần chết.

Lúc này Lâm Tư Phong trong lòng phiền muộn không thôi, hắn đem hết tàn lực
mong thủ thắng, không ngờ ngược lại làm đối thủ tấn cấp, thắng bại xem ra đã
rõ rồi.

Vương Tử Thiên đã lĩnh hội được thêm nhiều chiến kỹ mới của Hắc Ám Thánh Long
nhưng lúc này chẳng cần sử dụng làm gì cho phí sức, Hắc Ám Thánh Long há miệng
bắn ra một Vô Thượng Hắc Long Đạn lớn hơn với trước gấp mấy lần. Nghe bình một
tiếng, trực tiếp đem Liệt Diệm Hỏa Hổ phế đi, tan thành hư không.

Vương Tử Thiên bước tới vài bước, điều khiển linh thú một cách thuần thục, Hắc
Ám Thánh Long tay phải hơi vung xuống, vỗ nhẹ một cái vào Lâm Tư Phong, đem
hắn một kích đánh bay ra khỏi võ đài, bất tỉnh nhân sự.

Chứng kiến Lâm Tư Phong ngã xuống không gượng dậy nổi, Tử Thiên thu hồi Hắc Ám
Thánh Long, lạnh lùng đứng trên võ đài dưới tiếng hoan hô vang dội của đệ tử
Cổ Thạch Kỳ.

Toàn bộ đệ tử đứng mục quang từ lúc khiếp sợ hồi lâu cũng chưa kịp hoàn hồn.

Lần đầu tiên tham dự đại hội võ thuật với tư cách là một đệ tử vô danh 16
tuổi, liền liên tiếp đả bại mấy cường địch, mới nhất lại đánh cho Lâm Tư Phong
nằm chết ngất, đây tuyệt đối là sự tình cả mấy trăm năm qua đều chưa từng có !

Tử Thiên thiên phú, thật đúng là quá kinh người. Lại thêm Hắc Ám Thánh Long
như thánh thần từ thời thượng cổ, lực lượng không gì địch nổi, khiến cho mỗi
người đều có một ấn tượng khắc sâu vào tâm can.


Sát Thần Ký - Chương #20