9:cấm Địa Gia Tộc


Người đăng: DrakeN174

Vài ngày sau buổi nghị luận của cao tầng, Nhật Thiên được lệnh chuyển vào sống
và sinh hoạt trong Cấm địa.

Hắn vẫn vui vẻ nhận quyết định này với điều kiện không được hạn chế hành động,
hắn còn cần phải đi vào Vô tận sâm lâm rèn luyện.

Với yêu cầu này của cái tiểu hài tử, gia gia hắn cũng là trực tiếp đồng ý.
Hoàng lão thầm nghĩ cứ âm thầm phái người theo dõi bảo vệ nó là được.

Nhật Thiên trong đầu cũng quá hiểu rõ đối với gia tộc loại này tính toán. Bọn
họ muốn theo hẳn là phải có bản lĩnh mới được.

Kể từ lần đó chân chính là một trận chiến sinh tử làm cho hắn thiếu điều phải
lại đầu thai, hiệu quả của huyết thống chiến binh được thể hiện cũng rõ ràng
nhất. Sau lần đó ngưỡng sức mạnh lại tăng lên một tầng cao mới.

Điều này làm cho Nhật Thiên có xúc động lại muốn đi tìm thật nhiều cái yêu thú
cực mạnh để chém giết. Khó khăn lắm hắn mới đè nén lại mong muốn mãnh liệt
này.

Huyết thống chiến binh Saiyan mang đến thật nhanh sức chiến đấu, ngoài ra cũng
là đối với chiến đấu dụ hoặc cực kỳ lớn. Đây là một chủng tộc cực kỳ hiếu
chiến.

Không cần đợi lâu Nhật Thiên đã được kiến thức thế nào sức mạnh của cấm địa
gia tộc. Hắn được dắt vào một nơi đến người đã sống gần như là ba kiếp (tính
luôn cả ký ức một đời Goku) cũng kinh ngạt thốt lên “Nhân gian tiên cảnh”.

Đó như là một rừng dã hoang vu, có con thác lớn chảy mạnh ầm ầm. Hắn kinh ngạc
là con thác này cao cũng phải mấy chục mét a. Phía dưới nước đổ xuống một con
sông kéo dài theo hướng Đông sang Tây như chia cắt mảnh nhỏ tiên cảnh.

Xung quanh lại cây cối xanh tươi mát mẻ. Nhìn xung quanh có thấy vài cái lều
nhỏ dựng lên tinh xảo, không quá lớn nhưng đầy đủ.

Bầu trời trong xanh bát ngát, mây phủ với ánh nắng dịu làm tô thêm vẻ đẹp nơi
này.

Nguồn “Khí” ở đây cũng cực kỳ nồng đậm hỗ trợ rất tốt cho người tu luyện của
thế giới này.

Tuy nhiên nhắc đến đây thì Nhật Thiên cười khổ, cái này cơ hồ là tiên cảnh tu
luyện đối với người khác. Nhưng là gân gà với hắn a.

Cách tăng sức mạnh của hắn hoàn toàn khác biệt với cái hệ thống võ đạo của thế
giới này. Xem ra vẫn còn phải tìm cách khác.

Hiện thấy nơi đây có cái khác ba đứa nhỏ, hai nam một nữ. Hắn không nhận ra ai
cả. Thầm nghĩ hẳn là cái khác trọng điểm bồi dưỡng người.

Nhật Thiên không nhận ra ai là có thể hiểu được. Mấy năm nay thời gian hắn đặt
quá nặng chuyện luyện tập. Luyện tập cả buổi đêm làm hắn chỉ có thể ngủ lúc
sáng.

Tiếp theo đó lại là cấp tốc đi ra ngoài tìm kiếm món ăn. Cuối cùng đến tối lại
vào Vô tận sâm lâm luyện tập.

Cái vòng tròn đó cứ lập đi lập lại mấy năm, đến giờ số người hắn nhận biết
cũng không tính nhiều lắm. Không có bất cứ đứa nhỏ nào ngang tầm tuổi.

Điều này cũng gần với hạ nhân Hoàng gia, người biết hắn cũng không nhiều. Hắn
nhớ lần đầu tiên đi ra ngoài cửa tìm nơi bán yêu thú để mua về làm thức ăn
cũng không ai ngăn cản.

Lần đó cũng gây ra một cái náo động không nhỏ.


  • Chào người mới, ta tên là Hoàn Nhật Cương, 7 tuổi. Bên kia là Hoàng Nhật
    Thành cùng Hoàng Nhật Ngọc, đều 6 tuổi. Còn ngươi ?

Một đứa trẻ xem ra là lớn nhất đến hỏi Nhật Thiên.

Hắn cho đối phương một cái ánh mắt đánh giá nhanh chóng. Trong nội tâm lại ồ
lên một tiếng, ba đứa trẻ này vậy mà đã tụ ra được “Khí” bước vào cảnh giới
Chiến đồ.

Hơn nữa đồng dạng cũng không phải là mới bước vào. Quả không hổ là nhân tài
được đưa vào Cấm địa a.


  • Xin chào các ngươi, ta là Hoàng Nhật Thiên, 6 tuổi.


  • Ô thứ quấn quanh hông của ngươi là gì vậy. Kỳ quái, nhìn nó như vậy mà
    trông thật giống cái đuôi.


Cái duy nhất tiểu cô nương tinh tế quan sát hắn rồi hỏi.

Sau đó Nhật Thiên cũng không giấu diếm điểm lạ kỳ của mình. Cũng một phen thầm
khen tốt quan sát đối với cái này tiểu cô nương.

Cái đuôi khỉ đặc trưng của biểu tượng của tộc Saiyan. Đáng lẽ ra lúc Nhật
Thiên ra ngoài mọi người thấy sẽ tạo nên một hồi náo động. Thế nhưng khi hắn
quấn quanh hông như đai lưng thì cũng chẳng ai để ý đến.

Ai lại thèm để ý tới hông của một tiểu hài tử dùng đai lưng gì chứ.

Nội dung câu chuyện của lần đầu tiên gặp nhau cũng liền là về đuôi của Nhật
Thiên. Chẳng biết bàn luận thế nào mà lại qua hết như cả buổi.

Bên dưới lại có hạ nhân mang lên đồ ăn, bốn đứa trẻ lại vui vẻ quây quần,
không khí hòa hợp cực kỳ.

Nhật Thiên không ngờ mình lại bị cuốn vào cái không khí này của đám nít trẻ.
Chắc có lẽ khoảng thời gian trước đây hắn tiếp xúc với ít người quá chăn. Hắn
tùy tiện tìm một lý do cho mình

Xong bữa cơm cũng là lúc hoạt động gân cốt. Đây là hoạt động thường ngày của
ba đứa trẻ khi đến cái nơi tuy là tiên cảnh nhưng ở lâu sẽ nhàm chán này.

Chỉ là ba cái đối chiến với nhau tiểu hài tử, làm cho Nhật Thiên nhìn mà ngáp
lên ngáp xuống không biết bao nhiêu lần.

Bọn nhỏ có kêu hắn tham gia, nhưng Nhật Thiên chẳng nhất lên nổi cái gì hứng
thú.
Lúc này đây nhân vật chính của chúng ta lại bắt đầu nghĩ đến còn đường mạnh
lên. Sau lần chiến đấu mém tí là ném đi cái mạng nhỏ kia, hắn vẫn là cảm thấy
vẫn chưa đủ. Ở cái địa phương như thế này chả giúp gì được cho hắn cả.

Đầu tiên Nhật Thiên là đánh chủ ý lên đan dược. Đây là một loại tài bảo mà hắn
có thể hấp thụ để tăng lên tu luyện.

Nhật Thiên là muốn đánh chủ ý lên học cái kia trở thành luyện đan sư nhằm tự
cung cấp đan dược cho bản thân sử dụng.

Thế nhưng lại để cho hắn thất vọng rồi. Khi hắn tìm tới Thất bá bá theo lời
gia gia hắn là luyện đan sư mạnh nhất của gia tộc. Đây là một Vương cấp (cấp
6) luyện đan sư hàng thật giá thật.

Lúc mới đến Thất bá bá của hắn cũng cực kỳ sảng khoái cho hắn hai cuốn sách.
Một là về các loại kỳ trân dược học. Một coi như là nhập môn về đan đạo. Bảo
hắn đọc qua rồi khi nào nhớ hết các vị linh dược thì quay lại gặp ông ấy để
hướng dẫn hắn nhập môn đan đạo.

Quyển sách liệt kê phân loại các vị dược cũng làm hắn tốn vài ngày thời gian
mới nuốt hết, cũng coi như là một cái kinh hỷ nho nhỏ đi. Tuy nhiên còn quyển
nhập môn về đan đạo lại hoàn toàn ngược lại, làm cho hắn thất vọng cùng từ bỏ
con đường này.

Để đi trên được con đường đan đạo, điều đầu tiên và tiên quyết nhất là xem
người đó có xuất được “Khí” thuộc tính Hỏa hay không. Điều này hắn tự nghĩ “Ki
Blast” hẳn có thể đáp ứng được. Trước đây vẫn là hắn hay dùng để nhóm lửa một
dạng.

Tiếp theo đó là khả năng thao khống “Khí”. Nhật Thiên cũng rất tự tin về việc
có thể điều chỉnh độ mạnh yếu “Ki” của mình.

Đáng tiếc thay cho hắn cái hệ thống đan dược của thế giới này là làm ra cho
riêng người nơi đây. Đến cả việc chiết xuất nước tinh hoa của dược vật hắn
cũng làm không được. Tất cả mọi thứ đều biến thành tro, hoặc triệt để biến mất
khi tiếp xúc với “Ki” phát ra từ hắn.

Thất bá của hắn nói nguồn “Ki” của hắn phát ra đã vượt quá mức gọi là Hỏa bình
thường, nó tiêu hủy tất cả mọi thứ cản đường.

Lại đành phải tìm kiếm phương pháp khác.

Theo đà hắn nghĩ trước hệ thống tu luyện khác nhau, hẳn là hắn muốn học cái gì
cũng vô kế.

Chán nản Nhật Thiên đi tìm gia gia của mình để xin lời khuyên.


  • Ồ cháu ngoan, con tìm ta là có chuyện gì đây?

Hoàng lão đầy vui vẻ khi nhìn thấy hắn. Gia gia hắn là cứ như vậy, từ khi chưa
bộc lộ sức mạnh của mình, gia gia hắn vẫn yêu thương hắn như vậy. Cứ như chỉ
cần nhìn thấy hắn thôi là ông đã vui vẻ.


  • Con là đến thỉnh an gia gia a. Con nhớ người.


  • Ha ha ha. Tốt, tốt lắm cháu ngoan.


Chỉ một câu nói làm cho gia gia hắn lại vui như có hỷ sự.


  • Gia gia, người có thể phân cho con ba người lần trước con gặp trong rừng
    sao?

Câu nói tiếp theo của Nhật Thiên làm cho Hoàng lão giảm đi điệu cười không ít.
Bắt đầu chăm chú nhìn hắn ra hiệu nói tiếp


  • Con muốn có một ít nhân thủ dùng. Bọn họ thực tốt, có nhiều lúc con muốn
    vào Vô tận sâm lâm rèn luyện cũng an toàn hơn.

Hoàng lão gật đầu, điểm này bọn hắn ai ai cũng đều biết. Tuy nhiên là bọn họ
đã cho người âm thầm theo bảo vệ hắn rồi.


  • Hơn nữa sư phụ con từng nói, người có thể biết được bí mật của mình chỉ có
    thể là người của mình hoặc là người không có khả năng tiết lộ ra bí mật hay
    nói đúng hơn là người chết.

Hoàng lão kinh ngạc với câu nói của hắn. Thầm hô trọng miệng, cách dạy của sư
phụ tên này cũng quá cực đoan đi.

Hắn lại đưa ra hết tất cả những lý do mà hắn có thể nghĩ ra được nhằm thuyết
phục gia gia mình. Hoàng lão nghe được một hồi cũng là mỉm cười đồng ý với hắn
cấp cho hắn ba người kia ám vệ của gia tộc.

Tuy ám vệ trân quý, nhưng mà phải biết họ được bồi dưỡng cũng là phục vụ cho
Hoàng gia.

Hoàng Thiên rõ ràng nói rất nhiều lý do để mong nhờ gia gia hắn đồng ý, thế
nhưng thật sự ra chỉ có hai cái đầu tiên là ý muốn thật sự của hắn thôi.

Ngoài ra hắn không may là một tên mù đường. Trước nay có thể đi đi về về Vô
tận sâm lậm không biết bao nhiêu lần chỉ là từ lúc đi thì không sao, đi vào
khúc nào rèn luyện chả được. Vẫn là Vô tận sâm lâm thôi, chỗ nào cũng như nhau
thôi.

Đến lúc về thì ngược lại phải cố gắng bay ngược về phía hoàng thành rồi mới
cảm nhận “Ki” của người thân thuộc mà tìm đường về. Chính vì vậy mà hắn nhiều
lần thậm chí phải dùng “Kaio Ken” chỉ để tăng lên sức mạnh để dễ dàng cảm nhận
“Ki” hơn chứ không thì đã lạc sang cái khác thành thị lúc nào không hay.

Ngoài ra Nhật Thiên còn hỏi xem ngoài nâng cao tu vi cùng với đan dược còn
cách nào khác để hắn tăng lên chiến lực.

Câu trả lời của Hoàng lão cũng làm hắn tự vỗ cái đầu, thật ngu ngốc sao mình
không nghĩ đến. Đó là vũ khí cùng chiến giáp.

Đây quả nhiên là điều quá cơ bản mà hắn lại không nghĩ đến. Hắn thật không
biết mình đã bị ảnh hưởng của tư tưởng Goku, trong thế giới 7 viên ngọc rồng
toàn chơi tay không với nhau, có ai dùng vũ khí đâu.

Thầm hô người tài giỏi cũng có lúc đãng trí a. Tự sướng một chút.


Saiyan Tung Hoành Dị Giới - Chương #9