Người đăng: thanhsontv2009
- Truyện này hoàn toàn hư cấu, tất cả chỉ là sự trùng hợp và không liên quan
đến lợi ích của một tổ chức, cá nhân nào -
- Lời tác giả: Mình mới viết truyện đầu tay cho nên hơn bốn mươi chương đầu
khá nhạt, đi rất nhanh, các bạn muốn tận hưởng truyện thì hãy cố gắng đọc qua
số chương đầu nhé, về sau càng hay càng hấp dẫn - do chính độc giả của truyện
xác nhận.
...
Giữa không gian nằm ở một nơi nào đó phảng phất chưa từng có sự tồn tại của
con người, yên tĩnh đến lạ thường, bầu không khí quỷ dị với một màn đêm vô tận
kéo dài cho đến cuối chân trời, không thể nhìn thấy được giới hạn của nó.
Đáng lý ra, chẳng có một sinh vật nào đủ khả năng sinh sống tại đây, ấy vậy
mà, vẫn có một người thanh niên trẻ tuổi đang nằm bất tỉnh ở trên nền đất đen
đặc, hình như hắn đang hôn mê và chưa có sự nhận thức rõ ràng về hoàn cảnh của
bản thân.
Hắn cao khoảng một mét bảy sáu, có mái tóc ngắn màu đen, khuôn mặt thì bình
thường, nếu thả hắn vào nơi nào đó có nhiều người thì có lẽ ngươi không bao
giờ nhìn thấy hắn, vì hắn ta quá mờ nhạt đến nỗi không hấp dẫn được một sự chú
ý nào.
Trái lại với khuôn mặt, thân thể của hắn thì rất lực lưỡng với các đường cong
ẩn hiện cuốn hút, cơ bụng có đến sáu múi, và các cơ tam đầu thì thuộc dạng
hoàn mỹ không tì vết, thân thể như thể thuộc về một vận động viên thể thao
chuyên nghiệp vậy.
Và có thể là hắn ta đã tập luyện rất chăm chỉ để săn sóc cho thể hình vượt
trội để bù đắp cho một nét mặt tầm thường.
Hai mắt của Trần Thanh Vũ nhúc nhích rồi từ từ mở ra, đó là một đôi mắt có màu
đen nhánh, thâm thúy nhưng mang lóe lên ánh sáng của trí tuệ.
Thanh Vũ lắc lắc cái đầu đang đau đớn của mình, vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ
dài thì ai cũng phải bị đau đầu hết, Thanh Vũ chậm rãi đứng lên và nhìn xung
quanh với ánh mắt ngỡ ngàng, mê mang chiếm hết hai con ngươi tinh tế.
Đập vào mắt Thanh Vũ là một vùng không gian đen kịt, hắn tự hỏi ở trong đầu:
‘’Đây là đâu? Chẳng lẽ mình lại bị bắt cóc hay sao?’’
‘’Không phải, không gian ở nơi đây cực kỳ lớn, đến nổi không có giới hạn, Trái
Đất làm gì có một vùng đất giống vậy được?!"
Thế là, Thanh Vũ quan sát xung quanh với nét mặt hứng thú nồng nhiệt, đối với
Thanh Vũ những điều thần bí hay những sự việc lạ, bí ẩn đều có một lực hấp dẫn
đặc biệt, mặc dù hắn không biết mình đang ở nơi đâu nhưng không thể cản trở sở
thích bé nhỏ này.
Khoảng vài phút sau, Thanh Vũ dậm chân vào mặt đất với lực mạnh, nhưng khi
chân hắn va chạm vào thì không có âm thanh nào phát ra cả, cảm nhận qua bàn
chân, Thanh Vũ có thể biết rõ được sự cứng rắn của mặt đất.
‘’Bắt đầu kiểm tra trạng thái của kí chủ.’’
‘’Trạng thái của thân thể, tinh thần đều bình thường."
‘’Có thể tiến hành hợp nhất’’
‘’Kí chủ có muốn hợp nhất với Hệ Thống hay không?’’
Lúc Thanh Vũ đang lay hoay, đột nhiên một tiếng nói lạnh lùng giống như được
phát ra từ một cỗ máy móc vang lên, Thanh Vũ liền giật mình và nhìn xung quanh
tìm nơi âm thanh phát ra, hắn không thể xác định được nơi phát ra âm thanh đó,
tựa hồ âm thanh này đến từ mọi phương hướng.
‘’Ngươi là ai?’’
‘’Ta là trí năng của Hệ Thống.’’
Trả lời lại Thanh Vũ là một giọng nói lạnh lùng không bị ảnh hưởng bởi một
chút tình cảm nào.
‘’Trí năng? Vậy hệ thống là gì?’’
Thanh Vũ nghi ngờ hỏi, giọng nói pha lẫn cảm xúc hiếu kỳ.
‘’Kí chủ không đủ quyền hạn để hỏi!’’
‘’Phải chăng kí chủ muốn hợp nhất với Hệ Thống?’’
Âm thanh lạnh băng không mang theo một chút cảm xúc của Trí Năng lại vang lên.
‘’Nếu ta nói không thì sao?’’
Thanh Vũ lắc đầu trả lời, quyết đoán không một chút chần chờ nào. Thứ đang nói
chuyện với Thanh Vũ gọi là Trí Năng này quá khả nghi, đột nhiên Thanh Vũ lại ở
đây, còn gặp phải Trí Năng và chắc chắn là Trí Năng có liên quan đến toàn bộ
mọi chuyện, một kẻ khả nghi không đáng tin cậy.
Người tốt ai lại đi bắt cóc một người thiếu niên đẹp trai, thân thể cuồn cuộn
cơ bắp như hắn chứ?
‘’Đã nhận được câu trả lời từ chối từ kí chủ.’’
‘’Hệ Thống không chấp nhận câu trả lời nào ngoài đồng ý hợp nhất với Hệ
Thống.’’
‘’Hệ Thống bắt đầu hợp nhất!"
Nghe được một loạt âm thanh, hai con mắt Thanh Vũ trợn tròn lên, ngươi không
chấp nhận từ chối còn hỏi làm gì? Một loại thủ tục sao? Muốn làm ta tức chết
mới được à?
Đó là những suy nghĩ cuối cùng của Thanh Vũ trước khi bị bóng tối bao phủ, con
mắt hắn ta thấy một vệt ánh sáng màu trắng ở đằng xa bay tới rồi bắn thẳng vào
đầu của hắn, kèm theo đó là những âm thanh máy móc lạnh băng.
‘’Tiến độ dung hợp: 1%.’’
‘’Tiến độ dung hợp: 2%.’’
‘’Tiến độ dung hợp: 3%.’’
…
‘’Tiến độ dung hợp: 100%.’’
‘’Hệ Thống dung hợp hoàn tất, giải trừ trạng thái ngủ say của kí chủ.’’
Thanh Vũ đang có một giấc mơ tuyệt vời, hắn mơ trúng số vài trăm tỷ, theo cùng
với tâm trạng hưng phấn, Thanh Vũ mang theo tờ vé số đi nhận tiền từ một công
ty.
Lúc lên bục lãnh thưởng, nhà báo lia ống kính máy ảnh, còn có máy ghi hình,
tất nhiên Thanh Vũ vui vẻ rồi, hắn liền ưỡn ngực lên, tạo phong cách độc nhất
vô hình, giống như soái ca trong các màn ảnh trên truyền hình.
Nào ngờ đâu, một dòng điện vọt tới từ hư vô rồi đâm sầm vào cơ thể của Thanh
Vũ, hắn liền run lên bần bật, các hình ảnh trong đôi mắt bị xé ra, nứt vỡ
thành hàng trăm nghìn màn sáng, sau đó một bóng đêm bao phủ Thanh Vũ.
‘’Cái abcd.’’ Với định lực của mình, Thanh Vũ cũng không nhịn được mà mắng to
lên, Thanh Vũ bình tĩnh lại thì hắn mới nhớ ra vài đoạn trí nhớ ở trước đó
không lâu, hắn bị Hệ Thống cưỡng bức dung hợp, Thanh Vũ đang định nói thì âm
thanh của Hệ Thống lại vang lên.
‘’Dung hợp hoàn tất.’’
‘’Kí chủ có quyền hỏi những câu hỏi bằng với quyền hạn của mình.’’
‘’Sau khi hỏi xong sẽ tiến hành dịch chuyển kí chủ.’’
‘’Hệ Thống ngươi rốt cuộc là thứ gì?’’ Thanh Vũ hỏi với khuôn mặt ngạc nhiên.
‘’Hê Thống Giáo Đình siêu cấp vô địch sẽ hỗ trợ kí chủ tạo ra một siêu cấp
Giáo Đình làm cho vạn giới kính ngưỡng.’’
‘’Giáo Đình? Đừng nói ngươi muốn cho ta làm cái gì đó xây dựng Giáo Phái?’’
Thanh Vũ nghi ngờ hỏi.
‘’Đúng vậy, Hệ Thống sẽ là một trợ thủ đắc lực giúp kí chủ xây dựng một Giáo
Phái để giáo hóa vạn dân.’’
Thanh Vũ nghe xong đáp án chắc chắn của Hệ Thống, máu trong cơ thể không khỏi
sôi trào lên, hắn nghĩ đến cảnh tượng mình đứng trên một ngọn núi cực kỳ hùng
vĩ, bên dưới là hàng triệu người đang nghe mình giảng đạo lý, thật là hết sẩy
và ngầu không chịu được.
Hệ thống này giống như chương trình điều khiển của một trò chơi vậy!
“Mời kí chủ đặt tên cho Giáo Đình."
Thanh Vũ suy nghĩ hồi lâu, một người luôn coi trọng và ủng hộ tính tốt của con
người như Thanh Vũ thì chắc chắn phải đặt Giáo Đình theo một cái tên tốt nhất,
thế là Thanh Vũ lên tiếng nói ra:
“Gọi là Quang Minh Giáo Đình đi!”
“Đặt tên thành công, tiến hành dịch chuyển đến Tu Chân Giới – Một thế giới có
đầy linh khí, muôn loài hấp thu linh khí để tăng cao sức mạnh, sử dụng được cả
pháp thuật.”
Thanh Vũ vừa mới lắng nghe xong liền nhìn thấy không gian xung quanh hơi rung
động, chỉ trong nháy mắt thì hắn đã bị dịch chuyển đến một hoàn cảnh khác, ở
trước mặt Thanh Vũ là một khu rừng xanh tươi với các loài cây cổ thụ khá lớn
mà Thanh Vũ chưa bao giờ nhìn thấy, còn phía đằng xa sau lưng của Thanh Vũ thì
có một ngôi làng nhỏ.
“Ký chủ có muốn nhận gói quà tân thủ không?”
“Nhận sao không chứ? Đồ miễn phí luôn là thứ tốt nhất trên đời này!”
Thanh Vũ vội vàng gật đầu và trả lời với giọng hưng phấn. Mấy cái như gói quà
tân thủ này rất là cần thiết cho một người mới bước vào trò chơi, và hơn hết
nữa, đây không phải là trò chơi trên mạng gì đó, nơi này là thế giới thật, có
đầy rẫy những mối nguy hiểm khác thường, nếu không có gói quà hỗ trợ thì Thanh
Vũ sợ rằng hắn sẽ chết sớm thôi.
“Đã mở gói quà, chúc mừng kí chủ nhận được danh hiệu Sơ Cấp Giáo Hoàng, một
quyển Giáo Điều, một quyển sách Quang Minh Thánh Điển ghi lại cách tu luyện,
một bộ tân thủ giáo phục, một cái Ấn Ký Tu Luyện.”
Thanh Vũ vui mừng nhìn xem công dụng của các đồ vật, đầu tiên, tay Thanh Vũ
cầm một bộ giáo phục, với một màu trắng tinh khiết và một cái cà vạt đen, nhìn
rất là lịch lãm nhưng không thiếu phần trang nghiêm.
“Cái này là bộ đồ vest a? Sao nó thành giáo phục rồi?” Thanh Vũ nhướn mày hỏi.
“Mẫu thiết kế của Giáo Phục dựa vào những mẫu đồ mà ký chủ cho là sang trọng,
kí chủ có thể đổi sang mẫu khác nhưng phải tiêu hao một ít điểm tín ngưỡng.’’
“Được rồi ta thấy bộ này cũng đẹp trai, ta nhận.’’
Thanh Vũ với một tâm trạng phấn khởi liền mặc vào bộ đồ vest, lúc trước khi ở
Trái Đất thì hắn chỉ có thể ngắm nhìn chúng qua một khung cửa kính ở một cửa
hàng quần áo nổi tiếng, và các bộ đồ thì vô cùng mắc, một người cô nhi không
cha không mẹ, không nhà, không một người thân, hội tụ quá nhiều chữ không làm
Thanh Vũ không dám chi tiêu quá mức.
Sau khi mặc xong, Thanh Vũ cảm thấy bộ đồ vest này rất ấm cúng, bởi vì thời
tiết khá lạnh nên Thanh Vũ rất hài lòng với phần quà này của Hệ Thống. Xem ra
kẻ kia chỉ giả bộ lạnh lùng chứ cũng biết suy nghĩ cho ký chủ đấy.
“Thật là dễ chịu, ngoài cái tác dụng này thì nó có tác dụng nào nữa không hả
Hệ Thống?” Thanh Vũ hiếu kỳ hỏi.
“Thật xin lỗi, bộ đồ tân thủ chỉ có bấy nhiêu tác dụng, nếu muốn có nhiều tính
năng hơn xin mời bỏ điểm tín ngưỡng ra mua!”
Thanh âm của Hệ Thống vô tình trả lời Thanh Vũ, lại là câu hỏi dính líu đến
tiền bạc ấy, biết được cái Hệ Thống này cực kỳ keo kiệt, Thanh Vũ cũng hết
cách, một quyển sách xuất hiện ở trên tay, trang bìa của quyển sách có màu
vàng trang nghiêm và truyền ra cảm giác ấm áp như người xem đang trong vòng
tay của mẹ.
“Tác dụng của quyển Giáo Điều này là gì vậy Hệ Thống?” Thanh Vũ lại tiếp tục
màn hỏi thăm với nét mặt ngơ ngác.
“Giáo Điều ghi chép luật lệ của Quang Minh Giáo Đình, kí chủ có thể tạo ra
luật lệ bằng cách suy nghĩ về điều đó, nó sẽ được tự động ghi lại trên Giáo
Điều.”
Thanh Vũ lắng nghe Hệ Thống giải thích, kế tiếp, hắn nghĩ đến các điều tốt đẹp
của Tôn Giáo trên Trái Đất, hắn dựa theo đó ghi chép lại toàn bộ, cái gì hành
thiện tích đức, cái gì phải biết yêu thương thiên nhiên, kính trên nhường
dưới… đều được hắn ghi lại.
Sau vài chục phút, Thanh Vũ mới làm xong tất cả, hắn thở ra một hơi, trên tay
hắn lại hiện ra một quyển sách màu trắng, bên trong là chi chít chữ, nó ghi
lại cách tu luyện của Quang Minh giáo đình, Thanh Vũ vừa đọc, đột nhiên một
tia sáng từ quyển sách bắn thẳng vào đầu hắn, chỉ trong nháy mắt đầu hắn có
thêm nhiều tri thức.
Thanh Vũ thở ra một hơi rồi nói ra:
“Thật là thâm ảo, dựa theo quyển sách này ghi lại, nếu tu luyện nó thì sẽ tu
luyện ra quang minh linh lực, quang minh linh lực không những gia tăng sát
thương đối với ác ma hay quỷ dữ mà nó còn có thể trị thương.”
Thanh Vũ khâm phục không thôi, quyển sách này còn chứa nhiều thông tin ngoài
tu luyện.
Ở trên mảng lục địa này thì cách tu luyện chia ra nhiều cấp bậc cũng chia ra
nhiều tạo hóa, mỗi một môn công pháp, quyển sách khác nhau đều cho phép tu
luyện ra những linh lực khác nhau, như công pháp hệ hỏa sẽ tu luyện ra linh
lực hệ hỏa, hệ phong sẽ tu luyện ra linh lực hệ phong…
Chưa dừng lại ở đó, trong các linh lực còn chia nhiều cấp bậc từ một đến mười,
linh lực đạt đến cấp mười thì chỉ tồn tại trong truyền thuyết, chỉ có siêu cấp
yêu nghiệt, thiên tài vô song, hay chân mệnh thiên tử mới có thể tu luyện ra.
Một người có thể chất bình thường chỉ có thể tu luyện ra linh lực từ cấp một
đến cấp bốn, còn cấp năm trở lên đều rất khó để mà tu luyện, nếu muốn thành
công cao cần phải có những thiên tài địa bảo quý hiếm hỗ trợ.
Thanh Vũ nhìn thấy một quả cầu trên tay mình, nó tỏa ra ánh sáng màu trắng
tinh khôi thật lộng lẫy, Thanh Vũ đã biết về nó sau khi chạm vào quả cầu, đây
là một viên Ấn Ký Tu Luyện.
Chỉ khi nào có một sinh vật tự mình cam chịu để lại trước khi chết mới xuất
hiện, nó có khả năng tăng cao cảnh giới của người sử dụng. Nằm ở trong tay
Thanh Vũ là một quả cầu ấn ký đạt cấp bậc Trúc Cơ kỳ.
Không thể kiềm chế sự phấn khích được nữa, Thanh Vũ liền bắt đầu hấp thu quả
cầu, tay hắn chạm nhẹ vào lớp vỏ ngoài của quả cầu.
Người hắn phát ra một lực hút tràn vào ấn kí, dựa vào tri thức từ quyển sách
Quang Minh Thánh Điển, lực hút kia tác động vào những linh lực ở trong quả cầu
và hút chúng ra ngoài, tràn vào cơ thể Thanh Vũ rồi chạy theo một con đường
vòng quanh thân thể Thanh Vũ, tẩm bổ cho các bộ phận như ngũ tạng, lục phủ,
sau đó nó hội tụ ở vùng bụng của Thanh Vũ, hòa lẫn vào nhau tạo ra một quả cầu
sáng chói lóa.
“Một cái ấn ký cảnh giới Trúc Cơ kỳ chỉ để mình tăng đến cảnh giới Luyện Khí
tầng mười và tạo ra Quang Minh Linh Lực cấp năm, quả nhiên đồ miễn phí thì
luôn tốt, mình còn phải cảm ơn quyển sách Quang Minh Thánh Điển của Hệ Thống
tặng cho nữa.” Thanh Vũ nở nụ cười thỏa mãn.
Thanh Vũ hào hứng, cảm nhận sức mạnh ngập tràn trong cơ thể, ở một thế giới xa
lạ thì có thực lực bảo vệ mình mới là trên nhất. Thanh Vũ hơi suy nghĩ thì một
bảng thông tin mờ ảo hiện lên trước mặt hắn.
Kí chủ: Trần Thanh Vũ
Tuổi: 20
Thông tin: Là người tạo ra Quang Minh Giáo Đình.
Chức vụ: Giáo Hoàng
Danh hiệu: Sơ cấp giáo hoàng (tăng tốc độ tu luyện cho sinh vật tín ngưỡng
Quang Minh giáo đình 10%, người gia nhập vào Giáo Đình tăng 15%)
Cảnh giới: Luyện Khí kỳ tầng mười
Kỹ năng: Thanh tẩy, hồi phục, thánh quang phổ chiếu, thánh quang bảo vệ.
Thanh tẩy: Khi sử dụng có thể trừ khử những đồ vật tà ma.
Hồi phục: Khi sử dụng có thể hồi phục vết thương cho đối tượng được sử dụng.
Thanh quang phổ chiếu: Triệu hồi một đạo thánh quang tấn công kẻ thù, lực sát
thương đối với tà ma tăng gấp đôi.
Thánh quang bảo vệ: Khi sử dụng có thể tạo ra một vòng phòng hộ bằng thánh
quang, bảo vệ mọi người trong phạm vi mười mét tùy theo mức độ sử dụng linh
lực.
Điểm tín ngưỡng cố định: 0
Điểm tín ngưỡng còn lại: 0
Điểm tín ngưỡng sẽ tăng khi một sinh vật có trí khôn bất kỳ tín ngưỡng Quang
Minh Chi Thần, mỗi ngày sẽ tăng lên một lần tùy theo cấp độ của sinh vật.
Điểm tín ngưỡng cố định đạt đến một mốc nào đó có thể giải khai Danh hiệu,
điểm tín ngưỡng còn có thể sử dụng để mua vật phẩm trong Cửa Hàng của Hệ
Thống.
Cảnh giới được chia thành nhiều bậc: Luyện Khí - Trúc Cơ - Kết Đan- Nguyên Anh
- Hóa Thần, ...
Trong đó mỗi cảnh giới có nhiều phân đoạn: Sơ kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ, Đỉnh
Phong.
---
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện, nhớ đánh giá truyện cho mình và nhấn vào chữ
Theo Dõi để có thể nhận được tin tức về truyện sớm nhất nhé.
Và đừng quên bình luận để lại lời nhắn cho tác giả. Mỗi một bình luận của các
bạn đều là động lực của mình để tiếp tục hoàn thành bộ truyện này.
Liên hệ và thích page của truyện tại đây: facebook.com/quangminhthanhtho