Bước vào bên trong hoa lệ hội trường, tiến hành đăng ký tư cách tham dự, đây
chỉ là một buổi hoa lệ đại hội hình thức nhỏ, bất quá ruy băng của nó được
liên minh công nhận và coi như một phần của hoa lệ đại hình thức lễ hội
Có một quy tắc khác biệt ở đây là phải biểu diễn vòng đầu bằng với hai con
pokemon, đồng thời cũng phải kết thúc trận đấu với hai pokemon
Quy luật này có thể nói là song diễn, không bắt buộc hai pokemon vòng sau phải
khác với hai pokemon vòng đầu, Tiểu Phong cứ thế lựa chọn Poliwag cùng Feebas
ở vòng đầu tiên
Sau đó đăng ký cho Poliwag cùng với Marill thi đấu ở vòng thứ hai, Feebas vì
không có sân đấu hệ thủy nên tạm thời không làm được gì
“ Cảm ơn, Flannery quán chủ !”
“ Không có gì, không có gì, à đúng rồi, ta còn phải giúp ông nội làm chút
việc”
“ Vậy tôi có giúp được gì không ? Đợi tôi cho các pokemon hồi phục thì cũng
khá rãnh, hoa lệ đại hội sẽ cần phải tồn thời gian hai ngày nữa mới tiến hành
!”
“ A…. được đấy, vậy lát nữa cậu đến chỗ đạo quán của tôi nhé, hôm nay tôi phải
phụ trách thu than nóng từ động nham thạch gần đây !”
“ Vâng …”
Gật đầu cảm tạ rồi sau đó hướng về phía trung tâm pokemon tiến đến , đưa ra
năm quả cầu pokemon tới phía Y tá Joy, làm phiền đối phương chăm sóc cho chúng
Đặt một căn phòng để ngủ lại tại Lavaridge thị trấn, anh không tính dừng lại
quá lâu mà phải tiếp tục cuộc hành trình của mình nhanh nhất có thể, ngày mai
Tiểu Phong sẽ thách đấu đạo quán
Tiếp theo là sẽ tham dự biểu diễn hoa lệ đại hội vào ngày mốt, thu được ruy
băng thứ ba và huy chương thứ bốn xong, tiến thẳng tới địa điểm tiếp theo
“ Cậu có thể gửi pokemon ở bên này, cảm ơn !”
“ Y tá Joy, em có chuyện muốn nhờ ..”
“ Có chuyện gì sao ? là về pokemon ?”
“ À vâng .. có năm quả pokemon này là em cứu chúng ra khỏi một tay pokemon tàn
bạo, bọn chúng bị thương rất nặng, đồng thời cũng không quá tin tưởng con
người
Lát nữa chúng có ra sợ rằng sẽ làm phiền y tá Joy, hi vọng cô có thể chăm sóc
nó chu đáo, em tính sẽ phóng thích chúng sau khi chữa trị xong …”
“ Vậy sao .. để ta xem, được rồi, bên chúng tôi sẽ cố hết sức, đối với những
người làm y tá pokemon như bản thân, tuyệt đối không thể để những pokemon đáng
thương này phải chịu đau khổ
Nếu bị thương quá nặng thì ngày mai cậu hãy đến lấy chúng, tôi sẽ ưu tiên chữa
trị qua năm con pokemon này của cậu !”
“ Được vậy thì tốt quá !”
Gửi cho đối phương những quả cầu lấy từ Mint, hiện tại ngoại trừ anh ra thì
chúng có vẻ hơi căm ghét người lạ
Chỉ sợ sau khi gọi ra bọn chúng sẽ tấn công luôn cả Y tá Joy vậy nên Tiểu
Phong mới thiện ý nhắc nhở một chút
Luôn phải sống trong sự hành hạ và đánh đập một cách dã man, nếu những đứa bé
này còn có thể yêu thích loài người như lúc trước mới là lạ đấy.
Quay người lại tiến về căn phòng của mình, để gọn lại đồ đạc về một phía, sau
đó tắm rửa thay một bộ đồ dễ di chuyển khác, tiến về phía đạo quán thị trấn
Lavaridge
“ Flannery đại tỷ ? em tới rồi !”
“ À .. khoan đã .. em tên gì nhỉ ? chị hình như chưa hỏi tên em thì phải ?”
“ Vâng , em là Tiểu Phong, hân hạnh được gặp mặt !”
“ Tốt, Tiểu Phong, cảm ơn em đã muốn giúp đỡ, mau theo chị tới chỗ này !”
Một lần nữa được dẫn tới hang động nham thạch kỳ lạ, khí tức bổng trở nên khô
rát, nhiệt độ tăng lên một cách đột ngột muốn đốt cháy mọi thứ
Dù đã cố gắng khống chế nhưng mồ hôi vẫn không tự chủ tuôn trào, Flannery đưa
cho anh một bộ đồ đào khoáng, bọn cô đây là đang chuẩn bị kiếm thức ăn cho các
pokemon của mình
Trong số những pokemon đặc trưng của thị trấn Lavaridge đạo quán, Slagma là
loài pokemon ăn nham thạch và than nóng để sống, thân là chủ huấn luyện viên
nên Flannery luôn phải làm điều này
Động tác thành tạo tách từng khối đá thu thập chúng trở về, Tiểu Phong chỉ cần
nhìn qua vài cái là có thể hiểu rõ các thực hiện
Không ngừng giúp đỡ đối phương thu hoạch đá nóng đến nhiều giờ liền, cơ thể
quả nhiên cảm thấy vô cùng mệt mỏi, nhưng Tiểu Phong càng đào xuống thì càng
cảm thụ được nhiều điều mới lạ
“ Bất xung nhiệt độ, tương khắc !”
Thì thầm mở miệng ra nói cái gì đó, Flannery có chút kỳ lạ quay sang hỏi, Tiểu
Phong thấy vậy liền lắc đầu nói không có gì
Chỉ là cậu nhận ra cách làm sao để đối phó với pokemon hệ lửa, giữ được bình
tĩnh khi phải ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, làm quen với điều kiện khí
hậu không tốt
Tất cả chúng đều đang nói lên rằng người con gái mang tên Flannery quán chủ
kia tuyệt không bình thường, tuy không đến mức quá mạnh, nhưng trôi qua thời
gian dài rèn luyện tại động nham thạch này, một người nóng nảy cũng có thể trở
nên bình tĩnh
Bất quá không giống như Tiểu Phong bình tĩnh như mặt nước ngầm được, đó là một
kiểu bình tĩnh khác, đặc trưng của hệ lửa, hỏa diễm phun trào, núi lửa bộc
phát
“ Ông nội của chị hẳn là một người rất mạnh nhỉ ?”
“ Hả .. à tất nhiên rồi, ông ấy đã từng nắm chức tứ thiên vương một thời gian,
tuy giờ đã nghỉ hưu nhưng thực lực vẫn còn đấy, tuyệt đối là người đáng ngưỡng
mộ nha !”
“ Vâng .. em hiểu rồi !”
Quả nhiên, có một người ông như vậy ở bên, đào tạo ra một huấn luyện gia tài
ba như Flannery là có thể hiểu, ở trong thời gian dài tại nơi đây mà không một
lời than phiền, một cái lông mày cũng không nhích, đúng là biến thái
Tiểu Phong cảm thấy cơ thể mình như sắp bốc hơi, phụ giúp đối phương thêm một
tiếng đồng hồ nữa, cả hai bắt đầu thu dọn nó về trong đạo quán
Đẩy từng xe đá lửa trở về, cho bọn Slagma ăn uống no say, đột nhiên Tiểu Phong
hướng tầm mắt về một nơi gần đó, một ông lão dần xuất hiện, tuy trông khí thí
rất yếu như gió mùa thu, nhưng lại ẩn chứa sức bộc phát cao
Quả là một cựu thành viên của Tứ đại thiên vương vùng Hoenn, so với những
người đứng đầu khu vực hiện tại chỉ sợ có hơn chứ không kém đi ?
“ A ra … ai đây, Flannery con lại bắt một người lạ tới giúp đỡ nữa sao ? con
thật là, cậu nhóc tên là vậy .. mau lại đây ăn dưa hấu nào, làm phiền cậu quá
!”
“ Ông nội !”
“ À không, con là Tiểu Phong, hiện tại đến để thách chiến đạo quán Lavaridge,
cũng chỉ là tiện tay giúp đỡ mà thôi !”
“ Thách chiến đạo quán ?”
Flannery ngạc nhiên hướng tầm mắt về phía Tiểu Phong, ngay lập tức ánh mắt của
cậu trai từ hiền hòa trở nên bình lặng như một dòng sông không gợn sóng
Không hiểu sao mà Flannery bỗng nhiên cảm thấy bị nhấn chìm vào biển lạnh của
tự nhiên, than nóng bỗng chốc không còn nhiệt độ
Quá là bình thản đến khó có thể hình dung, đây là một loại cảm giác thế nào
đến chính cô cũng không rõ, nó giống như bị người bóp cổ kéo về sau mà không
thể phản kháng, đôi chân mang gồng xích bị thả xuống nước, tùy ý để Tiểu Phong
phán xét
“ Bạch !”
Một tiếng vỗ tay vang lên, ông nội của Flannery lập tức kéo hai người trở về,
sau đó ông cười hiền hòa nói
“ Nào nào, cả hai đã mệt mỏi rồi, lại đây ông bổ dưa hấu cho, còn muốn thách
chiến đạo quán thì đợi ngày mai nhé !”