56 : Lavaridge Thị Trấn


Làm qua sơ cứu cho con Steelix này, bất quá vết thương vô cùng nghiêm trọng
làm nó cùng với những con pokemon khác đều đang trên bờ vực của sinh tử cùng
tàn phế

Tiểu Phong nhíu mày, hiện tại anh chỉ có một mình một thân, quả cầu pokemon
thì một huấn luyện gia mới chỉ có sáu quả, trong đó đã có năm quả sử dụng rồi,
những quả cầu pokemon khác thì anh không có chuẩn bị

Dù sao đi nữa anh cũng không có dự tính thu pokemon bậy bạ, bất quá gặp trường
hợp bây giờ cũng không biết phải làm thế nào

“ Bọn chúng tạm thời không sao, nhưng ngươi cũng thấy rằng chúng đang vô cùng
đau đớn, vết thương này không phải cứ để đó là sẽ tự lành đâu

Ta cần phải mang bọn chúng trở về trung tâm pokemon thì may ra mới cứu được,
nhưng hiện tại ta không có quả cầu poke …”

Đứng lên thở dài hướng về con Steelix già kia đang quan tâm nhìn xuống, Tiểu
Phong đưa hai tay ra tỏ vẻ bất lực

Tình huống có chút bế tắc, nếu như ở đây mà còn có ai mang theo quả cầu
pokemon thì đã đỡ rồi, bất quá tại một nơi hoang vắng thế này …

“ Ah !”

Đột nhiên nhớ ra điều gì đó, quay mặt về phía tên Mint bị hành hạ bởi các
pokemon của chính mình đến mức thân xác còn không nhận ra

Tiến tới gần đưa bàn tay lên mũi của đối phương, hơi thở đã cạn, xem ra là đã
tử vong, có thể khiến các pokemon làm tới mức này, đúng là hạng cực phẩm mà

Nhìn thấy gương mặt của bọn trở nên điên cuồng rồi trở thành đau khổ và ghê
tởm chính bản thân, Tiểu Phong không khỏi tiến lên an ủi

Xoa xoa đầu của từng con pokemon một, Swampert thì không có nằm trong số này,
bất quá bốn con pokemon trước mặt anh ai cũng có một tiềm lực to lớn không
ngừng, chỉ cần chữa trị tốt là có thể sinh sinh hoạt hoạt đi lại

“ Rốngggg”

Steelix không biết từ khi nào đã xuất hiện ở bên cạnh, nó hướng về phía Mint
đã tử vong gặm lấy một ít đồ đạc trên người hắn ném cho Tiểu Phong

Sau đó nó dùng cặp mắt trông chờ tới Tiểu Phong, hi vọng bản thân có thể giúp
đỡ những pokemon bị tổn thương này được chữa lành, về phần riêng con Steelix
nó há cái miệng thật rộng gặm luôn thân thể Mint rời đi

Hình bóng cô đơn trở về, đó là bậc vương giả phải chăm lo cho cả đàn tộc của
mình, ngày hôm nay nó đã làm quá nhiều rồi, anh cũng không thể đòi hơn từ đối
phương

“ Trong số các ngươi, ai muốn theo ta tới trung tâm pokemon để chữa trị, ta
cũng không ép buộc, nhưng mà sau khi chữa trị ta sẽ thả các ngươi rời đi !”

Hướng về bốn con pokemon phía trước nói chuyện, một con Gyarados, một con
Nidoking, một con Raichu, cuối cùng là một con Crobat, đội hình pokemon này
thật sự là khá mạnh

Bọn chúng mỗi người nhìn nhau, sau đó cùng lúc hướng về Tiểu Phong tỏ vẻ thuần
phục, đưa đầu tới để cậu thu bọn chúng trở về

Tiểu Phong thở dài gửi cả bốn đứa bọn chúng cùng với Steelix đang nằm gục
ngoài kia vào trong những quả pokemon khác của Mint, không biết hắn ta định
bắt bao nhiêu con mà có rất nhiều quả cầu

Một khối Metal Coat, bộ ba đá tiến hóa, Fire Stone, Water Stone cùng với
Thunder Stone, rất nhiều tiền bạc và một vài thứ lặt vặt ở bên trong cái túi
nhỏ

“ Đây là ?”

Cầm lấy một khối đá có màu sắc bảy sắc cầu vòng, chính giữa là một khối DNA
xoắn kép bị bẽ gảy, nó rất giống với viên đá mà Absol gửi cho Tiểu Linh, nhưng
lại cực kỳ khác biệt

Anh không biết nó là thứ gì, nhưng chắc hẳn không phải là vật tầm thường,
người phụ nữ có tên là thợ săn J đã điên cuồng đuổi theo bắt hết toàn bộ
pokemon trong hang động chỉ vì nó, tạm thời cứ cất giữ cái đã

Quay người rời đi, Tiểu Phong chẳng có một chút ám ảnh tâm lý từ một người vừa
mới chết cả, có lẽ đối với anh, ngoại trừ thân nhân cùng Tiểu Linh ra thì
pokemon còn đáng giá trân trọng hơn con người

Tiếp tục cuộc hành trình rời khỏi Valley of Steel, vừa đi vừa huấn luyện cho
những pokemon của mình liên tục, mất thêm khoảng bảy ngày Tiểu Phong cuối cùng
cũng đến một khu vực đồng bằng

Tại nơi này bắt đầu có mây trong gió nhẹ, lùm cỏ xanh tươi mát tràn đầy sức
sống , hoàn toàn khác biệt với với thung lũng kim loại vừa rồi

“ Poliwag, Water Gun, sau đó dùng Bubble nhảy lên cao xoay tròn !”

Bắt đầu huấn luyện cho thành viên mới của cả nhóm, từ lúc bắt đầu đoạn đường
hành trình cô độc này anh đã bắt đầu hiểu rõ thêm về cách suy nghĩ của các
pokemon của mình

Đối xử với bọn chúng như một con người, một người bạn đáng trân trọng, những
pokemon này giúp cho Tiểu Phong không quá cô đơn trên con đường lữ hành

Về phần năm con pokemon anh vừa mới nhặt được thì cũng không tiện gọi ra, thứ
nhất là không phải anh thu phục, thứ hai là anh cũng không có hứng thú huấn
luyện chúng, và cuối cùng là cả đám bọn nó đều đang bị thương

“ Feebas, dùng Surf rồi sau đó Ice Beam, phối hợp với Poliwag !”

Tiếp tục ra lệnh, một con cá và một con nòng nọc không ngừng bay nhảy trên bầu
trời, vẽ lên trên bầu trời một thủy cung xinh đẹp

Điêu khắc, nhảy múa, những nụ cười tinh nghịch, không quá mỹ lệ lại cực kỳ
sinh động khiến người ta tim đập thình thịch từng hồi

Hoàn thành màn biểu diễn Tiểu Phong liền ôm trở về bọn chúng, thu vào trong
pokemon quả cầu, ôm lấy Poliwag tiếp tục đi tiếp

Nhưng mà đúng ngay lúc đấy một tiếng vỗ tay từ bên cạnh vang lên không ngừng,
Tiểu Phong thấy vậy mới quay đầu lại nhìn

“ Cậu là …….”

Tiểu Phong có chút lạ lẫm với người chị gái này, lớn hơn anh khoảng năm sáu
tuổi gì đấy, cỡ tầm Brock, mặc một cái áo thun ngắn và quần bó áp sát cặp đùi

Thái độ hoang dã và mái tóc được búi sơ sài qua sau lưng, không màu mè nhưng
lại đầy cuốn rũ, bất quá nó không ảnh hưởng một tý nào đến Tiểu Phong

“ Tuyệt vời, quá tuyệt vời, màn biểu diễn lúc nãy là gì ? cậu là điều phối gia
sao ?”

Không ngừng vỗ tay hai mắt tỏa sáng nhìn về Tiểu Phong, cô gái ấy nhanh chóng
tiến lên dùng đôi mắt hiếu kỳ nhìn vào Poliwag trên tay của cậu

Sau đó hết câu này đến câu khác không ngừng đặt ra câu hỏi ngưỡng mộ màn trình
diễn lúc nãy

“ À ừm … khụ khụ, xin lỗi vì đã làm phiền cậu, tôi là Flannery, là đạo quán
quán chủ ở thị trấn Lavaridge, đang ở ngoài đây phụ giúp công việc gia đình !”

“ Đạo quán quán chủ ?”

Tiểu Phong hoàn toàn ngạc nhiên, không ngờ tới lại đột ngột gặp phải mục tiêu
của mình ngay trước khi tới đạo quán, thật là may mắn nha

Bất quá đối phương làm sao lại có hứng thú với điều phối gia của anh vậy ?
cũng chỉ là màn biểu diễn thông thường thôi mà ?

“ Cậu đang tính tham dự lễ hội hoa lệ ở Lavaridge đúng không ? mau mau theo
tôi !”

Cầm lấy tay của Tiểu Phong kéo đi một mạch liền, không đợi Tiểu Phong phản
ứng, hai người đã chạy tít vào trong thị trấn

Luồng qua vô số các ngôi nhà và người dân, cậu được cô gái trước mặt dẫn tới
một hội trường hoa lệ rộng lớn, tất nhiên là không bằng các thành phố, nhưng
nó cũng có một nét đặc trưng riêng

“ Chào mừng tới Lavaridge hoa lệ hội trường, màn biểu diễn lúc nãy của cậu
tuyệt vời lắm, so với những phần thi đấu chỉ chú trọng tuyệt chiêu, tôi có thể
thấy rõ được sự xinh đẹp và sự tươi vui của các pokemon !”


Pokemon Thủy Hệ Quán Quân - Chương #56