18 : Lịch Sử Và Gặp Lại


Thời gian của cuộc lữ hành bị trì trệ khoảng ba đến bốn ngày, Tiểu Phong từ
lúc được Beautifly cứu ra, hay nói đúng hơn là hai người bọn họ cứu nhau thoát
ra khỏi cái kén thì cho đến nay vẫn chưa tỉnh lại

Giống như là đang nằm ngủ trong khối băng lạnh giá, hơi thở và nhịp đập tuy
rất yếu nhưng vẫn có, nhóm năm người bọn họ lập tức cố gắng đưa Tiểu Phong đi
tới thị trấn Mauville để chữa trị

Brock là một Chăm sóc gia, công tác chính của anh ta chỉ là chăm sóc các
pokemon, còn đối với người thì anh ta cũng không rõ lắm, chỉ làm qua một số sơ
cứu đơn giản chứ còn tình trạng không tổn thương mà không tỉnh dậy thì Brock
cũng bó tay

“ Nè, Beautifly, Tiểu Phong có làm sao không ?”

Khuôn mặt buồn rầu có chút thiếu ngủ của cô gái tiều tụy ngồi một bên chăm
sóc, đã mấy ngày rồi cô chỉ mong cho cậu bạn đi cùng mình tỉnh dậy

Hi vọng Tiểu Phong lại có thể nấu cho cô ăn, có thể chửi cô làm cô hoảng sợ,
có thể giúp đỡ bản thân mỗi khi cô lạc lối

Thân hình tưởng chừng như to lớn ấy một khi ngất đi, với thân xác của một đứa
trẻ mười tuổi thì trong rất là đơn bạc và yếu đuối, nó nhỏ bé đến mức mà Tiểu
Linh sợ rằng chỉ bỏ qua một lúc thôi, mọi thứ sẽ tan biến

Beautifly không ngừng an ủi và chắc chắn rằng Tiểu Phong không sao đâu, nhưng
Tiểu Linh vẫn không quá tin tưởng mà canh chừng ở đây, vì hiện tại không thể
ăn uống hay vệ sinh nên cậu ta cần có một người ở bên chăm sóc

Brock muốn đảm nhiệm làm việc này nhưng lại bị Tiểu Linh từ chối, cô muốn tự
tay chăm sóc cho anh chàng này

Ash và May cùng với Max cũng cực kỳ lo lắng, bất quá bọn họ mỗi người đều có
việc phải làm, May thì đi huấn luyện cho các pokemon của mình tham gia đợt hoa
lệ đại hội

Ash thì phải chuẩn bị đi khiêu chiến đạo quán, Max lại càng lúc càng chăm sóc
cho quả trứng pokemon một cách chu đáo hơn

Tại trong giấc mơ tưởng chừng như không hồi kết, anh đang nhìn thấy cả thế
giới này dưới rất nhiều góc nhìn, không còn là thời đại hiện đại như bây giờ,
mà là rất xa xưa từ lâu vế trước

Khi mà cả hành tinh toàn bộ đều được bao phủ bởi nước biển, Celebi đang đi du
hành giữa những đoạn thời gian rất khó tưởng tượng

“ Đây là …”

Tiểu Phong hoàn toàn mơ màng với khung cảnh trước mặt mình, rất là xa lạ nhưng
lại cực kỳ quen thuộc, giống như bản thân đã từng xuất hiện ở đây trước đó rồi
thì phải

Thân hình không còn trọng lực mà lơ lăng bay lượn khắp bầu trời, nhìn thấy vô
vàn các con chim đang thuận mình theo ngọn gió, ở phía dưới là đại dương không
bờ bến, thậm chí có giương mắt ra thật cao cũng không thể thấy được đất liền

Ngay khi anh cảm thụ sự mát mẻ của gió trời không bao lâu, đột nhiên một lực
hút lại kéo cơ thể Tiểu Phong xuống, đập thật mạnh vào dưới mặt nước lạnh lẽo,
cảm giác yếu đuối giống như lúc trước truyền về

“ Cứu …”

Với tay lên cầu xin sự cứu rỗi từ một ai đó, cảm giác mập mờ bị ngọn nước
không ngừng nuốt chửng lấy anh, giống như là cơn xoáy vĩ đại của mẹ tự nhiên,
không thể nào thoát khỏi được sự trói buộc

Lần lượt ngoi đầu dậy lại bị đánh ập xuống dưới, hai chân vô lực, bàn tay
không ngừng đập để giữ thăng bằng và đưa thân mình lên hít thở

Tình cảnh lúc này giống hệt với lúc anh bị gọi sang thế giới của pokemon, mơ
hồ nhưng khát vọng sống mãnh liệt, Tiểu Phong đột ngột gào lên một tiếng như
sự phản đối lại với tất cả

“ AAAAAAAAAAAAAAAAAAA”

Không còn bỏ chạy và cầu xin như trước, toàn thân Tiểu Phong như một con nhím
đang nổi khùng muốn giãy hết sức để chiến đấu, dòng chảy của thời gian và mạch
nước ngầm dần dần nứt ra một con đường nhỏ

Vội vàng thoát khỏi nơi chốn nguy hiểm này, một lần nữa mở mắt ra thì Tiểu
Phong đã có thể hít thở và di chuyển như mong muốn, nhưng mà nơi đây rõ ràng
không phải là thế giới trên mặt đất

Xung quanh có vô số các loài pokemon hệ nước đang bơi lượn, cá, tôm, sứa, cua
… những hình dạng vô cùng kỳ lạ , coi như đọc hết cả cuốn sách về tổng quát
pokemon thì Tiểu Phong vẫn có thể lướt mắt phát hiện hàng trăm, hàng ngàn con
pokemon hệ thủy mình chưa hề biết

Chúng nó sần sùi và mạnh mẽ thô bạo hơn, cảnh tượng máu tanh cá lớn nuốt cá bé
là thứ diễn ra một thách tuần hoàn, thường quy, không có gì đáng ngạc nhiên

“ Rốt cuộc thì đây là … ?”

Nhíu mày lại, dù cho anh có là một người trưởng thành nhưng mà bị vứt vào một
nơi xa lạ, không ai quen biết, không ai giải thích cho bản thân thứ gì đang
diễn ra, sự hoang mang và lo lắng vẫn không chịu được ập vào tâm trí

Bơi lội và di chuyển như một con cá, bây giờ thì anh đã hiểu rõ được cảm giác
sống dưới biển là như thế nào, nó kỳ quái và hoàn toàn khác với loài người,
nhưng bằng cách nào mà anh hiểu được nó thật chính xác, thậm chí so với các
pokemon thủy hệ của mình còn rõ hơn

Bất quá việc anh đi tới nơi này hẳn là có một lý do, không thể nào mà bản thân
có thể yên bình sống mãi ở dưới nước như thế này được

“ ẦM”

“ OÀNH”

“ OÀNH”

Không ngừng các tiếng va chạm vang lên dồn dập, sóng dữ và bão lũ cuốn đến,
nhưng cơn oanh tạc liên tục phát ra cơn gào thét của mẹ tự nhiên

Đau đớn, hung dữ, gào thét, Tiểu Phong từ trong linh hồn cảm thấy sợ hãi, anh
tin chắc rằng nếu mình dám làm nhiều ngu xuẩn, vậy thì anh sẽ chết đến không
thể chết được hơn nữa

Ngó đầu ra khỏi mặt nước, một con cá khổng lồ toàn thân có các hoa văn, một
khu đất liền với vô số khói bao phủ, một phần mặt nước được dựng bởi dung nham
đỏ bừng, còn phía trên bầu trời thì nổi lên sấm sét không dừng

Vô số các tinh linh nhỏ bé màu xanh lá đang bay lượn khắp bầu trời, bọn chúng
đang hoảng loạn, bọn chúng đang sợ hãi, và đồng dạng, anh cũng đang sợ hãi ?

Hay nói một cách khác là cảm xúc của bản thân và những con tinh linh giống như
thuộc hệ cỏ kia được đồng hóa và truyền giao tới nhau sao ?

“ Không …”

Tiểu Phong bắt đầu mở miệng ra lẩm bẩm nói

“ Không .. cứu với .. ai đó cứu với … Suicune, Entei, Raikou, Moltre, Zapdos,
Articuno, Lugia, Ho-Oh, Mew … bất cứ ai, bất cứ ai cũng được, cứu tôi !!”

Hai mắt của Tiểu Phong căng ra, nó mơ hồ không hiểu rõ được chuyện gì, chỉ có
điều là cậu đang rất sợ hãi, sợ hãi thế giới này sẽ sụp đổ

Liên mồm nói ra những cái tên mà đến chính bản thân Tiểu Phong cũng không biết
chúng là ai, cậu hoảng sợ cầu cứu, sự bình tĩnh không thể giữ lại được nữa

Từ khắp nơi trên đại dương vĩnh cửu kia, không biết từ vùng đất liền nào mà
các con pokemon với sức mạnh có thể hủy trời diệt đất từ từ hội tụ, trên không
trung chim bay lộn xộn, ba quả cầu với màu sắc phân biệt là đỏ, xanh dương
cùng vàng không ngừng chớp nháy

Thậm chí từ tít trên xa cũng có nghe thấy sự nứt vỡ của không gian và thời
gian, lúc này thế giới quan của Tiểu Phong hoàn toàn bị đánh đổ

Những con pokemon hung dữ dần dần xuất hiện và tàn phá mọi thứ, ở dưới tận sâu
của đáy mặt nước, một con chim màu trắng với tiếng kêu chấn động gào lên làm
cho những pokemon mặt biển rung sợ

Tại trên cao một con chim phượng hoàng với vẻ đẹp mỹ lệ cũng rống một tiếng,
trời đất như đứng lại, đồng thời một tiếng chuông vang lên theo nhịp điệu, sự
nứt vỡ không thời gian cũng dừng lại

Chỉ duy nhất một kẻ lánh nạn còn có thể di chuyển tĩnh lại mang đến sự thanh
bình cho đáy biển, một con sói màu xanh dương đang nhảy múa rửa sạch mặt nước,
mang đến sự tinh khiết và bình an cho mỗi người

Tiếng ca từ sâu dưới đáy biển, tiếng hót nhẹ nhàng ở trên trời, không biết sự
an bình này sẽ kéo dài được bao lâu, nhưng Tiểu Phong biết đây sẽ không phải
là cái kết

Con sói màu xanh Suicune như một ngọn gió bắc vội vàng vụt tới gắp anh bỏ đi,
trước khi bỏ đi nó còn nói tới

“ Người không thuộc về khoảng thời gian này không nên quá xâm nhập vào bên
trong, hãy nhớ, ngươi là người ta chọn để mang sự hung dữ đáy đại dương trở về
bình tĩnh

Một lần nữa khi cơn thịnh nộ đại tràn đến, những thần thú mang ti chức sẽ trở
nên hỗn loạn, lúc đó lịch sử sẽ tái diễn, lục địa bị xâm thực, thế giới trở
lại thành quả cầu nước

Ngăn cản nó !”


Pokemon Thủy Hệ Quán Quân - Chương #18