Phong Cấp Vân Nộ


Người đăng: Longkiettruong

Tình thế trước mắt vô cùng hung hiểm, Nhiếp Phong biết kế khích hổ vồ sói này
khó có thể duy trì được lâu.

Nhiếp Phong cả đời chinh chiến đã từng giao thủ với những cường giả vô cùng
lợi hại như Kiếm Ngục trong Kiếm Giới với Huyền Thiên Bách Đạo Kiếm biến hóa
vi điệu.

Từng sơ hội thế ngoại cao nhân một trong Tứ Đại hộ pháp Ẩn Kiếm Lưu là Hải
Trạch Võ Lang. Đối đầu với cao thủ cấp số của Đông Doanh là Huyền Vũ Quân của
Huyền Thương Võ Đạo.

Tất cả bọn họ đều tinh thông võ nghệ nội công siêu quần, nhưng chưa từng cho
Nhiếp Phong cảm giác áp bức như đám người trước mặt này.

Xét về thực lực thì bên phe Tuyệt Tâm bất cứ cao thủ nào cũng có tu vị ngang
với Phong Vân hai người họ.

Nếu quả thực phải giao tranh chính diện thì song quyền nan địch vạn thủ, bên
ít nhân lực hơn chắc chắn sẽ gặp bất lợi.

Địch đông ta ít trong khi Bộ Kinh Vân tay không có Tuyệt Thế Hảo Kiếm, khó
lòng người Kiếm hợp nhất khiến cho sức mạnh giảm đi đáng kể.

Nhiếp Phong đứng lặng một chỗ hồi lâu trong đầu ông đã có tính toán, y biết
rằng quyết chiến ngày hôm nay là không thể tránh khỏi. Kinh nghiệm lịch luyện
giang hồ khiến Phong thần có dự cảm, nếu sinh tử chiến ngày hôm nay sẽ có hậu
quả khôn lường với phe mình.

Ngay đến Phong Vân cũng không giám chắc có thể chiến thắng phe Tuyệt Tâm.
Nhiếp Phong luyện băng tâm quyết tâm tịnh như kính, không bị những biến chuyển
xung quanh lay động.

Chân tuy đứng lặng một chỗ nhưng tâm của Nhiếp Phong đã hòa theo cơn gió len
lỏi khắp nơi. Không hổ danh là thần gió Nhiếp Phong dùng tâm hòa trong gió
thăm dò tâm lý của kẻ địch.

Có được tu vị ý hòa vạn vật thu phóng tự nhiên này, chỉ có thể có ở người tâm
nhược băng thanh thiên tháp bất kinh mà thôi. Tin rằng trên đời ngoài Nhiếp
Phong khó có người nào đạt đến cảnh giới thượng thừa này.

Gió thổi nhè nhẹ lướt qua các cao thủ bên phe Tuyệt Tâm, vừa lướt qua Độc Cô
Nhất Phương cảm thấy ông ta nội thương không nhẹ. Bề ngoài dửng dưng nhưng bên
trong đang toàn lực vận công trị thương.

Người kế bên là một người mang hỏa khí cường liệt, mang trong mình hai luồng
chân khí nóng lạnh đối ngược nhau. Dưới chân ông ta một bên lửa làm khô đất,
bên còn lại băng hàn bốc lên làn khói mỏng dưới chân ông ta. Người này là cao
thủ xuất thân từ Vô Thiên Luyện Ngục tu vị cực cao võ học ông ta đi theo hai
cực âm dương đối ngược nhau vô cùng độc đáo.

Bên phải Tuyệt Tâm là một lão nhân thần bí, khi Nhiếp Phong tâm hóa gió lướt
qua thì cảm thấy người này như một thanh cổ kiếm. Không hừng hực ánh sáng chói
lóa cao ngạo như Kiếm Thánh Long Nhi, không uy phong lẫm liệt như Mộ Ứng Hùng.

Mà ngược lại là một thanh kiếm u quang ảm đạm. Người tuy điềm đạm khoan thai
nhưng toát lên kiếm ý vô thượng. Trong đời, người Nhiếp Phong gặp có được tu
vị kiếm thuật thượng thừa như thế này chỉ có Vô Danh mà thôi.

Lướt qua lão quái kiếm tâm Nhiếp Phong hướng tới kẻ thù không đội trời chung
Tuyệt Tâm. Tuy mất một tay và nhiều lần thảm bại nhưng trên mặt hắn vẫn giữ
được sự trầm mặc lãnh ngạo. Ấn dương nhô cao hai con mắt hõm vào trong toát
lên vẻ thâm sâu bất định. Thực lực Tuyệt Tâm hiện tại có mạnh hơn so với trước
kia hay không điều đó vẫn còn là ẩn số.

Nhưng có thể khẳng định mỗi lần hắn xuất hiện trở lại đều vô cùng nguy hiểm.
Dã tâm, thâm hiểm biết tiến biết lui, ra tay cực tàn nhẫn những thứ xấu xa tà
ác nhất đều hội tụ đầy đủ trong con người hắn.

Cuối cùng là lão cường nhân mới tới, nhìn tướng mạo, dáng vóc cao lớn với cá
tính bá đạo của ông ta. Khiến Nhiếp Phong nhớ đến Thất Hải Long Vương một
trong ba nô bộc của Vô Danh.

Khác với sự nóng nảy cuồng nộ của Long Vương, người này kiên cường không nộ
nhưng có khí độ khiến người khác phải khiếp sợ.

Thần gió sau một hồi đi do thám tình hình đã nắm bắt được phần nào đó sức mạnh
của phe địch. Vậy còn phe mình Vân sư huynh đang nghĩ ngợi điều gì.

Bộ Kinh Vân sau khi đứng lặng quan chiến một hồi lâu, con người này từ khi
sinh ra đã mang theo sự cô độc. Sau bao nhiêu năm tuổi tác đã nhiều lên, tóc
trên đầu cũng đã điểm sương, nét gian nan từng trải hiện rõ trên khuôn mặt.

Nhưng dáng vẻ trầm mặc và khuôn mặt lạnh lùng cùng ánh mắt phát ra nhãn quang
ớn lạnh ấy vẫn không hề thay đổi.

Bất Khốc Tử Thần đang nghĩ gì không ai biết được ngay cả sư đệ cùng vào sinh
ra tử với Y là Nhiếp Phong còn không biết thì người khác làm sao mà hiểu được
chứ.

Bộ Kinh Vân bỗng quay lưng lại bước về phía Tình Di, Nhiếp Phong chỉ nhìn qua
đã biết Bộ Kinh Vân định làm gì anh cũng ngầm đồng quan điểm với Vân sư huynh.


  • Tình Di! Cô giúp ta trông chừng Thiên Nhi, trận chiến này sẽ vô cùng ác
    liệt ta nghĩ cô nên đưa Thiên Nhi rời khỏi đây. Ta sẽ giúp cô tìm lại Thiên
    Nhai.

Tử thần là người nói ít làm nhiều, mà làm nhiều đôi khi cũng chẳng cần phải
nói chứ đừng nghĩ là sẽ nhờ cậy người khác.

Bóng đen to lớn sừng sững như núi trước mặt Tình Di chính là Bất Khốc Tử Thần
mà khắp cả giang hồ Trung Nguyên khiếp sợ. Hôm nay ông ta lại giao đứa con của
Bộ Thiên cho cô ta.

Cùng với lời nói trầm mãnh uy nghiêm từ Tử Thần toát lên một giá trị đáng tin
cậy hiếm có, khiến cho người ta không thể không vững tâm.


  • Đúng đó cô nương nên đi trước đi. Thiên Nhai được Kiếp Vanh mang đi cũng
    không phải là điều quá lo ngại. Dị thú này là nô bộc của Phong Nhi tin rằng nó
    sẽ không làm hại thằng bé.

Nhiếp Phong biết sau khi mất con tâm trạng Tình Di có chút hoang mang hoảng
hốt, nên đã lên tiếng trấn an tinh thần cho cô ta.

Được hai thần thoại nói sẽ tìm lại con cho mình, Tình Di cũng phần nào có chút
yên tâm, huống chi Thiên Nhai cũng là đồ tôn của Nhiếp Phong ông ta không thể
không ra sức cứu cháu mình.


  • Tiền bối! Xin người hãy yên tâm Thiên nhi cứ giao cho tiểu nữ.

Tình Di sau khi nhận lời ủy thác Thiên Nhi của Bộ Kinh Vân, liền nhanh chóng
dùng thân pháp triển thân rời khỏi Hoàng Lăng Mộ Thất thật nhanh, tránh làm
vướng chân hai vị tiền bối.

Sau khi Tình Di đi khỏi thì Bộ Kinh Vân cũng đã có phần yên tâm về con của Bộ
Thiên, tin rằng Tình Di sẽ chăm sóc cho đứa trẻ được chu đáo. Việc quan trọng
lúc này là chuẩn bị tinh thần cho trận đại chiến sắp tới.

Bộ Kinh Vân cả đời nam chinh bắc chiến chưa bao giờ bước chân và bá chưởng của
mình biết sợ hãi. Nhưng duy chỉ có lần này anh ta có cảm giác thiếu đi một
điều gì đó quan trọng.

Phải rồi đối với cuộc chiến này thì với Bộ Kinh Vân mà nói nó cũng không có
điểm gì khác biệt so với những lần tử chiến trước đó của Tử Thần.

Nhưng khi chuẩn bị ứng chiến thì Bộ Kinh Vân cảm thấy bàn tay mình thật có sự
trống rỗng, lúc này Vân mới nhận ra trước giờ sinh tử chiến trong tay luôn có
Tuyệt Thế Hảo Kiếm.

Thanh hắc kiếm này có thể xem là lão bằng hữu của Tử Thần, đã bao năm kề vai
tác chiến, sinh tử quan đầu đều sát cánh bên nhau. Từ Trung Nguyên đến Đông
Doanh cũng vì Hảo Kiếm trong tay làm cho tinh thần Bộ Kinh Vân luôn có điểm
tựa vững chắc.

Nay khi sinh tử chiến gần kề Bộ Kinh Vân mới nhận ra lão bằng hữu của mình đã
không còn bên cạnh cùng tiến lui nữa. Bất giác trong lòng Bộ Kinh Vân cảm thấy
trống rỗng.

Cảnh giới tối cao trong kiếm đạo không hẳn là nhân kiếm hợp nhất mà chính là
tâm ý tình cảm giữa người và kiếm có thể xem nhau như bằng hữu. Trên đời thứ
tình cảm nào có thể thấu hiểu nhau hơn tình bằng hữu.

Trong đời Bộ Kinh Vân chỉ có hai người bằng hữu thật sự vào sinh ra tử mà
khiến tử thần vững tâm khi sát cánh. Thứ nhất là Nhiếp Phong người huynh đệ
sinh tửu tương giao nhiều năm vốn chẳng có lời lẽ nào có thể kể xiết hết tình
cảm của hai người họ.

Còn người bằng hữu chí cốt thứ hai đối với Bộ Kinh Vân có lẽ chỉ có thể là
Tuyệt Thế Hảo Kiếm mà thôi.

Người còn kiếm còn người bại kiếm vong, Tuyệt Thế Hảo Kiếm đã không còn trong
tay khiến trong lòng Bộ Kinh Vân cảm giác như có một sự mất mát vô cùng to lớn
vậy.

Bộ Kinh Vân cũng không thể ngờ được rằng có ngày Tuyệt Thế Hảo Kiếm sẽ bị gãy.
Lúc thân kiếm nứt làm hai khi Tuyệt Thế Ma Kiếm xuất thế chính là điềm báo
Tuyệt Thế Hảo Kiếm đã thực sự mệt mỏi như cung giương hết cỡ sau nhiều năm
chinh chiến.

Đáng ra lúc Ma Kiếm, Hảo Kiếm tranh phong hắc kiếm này đã gãy, nhưng có lẽ Hảo
Kiếm còn quyến luyến chủ nhân mà đã gắng gượng. Bởi thân kiếm qua bao năm
thắng đã bị nứt vỡ giống như con người bị thương tích trên mình sau khi trải
qua nhiều trận tử chiến vậy.

Đến khi Vô Tình đản sinh, thanh thần binh này đúng thật là thiên hạ nhất kiếm,
chỉ một chém đã khiến Tuyệt Thế Hảo Kiếm phân hai trước sự ngỡ ngàng của Bộ
Kinh Vân.

Không phải do Vô Tình sắc bén hơn Hảo Kiếm mà do kiếm đó mới khai phong cùng
đệ nhất tà ác trong Kiếm Giới Ma Khôi trú nhập. Chưa kể được tắm máu tối cao
cường giả Đại Ma Thần khiến kiếm sắc càng thêm bén.

Còn Hảo Kiếm thân đầy thương tích khi bị Vô Tình chém chúng chẳng khác nào một
ông già yếu đuối toàn thân già cỗi bị một thanh niên mới nổi như mặt trời buổi
trưa vùi dập.

Kết quả Hảo Kiếm phân hai là điều tất yếu, Bộ Kinh Vân giờ đây thiếu đi lão
bằng hữu Tuyệt Thế Hảo Kiếm khiến tâm thần có chút trống rỗng. Nhưng Bất Khốc
Tử Thần thân kinh bách chiến đấu tâm chưa bao giờ suy giảm cả.

Nhiếp Phong nhìn Bộ Kinh Vân hai người cũng ngầm hạ quyết định sẽ kề vai tác
chiến vì thiên hạ chúng sinh, cũng vì con của Dịch Phong trận này không thể
bại.

Bộ Kinh Vân lạnh lùng bước tới trước, đứa nhỏ đã giao cho Tình Di nên tay chân
đã không còn vướng bận gì nữa.

Mỗi bước đi của Bộ Kinh Vân đều có khí đen lãnh khốc tỏa ra, có thể thấy Tử
Thần đang vận nội công lên cao để chuẩn bị quyết chiến.


  • Phong sư đệ! Chúng ta chuẩn bị đánh bại bọn chúng.


Phong Vân Quyển 4 Đại Kiếp - Chương #32