Ta Nợ Ngươi Nhân Tình


Người đăng: MonsterALVH

Dưới ánh trăng màn đêm sơn mạch, Bùi Tranh tiếng nói có chút phức tạp!.

" Ngươi là người gia ? " Trần Ngọc Dao tựa như không mấy ngạc nhiên phản ứng,
Bùi gia dù sao cũng là một trong ba gia tộc lớn dưới Trấn Linh Tông, lấy nàng
là người ma đạo, há có thể không biết.

Bùi Tranh trầm mặc, thật lâu sau hắn chậm rãi lắc đầu nói, " Ta không phải
người Bùi gia "

Trên thực tế, hắn đã cho mình không phải là Bùi gia người, nhưng phụ thân hắn
họ Bùi, hắn không thể nào không lấy họ Bùi được, có thể hắn không cho mình là
người Bùi gia.

Bùi Tranh cũng có triết lý riêng của mình, người phạm ta, ta phạm người, mặc
kệ đối phương là ai, nếu có thể xúc động đạo tâm của hắn, trực tiếp bị khóa
chặt.

Hơn nữa, Bùi Tranh trước kia đã chết, hắn được Vô Nhai Tử cứu sống về sau, hắn
đã thay đổi, có thể nói bây giờ hắn, chân chính trở thành người khác!.

" Chẳng lẽ có chuyện gì sao " Trần Ngọc Dao thấy hắn thần thái phức tạp, ánh
mắt có chút hiếu kỳ hỏi, nàng ẩn ẩn cũng phải hiện bên trong có cố sự buồn nào
đó, nhưng hết lần này tới lần khác, hắn cũng chỉ trầm mặc.

" Ta có dòng máu của thanh lâu, bà ngoại ta là thanh lâu kỹ viện, vì thế... ta
không phải Bùi gia " Bùi Tranh trầm mặc một hồi, ánh mắt hắn ngắm nhìn thương
khung, chậm rãi từng câu nói.

Hắn đây không phải hận bà ngoại hắn, hắn hận nhất chính là Bùi gia, hắn hận
cái phong tục cổ hủ này, hắn hận Bùi gia... lòng người!.

Trần Ngọc Dao nhẹ thở dài một hơi, nàng tuy chưa từng cảm nhận bên trong con
lẻ của gia tộc, thế nhưng nàng cũng nghe không ít người như vậy, tất cả bọn
hắn không được công nhận quan hệ công minh, hai người từ một lúc nào đó vụng
trộm sinh con đẻ cái.

Khi bị phát hiện về sau, bọn hắn làm người gia tộc không công nhận, chịu đựng
nhục nhã khinh miệt,... hết thảy quy vào không có thuần khiết dòng máu.

Bùi Tranh ánh mắt cũng trở nên đạm mạc đi, mấy chuyện như thế này, hắn cũng
không muốn để ý nhiều, bản thân trong mắt đối phương mà nói, tựa như sâu kiến
một dạng, hắn bây giờ chỉ có thể kiên trì trở nên mạnh mẽ.

Bùi Tranh ánh mắt trở nên hơi thâm thúy, nhìn xinh đẹp tuyệt trần nữ tử đối
diện, trầm tư một lát, trong mắt hắn tựa như thôi diễn đi ra một con đường,
tiện mồm nói " Ngươi vì sao lại bị ba người lúc trước truy sát "

Hắn lúc trước có nghe Long Hoành nhắc tới, thế nhưng bên trong dù sao cũng nữa
thật nữa giả, có thể hắn ẩn ẩn đoán ra một số hình ảnh, nhưng ý đồ bên trong
thì lại mờ mịt,

Mà đây cũng chỉ là hắn tiện mồm hỏi mà thôi, việc này dù sao cùng hắn không có
quan hệ gì, hơn nữa lấy đối phương tu vi cao, hắn cũng không dám cưỡng cầu, mà
quan trọng nhất, hắn cũng không mấy quan tâm.

Hắn hỏi như vậy, cũng vì nghe thấy có mấy phần liên quan tới hai chữ Bùi gia!.

" Ta người Trấn Ma Tông, xâm nhập vào bên trong Trấn Linh Tông là có một
chuyện ... " Trần Ngọc Dao nói tới, dừng lại một chút, vẫn có một số chuyện
nàng không thể tiết lộ, mặc dù Bùi Tranh có cứu nàng, thế nhưng có thể vẫn
không biết lòng người.

Đối với cái này, Bùi Tranh lại không có khó chịu gì, hắn trong lòng bên trong
lại âm thầm tán thưởng đi ra!.

" Trong lúc thực hiện chuyện đó, ta bị cao tầng tông môn phát hiện!, bọn hắn
liên thủ lại trấn áp, thế nhưng ta lại may mắn thoát đi " Trần Ngọc Dao từ từ
nói.

" Sau đó, một thân mang trọng thương, tu vi rơi xuống, bị dưới đông đảo đệ tử
cùng cao tầng tông môn truy sát... "

" Có thể lúc trước ba tên kia sinh lòng háo sắc, nếu không bọn hắn truyền tin
nhau, cao tầng tông môn thực lực tìm đến mà nói, ta liền bị trấn áp từ lâu "
Trần Ngọc Dao thở dài một tiếng, nàng cảm thấy bản thân đến bây giờ còn sống
sót, đó cũng là một chuyện rất là khó tin.

Bùi Tranh gật gật đầu, tràng cảnh này hắn cũng đã đoán ra một hai, bất quá
ngẫm lại, hắn từ từ nói " Có thể lần này sự việc, ngươi đã thập tử vô sinh "

Có thể nàng tu vi cao, nhưng dưới sinh sinh bị đánh trọng thương rớt tu vi,
nếu lúc trước ba tên Long Hoành không có sinh ra háo sắc, lấy bọn hắn truyền
tin tới, cao tầng cường giả tông môn liền lập tức xuất hiện, đưa tay trấn áp,
đến lúc đó nàng khả năng tự bạo cũng không có.

Mà nếu không có Bùi Tranh lúc đó xuất hiện cực kỳ đúng lúc, nàng cũng chết từ
lâu!

" Vì thế, ta nợ ngươi một nhân tình " Trần Ngọc Dao trong trầm mặc đắng chát,
trong mắt chỗ sâu có ý cười hiện lên, nàng không phải lấy đối phương thấp kém
thân phận mà khinh thường, người này có thể đã cứu nàng khỏi tử vong.

Bùi Tranh cũng là cười cười, ra vẻ hơi khách khí " Ta cũng chỉ là tiện tay mà
thôi, Trấn Linh Tông ta cũng không có hảo cảm gì "

" Như vậy đi, nếu ngươi không chê, gia nhập chúng ta Trấn Ma Tông " Trần Ngọc
Dao con ngươi chỗ sâu lóe lên giảo hoạt, phát hiện Bùi Tranh rất là không tồi
người, đưa về tông môn coi như là chuyện tốt.

Bùi Tranh hơi kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới đối phương thế mà mời chào
chính mình, có thể hắn cũng không vội đồng ý, trước hết phải xem lai lịch thế
nào, hỏi " Trấn Ma Tông ? "

Mắt thấy Bùi Tranh mờ mịt, Trần Ngọc Dao sửng sờ, sau đó lộ ra nụ cười yếu ớt
nói " Chúng ta sống ở đây, gọi là Thiên La Tinh to lớn... bên trong có ba khối
đại lục theo thứ tự gọi là Man Hoang, Lộ Thiên và Thông Thiên... "

" Mà chúng ta đang ở bên trong Man Hoang đại lục phía đông mạch... ở trong này
có bốn môn phái Trấn Sinh Tông, Trấn Linh Tông, Trấn Ma Tông và Trấn Quỷ Tông
"

Trần Ngọc Dao chậm rãi nói, trong lời nói của nàng, lộ ra một ước mơ, đó là
ngắm nhìn bên ngoài Thiên La Tinh.

Bùi Tranh nghe đến kể ra, sắc mặt bừng tỉnh hiểu biết, nguyên lai hắn sống bên
trong một thế giới to lớn như vậy, bản thân hắn còn tưởng như con kiến nhỏ bé,
không bao giờ có thể đi hết Thiên La Tinh.

" Ngươi có thể đảm bảo cho ta gia nhập Trấn Ma Tông " Bùi Tranh khắc ghi lời
nói về sau, nhìn về phía nữ tử tuyệt trần, hỏi thử một câu.

Người có thể mời chào hắn gia nhập tông môn, ắt hẳn địa vị trong đó vô cùng
cao, chỉ cần tới một lời nói, hết thảy không ai dám phản đối.

Huống hồ bên trong tông môn gia nhập nghiêm ngặt, hết thảy phải cần nắm rõ
thông tin từng người, tránh trường hợp nội gián kéo vào, có thể Bùi Tranh lại
là người trong chính đạo dưới Trấn Linh Tông Bùi gia, hết thảy để hắn muốn gia
nhập vào ma đạo, đó là cực kỳ khó khăn sự tình.

" Ta có thể mời ngươi, hiển nhiên phải để ngươi gia nhập a " Trần Ngọc Dao lời
nói tự tin, hiển nhiên vô cùng chắc chắn sự tình, huống chi bây giờ nàng còn
đang nợ hắn một cái nhân tình.

Nhân tình này, có thể không đơn giản là trả bằng vật chất, mà nàng cũng không
phải là con người như vậy!.

Bùi Tranh thấy Trần Ngọc Dao tự tin thái quá, nhất thời sinh ra do dự, có chút
khó khăn lựa chọn, hắn không phải là kiêng kỵ ma đạo, nhưng đây dù sao cũng
coi như một sự kiện lớn trong đời hắn.

Chọn huynh đệ mà chơi, chọn tông môn tu luyện, chọn đại đạo cảm ngộ, chọn nữ
nhân làm vợ, chọn đạo tâm đường đi... hết thảy là những sự kiện lớn trong đời
Bùi Tranh, há có thể hắn không do dự.

" Bùi Tranh, người không cần phải kiêng kỵ ma đạo, tuy chúng ta được người đời
xem như ác ma giết người như rác... thế nhưng còn hơn những lũ gian trá chính
đạo nhiều " Trần Ngọc Dao ẩn ẩn đoán ra Bùi Tranh suy nghĩ, giờ khắc này lại
không có phản bác, nhưng nói đến bên nào cũng có khuyết điểm của mình.

Chí ít, bọn hắn ma đạo làm việc ngay thẳng, giết người tự nhận, không như
chính đạo tỏ vẻ bề ngoài quang minh lỗi lạc, nhưng bên trong lại gian trá xảo
quyệt.

Nghe Trần Ngọc Dao đắc ý đoán ra suy nghĩ của mình, Bùi Tranh lại cười cười
trong lòng, có thể nàng lại đoán sai hắn ý nghĩ, không phải hắn kiêng kỵ ma
đạo, mà là hắn đối với đạo tâm của mình còn quá mờ mịt.

Lúc trước tràn ra thánh khiết quang mang, phản ứng với ma quỷ, Bùi Tranh lo
lắng đạo tâm của mình tiếp xúc với ma đạo một khắc, có thể hay không sinh ra
phản tổ, nếu là như vậy, hắn đại đạo con đường trực tiếp bị phế bỏ.

" Muốn tìm ra đạo tâm con đường, trước hết đặt nó vào nguy hiểm... chỉ có thể
cầu tạo hóa bên trong sinh tử " Bùi Tranh trong lòng thầm nhủ, trong mắt lóe
lên vẻ kiên định chi ý.

Trần Ngọc Dao bên cạnh trong lòng khẽ giật mình, cảm nhận Bùi Tranh cái kia vô
cùng kiên định ánh mắt, tại đồng lứa phía trong, hết thảy bị hắn siêu việt,
chí ít một số người đi trước tu hành, cũng đều không có tâm cảnh kiên định như
vậy.

Trần Ngọc Dao trong lòng giật mình sinh ra một chút hiếu kỳ, Bùi Tranh sống
quá nội tâm, nàng trong lòng không hiểu dâng lên một cổ muốn đi thăm dò hết
thảy của hắn.

Cái này hay lại càng để nàng giật mình hơn, phải biết trước kia bản thân luôn
luôn thanh lãnh đạm mạc không quan tâm mọi chuyện, lạnh lùng hàn băng để người
ta vì đó mà tránh xa, thế nhưng tại đối với Bùi Tranh một khắc, hết thảy cải
biến không còn.

Đè xuống nội tâm nao nao, Trần Ngọc Dao kiên nhẫn hỏi một câu " Bùi Tranh, ý
ngươi thế nào "

" Còn thế nào, ta bây giờ dù sao cũng không có nhà để đi, có một người tốt như
vậy mời, há có thể từ chối " Bùi Tranh cười cười, bày phía trước hắn lúc này,
Trấn Ma Tông chính là con đường sáng nhất của hắn.


Phong Thần Diệt Đạo - Chương #16