Người đăng: tieudieu1997
Trong cung điện,Tiêu Phàm ngồi trên vương tọa đứng kế bên là Tiêu Nhị nhị đệ
của hắn.Trước mặt hắn hiện không phải là những Yêu Vương kia.Mà trước mặt hắn
hiện giờ có bốn người thanh niên và một tiểu nữ cả năm người vừa tròn 15 tuổi.
Tiêu Phàm liết nhìn tất cả một lượt ánh mắt dừng lại trên người một thiếu
niên.Thiếu niên này có đôi mắt sáng,gương mặt thư sinh,trên người khoác một
thân bạch bào.Không thể không nói thiếu niên anh tuấn.
Tiêu Phàm nhìn người thiếu niên thì ánh mắt nhu hòa xuống:
-Phong nhi con lại quạy phá rồi…
Thiếu niên này không ai khác là đứa trẻ năm xưa mà Tiêu Phàm cứu .Sau khi Tiêu
Phàm cùng Tiêu Nhị đưa giọt huyết vào cơ thể của đứa trẻ thì điều không lường
trước được đã sảy ra.Giọt máu vừa tiến vào thì sức mạnh còn sót lại của đứa bé
lập tức áp chế lấy giọt máu đó làm nó từ từ co rút lại vào đan điền của đứa
trẻ.Tiêu Phàm cố gắng nhiều lần nhưng vẫn không thể hòa tàn giọt máu đó.Thế
nên hắn đã bỏ ra một ngàn năm công lực phong ấn đi sức mạnh đó làm nó chậm rải
tái phát ra.Dù vậy cũng chỉ duy trì cho đứa trẻ thêm năm năm.
Hắn đã dùng hết tất cả các cách nhưng vẫn không thể cứu đứa trẻ này.Vậy nên từ
lúc đó tới bay giờ hắn rất thương yêu chiều chuộng đứa bé này dù hắn và đứa bé
này không có cùng giọt máu.
-He..He…Đâu có phụ thân.Chúng ta chỉ luận bàn chơi đùa tí thôi mà phải không Bàn Tử?
Bàn Tử tên thật là Tiêu Diệp con trai của Tiêu Nhị nhưng do Tiêu Diệp quá mập
nên Tiêu Phong thường gọi Tiêu Diệp là Bàn Tử.Bàn Tử đang gật gờ gù gờ thì
nghe Tiêu Phong âm thanh không kịp chuẩn bị:
-Không phải ta,không phải ta.Ta không có đi xem Tiêu Hi tắm.Do Tiêu Phàm lôi kéo ta.
Bàn Từ không biết răng khi hắn nói xong thì có ba cặp mắt bắn tới hắn như muốn
ăn tươi nuốt sống hắn vậy.Chỉ để Tiêu Phàm cái miệng há to nhìn hắn.
Tiêu Phàm nhìn tất cả chỉ biết cười khổ.Tiêu Hi là con gái của Thất Thải mãng
xà Vương.Còn hai thanh niên là con Trai của Hổ Vương tên là Tiêu Vương và Tiêu
Thiên.
Yêu Tộc kết hôn với Nhân Tộc lúc sinh ra đã hóa hình.Do đều kết hôn với Nhân
Tộc nên tất cả lúc sinh ra đều đã hóa hình.
Tiêu Phàm biết do Tiêu Phong và Bàn Tử kéo nhau đi xem Tiêu Hi tắm bị Tiêu
Vương và Tiêu Thiên bắt gặp.Dẫn đến hai bên đánh nhau nhưng vì Tiêu Phong đã
bước vào Phàm Nhân Cảnh giới thoát khỏi trói buộc của phàm nhân bình thường
nên Tiêu Vương và Tiêu Thiên đánh không lại đã thế còn bị đánh ngược.
-Tất cả đến đây thôi lui ra hết đi
Bước ra khỏi đại điện Tiêu Vương và Tiêu Thiên nhìn về Tiêu Phong :
-Chờ vài ngày nữa hai huynh đệ chúng ta bước vào Phàm Nhân Cảnh giới chúng ta lại so chiêu luận bàn
Tiêu Phong vừa bước ra khỏi đại điện liền nghe âm thanh Tiêu Vương và Tiêu
Thiên vọng đến.Hắn quay nhìn Tiêu Vương rồi cười nhẹ một cái.Phụ Thân từng bảo
với hắn răng hắn chỉ có thể luyện đến Phàm Nhân Cảnh giới không thể tiến thêm
bước nữa bởi cơ thể của hắn không như bao người khác.Hắn nhiều lần hỏi Phụ
Thân nhưng Phụ Thân không trả lời hắn.
Có một lần Nhị Bá Tiêu Nhị nói với hắn rằng’’Do kinh mạch của hắn từng được
chữa trị tạo thành tổn thương đối với kinh mạnh khiến kinh mạch hắn dễ đứt vở
mạch’’
Phàm Nhân Cảnh Giới lấy khai mạch làm chuẩn.Con người gồm 36 đường kinh
mạch.Từ nhất mạch tới thập nhị mạch là sơ kỳ.Từ 12 mạch tới 24 mạch là trung
kỳ.Khai từ 24 đến 30 mạch là hậu kỳ.Từ 30 đến 36 mạch là Viên Mãn.
Tiêu Phong là Phàm Nhân Cảnh Trung kỳ hắn đã khai được Nhị Thập Tứ mạch.Lần
đầu khai mạch hắn đã biết kinh mạch của hắn không giống người khác.Kinh mạch
của người khác để chứa nội lực và hấp thụ khi giao đấu.Nhưng hắn lại khác,kinh
mạch của hắn chứa rất ít nội lực ít hơn hẳn với người khác.Lúc hắn vận công
nội lực thoát ra thì nhiều nhưng hấp thụ lại rất ít.Thế nên hắn rất nhanh hết
sức khi giao đấu.
Hắn thở ra một hơi lấy tay lôi kéo bàn tử đi xuống núi.Hắn không biết rằng một
lần xuống núi này cũng là một lần hắn nhìn thấy Phụ Thân hắn…