27:ngoại Truyện(1)


100 năm trước

Đông Hải Thần Châu nơi mà cả võ lâm đều đồn đại rằng có 3 vị tuyệt thế cao thủ
với cái tên mà võ lâm đặt "Tà Ma Tam Chí Tôn" người thứ 1 được biết với tên
"Cương Liệt Quỷ Tôn" người thứ 2 với cái tên "Mệnh Khốc Ma Tôn",người thứ 3
"Huyết Sát Thiên Tôn",ngay cả "Càn Khôn Ngũ Tuyệt" và "Lục Đại Vô Thần" 2 thế
lực rất mạnh lúc bấy giờ cũng phải kiêng dè

bởi chỉ cần 1 trong 3 Chí Tôn ra tay là họ không thể ngăn cản được,nhưng trong
3 chí tôn đó có 1 người đã sa vào ma đạo khiến cho võ lâm thời đó nổi loạn và
chính năm đó mà cả chính-tà buộc phải hợp sức ngăn cản, 2 vị chí tôn còn lại
buộc phải ra tay phong ấn kỳ kinh bát mạch giam tại Thiên Long Thần Cung nơi
rất bí mật do Hoa tộc canh giữ qua các đời gia chủ.Từ đó câu chuyện chìm vào
quên lãng

-ha ha ha ha đó chính là 3 kẻ mà đạt đến cảnh giới tối cao của võ học,ha ha ha thế nào thiếu hiệp,ngươi nghĩ thế nào nếu giả sử đụng độ 1 trong số họ

1 ông lão ngồi đó cười lớn nói

Vị thiếu hiệp đang ngồi nghe là 1 người tầm 25-26 khuôn mặt tuấn tú,tuổi râu
để quai nón nhưng cả người toát lên sự lạnh lùng chết chóc sau lưng đeo 1
thanh đao nhìn vào tu vi võ công thì vị thiếu hiệp này đã gần chạm đến ngưỡng
cửa tối cao võ học.Nghe đến đó,

chàng thiếu hiệp cười lớn mang theo luồng nội công khiến cho cả quán phải chấn
động

-Cảnh giới tối cao sao,hahahaha,càng hay kẻ nào mạnh ta càng muốn khiêu chiến,nếu đối đầu cứ thử tuyệt học "Vô Diệm Tuyệt Trần Đao" của ta

-Ồ thiếu hiệp à,tuy họ đã đạt đến cảnh giới đó nhưng vẫn còn nhiều thứ mà họ vẫn chưa khám phá họ luôn tìm tòi,cảnh giới võ học chưa bao giờ có giới hạn,kẻ mạnh thì sẽ có kẻ mạnh hơn

-Được rồi,đa tạ đã cho kể cho ta nghe,cáo từ

Chàng thiếu hiệp đứng dậy trả tiền rồi vận nội khí khinh công bay vút mất

-Tu vi võ công thật mạnh vừa rồi chỉ là cười thôi mà đã khiến ta rối loạn kinh mạch thật không hổ danh con trai của "Đao Hoàng:Bá Kình"-lão già cảm thán nói

Tại 1 khu ngư cảng,trời nắng chói chang oi ả khiến ai cũng mệt mỏi,từ đâu đó
xuất hiện 1 bóng ảnh đáp xuống đất Vụt...Vụt..Bịch phải rồi bóng ảnh đó chính
là vị thiếu hiệp ngồi quán nước lúc trước,hắn tiến tới 1 ngư dân gần đó

chắp tay ôm quyền nói

-Các hạ có thể chỉ cho tại hạ đến Đông Hải Thần Châu được không

Lão ngư dân ngạc nhiên nhìn vị thiếu hiệp

-Chẳng hay thiếu hiệp có chuyện gì ở đó,nhưng để đến đó thì rất xa,cơ mà căn bản thì chẳng ai rảnh rỗi cả,xin lỗi thiếu hiệp

Không buông bỏ vị thiếu hiệp hỏi tất cả các ngư dân nhưng đều chung cái lắc
đầu,nhưng rồi đến 1 người chỉ cho vị thiếu hiệp đó có 1 người sẽ dẫn đường

-Đông Hải Thần Châu sao,các hạ hãy tìm lão Mao Tiều,lão ấy sẽ dẫn đường cho thiếu hiệp

Sau khi hỏi han xong thì cuối cùng thiếu hiệp đó cũng tìm được nơi ở nhưng
chưa kịp cất tiếng nói thì có tiếng nói từ 1 ông lão

-Ha Ha thiếu hiệp chúng ta lại gặp nhau,ta biết thế nào thiếu hiệp cũng sẽ đi tìm

-Không nghĩ lào già người lại có thể ẩn nội công khiến ta không nhận ra,ha ha ha quả nhiên là cao thủ

-Được rồi,không nói nhiều nữa ta và thiếu hiệp nên đi sớm,nơi đó rất xa đấy,nhưng mà ta nhắc trước cho thiếu hiệp,tính cách của họ rất cổ quái chẳng chính mà cũng chẳng phải tà,nên phải cẩn thận

-Ta đã nhớ

3 tháng trôi qua chuyến đi hoàn toàn thuận lợi,cuối cùng thì cả 2 người đã đặt
chân đến Đông Hải Thần Châu ,nơi mà mở ra cuộc hội ngộ ly kỳ của chàng thiếu
hiệp.Hết

P/s:Lần đầu làm ngoại truyện ,các bác cmt ý kiến ( cầu vote * và phiếu )


Phong Lưu Kỳ Hiệp - Chương #27