Lãnh Hàn Phong Tịch


Người đăng: yeunghiet

~~*

Lãnh Hàn Phong Tịch từng là thiên tài trăm năm khó gặp của Lãnh Hàn
gia.

Bảy tuổi tu luyện ấu khí, 12 tuổi tụ khí thành công. 14 tuổi thành
đấu sư. 20 tuổi đã là đấu linh. 25 tuổi đột phá đấu tướng...

Thành tựu tương lai rộng mở vô biên, là người có khả năng trở thành
đấu hoàng nhất trong cả gia tộc suốt vài chục năm qua...

Thanh Thất Dực kiếm kia vốn là đồ vật chỉ có tộc trưởng của gia
tộc mới có tư cách sử dụng. Vậy mà năm Lãnh Hàn Phong Tịch 22 tuổi
đã được đích thân gia chủ đời trước trao tặng... Việc này đại biểu
cái gì đứa ngốc nghe cũng hiểu.

Nhưng khi phải đứng trước sự lựa chọn giữa vợ con và gia tộc, hắn
lại phụ sự kì vọng của cả gia tộc dành cho hắn, mang theo gia thất
cùng Thất Dực Kiếm quy ẩn giang hồ...

Năm năm sau khi Lãnh Hàn Phong Tịch quy ẩn, tin tức vốn chỉ những ai
trong nội bộ gia tộc mới có thể biết lại được chúng nhân sĩ giang
hồ truyền tai nhau...

Thất Dực kiếm được mệnh danh là bảo vật trấn tộc Lãnh Hàn gia dĩ
nhiên không thể là vật thường. Phàm là con người ai cũng sẽ có lòng
tham... Nếu Lãnh Hàn Phong Tịch còn sống tại Lãnh Hàn gia thì dù
cả thiên hạ có biết hắn thân mang báu vật cũng sẽ không ai dại dột
mà đi chọc tới hắn. Chưa nói thực lực của Lãnh Hàn gia, chỉ riêng
thời gian gần ngàn năm nó tồn tại cũng đủ để chúng nhân kính
sợ...một gia tộc truyền thừa ngàn năm, thủ đoạn tuyệt sẽ không
ít...

Nhưng "Nếu" mãi mãi chỉ làn "Nếu" mà thôi, Lãnh Hàn Phong Tịch đã
hoàn toàn thoát ly Lãnh Hàn gia, không còn có chỗ dựa vững chắc kia
nên bỗng dưng trở thành 'quả hồng mềm' bị mọi người tìm bóp...

Chúng nhân sĩ vì một thanh tuyệt thế bảo kiếm mà thi nhau truy sát 3
người nhà Lãnh Hàn Phong Tịch. Từ năm này qua năm khác, lớp này sang
lớp khác nhưng đều bị Lãnh Hàn Phong Tịch dùng sức mạnh đánh lui...

Chỉ là...

Ba năm trước, biến cố thực đã xảy ra, xoay chuyển vận mệnh của Lãnh
Hàn Băng Dạ bây giờ...

Lãnh Hàn Phong Tịch cuối cùng cũng chỉ là người mà thôi, hắn có
thể địch lại một người, hai,... thậm chí là mười người cùng một
lúc nhưng tuyệt đối không có chuyện nghịch thiên, có thể cùng lúc
đối địch cả trăm người...

Khi đó ba người nhà Lãnh Hàn Phong Tịch bị rơi vào thế bị vây công
bên bờ thiên nhai (vực thẳm), hơn trăm người vây quanh họ...

Lúc đó thê tử của Lãnh Hàn Phong Tịch, cũng là mẫu thân của Lãnh
Hàn Băng Dạ - Tề Vũ Thiên Ngọc biết kiếp này khó qua...

Nàng nguyện lấy cái chết để giảm bớt gánh nặng cho hắn...

Khi hắn chưa kịp phản ứng, nàng ta đã ôm theo Lãnh Hàn Băng Dạ
'nàng' cùng nhảy xuống thiên nhai...

Sau đó vì thế, 'Lãnh Hàn Băng Dạ' chết đi, để Lãnh Hàn Băng Dạ -
nàng bây giờ xuyên qua Tá thi hoàn hồn...

Khi Băng Dạ tỉnh lại sau kiếp nạn thì đã thấy mình ở tại Lãnh Hàn
gia rồi.

Vị gia chủ hiện tại của Lãnh Hàn gia - Lãnh Hàn Phong Thiên - tính
theo quan hệ thì hắn ta chính là đệ đệ của phụ thân nàng cũng
chính là Nhị thúc của nàng. Hắn ta và phụ thân nàng trước đây có
vẻ tình cảm không tệ, đối xử với nàng phá lệ chiếu cố. Sau khi
nàng tỉnh lại thì hắn ta luôn luôn để tâm đến nhất cử nhất động
của nàng. Nàng cần gì, muốn gì đều tận lực đáp ứng. Thậm chí khi
nàng bị khinh khi vì khả năng tu luyện không khác gì phế vật hắn ta
cũng hết sức bênh vực và dung túng nàng.

Băng Dạ quả thật cũng có ấn tượng rất tốt với hắn ta nên bình
thường cũng rất nghe lời hắn.

Tuy hắn ta cố ý giấu giếm nhưng nàng từ những tin tức vụn vặt mà
người trong tộc thường nói với nhau cũng biết được một số thông tin
về phụ mẫu nàng... Điều kì lạ là cả hai đều biến mất hoàn toàn,
như bốc hơi khỏi thế gian vậy. Mọi người chỉ phát hiện ra nàng ở
dưới vách núi nhưng lại không hề tìm được mẫu thân nàng. Phụ thân
nàng sau khi thấy thê tử và nữ nhi nhảy vực thì nổi điên đại khai
sát giới tuy không bị người giang hồ giết chết, đảo bại thành thắng
nhưng hắn cũng như bốc hơi luôn... Không ai tìm ra.

Lãnh Hàn Băng Dạ thì chỉ cười lãnh đạm khi nghe chuyện này. Nàng
biết đây tuyệt đối có âm mưu...một ngày nào đó nhật định nàng sẽ
tìm ra...

Chỉ có điều bây giờ điều nàng cần quan tâm đề thăn thực lực của
chính mình trước đã...


Phong Khởi Khai Vân - Thủy Tịch Dạ Hàn


Phong Khởi Khai Vân - Chương #5