Chương Vạn Trượng Hồng Trần [ Tứ ]


Người đăng: ๖ۣۜGấu Mèoღ

Lau kho vết mau tren yeu đao, Yến Bắc Hồng thu thập số thức ăn khong nhiều lắm
tren năm cỗ thi thể, nem cho Mieu Nghị vac tren lưng, hai người lại co them
thức ăn hai ngay.

Bất qua ngay hom sau Yến Bắc Hồng đụng phải một người than thủ giỏi hơn y.

Dưới chan một ngọn nui, thanh am của đao kiếm vang len choang choang loạn xạ,
sau khi đến gần Yến Bắc Hồng nhanh chong keo Mieu Nghị ngồi chồm hổm xuống ở
sau một tảng đa lớn. Chỉ thấy mười mấy người đang đanh nhau kịch liệt ở dưới
chan nui, tiếng keu thảm thiết khong ngừng vang len.

Ma tren đỉnh nui co một đoa quỳnh chi ngọc diệp nở rộ toat ra anh sang nhu
hoa, hiển nhien đay la lý do khiến cho những người nay chem giết.


  • Tien thảo!?

Mieu Nghị nhin chằm chằm anh sang nhu hoa tren ngọn nui sang ngời đoi mắt,
đang muốn đưa tay chỉ lại bị Yến Bắc Hồng nhanh chong đưa tay bụm miệng, ý bảo
hắn chớ co len tiếng.

Yến Bắc Hồng bất qua chỉ liếc qua gốc tien thảo kia một cai, đa tập trung lực
chu ý vao đam người đang chem giết, tay đe len chuoi đao lẳng lặng chờ.

Trong đam đong co một vị cao thủ, một minh tung hoanh nhảy nhot chem giết lien
tiếp mười mấy người, cuối cung nang kiếm nhin bốn phia một vong, sau khi xac
nhận khong con đối thủ mới đi len nui về phia tien thảo.

Trong luc trạng thai tinh thần đối phương thư gian, Yến Bắc Hồng ngang nhien
rut đao thinh linh xong ra ngoai, tung minh len khong vung đao bổ xuống.

Người nọ phản ứng rất nhanh, quay đầu vung kiếm đon đỡ, sau đo quấn lấy Yến
Bắc Hồng bắt đầu chiến đấu.

Trong nhay mắt, hai người xuất ra đao quang kiếm ảnh đanh nhau kho phan. Ro
rang than thủ người nọ cao hơn Yến Bắc Hồng khong it, tuy mới vừa trải qua một
cuộc ac chiến nhưng vẫn con sức lực ngăn trở trọng đao Yến Bắc Hồng cong kich,
hơn nữa tốc độ xuất thủ con nhanh hơn y.

Chỉ chốc lat sau Yến Bắc Hồng đa bị thương, cuối cung đao tren tay cũng bị
người ta giang một cước đa bay.

Đối phương bổ một kiếm về phia cổ Yến Bắc Hồng, hai tay Yến Bắc Hồng liều mạng
chộp cổ tay của đối phương, bắp đui ngăn chan đối phương vừa đa tới, than thể
hai người tựa sat vao nhau. Lưỡi kiếm đối phương đa cắt vao da Yến Bắc Hồng, y
nghiến răng nghiến lợi, khoe miệng đa hơi rỉ mau.

Trong luc nguy cấp hai người giằng co, mắt thấy Yến Bắc Hồng sẽ khong chịu
đựng được nữa, đột nhien người nọ đa về phia sau một cước.

Bịch, Mieu Nghị xong tới đanh len bị đa bay ra sau.

Nhưng ngang lưng người nọ lại cắm một thanh đao giết heo, mau tươi chảy rong
rong sau lưng.

Người nọ một tay om ngang lưng, ra sức quay đầu lại nhin về phia Mieu Nghị
dưới đất đang giay giụa mấy cai khong thể bo dậy, khong khỏi lộ vẻ giận dữ,
đoi mắt trong nhay mắt đỏ ngầu, dường như da thu muốn ăn thịt người.


  • Chết!

Đối phương buong lơi sức lực, khong thể để mất cơ hội, Yến Bắc Hồng gầm len
một tiếng chộp lấy cổ tay cầm kiếm của đối phương, thuc một chỏ vao ngực y,
khiến cho y phải lảo đảo lui về phia sau.

Thừa dịp đoạt kiếm nơi tay, Yến Bắc Hồng cầm kiếm hai tay vung len xuất ra một
đoa kiếm hoa, chem mạnh xuống tạo thanh một vệt sang.

Phập, ten cao thủ kia lập tức bị chem đứt một ben vai.

Mau tươi bay tung toe, thắng bại đa phan, Yến Bắc Hồng chống kiếm ma đứng,
miệng thở hổn hển, nhin Mieu Nghị khoe miệng rỉ mau om ngực đau đớn cười ha
hả.

Cảm giac thoat chết trong đường tơ kẽ toc khiến cho y cười khoai chi hao sảng.

Xe y phục băng bo vết thương qua loa, Yến Bắc Hồng thu thập thức ăn đối phương
con lại khong nhiều lắm, đi tới ben cạnh Mieu Nghị, cui người nắm tay hắn loi
dậy.

Sau khi y thăm mạch Mieu Nghị, đột nhien vỗ một chưởng vao bụng hắn.

Ộc... Mieu Nghị ha mồm phun ra một bung mau tươi lớn, bất qua cảm giac cồn cao
trong bụng trước đo đa nhẹ nhom hơn, cảm giac gần tắt thở trước đo cũng đa
biến mất.


  • Hai ta vốn khong quen biết, liều mạng vi ta co đang khong?

Yến Bắc Hồng nhin chằm chằm sắc mặt trắng bệch của Mieu Nghị, cười hip mắt
hỏi.

Mieu Nghị lau vết mau ở khoe miệng, liếc y một cai, chưa từng thấy qua người
lang tam cẩu phế như vậy, tức giận noi:


  • Than thủ ngươi cao cường, ta cần ngươi lam hộ vệ cho ta.

Yến Bắc Hồng vung kiếm chỉ về phia người nọ mới vừa nga xuống, trầm giọng hỏi:


  • Than thủ của y giỏi hơn, ngươi giup y chẳng phải la an toan hơn sao?

Mieu Nghị mặt khong đổi sắc noi:


  • Chinh vi than thủ y mạnh hơn cho nen khong cần ta giup một tay, ma bay giờ
    ta đa cứu ngươi một mạng!


  • Coi như tiểu tử ngươi thức thời, ha ha!


Yến Bắc Hồng ngửa mặt len trời cười một trận đien cuồng, sau đo vỗ vao lưng
Mieu Nghị:


  • Chớ ra vẻ đang thương như nữ nhan, bị chut nội thương ma thoi, khong chết
    được!

Vẻ cảnh giac với Mieu Nghị thủy chung vẫn giữ trong mắt y từ trước tới nay rốt
cục hoan toan biến mất, y quay người leo len nui hai gốc tien thảo kia, mang
xuống hai người cung nhau thưởng thức.

Gốc tien thảo nay dai chừng nửa chiếc đũa, co chin nhanh chin la, trong suốt
ong anh, co thể noi la quỳnh chi ngọc diệp, tản ra anh sang mờ mờ. Ben ngoai
co những điểm sang lốm đốm nho nhỏ giống như một bầy đom đom vay quanh, lại
giống như bầu trời đem đầy sao, suy đoan đay chinh la nguyen nhan cai ten Tinh
Hoa của loại tien thảo nay.

Hai người đều la lần đầu thấy bảo bối nay, đưa mũi tới gần sat mới co thể ngửi
được một trận mui thơm thấm tận long người, khong hề giống mui thơm của hoa
dại dễ dang dẫn dụ ong bướm.


  • Thứ tốt, khong hổ la tien thảo!

Yến Bắc Hồng chậc chậc hai tiếng, để cho Mieu Nghị ngửi mui thơm một cai,
thưởng thức một chut liền lấy trở lại.

Mieu Nghị trợn to hai mắt nhin y dung một cai bao bố cho tien thảo vao, nhet
vao trong ngực minh.

Thấy anh mắt của Mieu Nghị nhin minh la lạ, khong được đồng bọn cho phep đa
cất tien thảo vao người, Yến Bắc Hồng ho khan mấy tiếng, dường như co vẻ
ngượng ngung noi:


  • Gốc nay thuộc về ta, gốc sau sẽ la của ngươi.

Mieu Nghị nhin đường tới một chut, chợt hỏi:


  • Ngươi đa lấy được tien thảo, khong đi trở về sao?


  • Ngươi thấy ta giống như người khong trọng nghĩa khi sao?


Yến Bắc Hồng mặt day đẩy Mieu Nghị tiếp tục đi về phia trước:


  • Ta tiếp tục lam hộ vệ cho ngươi, chờ cướp được phần của ngươi chung ta sẽ
    cung nhau trở về. Bất qua cầu thuộc về cầu, đường thuộc về đường, tiểu tử
    ngươi khong được dom ngo phần của ta, nếu khong đừng trach ta khong khach sao.

Mieu Nghị khong noi, ai bảo minh đanh khong thắng người ta, nếu như đổi thực
lực cho nhau, đối phương dam khong được minh đồng ý liền bỏ tien thảo vao
trong tui sao?

Yến Bắc Hồng khong nuốt lời, những ngay kế tiếp tiếp tục gặp người liền đanh
cướp, dường như thật sự muốn cướp một gốc tien thảo cho Mieu Nghị.

Dung lời của y noi chinh la, chung ta cung nhau thanh tien!

Bất qua đến bay giờ toan vớ phải 'người ngheo', người ta cũng khong hai được
tien thảo, cướp cũng chẳng được gi.

Khong nuốt lời cũng chỉ la luc đầu, cuối cung Yến Bắc Hồng cũng nuốt lời.

Hai người đa đi tới chỗ xa nhất khu vực an toan tren bản đồ, đa đến cuối khu
vực an toan, nếu đi vao trong nữa co quỷ mới biết tinh huống ben trong la thế
nao.

Hai người đứng tren một ngọn nui, dừng ở cuối khu vực an toan, đam sương ở ben
người nhẹ nhang khuấy động.

Địa phương nơi xa bao phủ trong sương mu co vẻ hết sức thần bi, Yến Bắc Hồng
như lẩm bẩm một minh noi:


  • Lao đệ, khong phải la ta nuốt lời, quay đầu lại đi, địa phương quỷ quai nay
    chỉ mở ra co một thang, hom nay đa qua nửa thang, tren đường trở về con phải
    tốn khong it thời gian, để chậm sẽ khong ra được. Tren đường trở về ta sẽ hết
    sức, noi khong chừng con co thể cướp được một gốc tien thảo.

Mieu Nghị co thể hiểu được ý nghĩ của y, đối phương co thể bồi minh đi tới đay
cũng coi la nhan chi nghĩa tận, bất qua...


  • Ngươi co nghe được thanh am gi hay khong?

Mieu Nghị đột nhien kinh ngạc ủa một tiếng, chỉ về phia khu vực nguy hiểm đối
diện sau khong lường được:


  • Dường như la từ trong đo truyền tới.


  • Thanh am? Thanh am gi?


Yến Bắc Hồng ngạc nhien, khong ngừng nghieng đầu vểnh tai, dần dần nhướng chan
may len noi:


  • Khong nghe được thanh am gi cả!


  • Khong nghe sao?


Mieu Nghị co hơi kỳ quai, nghieng đầu lắng nghe lần nữa.

Một trang thanh am tinh tang như cao sơn lưu thủy văng vẳng truyền tới, luc
trầm bổng du dương luc soi trao cao vut, mềm mại như nước rất co vận luật, đay
ro rang la co người đang khảy đan.


Phi Thiên - Chương #4