Chương Vạn Trượng Hồng Trần [ Tam ]


Người đăng: ๖ۣۜGấu Mèoღ

Quan trọng hơn la chạy qua nhiều rồi, rất mệt mỏi, khong thể khong nghĩ biện
phap tim địa phương nghỉ ngơi. Mieu Nghị nhin quanh bốn phia, sau đo tiến vao
đam loạn thạch dưới chan một ngọn nui.

Xong vao trong đo phat hiện trong loạn thạch co một huyệt động khong lớn, hắn
thở phao nhẹ nhom, qua đem ở chỗ nay la tốt nhất, ben ngoai co đam loạn thạch
che chở.

Thế nhưng chuyện ma hắn khong ngờ la mới vừa chui vao ben trong động, đột
nhien một ban tay từ đau xuất hiện bop vao cổ hắn. Mieu Nghị theo bản năng đam
ra một đao giết heo tự cứu, nhưng phản ứng của đối phương khong phải la tầm
thường, bất ngờ chộp trung cổ tay hắn.

Rốt cục hai người trong động đối mặt với nhau, sau khi Mieu Nghị thấy ro mặt
đối phương ben chớp mắt, ý bảo đối phương buong minh ra.

Đối phương chinh la vị đại han rau rồng trước kia, khong nghĩ tới cũng trốn ở
nơi nay.


  • La ngươi ư?

Đại han rau rồng co hơi sững sờ, cau may từ từ buong Mieu Nghị ra, đồng thời
đoạt lấy đao giết heo trong tay hắn. Dường như đại han nay khong yen tam về
Mieu Nghị, cảnh tượng hắn ra tay tan độc khi nay vẫn con ranh ranh trước mắt,
nen lo rằng hắn sẽ đam sau lưng minh.


  • Khụ khụ…

Mieu Nghị cảm thấy đau nơi cổ, ben ho khan hai tiếng.

Đại han rau rồng nhanh chong bịt lấy miệng hắn, hạ thấp giọng quat:


  • Chớ lam ồn, quai vật kia con ben ngoai hay khong?

Co lẽ y sợ quai vật mới chạy trốn vao đay.

Mieu Nghị khoat tay ao một cai, đợi sau khi đối phương buong tay ra ben thở
hao hển lắc đầu noi:


  • Luc ta tới đay khong thấy quai vật.

Đại han rau rồng tho đầu ra ngoai động quan sat một chut, sau đo rụt đầu vao
nhin chằm chằm Mieu Nghị cau may noi:


  • Tiểu tử, tuổi con trẻ lại xuất thủ rất tan độc. Hiện tại nhớ lại ta cảm
    thấy co cai gi khong đung, ngươi khong giống như la cướp thứ gi, ma như muốn
    trừ ba ten tiểu tử đo thật nhanh. Tiểu tử, ngươi hay noi thật, tren người ba
    ten kia co tien thảo hay khong?

Mieu Nghị nhin chằm chằm đao giết heo đa lọt vao tay đối phương, suy nghĩ một
chut cũng khong giấu giếm, kể ra tinh huống đại khai.


  • Thật đung la ba ten ngu xuẩn đang chết! Ta thấy tiểu tử ngươi tuổi con trẻ,
    thế nhưng hại người lại khong hồ đồ chut nao. Hừ, ta cũng khong thong minh gi,
    cũng bị ngươi lợi dụng, thiếu chut nữa mất mạng.

Đại han rau rồng tự giễu một tiếng.

Y nhin lại bao tren người Mieu Nghị hỏi:


  • Cố chạy trối chết, đồ ăn uống mang tren người đa rơi mất, tiểu tử ngươi
    khong ngại chia chut thức ăn cho ta chứ?

Mieu Nghị khong noi nửa lời, lấy bao xuống mở ra, trong đo co lương kho va
nước đưa ra, noi:


  • Đại thuc, buổi tối chung ta thay phien nghỉ ngơi, thay phien gac đem co
    được chăng? Vạn nhất một người ngủ qua say, e rằng ở địa phương quỷ quai nay
    khong an toan.

Hắn nhin thấu đối phương la người luyện vo, nếu xảy ra động thủ minh khong
phải la đối thủ của đối phương, cũng co chut lo lắng đối phương sẽ khong co
hảo ý, cho nen trước hết cho y biết minh vẫn con co tac dụng.

Đại han rau rồng nhin hắn một cai đầy tham ý, khoe miệng khẽ nhếch cười khong
noi gi, nhận lấy thực phẩm ăn, vừa ăn vừa nhin ra ngoai động lẩm bẩm:


  • Suy đoan sắc trời ben ngoai con chưa tối như vậy, nơi nay sương mu qua
    nhiều nen chung ta cảm thấy tối.

Hai người cứ ăn như vậy, mỗi người noi một cau han huyen. Thi ra vị đại han
rau rồng nay ten la Yến Bắc Hồng, vốn la quan vo thống lanh của một thanh thị
trăm vạn nhan khẩu. Nhưng vi gian dam với tiểu thiếp của thanh chủ gay ra
phiền phức, cuối cung lam lien lụy tới cả than nhan minh, vi vậy dưới cơn nong
giận lam thịt thanh chủ kia rồi bỏ trốn.

Cuộc sống bị truy na khong dễ chịu gi, co lẽ đa lam vao đường cung, y dứt
khoat xong vao Vạn Trượng Hồng Trần liều một chuyến.

Yến Bắc Hồng cũng khong hiểu vi sao Mieu Nghị tuổi con trẻ lại chạy đến nơi
đay tim chết. Hợp tac phải tỏ ro thanh ý, Mieu Nghị khong giấu y.

Đem đo hai người y theo ước định, thay phien nghỉ ngơi, thay phien gac đem.

Một đem qua hợp tac thoải mai, cộng them hom qua Mieu Nghị noi một cau liền
đưa đến một nhom người đanh cướp, khiến cho hắn cảm nhận sau sắc chỉ co minh
minh cho du la hai được tien thảo chỉ sợ cũng phiền phức, vi vậy hom sau hắn
chủ động yeu cầu kết minh với Yến Bắc Hồng.

Yến Bắc Hồng khong đap ứng cũng khong cự tuyệt, sau khi trời sang nem trả đao
giết heo lại cho Mieu Nghị, cung nhau len đường.

Co tao ngộ Minh Đường Lang trước đo lam vết xe đổ, hai người cũng khong dam
khinh suất chạy ra khỏi lộ tuyến an toan. Chuyện may mắn chạy thoat như hom
qua cũng khong phải la lần nao cũng được, nen ngoan ngoan tuan thủ lộ tuyến an
toan tren bản đồ đi về phia trước.

Bất qua dọc theo đường đi thấy tinh huống mới biết, cai gọi la lộ tuyến an
toan tựa hồ cũng khong an toan, tren lộ tuyến an toan cũng co thể thấy tay cụt
chan gay.

Từ thi thể đầm đia mau bị xe ra hoặc bị cắn nat ma phan tich, rất hiển nhien
khong it người đi tren lộ tuyến an toan cũng gặp phải Minh Đường Lang tập
kich.

Thậm chi hai người nấp sau một tảng đa chinh mắt thấy một đam Minh Đường Lang
nhan nha bo qua, khiến cho họ sợ hai kinh hồn khiếp via.

Hai người mơ hồ phat hiện, mặc du Minh Đường Lang thich giết choc nhưng cũng
khong phải la loại đuổi tận giết tuyệt, it nhiều gi cũng chừa lại cho người ta
một con đường sống. Dường như la người cang nhat gan trốn chạy, Minh Đường
Lang sẽ cang khong bỏ qua.

Cang đi vao trong cang phat hiện những tinh huống như nui đồi sụp đổ, song hoa
thanh đường, mặt đất thủng lỗ chỗ, hiển nhien la bị sức mạnh nao đo lam ra ma
con người khong thể nao lam được. Chuyện nay khiến cho người ta kho co thể
tưởng tượng nơi nay đa từng xảy ra chuyện gi, chẳng lẽ năm xưa nơi nay thật sự
đa xảy ra tien ma đại chiến?

Tao ngộ kế tiếp khiến cho Mieu Nghị may mắn cung Yến Bắc Hồng kết bạn chung
một chỗ.

Mặc du Vạn Trượng Hồng Trần đặc biệt sinh sản tien thảo Tinh Hoa, nhưng du sao
khong phải la đau đau cũng co. Hai người xam nhập Vạn Trượng Hồng Trần đi được
mấy ngay, cũng khong thấy bong một gốc tien thảo nao cả.

Đang sợ hơn la tranh thoat Minh Đường Lang tập kich, lại gặp phải đồng loại uy
hiếp.

Thức ăn Yến Bắc Hồng đeo tren người rơi mất luc chạy trối chết, tren người
Mieu Nghị chỉ mang theo mười ngay lương kho. Khong ai mang một thang thức ăn
vao chạy loạn khắp nơi, cho nen thức ăn của hắn ăn một minh con co thể duy tri
được mười ngay, hai người cung ăn, tinh đi tinh lại với số thức ăn con lại kho
co thể duy tri được năm ngay nữa.

Hiển nhien tinh huống thiếu hụt thức ăn cũng xuất hiện đối với những người
khac, hai người bị năm người khac bao vay, ep họ giao ra số thức ăn con lại
khong nhiều lắm.

Yến Bắc Hồng cười hăng hắc một tiếng, khong sợ hai chut nao, lập tức rut ra
yeu đao xong tới.

Khong hổ la quan vo từng thống lanh thanh thị trăm vạn người, than thủ Yến Bắc
Hồng vo cung hung han, cơ hồ đao nao cũng thấy mau, tuy rằng lấy một địch năm
nhưng vẫn ung dung giết chết cả năm người.


Phi Thiên - Chương #3