Nhập Môn [lôi Bộ]


Người đăng: Vodunghaki

Trong rừng, một thanh niên tuấn tú đang bế một bé gái tóc xanh lam chạy trốn,
đằng sau có hơn hai mươi con Ma Lang đang đuổi. Cứ chạy được một đoạn lại có
thêm một con khác từ bụi cỏ phía trước lối chạy của thanh niên lao về phía
hắn. Nhưng kì lạ là cứ con Ma Lang lao ra gần như cắn trúng thanh niên thì lại
bị hắn quỷ dị tránh thoát.

Thanh niên này là Trần Lập, lúc này hắn đang bế Tư Giai chạy về phía đồi ,tiện
thể dùng mấy con Ma Lang luyện thân pháp [Lôi Bộ]. Luyện lại [Lôi Bộ] Trần Lập
lại phát hiện mình còn có thiếu sót.

[Lôi Bộ] là một môn Địa cấp thân pháp đỉnh cao. Nó chia làm ba tầng: Nhập
Môn,Thông Cảnh và Nhập Đạo.

Mặc dù chỉ là Địa cấp nhưng ở trong Luyện Thần Bí Cảnh một tháng Trần Lập mới
chỉ miễn cưỡng bước vào Nhập Môn. Để Nhập Môn yêu cầu phải khống chế cơ thể và
ma lực một cách hoàn mỹ. Trần Lập tu luyện [Tinh Thần Minh Tưởng] nên khả năng
khống chế ma lực đã đạt lô hỏa thuần thanh, nhưng vì hắn mới tu luyện [Nguyên
Tố Luyện Thể] khiến chưa hoàn toàn khống chế được lực lượng của cơ thể nên gây
ra việc thiếu sót sử dụng vũ kĩ.

Lúc này Trần Lập cảm thấy trong người cực kì thoải mái. Liên tục tránh né giúp
khả năng khống chế lực lượng cơ thể đang dần hồi phục lại.

"Nguy hiểm thật!"Nhìn mấy vết bị cắn rách trên quần áo Trần Lập vã mồ hôi. Vừa
rồi hắn đang tránh né mười con Ma Lang thì cảm thấy vô cùng đơn giản, bỗng
trong bụi đột kích ra mười con nữa khiến giật mình bước sai thân pháp và bị
mười con Ma Lang kia cắn. May mắn hắn kịp thời ổn định bộ pháp nhưng dù vậy
cũng bị cắn mất ba,bốn miếng vải.(^.^)

..........

Linh Khứu tộc-một tộc nhỏ, sống ở nơi vô cùng hẻo lánh. Linh Khứu tộc có khứu
giác vô cùng diệu kỳ, khứu giác của họ có thể nhận thức tất cả các loại hương
lưu lại trong không khí và phân biệt chúng. Linh Khứu tộc cũng là nơi sản sinh
ra những người có khả năng chiến đấu vô cùng tốt nhưng khi chiến tranh giữa
các quốc gia với Vong Linh Nữ xảy ra, Linh Khứu tộc đã bị các tín đồ của Vong
Linh Nữ là các Hắc Ám Vong Linh Ma Pháp Sư tiêu diệt.

Hai chị em sinh đôi Nạp Lan và Nạp Á là thành viên còn sót lại của Linh Khứu
tộc. Hai chị em cô là thiên tài của tộc, trong đêm tộc bị tấn công hai chị em
cô là người mạnh nhất nên sống sót sau cùng và được Sử Tiệp Khắc đi qua cứu.

Lúc này Nạp Lan đang chạy thật nhanh đến cây gỗ khô, chỗ này là nơi Trần Lập
đã cứu Tư Giai đi. Trên tay cô cầm một cái chùy gai nối liền một cái xích dài.
Đây là vũ khí của cô.

"Mùi máu?"Đi đến bên gốc gỗ khô Nạp Lan giật mình kêu. Đi đến nơi cô thấy một
con Ma Lang bị chết, mùi máu phát ra từ trên người nó. Cô lại ngửi tiếp,cái
mũi tinh xảo nhíu lại:"Sao nhiều mùi Ma Lang vậy?"Cô nghi hoặc. Bỗng cô giật
mình kêu:

"Nguy rồi!"

" Cậu Tạp Tư cố gắng lên, em sẽ đến cứu cậu!"Nạp Lan khẽ cầu rồi chạy về một
phía,

mà phía cô chạy chính là phía Trần Lập đi.

......

Trên đồi, Trần Lập đang "đi bộ" tránh né Ma Lang tấn công, mỗi bước như thuấn
di. Xung quanh hắn có vô số Ma Lang bị chết, mỗi con bị chết đều có một vết đế
giày trên đầu. Còn những con vẫn sống trong mắt không còn vẻ tham ăn nữa mà là
điên cuồng hung hãn khi hít được hơi máu. Mặc dù là hơi máu của giống loài.

Từ khi ra cái đồi này, Trần Lập dùng đàn Ma Lang luyện thân pháp để khống chế
lực lượng đã dần dần hoàn thiện.

Lúc này Trần Lập đang ở trạng thái đặc thù, ở trạng thái này Trần Lập có thể
cảm nhận sự di chuyển của bản thân một cách rõ ràng nhất. Mỗi bước di chuyển
giống như di chuyển giống như tái diễn một thứ huyền ảo trong thiên địa.

Nhưng mọi thứ như thế chỉ diễn ra trong một phút. Sau đó trạng thái này biến
mất. Trần Lập tỉnh lại, bỗng trong đầu hắn truyền đến ý niệm:"Nhập Môn [Lôi
Bộ] thành công." Trần Lập vui vẻ, bỗng một con Ma Lang lao đến, hắn lười tránh
né giơ chân đạp vào đầu Ma Lang. Ma Lang chết.

Bỗng gần đó có một chiếc chùy gai tròn nối xích bay đến đập trúng một con Ma
Lang khiến nó bị nát ra. Nạp Lan chạy đến nhìn Trần Lập lo lắng hỏi:"Cậu không
sao chứ cậu Tạp Tư?"

"Không sao!"Trần Lập cười trả lời. Nhìn lũ Ma Lang còn bảy con lại nhìn Tư
Giai trong ngực, Trần Lập nói với Nạp Lan:"Đi về làng thôi! Tư Giai không
sao."Nói rồi chạy về phía làng.

"Vâng!"Nạp Lan trả lời rồi dùng chùy xích đập bay lũ Ma Lang rồi đuổi theo.

"Sắp đến rồi!"Chạy đến gần rào làng Trần Lập hô. Trần Lập chạy một đoạn sắp
đến rào làng thì đằng sau vang lên tiếng 'ầm ầm',Trần Lập quay lại thấy một
đường đất bắn thẳng đến. Đường đất bắn vô cùng nhanh, Trần Lập chỉ kịp ôm chặt
Tư Giai quay lưng ra chắn. Nạp Lan bên cạnh nhìn thấy vậy kinh hãi kêu
lên:"Cậu Tạp Tư tránh đi!" Rồi định dùng đầu đẩy Trần Lập ra.

Bịch!!!

Một tiếng va chạm vang lên,Trần Lập vẫn yên đó không xê dịch còn Nạp Lan bị
ngã xuống ngất đi, trên đầu xanh lam mái tóc còn bị sưng lên một cục(Khổ
thân!). Đường đất kia cũng bắn đến.

Uỵch!!!

Một tiếng va chạm như nắm tay đứa bé đấm vào đệm. Áo trên lưng Trần Lập rách
nát nhưng da trên chỗ đó đến một vết trầy cũng không có. [Nguyên Tố Luyện Thể]
đã chính thức phát huy công dụng- kháng tất cả Ma Pháp tấn công.

"Mẹ kiếp!" Nhìn lưng áo nát tan Trần Lập bực mình chửi tục. Nhìn con Ma Lang
vừa tấn công mình lóe lên sát khí. Lại nhìn Nạp Lan đang ngất ở chân và Tư
Giai trong lòng, hắn cười khổ rồi nhấc hai người bay qua rào vào làng.


Phi Thăng Tiểu Đệ - Chương #12