Đến Highschool Of The Dead


Người đăng: phihoang

Chương 2 : Đến Highschool Of The Dead
Thế giới Highschool Of The Dead!
“Tích...”
“Tích...”
“Dung hợp hoàn tất”
“Hệ thống Máy tính đã dung hợp hoàn toàn với nhân vật, có kĩ năng giám định và
xem trạng thái nhân vật”
Hệ thống:
Nhân vật: Phi Hoàng
Cấp độ: Lv1(3)
Kĩ năng:
Điều khiển nguyên tố hắc ám (Yami Yami no mi Qủa tối tối): Lv1(5)
Điều khiển nguyên tố hỏa( Mera Mera no mi Qủa hỏa hỏa):Lv1(1)
Thay đổi trọng lượng (Kilo Kilo no mi Qủa cân nặng):Lv1(1)
Tốc biến (Doa Doa no mi Qủa cửa cửa):Lv1(1)
Phân hủy nguyên tố( Sabi Sabi no mi Qủa gỉ gỉ):Lv1(1)
Lĩnh vực ( Ope Ope no mi Qủa giải phẫu): Lv1(1)
Điều khiển nguyên tố không khí (Kama Kama no mi Qủa gặc gặc): Lv1(1)
Không gian (Tode Tode no mi Qủa pháo đài):Lv1(3)
Hóa sói (Inu Inu no mi Qủa sói sói): Lv1(1)
Hóa điểu (Tori Tori no mi Qủa điểu điểu): Lv1(1)
Thuộc tính: Chưa có
Trên sân thượng tại trường học Fujimi, có một thanh niên lười biếng đang nằm
trên đó ngắm mây bay: “Nhức đầu quá.”
Tỉnh lại đập vào mắt là bầu trời trong xanh không phải căn phòng tối nữa, xung
quanh gió thổi mát làm lòng người dễ chịu, thanh niên này khoảng 16 tuổi, mặc
đồng phục màu đen: “Haha! Ta nói mình ăn ở tốt phải đi lên thiên đường làm sao
mà đến địa ngục được” “Haha” . Phi Hoàng xuyên qua One piece, được trời thương
nên dung hợp quá nhiều trái ác quỷ bị nổ tung, không gian khi nổ bị nứt ra vết
rách kéo linh hồn Phi Hoàng xuyên qua tiếp thế giới Highschool Of The Dead mặc
dù hắn tưởng là thiên đường. Nhờ vụ nổ nên Phi Hoàng dung hợp thành công với
máy vi tính tại nhà của hắn, ăn rất nhiều trái ác quỷ giúp các kĩ năng còn lại
của trái ác ở trong linh hồn Phi Hoàng mặc dù sức mạnh 100 không còn được 1.
Nhờ vận may khi ăn trái ác quỷ tối tối đầu tiên giúp thôn phệ được thuộc tính
của các trái ác quỷ khác, đồng thời cũng còn giữ lại sức mạnh cao hơn, mặc dù
vậy nhưng Kĩ năng: Điều khiển nguyên tố hắc ám vì cấp bậc còn quá thấp bị các
trái ác quỷ khác phản phệ dẫn đến bạo thể chết.
Bật người dậy Phi Hoàng lẩm bẩm: “Thiên đường không biết có gì vui không không
khoa học nơi mình sinh sống đã phát triển, có thể chế tạo điện thoại, máy tính
và có mạng. Chắc ở đây cũng sẽ không đến nổi kém đi?”
Nhìn bầu trời trong xanh, nhớ lúc còn ở địa ngục (trong kho trên tàu Shiki)
nhớ sự việc lần trước xảy ra Phi Hoàng không tự chủ rùng mình. Đi ra trước sân
thượng Phi Hoàng kém chút thì té từ sân thượng xuống, cảnh tượng trước mắt quá
kinh khủng, ngoài nhận biết của người chỉ chơi game như Phi Hoàng: “ Cái quái
gì thế này? Thiên đường bị ác quỷ tấn công ?” Phía dưới có rất nhiều zombie đi
qua lại nhiều không đếm hết, xem phim thấy hay nhưng nhìn thật lại nổi hết da
gà ớn lạnh cả xương sống.
Hệ thống: “Mở thuộc tính: Kháng sợ hãi: Lv1”
Đang nhìn zombie sợ hãi bỗng nghe được giọng nói Phi Hoàng giật nảy mình: “
Ai! Ai đang nói ra đấy?”
Hệ thống: “Thuộc tính: Kháng sợ hãi tăng Lv2”
Nghe được câu nói này Phi Hoàng cảm thấy cơ thể thư giãn không căng thẳng như
lúc trước: “Ai nói? Thuộc tính: Kháng sợ hãi là gì?”
Hệ thống: “ Thuộc tính: Kháng sợ hãi giúp nhân vật cảm thấy bình tĩnh trong
mọi trường hợp giúp phán đoán và lí trí hơn. Thuộc tính có thể nâng cấp!”
Phi Hoàng nghe có vẻ dễ hiểu, nhưng không biết ai đang ở trong cơ thể mình nên
hỏi: “Ngươi là ai? Sao ở trong cơ thể ta?”
Hệ thống: “ Đây là một phần mềm máy tính ở vị diện số 1 được dung hợp khi nhân
vật bị điện giựt chết linh hồn xuyên qua thế giới khác.”
Phi Hoàng suy nghĩ, nói: “Vậy đây là cái máy tính lúc trước ta đang chơi game
, vậy đây là đâu sao có nhiều zombie vậy?”
Hệ thống: “Đây là vị diện số 3 nhân vật đặt chân đến. Những điều còn lại không
có thông tin. Hệ thống chỉ có chức năng phân tích giúp nhân vật giám định và
xem trạng thái nhân vật.”
Phi Hoàng đang định hỏi thêm vài điều cần biết từ hệ thống, thì thấy có 3
người đang chạy tới chỗ sân thượng mình đang đứng. Hắn tự lẩm bẩm: “ Haiz! Ở
nhà là một tên NEET nghiện game, thích xem anime, giờ gặp chuyện như trong
phim không biết làm sao để đối phó. Chẳng lẽ mình qua đây để làm anh hùng cứu
nhân độ thế?” Phi Hoàng suy nghĩ hồi lâu đưa ra quyết định: “Nhưng chắc không
phải, lần trước ở vị diện số 2 bị bạo thể chết nhảm rồi, nếu như lần này chết
nữa không biết còn có thể sống lại không, nếu chết luôn không được hồi sinh
thì chỉ có khóc tiếng Ả-Rập”
Khi hắn còn đang lẩm bẩm thì 3 người kia đã chạy đến trên sân thượng. 3 người
chạy đến sân thượng thấy trên đây đã đứng một người họ cũng ngẩn ra, nhưng
thấy là một người bình thường bọn hắn cũng rất vui mừng: “Đây là...”
Phi Hoàng thấy 3 người 2 thanh niên mặc đồng phục học sinh rất giống mình
không biết có phải người quen của cơ thể này không nữa? Nếu như phải thì chơi
lớn rồi. Còn một nữ sinh mặc váy ngắn, tóc nâu ngang eo, thân hình bảo dưỡng
rất tốt trước ngực cao ngất đằng sau tròn đầy đặn nhìn rất khiêu gợi, làn da
trắng nõn trơn bóng có thể phản xạ lại cả ánh nắng mặt trời. Phi Hoàng sống
đến bây giờ còn chưa được ôm hôn cô gái nào, thấy nữ tử đẹp như vậy đứng trước
mặt hắn cũng ngẩn người. Nhưng nhìn 3 người đầy máu me, có 1 người thanh niên
trong nhóm bị cắn khuôn mặt trắng bệch, hắn tự giới thiệu bản thân: “ Phi
Hoàng! Mọi người là?”
1 thanh niên bình thường không bị cắn giới thiệu tên của 3 người: “Komuro
Takashi đây là Rei Miyamoto còn đây là Hisashi”
Phi Hoàng nhìn 3 người rồi dừng lại hơi lâu trên người Hisashi vì đây là người
bị cắn, hắn nghĩ: “Tên những người này nghe quen tai nhưng không biết ở đâu?
Người bị cắn kia lát nữa sẽ biến thành zombie tại sao bọn họ cũng đưa đi cùng,
chẳng lẽ không sợ người này biến thành Zombie cắn người?”
Takashi nói: “Thành phố có rất nhiều người biến thành zombie rồi, mọi người
giết nhau và những người bị giết sẽ chết đi biến thành zombie. Đây có thể là
một căn bệnh dịch nào đó bùng phát.” Đang nói Komuro Takashi quay sang nhìn 2
người bạn đi cùng với mình, khi nhìn về phía Hisashi con mắt hiện 1 tia sát ý.
Thấy ánh mắt đó Phi Hoàng cũng nhìn lại, Miyamoto đứng che trước người thanh
niên bị cắn nói: “ Các người muốn làm gì Hisashi?”
Hisashi ôn nhu nhìn về phía Miyamoto: “ Miyamoto không sao, trước sau rồi cũng
chết, để cho Hisashi chết khi được làm con người. Takashi, Phi Hoàng giúp tớ
chăm sóc Miyamoto. Takashi hãy giúp đỡ kết liễu cuộc sống khi tớ còn đang
trong hình dạng con người không phải Zombie.”
Takashi cầm trong tay gậy bóng chày đi về phía Hisashi,Rei Miyamoto định ngăn
cản nhưng bị Takashi đẩy ra.“Bộp..” Takashi vung gậy đập vào đầu Hisashi, máu
tươi bắn tung tóe khắp nơi, đầu của Hisashi bị đập bẹp không thấy hình dạng.
“Vù... vù...”Đúng lúc này trên trời hàng loạt chiếc máy bay, trực thăng chiến
đấu bay ngang qua đỉnh sân thượng nơi 3 người đang đứng.
Miyamoto nhìn thấy cảnh này hưng phấn nói: “ Là quân đội họ đến cứu chúng ta
nhanh kêu họ...”
“Ầm...Ầm..” Miyamoto chưa nói xong những chiếc mấy bay đã tấn công vào trung
tâm thành phố.
Thấy cảnh tượng trước mắt Miyamoto tuyệt vọng kêu lên: “Không chuyện này sao
có thể, sao họ lại tấn công mọi người phải có cách cứu bọn họ. A!”
Phi Hoàng nhìn cảnh này cũng giật mình nhưng suy nghĩ lại cũng thấy hợp lý,
biến thành zombie không có thuốc chữa nếu không tiêu diệt thì càng ngày càng
đông hơn. Như căn bệnh truyền nhiễm nếu không tiêu diệt hết thì không thể còn
chỗ cho nhân loại sống, hắn lạnh nhạt nói: “ Quân đội đã từ bỏ chúng ta, chỉ
có thể tự bản thân sinh tồn, rời khỏi đây thôi!” Sau khi đạt được Thuộc tính:
Kháng sợ hãi Phi Hoàng bình tĩnh nhiều hơn trước, không còn có quá nhiều cảm
giác sợ hãi với zombie nữa. Nói xong Phi Hoàng dẫn đầu đi xuống dưới bậc
thang, nơi đây cũng có vài con zombie chen chút nhau đi tới bậc thang lên sân
thượng. Cầm cây gậy bóng chày của Hisashi lúc chết để lại, Phi Hoàng vung gậy
giết những con zombie này không có quá nhiều cảm tình. Dù sao cũng không biết
zombie này là ai, mới tới thế giới này còn không quen biết người nào. Dẫn
Komuro Takashi với Rei Miyamoto chạy hướng ngoài cổng trường.
Khi đi Phi Hoàng sử dụng hệ thống giám định những con zombie này cho ra kết
quả ngoài ý muốn, Hệ thống: “ Zombie: Lv1”
“ Zombie: Lv1”
“ Zombie: Lv1”
..........
Phi Hoàng lẩm bẩm: “ Giám định hay thật lúc ở nhà đâu thấy máy tính có chức
năng này?Cứ như chơi game, không biết mình có lên cấp và được thêm điểm kinh
nghiệm hay không nếu như giết nhiều zombie?”


Phi Hoàng Du Ký - Chương #2