Gặp Mặt


Người đăng: phihoang

Chương 3: Gặp mặt
Trên đường đi từ sân thượng xuống để ra khỏi trường Phi Hoàng dẫn theo Komuro
Takashi cùng với Rei Miyamoto gặp rất nhiều zombie nhưng chỉ cần con nào đến
gần bị hắn one hit đập phát nát đầu. Đang đi Phi Hoàng nghĩ: “Thân thể này
mạnh hơn lúc trước nhiều, nếu còn là thân thể lần trước vung gậy mấy lần thì
chắc mệt đi không nổi rồi!”
Phi Hoàng không biết do ăn nhiều trái ác quỷ nhất là 2 trái ác quỷ hệ zoan
giúp thân thể hiện tại mạnh mẽ hơn gấp ba lần. Mỗi trái ác quỷ hệ zoan nâng
cao thể chất cơ thể gấp hai, vì Phi Hoàng dung hợp hai trái nên sức mạnh cơ
thể luôn luôn gấp ba lần sức mạnh mỗi khi lên cấp.
“Á...” Chuẩn bị đi xuống nghe có tiếng thét của một cô gái làm cả bọn dừng
bước chân. Komuro Takashi lên tiếng: “Saya Takagi! Là Saya Takagi tiếng vừa
rồi là của nàng, Phi Hoàng, Rei Miyamoto đi, chúng ta qua đó nhanh đi!” Vừa
dứt lời Komuro Takashi dẫn theo Rei Miyamoto chạy qua hướng có tiếng kêu, Phi
Hoàng cũng bất đắc dĩ đi theo, mặc dù không biết đó là ai nhưng nghe tiếng là
con gái: “Thôi là gái qua xem cũng được!”
3người lấy Komuro Takashi cầm đầu chạy qua bên chỗ người bạn học tên Saya
Takagi.
........................................................................................................................
Ngay tại lúc bọn họ chạy tới thời điểm đã gặp ở đó đã có 2 người cũng đang
hướng bên đó chạy tới. Trong đó có một nữ tử khoảng 18 tuổi tay cầm thanh
kiếm, mặc váy ngắn màu xanh, mái tóc dài màu tím phủ xuống vòng eo nhỏ nhắn,
gương mặt tinh xảo, trơn bóng trên trán có vài giọt mồ hôi do lúc trước dồn
dập chạy trốn. Đứng cạnh nàng là một phụ nữ tuổi chừng 25 trên mặt mang theo
vẻ mĩm cười, lông mày đen kẻ cong cong, một đôi mắt óng ánh vũ mị, mái tóc
vàng dài tăng thêm vẻ quyến rủ cho cơ thể ,nhìn lướt qua dáng điệu uyển
chuyển, eo nhỏ hết sức động lòng người, bộ ngực sữa no đủ kiên quyết, chưa bao
giờ Phi Hoàng gặp một người có bộ ngực khủng như vậy, đôi bồng đào như muốn
nhảy ra khỏi áo, nhìn người phụ nữ đang chạy lắc lư hai khỏa chỉ muốn chảy máu
mũi, bờ mông vểnh lên chỉ muốn vỗ vào đó, đem chiếc váy kéo căng quá chặt chẽ.
Khi đi tới giải quyết hết những con zombie đang vây quanh mọi người tự giới
thiệu bản thân nữ tử có mái tóc đen tím, tay cầm kiếm tên Busujima Saeko học
năm hai là học tỷ của mọi người, còn từng vô địch giải kiếm đạo quốc gia.
Người phụ nữ gợi cảm tóc vàng với bộ ngực sữa khổng lồ đứng bên tên là Shizuka
Marikawa là giáo y ở ngôi trường cấp ba này.
Đám zombie vây xung quanh hai người một nam một nữ. Nam mặc đồng phục học
sinh, thân hình mập ú tên Kohta Hirano. Nữ còn lại mặc một thân bó sát đồng
phục váy ngắn đem thân hình của nàng hoàn mỹ thể hiện ra, một màu hồng nhạt
mái tóc mềm mại thắt bíp hai bên rủ xuống đầu vai, cái cổ thon dài với khuôn
mặt tinh xảo, cặp môi xinh xắn. Nhìn xuống dưới bộ ngực mặc dù hai khỏa không
lớn nhưng cao ngất, eo nhỏ nhắn phẳng lì không có chút mỡ thừa. Chỉ là trên
khuôn mặt có vẻ hoảng sợ làm cho người muốn yêu thương bảo vệ, nữ tử này là
Saya Takagi người được nhắc tới trong miệng Komuro Takashi.
Sao khi mọi người giải quyết hết những con Zombie, liền rời khỏi nơi này tìm
một phòng trống trú tạm.
Trong khi Rei Miyamoto đi đứa nước cho mọi người uống, Busujima Saeko mở miệng
nói: “ Chúng ta dùng xe bus câu lạc bộ, chìa khóa treo trên tường để thoát
khỏi đây?”
Komuro Takashi nói: “Chúng ta đi đâu bây giờ?”
Rei Miyamoto nói: “ Chúng ta vào thành phố để xem thử người nhà còn an toàn
không?”
Sau khi Rei Miyamoto nói xong tất cả mọi người đều nhìn về phía cô, Saya
Takagi nói: “ Trong thành phố rất nhiều người, có thể họ đã biến thành zombie,
nếu vào thành phố sẽ rất nguy hiểm!”
Trong lúc mọi người đang thảo luận nên đi đâu thì Phi Hoàng lại trợn mắt ngoác
mồm vì đã nhớ được mấy cái tên này ở đâu: “ Đây còn không phải là anime
Highschool Of The Dead? Tại sao mình lại đi vào anime rồi, vậy đây không phải
thiên đường.”
Khi mọi người đang thảo luận bỗng Phi Hoàng lên tiếng: “Mọi người cứ bàn bạc
tôi ra ngoài một chút!”
Mở cửa đi ra ngoài Phi Hoàng quên sự tồn tại của Zombie, hắn còn không có tiêu
hóa hết những gì mình suy đoán: “Ai! Cứ tưởng sẽ lên thiên đường, không ngờ
bây giờ lại vào anime!”
Vừa đi vừa suy nghĩ những con zombie xung quanh cũng không có lại tấn công Phi
Hoàng, đi không biết bao lâu lúc này hắn bỗng dừng lại, từ trong suy nghĩ quay
về hiện thực. Khi nhìn xung quanh Phi Hoàng cũng giật mình,hét lên: “ Khốn
kiếp! Sao chỗ này toàn zombie không vậy?”
Những con zombie này sử dụng thính giác để tìm kiếm mục tiêu. Nãy đi suy nghĩ
Phi Hoàng không để ý không gây ra tiếng động thì không sao, giờ la lên kéo thù
hận một đám zombie hướng chỗ hắn chạy tới.
“Móa ơi! Đông quá! Tẩu vi thượng sách.” Một đám zombie chạy theo Phi Hoàng,
chạy không biết bao nhiêu xa cuối cùng cũng cắt đuôi được bọn zombie.
Quay lại nhìn sau lưng Phi Hoàng cũng thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên sựt nhớ tới
cái gì Phi Hoàng đang muốn la lên, nhưng trải qua sự kiện vừa rồi nên chỉ suy
nghĩ trong lòng: “ Lạc đường rồi! Giờ quay lại chỉ có hiến thân cho zombie,
đói bụng quá tìm cái gì ăn trước đã.”
Tại phòng học lúc Phi Hoàng rời đi không lâu,ngốc manh Shizuka Marikawa lên
tiếng: “Này mọi người có nghe tiếng la hồi nãy không?”
Mọi người cùng gậu đầu, Rei Miyamoto nói: “ Tiếng này hình như của Phi Hoàng
thì phải!”
Busujima Saeko nói: “Rất giống! Mà Phi Hoàng đi hình như quá lâu thì phải?”
Komuro Takashi lên tiếng: “ Chúng ta khởi hành trên đường tìm Phi Hoàng, nếu
không thấy chúng ta lên xe của câu lạc bộ rời đi trước có lẻ Phi Hoàng lành ít
dữ nhiều?”
Saya Takagi nói: “ Đi đâu?”
“Ra ngoại ô thành phố, nơi càng ít người càng tốt”
.......................................................................................................................
Trên đường buồn tẻ Phi Hoàng đi vào tiệm tạp hóa lấy vài món đồ ăn cho vào cái
balo và kiếm một bộ đồ thể thao thoải mái mặc vào. Bắt đầu cuộc hành trình
sinh tồn của mình, trước khi đi không quên nói: “Cũng không phải do bản thân
muốn ăn cắp đồ của tiệm, nhưng do hoàn cảnh bắt buộc, cửa tiệm bị phá cái này
chỉ tiện tay thôi!”
Đi trên đường không người nói chuyện khô khan chỉ biết nói chuyện với hệ
thống: “ Hệ thống cho xem bảng nhân vật!”
Hệ thống:
Nhân vật: Phi Hoàng
Cấp độ: Lv1(6)
Kĩ năng:
Điều khiển nguyên tố hắc ám :Lv1(5)(Thôn phệ)
Điều khiển nguyên tố hỏa :Lv1(1) (Hỏa cầu)
Thay đổi trọng lượng :Lv1(1) (Thay đổi trọng lượng: tăng, giảm)
Tốc biến :Lv1(1) (Tốc biến)
Phân hủy nguyên tố :Lv1(1) (Ăn mòn)
Lĩnh vực :Lv1(1) (Lĩnh vực)
Điều khiển nguyên tố không khí :Lv1(1) (Trảm phong)
Không gian :Lv1(6) (Không gian: Đóng, mở)
Hóa sói :Lv1(1) (Hóa sói)
Hóa điểu :Lv1(1) (Hóa điểu)
Thuộc tính:
Kháng sợ hãi :LV2(137)
Nhìn thấy hiện ra bảng nhân vật Phi Hoàng cũng hiếu kì ở đâu nhiều kĩ năng như
vậy, cứ như bảng nhân vật game: “Hệ thống những kĩ năng này là sao?”
Hệ thống: “Đây là kĩ năng nhận được do nhân vật nuốt phải những vật phẩm lạ.”
Phi Hoàng suy nghĩ: “Cả ngày mình chỉ ăn những món đồ bình thường làm gì có
thứ gì lạ? Chẳng lẻ do mấy quả trái cây lần trước? Trái cây? Hình thù kì lạ?
Vị kinh tởm? Chắc không phải trái ác quỷ trong One Piece đâu nhỉ?”
Phi Hoàng: “Hệ thống những vật phẩm lạ là những thứ ta ăn xong bị nổ chết có
phải không?”
Hệ thống: “ Hoàn toàn chính xác! Vì không chịu nổi năng lượng của vật phẩm ở
vị diện số 2 nên nhân vật bị nổ chết và được đưa đến vị diện số 3.”
Phi Hoàng nói thầm trong lòng: “ Biết ngay là trái ác quỷ mà, người ăn 2 trái
đã chết mình ăn cả mười trái mà đòi sống sao được!”
Phi Hoàng hỏi hệ thống: “ Làm sao để sử dụng được những kĩ năng này?”
Hệ thống: “Chỉ cần kêu tên kĩ năng là có thể.”
Phi Hoàng: “Đơn giản như vậy để thử xem! Hỏa cầu!”
“Vèo....”


Phi Hoàng Du Ký - Chương #3