Đầu Độc Gián Điệp.


Người đăng: phevuongtranthien

Ngày thứ hai, hắn đã sớm chuẩn bị vài thứ.

Nói chính xác là tất cả mỹ phẩm làm đẹp có thể. Chỉ đơn thuần là đáp ứng nhu
cầu nữ hoàng tạm thời, còn sau này khi hắn lấy lại cỗ máy thời gian cũng như
đem chiếc túi thần kì sửa xong, liền có thể cho nàng một vẻ đẹp hoàn hảo hơn
nữa.

Chỉ là chút đáng tiếc.

Hắn không phải là kẻ cuồng chủ nghĩa hoàn hảo, người phụ nữ phải đẹp đến hoàn
hảo mới là đẹp.
Hắn thấy vẻ đẹp của Claudia thật sự là quá đủ, quá phù hợp với nàng rồi. Cả
tính cách con người nàng đều là thứ chúa ban tặng.

Phụ nữ này, các nàng không cần đẹp nhất thế giới, chỉ cần đẹp nhất trong mắt
người mình yêu là đủ rồi.

Hắn lại làm công việc quen thuộc, ngồi chuẩn bị trang điểm cho cô gái này. Hắn
đã làm cả trăm lần rồi, nên cũng không thể sai lầm được. Hắn thử Makeup nhẹ,
dùng ít phấn và không chỉnh sửa nhiều lắm.

Và không ngoài dự đoán của hắn, phụ nữ đẹp lên rất nhiều khi trang điểm đúng
cách. Từ một vẻ hấp dẫn đàn ông, Claudia giờ như một nam châm mạnh mẽ, hút hết
mọi sự chú ý của cả nam giới lẫn nữ giới.

-Hắn thở dài, nhìn vào phần trên của Claudia, hắn vẫn chưa nghĩ ra cách.

Nàng rất thông minh, sớm hiểu ý hắn, liền giận dữ nhéo hắn một phát đau đớn.

Xong việc, cũng là giữa buổi sáng, hắn đề nghị vào phòng của Claudia để “hỏi”
chiếc gương vài việc.

Nàng định theo vào nhưng hắn ngăn lại. Cuối cùng hắn lại vô sỉ chọc nàng giận
dỗi bỏ đi.

Hắn muốn càng ít người biết về việc hắn làm càng tốt.

-Haha, gương thần, cuối cùng cũng gặp ngươi.

-Ngươi là ai?

Chiếc gương hốt hoảng, hỏi.

-Ta là ai không quan trọng. Chỉ là một cái khách qua đường mà thôi.

Hắn nói, miệng cười cười, chiếc gương cũng “cười” với hắn lịch sự.

-Chỉ là hơi ghét mấy kẻ núp sau màn.

Hắn nói, một cánh tay mạnh mẽ đánh vào gương, lực mạnh đến mức chiếc gương phá
ra làm trăm mảnh. Sau đó mảnh tường phía sau cũng sập ra từng mảng nhỏ, ở đó
quả thật có một cơ quan để truyền âm.

Thị Giác, Thính giác, mau chui vào.

Hắn nói, rút ra bảo bối bên hông rồi nhét vào một ống khí. Chỉ vài giây sau
hắn đã cảm nhận được….

Rất gần lâu đài!

Ở nơi đó có một tên lùn một tên béo, hai tên trùm người lại rồi chuẩn bị phóng
đi. Tuy cẩn thận, nhưng hai tên đó không biết là hắn sớm đã để hai bảo bối này
thám thính trước.

-Mau về bẩm báo đức vua.-tên lùn hét.

Quốc huy của Queston xăm trên bàn tay trái của tên lùn và trên cổ của tên béo.

Quả nhiên là vậy, đức vua Queston mới là kẻ đủ lực và đủ tham vọng để làm tất
cả chuyện này.
Hắn thật sự thấy thoải mái vì chỉ đến ngày thứ hai đã tìm được một kẻ sau màn
đầu tiên. Tuy nhiên với tính cách của hắn, hắn còn chút nghi ngờ về nhiều thứ.

Claudia!

Claudia chạy vào, rồi hốt hoảng trước cảnh tượng trước mặt.

-Nghe ta nói, một tên lùn và một tên béo, mang quốc huy Queston đang chạy trốn trong kinh thành.

Hắn nói dối:

Chính chúng là kẻ đã phá hư gương thần.

Claudia đùng đùng tức giận, hắn cảm thấy có chút lạnh gáy. Nữ nhân giận dữ
thật là có chút quá mức đáng sợ. Cảm giác như nàng biết hắn nói dối thì tiểu
đệ của hắn cũng phải chia tay hắn về với đất mẹ.

Quân đội và lính gác được trực tiếp huy động, chạy ra từ lâu đài. Hắn theo sát
Claudia, những lúc thế này, nếu lơ là, sẽ sợ bị cắn ngược một miếng.

Quân lính làm việc rất hiệu quả, sau khi thông báo và phong tỏa xung quanh
kinh thành vài dặm, cũng đã bắt được hai tên đó.

“Hình nhân mô phỏng”- hắn dùng bảo bối lên hai tên đó, mô phỏng ra hai người y
hệt, rồi về thế chỗ như cũ của hai tên này.

Còn về vấn đề hai tên này, cứ giao cho hắn, hắn chỉ cần dùng hệ thống giám
định thật hay giả, đúng hay sai, liền đầy đủ thông tin. Không cần thiết tra
tấn.

Hắn thu được một thông tin hữu ích.

Hai tên này là lính quèn, nhưng tụi nó vẫn biết được Queston đang câu kết với
một nhóm phù thủy mang tên - “Versammlung Heilig” (hội thánh trong tiếng
việt). Thông tin này được hai tên biết tình cờ khi gặp một tên phù thủy từ hội
thánh. Những tên phù thủy này rất giỏi trong việc sử dụng độc, chế tạo độc và
tìm dược liệu chế độc. Tên lùn đóng vai gương thần, còn tên béo là tên đưa tin
cho đức vua Queston.

Không chỉ đơn thuần là việc hỏi gương thần đẹp không? Mà hoàng hậu đã sai lầm
khi thường tâm tình và nói suy nghĩ mình cho gương thần. Đó là lí do mà tên
vua đó đi xa đến mức này để tìm thông tin, chuẩn bị kế hoạch xâm chiếm.

-Ngu xuẩn.

Hắn nói, giọng nghiêm túc.

Tên vua này cứ nghĩ hắn là đồng minh cảu V.H ư, căn bản là không thể. Chúng nó
chỉ lợi dụng mà thôi. “Ngư ông đắc lợi” hai quốc gia chiến tranh, chúng nó là
kẻ đạt lợi sau cùng.

Rồi cái ngày mà nhân dân hai nước sẽ thành con chuột thử độc cho chúng nó mà
thôi.

Tại sao hắn có cơ sở suy luận vậy ư? Bởi vì thứ này có quá nhiều tình huống
tương tự trong sách sử ghi chép rồi. Một tổ chức lợi dụng chiến tranh quốc gia
trục lợi là chuyện bình thường. Hơn nữa ở thời đại Châu Âu xưa, việc người ta
giết và hành hình phù thủy rất nhiều, nên lòng hận thù của phù thủy với người
khác là rất lớn.

Một mối thù đủ lớn thì việc bắt tay chung lợi ích là không thể.

-Này Claudia, Snow White còn ở cung điện chứ.

-Vẫn còn. Chưa ai báo nàng rời đi.

Hắn thở phào, có lẽ mọi chuyện êm xuống một chút.
....
Giải quyết xong vụ chiếc gương, hắn cảm thấy có chút mệt óc.

-Claudia, hãy thức lúc ta ngủ, và đánh thức ta dậy lúc ngươi chuẩn bị đi ngủ.

Hắn ra lệnh rồi gục xuống đùi Claudia, ngủ thiếp đi.

May là xung quanh không có ai vì đây là phòng riêng của Hoàng Hậu.

Không gian yên tĩnh, nàng lặng ngắm người con trai trước mặt.

Từ cái ngày anh ta đến mọi chuyện rối tung lên, nhưng không hiểu sao lúc nào
nàng cũng có an tâm hơn.

Có một người cũng nàng đánh đàn, có một người cùng nàng đi dạo, cũng có một
người bên cạnh để tâm tình. Một kẻ lúc nào cũng thiếu nghiêm túc nhưng lúc cần
thiết lại đáng tin để dựa vào. Bóng lưng của anh ta đủ lớn để che chắn cả thế
giới trước mắt cô.

Nhiều lúc, anh ta ngông cuồng đến cực hạn, mỗi hành động đều là tùy ý. Nhưng
cũng có lúc yếu đuối, gục ngủ đi trong lòng cô. Cô ít tin anh ta là thần, chỉ
tin anh ta là một chàng trai kì diệu mà số phận sắp đặt cho cô.

Thời gian trôi chậm qua, những phút giây căng thẳng đến cực hạn trôi đi một
cách chậm rãi. Sự bình yên luôn xuất hiện trước cơn giông bão, hai quốc gia,
một trong số đó sẽ sớm trở thành quá khứ.

-Mẹ ơi, tại sao?

Hắn mơ, cũng đã lâu rồi hắn chưa mơ trở lại. Hắn muốn ôm mẹ vào lòng, nhưng
hình ảnh cứ phai mờ dần rồi tan biến. Cả trong mơ hắn cũng rơi nước mắt, nhiều
lúc hắn khao khát được ba mẹ chú ý đến nhường nào.

Claudia thấy hắn khóc, nàng buồn bã xoa đầu hắn rồi để mặc hắn ôm chầm lấy.
Hắn dần bình yên trở lại, đôi môi lại mỉm cười như đứa bé ngoan. Rồi hắn chìm
vào giấc ngủ đẹp nhất hắn từng có khi đến đây.

Claudia dụi mắt, nàng bắt đầu buồn ngủ, nhưng không muốn đánh thức hắn dậy.
Thời gian lại trôi đi, và cả nàng cũng ngủ thiếp đi cạnh hắn.

Con người cần ai đó để ngủ cùng theo nghĩa đen nhiều hơn nghĩa bóng. Nói vui
vậy chứ thật ra, ngay cả lúc đã chìm vào giấc ngủ, con người cũng là sinh vật
sợ cô đơn. Và cả nhiều loài thú cũng vậy, chúng chỉ ngủ được khi ngủ cạnh
nhau.

Bình minh của ngày thứ 11.

Hắn và Claudia đều thiếp đi. Hắn tỉnh dậy và hốt hoảng nhìn sang. Claudia vẫn
đang nằm ngủ yên lặng, tiếng nàng thở đều đều.

Cũng may là tối qua chưa có chuyện gì xảy ra. Hắn đã dùng bảo bối “hình nhân”
để giả mạo hai tên kia. Nên phía bên kia chưa biết được sự thay đổi lớn nào.
Chỉ có điều thời gian vẫn trôi, mọi thứ nguy hiểm lại có thể xuất hiện lần
nữa.

Và hắn đã đúng. Chỉ 4 tiếng lúc hắn và Claudia đều ngủ. Bạch tuyết đã bị thợ
săn dẫn đi.

Nhưng phải một ngày sau hắn mới nhận ra được điều đó.

Hắn lại bận rộn chuẩn bị bữa sáng. Thói quen cũng như sở thích của hắn là nấu
ăn. Nên cho dù hắn có thể mua nhiều thứ, nhưng tự tay làm vẫn tốt hơn. Khi một
đầu bếp nấu quen tay và việc thường xuyên tự nếm, tự chỉnh sửa món ăn mình,
đầu bếp dễ bị nghiện cả thức ăn mình nấu. Dù thức ăn khác ngon đến mấy, hắn
vẫn chỉ ăn no khi chính tay hắn nấu một bữa.

Mua 200g thịt bò, cà chua, hành tím, tỏi, hành tây. Đem hành thái nhỏ, cà chua
cắt lát ra. Rồi thịt bò rửa sạch thái lát, đem ra một tí băm nhuyễn.

Hắn sau đó lấy hỗn hợp Hành tây + tỏi băm + hành tím xào thơm, cho cà
chua xào cho lên màu, cho thịt bò và gia vị vào xào chung 2 phút. Sau
đó đổ nước. Khi phi hành, phải cho hành và dầu cùng lúc vào, như vậy cho dù
thái không đều hành vẫn chin đều.

Khi nước sôi, hắn lấy muỗng múc ra một ít nếm vào, rồi cho gia vị còn lại vào
để vừa ăn.

Đem tất cả đổ vào bát bún tươi để sẵn. Như vậy là đã có một món bún thịt bò
Việt Nam.
Hôm sau quyết tâm là sẽ nấu phở vậy.

Khi tỉnh dậy, bên cạnh giường nàng là bát bún hắn vừa nấu. Và một mẩu giấy ghi
“Guten Morgen”.
Sáng nay hắn muốn cùng nàng ăn sáng, nhưng có vẻ không kịp rồi, kể từ lúc hắn
dậy khoảng 1 h nhưng chưa thấy gì, hắn vội dặn dò lính canh rồi đi tới nơi
giam giữ hai tên gián điệp.

-Haha.

Tên béo cười, giọng cười hắn như một kẻ điên loạn.

Tên lùn im lặng, ánh mắt hắn đỏ rực lên và nhìn chằm chằm vào người thanh niên
trước mặt.
Tất nhiên là hắn nhận ra kẻ trước mặt này là ai. Chỉ cần nghe qua giọng nói
một người, hắn sẽ không quên được.

-Các ngươi là người của Queston. Gián điệp cũng đủ lâu nhỉ?

-Đúng vậy thì sao.

Tên lùn gằn giọng, hắn không chối.

-Ngươi chưa biết sẽ đối đầu với thứ đáng sợ thế nào đâu.

Tên béo thôi cười, hắn nghiêm túc, trông thì như người tốt đưa ra lời khuyên,
nhưng phần nhiều như lời hăm dọa. Cho dù hắn là người của Queston, nhưng hắn
sợ hãi và ám ảnh bởi sự tàn nhẫn của đế quốc cùng bè lũ V.H.

-Queston tính là cái thá gì.

Tên béo lắc đầu, không hiểu. Hắn rất không tin người này.

Chúng nó đã giết con trai và vợ hắn. Và cả hắn cùng con gái đều sớm bị đầu
độc. Nếu không làm nhiệm vụ được nữa hay thất bại dù chỉ một chút, hắn cùng
con gái cũng bị độc giết dần giết mòn mà không cứu được. Hắn biết tên lùn cũng
như hắn, tên lùn từng là thương lái, từ một đế quốc ngoài Queston nhưng vì
không hối lộ cho lũ quan lại ở đó, hắn cũng bị nhốt ngục rồi gia đình hắn cũng
bị uống thuốc độc.

Tên béo cười sự bất lực của bản thân, cuối cùng thì vận mệnh hắn cũng đã chấm
dứt. Thậm chí cả gia đình của hắn cũng chưa từng có lỗi với ai. Nếu ngươi là
một kẻ tầm thường, thì cũng chả khác gì quân cờ trên bàn cờ, bị bắt buộc tiến
lên hi sinh. Mạng sống đổi lấy một điều không hề ý nghĩa với bản thân.

Thất bại đồng nghĩa với tử vong, dù có muốn hay không, đó là cách thức đạt
được quyền lực.
Ánh mắt của tên béo làm hắn hồi tưởng lại, ánh mắt của người cha Claudia khi
nhìn con gái trong giấc mơ. Cả tên lùn cũng vậy, hắn tuy giận dữ, nhưng rồi
cũng nản lòng, thở dài chờ đợi bị xử.
-Các ngươi muốn giết đức vua Queston không?

-Không thể, nhưng chắc chắn là có. Tên lùn và tên béo cũng không giấu gì nữa, chỉ vài giờ nữa hai tên này sẽ chết.

Hệ thống: “nói thật”

Hắn rút ra “Hộp trị liệu” Sau khi gây mê, hắn dùng kim tiêm, hút ra chất độc
từ động mạch chủ và tim của hai tên này. Chất độc đen kịt, nhớt nhát, một loại
độc từ thời trung cổ. Độc này sẽ sớm pha vào máu, rồi đến từng nơi trong cơ
thể. Giống như một loại nghiện thuốc vậy, “thuốc giải” trong miệng của đế quốc
chỉ là chất gây nghiện khác mà thôi. Dù có dùng hết sức chạy chữa với thời đại
bây giờ, hai tên này sớm muộn phải chết.

Nhưng vận may cũng đã giúp hắn gặp kẻ như Trần Thiên.

Một thanh niên dù học lực khá nhưng 12 năm đi học đều được 8 phẩy Giáo dục
công dân.
Hắn cảm thấy nền giáo dục nước nhà đúng là đủ đạo đức và thông cảm cho mọi số
phận con người.


Phế Vương I: Chúa Tể Nobita - Chương #15