Thiên Phạt.


Người đăng: ꧁༺????????ể????❦????????????????༻꧂

Một lát sau sóng linh khí tràn vào cơ thể Hoàng Long rất nhanh liền đả thông
đường kinh mạch thứ 10, nhưng chuyện lạ lại bất ngờ xảy ra.
Mặc dù chưa bao giờ tu luyện, nhưng chủ nhân của cỗ thân thể này vẫn là người
ham học, hắn đọc rất nhiều sách về thế giới tu chân, mặc dù cũng chỉ là về một
vài loại tẩy tủy phạt mạch, nhưng hắn biết rõ người tu luyện, một chu thiên
vận chuyển linh khí trong cơ thể chỉ có 9 đường kinh mạch, một khi đả thông
đến đường kinh mạch thứ 10 cơ thể sẽ tự sinh ra thuế biến, tự loại bỏ tạp
chất, cường hóa thể chất của bản thân, đó cũng là khi tu luyện giả đại đến
nhất phẩm võ đồ nhị trọng.
Nhưng hắn khi đả thông đường kinh mạch thứ 10 cơ thể không hề có dấu hiệu thuế
biến, mặc dù có sảng khoải hơn, tinh thần có đề cao hơn, thể chất có mạnh hơn
một chút, nhưng cái gọi là thuế biến không hề xảy ra, cảm giác chỉ như lúc đả
thông đường kinh mạch thứ 9 vậy.
" chuyện gì xảy ra, không lẽ ta không thể đạt đến võ đồ nhị trọng, cố gắng lâu
như vậy, không lẽ đều uổng công ... " Hoàng Long cắn chặt răng, sinh không thể
luyến.
Nếu Lôi Trịnh biết đước suy nghĩ này của hắn, nhất định khóc choáng trong nhà
vệ sinh, nãy giờ ngươi không hề tu luyện mà đang cưỡng ép hấp thu Thần Lôi của
ta có được hay không, còn bỏ ra bao nhiêu công sức ??? Bỏ ra bà ngoại ngươi
...
Một bên suy nghĩ, Phong Khải vẫn luôn chú ý đến phát sinh trong cơ thể của
Hoàng Long, hắn nhíu mày.
- tiểu tử này ... Không lẽ là ...
Hắn nghĩ tới một khả năng ...
Trong truyền thuyết, muốn đả thông hơn 81 đường kinh mạch không phải là một
hơi đột phá đến võ đồ cửu trọng rồi mới đi từng bước đả thông, võ giả mỗi bước
đi là đang đặt một nền móng, vì vậy ngay từ khi mới là võ đồ nhất trọng, người
tu luyện đã phải cố gắng đả thông nhiều hơn 9 đường kinh mạch, về sau mới có
hi vọng đả thông nhiều hơn những đường kinh mạch tiếp theo.
Ví dụ như nếu ở võ đồ nhất trọng anh đả thông được 10 đường kinh mạch thì võ
đồ nhị trọng anh mới có thể đả thông được 10 đường kinh mạch, nhưng không có
cơ hội đả thông được đường kinh mạch thứ 11, tương tự như thế nếu ở võ đồ nhất
trọng anh đả thông được 11 đường kinh mạch, thì võ đồ nhị trọng anh mới có thể
đả thông được 11 đường kinh mạch nhưng không thể đả thông được đường kinh mạch
thứ 12, theo ghi chép 11 đường kinh mạch được đả thông đã là cực hạn, trước
giờ chưa ai ở nhất trọng đả thông được đường kinh mạch thứ 12, đả thông nhiều
hơn đường kinh mạch cũng đồng nghĩa với việc thực lực viễn siêu người cùng
cấp, cả về sức mạnh, thể chất lẫn tinh thần.
Nói thì đơn giản nhưng muốn đả thông được đường kinh mạch thứ 10 xác suất gần
như bằng không. Chính bản thân Phong Khải cùng Lôi Trịnh đều là tuyệt thế yêu
nghiệt, vạn năm mới gặp một lần, ngay ở nhất trọng võ đồ đã đả thông được 11
đường kinh mạch. Cuối cùng đạt đến võ đồ cửu trọng, thành tựu 95 đường kinh
mạch, một quyền oanh ra, võ sĩ nhị trọng cũng không dám đối cứng. Cũng vì vậy,
Phong Khải biết rõ độ khó khăn khi nghịch thiên cố gắng đả thông kinh mạch.
Thiên Địa đã quy định sẵn 81 đường kinh mạch là đầy đủ để đột phá đến võ sĩ,
cố tình đả thông nhiều hơn, cũng chính là đang cố tình nghịch ý lão thiên gia,
không cẩn thận sẽ bị trời phạt, hồn phi phách tán, tan thành tro bụi. Mặc dù
nói nhất phẩm võ đồ bị trời phạt thì vô cùng hoang đường, nhưng Phong Khải
biết rõ, thiên quy bất khả nhục.
Rất nhanh hai phút trôi qua, đường kinh mạch thứ 12 được Thiên Địa Diệt Thế
Thần Lôi như dao dọc lớp giấy dễ dàng bị đả thông, ngay lúc này Hoàng Long cảm
giác mình vừa xông phá một bức màn chắn nào đó, màn chắn vô hình của thiên
địa.
Lão thiên rất công bằng, thiên tài yêu nghiệt có thể sống nhưng quái vật yêu
nghiệt thì trời đất không dung.
Ngay khi đường kinh mạch thứ 12 được đả thông, bầu trời vang lên một tiếng nổ
lớn, lôi điện loạn vũ, từng đám mây tụ lại tạo thành một đám mây xoắn ốc khổng
lồ, lấy vị trí của hắn làm trung tâm, lập tức lan tỏa ra, giáng lâm trên bầu
trời Thiên Hồn lâm, từng tia, từng tia lôi điện như ẩn như hiện, mang trong
mình ý chí hủy diệt, uy áp mạnh mẽ phủ xuống Thiên Hồn lâm, không biết bao
nhiêu linh thú cùng dã thú sợ hãi nằm phục xuống run rẩy trước sức mạnh của
thiên uy.
Hoàng Long hắn cũng không ngoại lệ, uy áp của thiên địa như muốn nghiền ép hắn
thành tro bụi, Phong Khải cùng Lôi Trịnh không bị ảnh hưởng lớn, chỉ là sắc
mặt hơi đổi mà thôi. Uy áp phát ra từ vòng xoáy khổng lồ đó ngày một gia tăng,
cảm giác như nếu không ép Hoàng Long thành tro bụi thì đều không cam tâm mà
rút đi vậy. May mắn mượn nhờ sức mạnh của Thiên Địa Diệt Thế Thần Lôi, Hoàng
Long vẫn miễn cưỡng chèo chống được.
- uy áp ngũ phẩm võ soái, lôi điện kia mà oanh xuống tương đương với võ soái
cửu trọng một kích toàn lực.
Phong Khải nhìn lên bầu trời lẩm bẩm, lực công kích như vậy đối với bọn hắn
đều không đủ gãi ngứa, nhưng nếu đánh lên người tên tiểu tử kia, đừng nói một
tên võ đồ nhất trọng, cho dù là cả quân đoàn võ đồ cửu trọng cũng bị oanh
thành cặn bã.
Một bên Phong Khải đang suy nghĩ, bên kia Hoàng Long hắn rất nhanh đã chửi mẹ.
- Lão Thiên à lão Thiên, ngươi đây là đang muốn chơi ta có phải hay không.
Kiếp trước ta bị bệnh chết đi ... Coi như ta số khổ đi, vô oán vô hận ngươi.
Nhưng mà khó khăn lắm mới trùng sinh sống lại thì con bà nó, chưa đầy 3 tiếng
sau ngươi lại muốn kéo ta xuống vũng bùn. Ngươi đây là con bà nó rảnh rỗi muốn
kiếm chuyện hả ...
Hoàng Long đậu đen rau muống.


Phá Thiên Lập Đạo - Chương #4