Chương 19


Nơi này là một đấu trường nô lệ. Nô lệ là những người chơi xâm lược bị bắt,
khán giả là những con Golem, và ngồi ở hàng ghế VIP là những thành viên guild
Ainz Ooal Gown. Hoạt động chính của nơi này là các cuộc PvP. Ngoại trừ 1500
người trong cuộc xâm lăng vĩ đại, bất kể người chơi có mạnh mẽ đến đâu, một
khi xâm phạm đến Narazik đêu xuất hiện tại nơi này, nghênh đón hình phạt dành
cho kẻ xâm lược.
Momonga bước vào sân đấu, ngửa mặt lên nhìn mái vòm, trước mắt hoàn toàn là
một bầu trời đêm tối đen. Nếu chung quanh không có ánh sáng ma pháp, có lẽ có
thể thấy một bầu trời đầy sao tại nơi này.
Nghĩ lại thì nơi này là Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick tầng thứ 6, sâu phía dưới
lòng đất, vì thế bầu trời bao la chỉ tồn tại trong tưởng tượng.

Nhưng nơi này được thiết kế với lượng dữ liệu cực kì khổng lồ, bầu trời chẳng
những thay đổi theo thời gian, thậm chí có cả ánh sáng mặt trời nữa.
Mặc dù ở trong một thế giới ảo nhưng Momonga có thể thả lỏng tại nơi này, bởi
vì bên ngoài là một Undead nhưng bản chất của cậu vẫn là một con người. Đồng
thời cậu cũng cảm nhận được tâm huyết của những thành viên guild khi dốc lòng
xây dựng nơi này.
Dầu cảm thấy thoải mái khi được thả lỏng, nhưng hoàn cảnh hiện tại không cho
phép.
Momonga nhìn bốn phía, không có ai cả. Nơi này hẳn là thuộc quyền quản lí của
một cặp song sinh nhỉ…
Đột nhiên…
“Hây a!!”
Một bóng người nhảy xuống từ dãy ghế VIP. Nơi đó cách mặt đất 6 tầng lầu,
không có sử dụng bất cứ ma pháp gì, chỉ dựa vào sự khéo léo của thân thể. Đôi
chân nhỏ nhắn cong xuống loại bỏ hoàn toàn tổn thương cho cơ thể, cùng lúc tay
tạo ra một chữ “V” tỏ vẻ vô cùng tự hào.
Một cô bé vô cùng dễ thương với một nụ cười ấm áp trên khuôn mặt. Mái tóc ngắn
màu vàng kim chấm ngang vai phản chiếu ánh sáng xung quanh, tạo ra cảm giác cô
bé đang đội chiếc vòng thánh của thiên thần. Đôi mắt khá lạ thường với hai bên
trái phải có màu khác nhau, một bên màu lam, bên còn lại màu lục.
Đôi tai dài nhọn, làn da ngăm, những dấu hiệu của một Dark Elf [tinh linh
bóng tối], một loài có quan hệ khá gần gũi với Forest Elf [tinh linh rừng
rậm]
Mặc trên người một bộ giáp vảy rồng màu đen ánh đỏ, trên ngực có thêu biểu
tượng Ainz Ooal Gown màu trắng và vàng. Phía bên ngoài giáp là một bộ âu phục
màu trắng, và trên cổ là một chiếc vòng cổ làm từ trái cây sồi phát ra ánh
sáng màu vàng dịu. Một chiếc roi lớn quấn quanh eo và trên lưng cô mang một
chiếc cung khổng lồ được chạm khắc rất tinh tế.
“À, Aura!!”
Momonga đi về phía Dark Elf, và gọi tên cô. Cô là một trong hai thủ vệ của
tầng sáu bên trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick, Aura Bella Fiora. Cô có khả
năng kiểm soát ma thú - thuần thú sư, và cũng là bậc thầy về chiến tranh du
kích.
Aura chạy về phía Momonga, bước chân nhỏ nhắn nhưng có tốc độ còn nhanh hơn
một con thú, cảm giác giống như cô lướt trên mặt đất chứ không còn là chạy
nữa.
Khi khoảng cách hai người thu hẹp đáng kể, Aura dậm mạnh bàn chân xuống đất,
kìm hãm lại tốc độ của mình, đôi giày bằng hợp kim vàng có khảm kim cương ma
sát với mặt đất tạo ra một đám mây bụi mù mịt phía sau lưng cô. Đám bụi không
bay tới chỗ của Momonga, nếu đây là có tính toán trước thì thân pháp của cô
nhóc xem ra không tồi.
“Phù!!”
Rõ ràng là không đổ chút chút mồ hôi nào nhưng Aura vẫn đưa tay làm bộ lau
trán, trên mặt nở nụ cười giống như một chú cún con làm nũng chủ nhân. Bằng
một giọng điệu trẻ con vui tai, cô chào đón Momonga.
“Hoan nghênh, Momonga-sama, chào mừng đến với tầng của thần.”
Phương thức chào hỏi không trang trọng và thanh lịch như của Sebastian và
Albedo, nhưng lại tạo cho người ta một cảm giác thân thiết, gần gũi. Đối với
Momonga, nếu như không trải qua những hoàn cảnh trước đó thì cảm giác thân
thiết này có thể khiến cho cậu khá là đau đầu.
Từ biểu cảm và nụ cười trên mặt Aura cho thấy cô không có bất kì địch ý nào
với Momonga, hơn nữa hệ thống 《Sense Enemy》[nhận diện kẻ thù] cũng không
có phản ứng.
Ánh mắt Momonga có vẻ nhẹ nhõm hơn hẳn, bàn tay nắm pháp trượng cũng có chút
thả lỏng ra.
Nếu tình huống khẩn cấp, cậu sẽ phát động đòn tấn công mạnh nhất, sau đó lùi
lại, nhưng hiện tại thì không cần dùng đến cái đó nữa.
“…À, ta làm phiền ngươi sao?”
“Ngài nói lạ vậy? Momonga-sama chính là chúa tể tối cao tại Lăng Mộ Ngầm Vĩ
Đại Nazarick này, người thống trị duy nhất. Ngài tới nơi này chính là vinh dự
của thần, làm sao có thể nói là ngài quấy rầy thần được ạ.”
“Vậy à… Aura, đứa kia đâu?”
Nghe Momonga hỏi, Aura xuay người, nhìn lên dãy phòng VIP, lớn tiếng gọi.
“Momonga-sama ở đây đấy, còn không mau xuống đây.”
Ở trong ghế VIP, một hình bóng bé nhỏ đang lấp lấp ló ló.
“Mare ở đó sao?”
“Đúng vậy, Momonga-sama. Bởi vì nó nhát gan vô cùng… nó không muốn nhảy
xuống.”
Một âm thanh vô cùng nhỏ đáp lại lời của Aura. Từ phòng VIP xuống mặt sân đấu
khoảng cách khá xa, âm thanh ấy mà có thể nghe rõ được thì quả là một kì tích.
Nhưng cái vòng cổ của Aura cho phép cô nghe được những lời như muỗi kêu ấy.
“Không, không…chị…”


Overlord - Chương #19