Chương 20


Aura thở dài, giải thích.
“Vậy đó, Momonga-sama, chỉ là nó siêu nhút nhát, tuyệt đối không phải cố ý làm
như vậy đâu.”
“Ta hiểu, Aura. Ta chưa bao giờ nghi ngờ lòng trung thành của các ngươi.”

Aura nhẹ nhõm, quay mặt về phía phòng VIP hét lớn.
“Chúa tể vĩ đại, Momonga-sama đang ở đây, với tư cách là thủ vệ thì phải ra
ngoài nghênh tiếp mới đúng. Thật là không ra thể thống gì. Nếu ngươi vì sợ mà
không dám nhảy, ta sẽ lên đó đá ngươi xuống.”
“Chờ…chờ đã, để em đi theo cầu thang xuống.”
“Ngươi muốn để Momonga-sama chờ đợi bao lâu!! Nhanh lên.”
“Em biết, biết rồi…”
Gom góp hết dũng khí của bản thân, một bóng người be bé mang theo âm thanh lí
nhí nhảy xuống.
Lại là một Dark Elf khác. Tư thế tiếp đất của nó khác biệt quá nhiều so với
Aura, nhưng thân thể cũng không phải chịu chút tổn thương nào, có lẽ cũng sử
dụng kĩ xảo triệt tiêu lực tác động.
Tiếp theo nó rất nhanh chạy đến bên cạnh Aura. So sánh thì chậm hơn Aura
nhiều. Aura nhíu mày nhìn, kêu to.
“Nhanh một chút!”
“Em tới đây.”
Một đứa trẻ, giống hệt Aura xuất hiện. Bất kể là màu tóc, chiều cao, màu mắt,
hay diện mạo, tất cả đều cho thấy hai người này là một cặp song sinh. Nhưng
nếu Aura là mặt trời thi cậu nhóc này chính là hiện thân của mặt trăng.
Cậu nhóc Mare rụt rè tiến đến gần, lộ ra dáng vẻ lo sợ bị mắng. Nét mặt của
cặp song sinh này làm cho Momonga có chút kinh ngạc. Theo như Momonga biết thì
nguyên bản thiết kế của Mare không phải như thế này. Nói tóm lại, bề ngoài của
một NPC là không thay đổi, cho dù được thiết kế phức tạp cỡ nào thì những thứ
đó không bao giờ biểu hiện ra bên ngoài. Nhưng hai đứa nhóc Elf trước mặt
Momonga lại biểu hiện rất nhiều sắc thái tình cảm khác nhau.
“Đây chính là nhân vật của Chagama-san. Aura và Mare.”
Giá mà Bukubuku Chagama-san có thể nhìn thấy hai đứa lúc này.
“X-Xin lỗi vi đã để ngài phải chờ đợi, Momonga-sama.”
Cậu nhóc nơm nớp lo sợ nhìn Momonga. Cậu mặc trên người bộ giáp vảy rồng màu
xanh lam, bên ngoài là một chiếc áo khoác màu trắng, và sau lưng là một chiếc
áo choàng màu xanh lá cây.
Tuy rằng trang phục không khác biệt lắm với Aura, chủ đạo vẫn là màu trắng,
nhưng không giống Aura, cậu nhóc này lại mặc một chiếc váy ngắn, lộ ra một
chút da thịt. Chỉ là một chút bởi vì đôi chân được bao bọc bởi một đôi tất
trắng khá dài. Trên cổ là một chiếc vòng khá giống với chiếc vòng của Aura,
cũng làm từ quả cây sồi.
Đôi tay mảnh khảnh được bao bọc bởi một đôi găng tay trắng, nắm chặt một thanh
mộc trượng màu đen.
Mare Bello Fiora.
Cũng giống với Aura, cậu nhóc này là thủ vệ của tầng thứ 6 tại Lăng Mộ Ngầm Vĩ
Đại Nazarick.
Momonga nhìn chăm chú hai đứa nhóc trước mặt, cảm thấy khá là thú vị. Aura thì
ưỡn ngực thản nhiên, còn Mare thì rụt rè sợ hãi. Momonga có thể cảm nhận được
tâm huyết của những đồng bạn ngày trước trong hai đứa con nít này.
“Nhìn tinh thần của các ngươi không tệ, thật sự là quá tốt.”
“Chúng thần khỏe ạ. Nhưng gần đây hơi buồn chán một chút. Nếu có kẻ nào xâm
lược thì hay quá.”
“Em…Em không muốn gặp kẻ xâm lược…Em, Em cảm thấy sợ.”
Nghe được câu nói của Mare, Aura có vẻ hơi nổi nóng.
“A, Momonga-sama, xin vui lòng đợi thần một chút. Mare, lại đây.”
“A, vâng, vâng. Đau, chị, đừng véo em nữa, đau quá.”
Nhìn Momonga quay đầu sang hướng khác, Aura nhéo tai Mare kéo xa xa khỏi tầm
tai của Momonga. Cho dù không thể nghe thấy gì từ vị trí này, nhưng Momonga
vẫn biết là Aura đang mắng Mare.
“Kẻ xâm lăng ư. Ta cũng giống ngươi Mare, không muốn gặp lại bọn chúng tại nơi
này…”
Ít nhất cũng phải chuẩn bị đầy đủ đã, rồi muốn thế nào cũng được. Nghĩ thầm
như vậy, Momonga quay lại nhìn về phía cặp song sinh.
Cậu phát hiện rằng Mare đã phải thu người lại, ngồi co ro trên mặt đất chống
đỡ lại những đòn tấn công bằng lời nói của Aura. Đôi mắt cậu bé ngân ngấn
nước, nhìn qua rất tội nghiệp.
Cảnh tượng trước mắt phần nào nói lên quan hệ của hai người bạn trong quá khứ.
Momonga không khỏi nở nụ cười khổ.
“Ha ha, Mare rõ ràng là do Pelucino-san thiết kế. Hay là Bukubuku Chagama-san
muốn trở thành một bà chị dữ dằn? Cơ mà nghĩ lại thì, Aura và Mare hình như đã
chết một lần thì phải. Sự kiện kia, là sao nhỉ?”
Trong cuộc đại xâm lược, 1500 người đã xâm nhập vào tới tầng thứ tám. Và cũng
chính trong sự kiện ấy, cặp song sinh này đã tử vong. Bọn họ liệu có nhớ về
chuyện lúc ấy hay không?
Chết, khái niệm này, ở hiện tại mà nói, rốt cuộc có ý nghĩa gì đây?
Trong Yggdrasil, mỗi khi tử vong thì bạn sẽ bị giảm đi 5 level, và rơi ra một
món trang bị bất kì. Nếu bạn có level 5 hoặc thấp hơn, thì bạn sẽ bị biến mất
sau khi chết. Nhưng bởi vì người chơi được bảo hộ đặc biệt do vậy sẽ không
biến mất, chỉ đơn giản là sẽ trở về level 1 thôi.
Nếu sử dụng ma pháp 《Resurrection》 [hồi sinh], hay 《Raise Dead》 [người chết
sống lại]thì có thể giảm bớt cấp bị mất đi. Đặc biệt nếu bỏ ra một khoản
tiền sử dụng đạo cụ đặc biệt thì chỉ bị trừ đi một chút Exp.
NPC thì càng thêm đơn giản. Chỉ cần guild thanh toán đủ số tiền mà hệ thống
đặt ra thì có thể hồi sinh mà không có bất cứ ảnh hưởng gì.


Overlord - Chương #20