Rắc Rối


Người đăng: dtuan802

Tiếp theo Koby được một chút thời gian yên tĩnh đến trưa. Đám hải tặc thấy có
mùi không đúng nên cũng chẳng ai gây chuyện với hắn làm gì.

Ngồi tựa đầu trên một vách đá cạnh biển, Koby âm thầm suy tính “kế hoạch” tẩu
thoát. Chỉ tiếc dù hắn nghĩ nát óc vẫn không cách nào trốn đi được.

“Té ra là trốn ở đây.”

Một âm thanh xuất hiện sau lưng doạ Koby giật bắn người.

“Cô đến làm gì ?” Koby cảnh giác nhìn Alvida.

“Đảo này của tôi, tôi thích đi đâu thì đi.” Alvida cười nhạt, tuỳ ý tựa người
vào một thân cây đáp.

Koby thở dài không phản bác được, cuối cùng đành tiếp tục ngồi xuống, nhắm mắt
mặc kệ cô ta.

Bốp!!!

Alvida thẳng chân sút hắn lăn lộn trên đất.

“Cô muốn gì ?” Koby bật dậy sợ hãi nhìn đối phương, an nhàn cả buổi sáng khiến
hắn quên mất thân phận hiện tại.

“Mau đi nấu gì ăn, tôi đói rồi.” Alvida tỏ vẻ khó chịu.

“Không phải những người khác đã nấu rồi sao ?”

“Tôi muốn cậu nấu.”

Alvida dùng ánh mắt rét lạnh khoá chặt Koby, doạ hắn run lẩy bẩy không dám nói
gì nữa, ngoan ngoãn đứng dậy trở về căn cứ.

Một đám hải tặc thấy Koby đều tránh né thật xa, nhưng ánh mắt của họ vẫn tràn
ngập sát khí và oán hận. Đối với việc này Koby chỉ có thể chấp nhận, đồng thời
nâng cao cảnh giác.

…………………………………..

“Ah… No quá….” Alvida thoải mái tựa lưng lên ghế than.

Koby bất đắc dĩ nhìn núi chén dĩa cao gấp hai lần chất trên boong tàu mà không
nói được lời nào. Dù thân hình có nhỏ lại thì sức ăn của cô ta vẫn chẳng khác
gì lúc trước.

“Koby!”

“Vâng!” Koby giật bắn người.

“Hình như cậu vẫn chưa ăn gì thì phải ?” Alvida thản nhiên hỏi.

“Không cần đâu, tôi không đói.”

“Đến ăn đi.” Alvida đẩy một đĩa thức ăn duy nhất còn tồn tại ra giữa bàn rồi
nói.

Koby do dự một chút vẫn lựa chọn bưng đĩa lên đứng một bên nhấm nháp, dù sao
hắn thật sự đã quá đói.

Nhìn hắn điên cuồng ăn lấy ăn để, Alvida bí ẩn nhoẻn miệng cười.

“Một lát cậu theo tôi đến hòn đảo bên cạnh mua chút đồ.” Alvida đột nhiên nói.

“Mua đồ ?” Koby ngạc nhiên hỏi.

“Đúng, hiện tại tôi chẳng có thứ gì để mặc, cũng phải mua thêm một ít.”

Alvida nói Koby cũng không nghe lọt vào tai nữa, trong đầu hắn hiện tại chỉ
còn mấy chữ “đến hòn đảo khác”.

Đây tuyệt đối là cơ hội để trốn thoát!

Koby mừng quýnh đến mức run rẩy hai tay. Hắn vội gục đầu xuống tiếp tục ăn,
che giấu tâm tình kích động của mình.

“Đừng có nghĩ đến việc chạy trốn.” Alvida như nhìn thấu suy nghĩ hắn, nhẹ
giọng cảnh cáo.

“Không, không, tôi không có nghĩ đến trốn.” Koby quýnh lên liên tục phủ nhận.

“Vậy sao.” Alvida đầy thâm ý lẩm bẩm.

Koby đổ mồ hôi ướt đẫm người, đứng trân trân không dám làm gì.

Alvida cười cười đứng dậy tiến lại gần vỗ vai hắn rồi đến trước boong tàu hô
to

“Mau đem những thứ cần bán lên tàu, chúng ta đi giải trí một chút thôi.”

“Vâng!!!” Lũ hải tặc mừng rỡ hoan hô.

Băng hải tặc Alvida lần nữa bận rộn, chúng nối đuôi nhau đưa một số thứ lên
một chiếc thuyền buồm khác

Một lúc sau, Koby theo băng hải tặc lần nữa ra biển.

…………………………………………

Mất khoảng hai giờ, băng hải tặc Alvida mới lần nữa cập bến tại một hòn đảo
nhỏ, nhưng lần này không phải một hòn đảo hoang vu nữa mà là một nơi cực kỳ
tấp nập.

Đủ loại thương thuyền thậm chí thuyền hải tặc đậu kín cả bến tàu, trên bờ đứng
chật kín người bận rộn không ngừng.

Koby ngơ ngác đứng nhìn tất cả, hòn đảo lúc trước hắn ở chỉ là một nơi trung
chuyển, cảnh tượng tuy tốt nhưng chẳng bằng một phần mười nơi này.

Ngắm nhìn một chút Koby liền kiếm một góc trốn, hắn muốn canh lúc những tên
hải tặc lơ là để bỏ trốn.

“Koby!!!!”

Giọng Alvida kêu chấn động cả chiếc thuyền. Koby sợ run lẩy bẩy nhưng vẫn
không ra, một khi ra chỉ sợ không còn cơ hội trốn nữa.

“Đừng để tôi phải đi tìm. Mùi vị của chuỳ sắt không dễ chịu đâu.” Alvida lần
nữa quát lớn.

Cắn răng một cái, Koby đành chán nản đi ra.

“Thế nào ? không trốn nữa sao ?” Alvida chế giễu.

“Tôi… vừa nãy ngủ quên mất.” Koby cúi đầu đáp.

“Được rồi, cậu theo tôi đi mua chút đồ.” Alvida không truy cứ nữa, nhàn nhạt
nói một câu rồi bước xuống thuyền, bỏ mặc đám hải tặc tất bật vận chuyển.

Koby thở dài một hơi rồi bất lực đi theo sau lưng Alvida.

Vừa xuống thuyền, Alvida lập tức gây chấn động khắp khu vực. Cả đám người trên
bến bất cứ kể nam nữ già trẻ đều chết đứng, bị Alvida triệt để mê hoặc.

“Đẹp quá….”

Alvida nhìn xung quanh cười đắc ý rồi kiêu ngạo hỏi

“Không biết ai là người đẹp nhất đại dương nhỉ ??”

“Là cô!!!” Cả bến tàu đồng thanh kêu to.

Alvida đắc ý đứng đó cười to.

“Người đẹp, theo bọn anh vui vẻ chút nào.”

Một giọng nam âm trầm vang lên phá nát cảnh tượng náo nhiệt. Hiện trường trở
nên yên tĩnh, toàn bộ chú ý tập trung vào người này.

Chỉ thấy từ trong đám đông, một tên thanh niên vóc dáng cường tráng, khuôn mặt
hung ác bước ra.

“Đó là Chinza, treo giải thưởng năm triệu Beri.” Một tên xem chừng khá hiểu
biết lầm bầm với đồng bạn.

Đám người đứng xem lập tức tách ra một chỗ trống, năm triệu Beri cũng là một
tên máu mặt, hơn nữa tên Chinza này không phải hạng dễ chơi.

“Thế nào, cô em, theo anh tuyệt đối vô cùng thoải mái.” Chinza nghe xung quanh
nghị luận liền đắc ý nói.

Koby trừng mắt nhìn kẻ mới đến, chẳng hiểu sao kẻ này trêu chọc Alvida khiến
hắn khá khó chịu. Nhưng phần nhiều là hi vọng kẻ này nháo lớn một chút để hắn
có cơ hội trốn thoát.

“Không có hứng thú.” Alvida liếc mắt một cái rồi hờ hững bước đi.

Mí mắt Chinza giật giật vài cái, thấy đối phương không đếm xỉa đến mình liền
vội đưa tay giữ vai Alvida lại.

Nhưng khi tay hắn vừa chạm đến người Alvida thì lập tức bị trượt sang một bên.

“Chuyện quái gì thế ?” Chinza trừng mắt nghi hoặc, cả đám người xung quanh
cũng chẳng hiểu gì, chỉ cho rằng Chinza bất cẩn.

Nhưng Koby thì biết đây chính là năng lực của trái Sube Sube Nomi, có thể nói
Alvida hiện tại miễn nhiễm với toàn bộ tấn công vật lý, vô hạn tiếp cận đến hệ
Logia.

Có khả năng nếu lực công kích quá mạnh vẫn ảnh hưởng đến nhưng ở tầm khúc hiện
tại thì Alvida đủ sức tung hoành biển đông.

Thoáng kinh ngạc một chút, Chinza lập tức xoay người rút kiếm gác lên cổ
Alvida hăm doạ

“Có vẻ như cô em khá ương ngạnh nhỉ.”

Hai mắt Alvida chuyển lạnh, ngay sau đó chuyển tay cẩm chuỳ, toàn lực đánh về
phía Chinza.

Tuy bất ngờ, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của Chinza vẫn còn đó. Hắn thu kiếm
chắn trước người, cố gắng chống đỡ.

Keng!!!

Một tiếng kim loại va nhau chát chúa, kiếm của Chinza trực tiếp bị đập nát.
Alvida thuận thế điên cuồng tấn công, bức đối thủ liên tục lùi bước.

“Khốn kiếp, mau giết con điếm này.”

Lũ đàn em của Chinza thấy tình thế không ổn lập tức ồ ạt xông lên. Băng hải
tặc Alvida cũng ngay lập tức tham dự.

Bến tàu trong phút chốc trở nên hỗn loạn.

Koby trái tránh phải né sau đó trốn ở một góc, tuỳ thời sẵn sàng bỏ trốn.

Hai bên đánh khí thế, nhưng chưa được bao lâu thì một tên vạm vỡ da ngâm bước
ra quát lớn.

“Tất cả dừng tay!!!”

Tiếng quát đầy khí thế và uy lực, kéo lại sự chú ý toàn trường.

“Mau lùi lại.” Chinza thấy gã nọ lập tức sợ hãi chỉnh đốn thuộc hạ.

“Ngài Shoka.”

Tên da ngâm Shoka mặt lạnh lùng bước ra, đứng đối diện với Alvida lạnh lùng
hỏi

“Xem ra cô em mới xuất đạo nhỉ, không biết trời cao đất dày là gì.”

Alvida rất nổi danh, nhưng hình dáng hiện tại của cô ta thì không ai nhận ra
nổi, vì thế kẻ này tưởng là một người mới.

“Thuộc hạ của ngài kiếm chuyện với chúng tôi trước, việc này ai cũng thấy.”
Alvida cũng không nói toạc ra thân phận mình mà lo lắng giải thích. Có vẻ như
cô ta rất kiêng kỵ kẻ trước mắt.

“Ồ… vậy sao.” Shoka lạnh nhạt lẩm bẩm rồi liếc mắt nhìn Chinza.

Chinza sợ hãi cúi đầu, gián tiếp cam chịu. Dù sao toàn trường mấy trăm người,
hắn muốn cãi cũng không cãi được.

“Vậy… việc này chấm dứt ở đây.” Shoka hờ hững tuyên bố rồi xoay người rời đi.

Từ đầu đến đuôi không ai ngăn cản kẻ này một tiếng.

Kết thúc rồi sao ?

Koby chán nản thầm nghĩ, hắn còn nghĩ nháo to hơn. Tốt nhất là những tên này
đem Alvida đánh bỏ chạy càng tốt, nhưng ai ngờ mọi việc lại kết thúc theo kiểu
đầu voi đuôi chuột như vậy.

Chinza không cam lòng nhìn Alvida một hồi rồi cũng dắt người đi mất.

“Được rồi, ai đang làm gì thì làm tiếp đi.” Alvida xoay người ra lệnh đám
thuyền viên.

Chợt cô ta không thấy Koby đâu liền thay đổi sắc mặt.

“Koby!!! Mau cút ra đây.” Alvida giận dữ gầm lớn.

Koby đang bò trên đất lẻn tìm chỗ trốn liền bị tiếng hét này doạ run rẩy. Vừa
vặn, chỗ hắn cũng ngay tầm mắt Alvida.

Hai chân nhẹ búng, ngay sau đó Alvida xuất hiện bên cạnh Koby.

“Cậu muốn đi đâu!” Alvida sắc mặt tối sầm, đứng từ cao nhìn xuống, gằn từng
tiếng.

“Tôi…tôi…” Koby sợ hãi bò ngược ra sau, lắp bắp không nói được chữ nào.

Bốp!!!!

Alvida bất ngờ đấm thật mạnh vào đầu Koby, cú đánh mạnh đến mức khiến hắn
choáng váng lăn đùng ra đất.

Phải biết lúc này Alvida không phải như lúc trước nữa. Thân thể nhỏ lại nhưng
lực lượng không mất. Đã vậy sức mạnh tích tụ, thể lực cũng không cần gồng gánh
thân thể nặng nề nên mạnh hơn trước không phải chỉ một hai lần.

“Nếu còn lần sau, sẽ không phải chỉ thế này đâu.” Alvida lạnh lùng nói rồi
xoay người đi.

Được vài bước, cô ta xoay người mắng

“Còn chưa chịu đi.”

Koby gượng đứng dậy, cố nén khó chịu vội chạy theo.

Alvida gật đầu tiếp tục đi tiếp.

Nhưng không ai để ý, cánh tay cô ta vừa đánh Koby đang không ngừng run rẩy.

……………………………….


One Piece Trọng Sinh Thành Koby - Chương #5